Chồng Yêu Siêu Nuông Chiều Tôi

Chương 21


Thời Duy Hạ bỗng nhiên nhắc nhở làm tài xế không hiểu ra sao, nhưng vẫn lễ phép trả lời một câu.
"Cảm ơn thái thái đã quan tâm, tôi sẽ chú ý!"
Nghe tài xế nói như thế, lúc này Thời Duy Hạ mới yên tâm, xoay người xuống xe.
"Thái thái." Mới vừa xuống xe, liền thấy Mạc Tuỳ chờ ở cửa chính.
Thời Duy Hạ gật gật đầu, ôm canh gà hướng cửa lớn tập đoàn đi vào.
Mạc Tùy đuổi theo cô, nhìn thoáng qua hộp giữ ấm cô đang ôm, không khỏi lộ ra thần sắc lo lắng.
"Thái thái, ông chủ hiện còn đang bận, không bằng cô đưa canh gà cho tôi, tôi bảo quản giúp cô.

Cô đến phòng nghỉ uống một chén cà phê, chờ ông chủ bận việc xong rồi lại mời cô đi qua?" Ngay lúc Thời Duy Hạ muốn vào thang máy phía trước, Mạc Tùy rốt cuộc nhịn không được mà thiện ý đề nghị.
"Không cần, anh ấy bận việc của anh ấy, tôi cũng sẽ không quấy rầy anh ấy, không có gì đáng ngại." Thời Duy Hạ cười cười, trực tiếp cự tuyệt đề nghị của anh ta.
"Vậy..

Thứ này tôi cầm giúp cô trước?" Mạc Tùy nhìn hộp giữ ấm trên tay cô, lại nhịn không được hỏi.
"Hộp giữ ấm không nặng, vẫn là tôi tự mình cầm đi!" Thời Duy Hạ nhìn Mạc Tùy liếc mắt một cái, mà lúc này cửa thang máy đã mở ra, cô trực tiếp đi vào.


Mạc Tùy bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó đi vào theo.
* * *
Thực mau, thang máy đi lên tầng cao nhất.
Thời Duy Hạ từ thang máy ra tới, không chờ Mạc Tùy dẫn đường, liền bay thẳng đến phương hướng văn phòng Long Đình Dạ.
Nhìn bước chân cô thuần thục như thế, trên mặt Mạc Tùy lại là một trận kinh ngạc.
Mà Thời Duy Hạ chính là, đời trước cô một lòng muốn ly hôn với Long Đình Dạ, vì vậy không ít lần tới nơi này quấy nhiễu anh, cho nên đối với văn phòng của anh cũng đã sớm quen thuộc.
* * *
Chỉ là, lúc Thời Duy Hạ đi vào cửa văn phòng Long Đình Dạ, lại bị cảnh tượng ngoài cửa làm cho hoảng sợ.
Vài người ăn mặc trang phục nhân viên công tác, đang mặt xám mày tro đứng ở cửa văn phòng.
Khi nhìn thấy Thời Duy Hạ một mái tóc dài xõa trên vai, mặc quần jean cùng áo thun trắng, trang điểm thanh tân xinh đẹp xuất hiện, vài nhân viên nam không khỏi quay đầu nhìn cô mấy lần.
Thời Duy Hạ lớn lên thật xinh đẹp, không phải loại khí chất xinh đẹp yêu diễm, mà là khí chất sạch sẽ lại thanh thuần, không trộn lẫn một chút tạp chất, hơn nữa bảo trì dáng người thon thả cân xứng.

Thời Duy Hạ ở trong đám người không muốn hấp dẫn sự chú ý của người khác, cũng là một chuyện không đơn giản.

"Chị ơi, bây giờ tốt nhất chị không nên đi vào." Thấy Thời Duy Hạ duỗi tay muốn gõ cửa, một nhân viên công tác trong đó nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
Bọn họ cũng không muốn nhìn thấy cô gái xinh đẹp bị ông chủ thiết diện vô tình mắng máu chó phun đầy đầu, bộ dạng chật vật chạy ra, bởi vì, boss cũng không hiểu được thương hương tiếc ngọc..
"Tại sao?" Thời Duy Hạ đang muốn gõ cửa, nghe thấy đối phương nói không khỏi dừng động tác, nghi hoặc hỏi.
"Boss tâm tình không tốt lắm!" Đối phương đè thấp thanh âm, nói.
"Cho nên?" Thời Duy Hạ ngược lại có chút không rõ nguyên do, không cảm thấy tâm tình Long Đình Dạ không tốt sẽ là cái vấn đề lớn lao gì.

Bởi vì trong ấn tượng của cô, tâm tình người đàn ông kia tựa hồ chưa từng tốt đẹp.
"Ngạch..

Cô hẳn không phải là nhân viên trong tập đoàn chúng tôi đi, bất quá này cũng không quan trọng.

Tóm lại, bây giờ cô không nên đi vào, nếu không cô sẽ.."
Lời còn chưa nói hết khỏi miệng, Thời Duy Hạ vẻ mặt vô vị, liền cửa cũng lười gõ, trực tiếp vặn ra tay nắm cửa, đi vào.

Cô cũng không tin, bộ dạng bây giờ của Long Đình Dạ có thể đáng sợ hơn thời điểm cô hạ dược anh để đào hôn.
Mà bên cạnh đó vang lên, là một giọng nói ngọt ngào dễ nghe.
"Chồng ơi!".

Bình Luận (0)
Comment