Chồng Yêu Siêu Nuông Chiều Tôi

Chương 26


Anh cầm ly cà phê trên bàn lên uống một hớp, cảm giác khó chịu trong người cũng bớt đi một chút.
Trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, có loại cám dỗ nào mà anh chưa từng thấy qua, nhưng cũng chưa từng có trạng thái mất kiểm soát như vậy..
Rõ ràng biết, có thể cô mang mục đích mà đối tốt với anh, thế nhưng..

anh vẫn không kiềm chế được mà nghe theo cô.
Một lúc sau, Long Đình Dạ quay đầu lại liếc nhìn hộp bạc hà cô để trên bàn, vươn tay cầm lấy, đặt vào lòng bàn tay cẩn thận xem xét.
Chẳng qua chỉ là một hộp kẹo bình thường mà thôi, nhưng lại khiến tâm tình anh mạc danh cảm thấy thoải mái hơn.
Nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi của cô, trên khuôn mặt tuấn mỹ không khỏi thoáng qua một nụ cười hiếm hoi.
Một giây sau, anh cầm lấy hộp kẹo bạc hà quay người ngồi trở lại ghế.
Trong văn phòng rộng lớn đã khôi phục lại sự yên tĩnh bình thường.

Bên tai thiếu đi tiếng huyên thuyên chi chi cha cha, anh đột nhiên cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Rõ ràng từ khi anh đến đây văn phòng vốn dĩ vẫn luôn yên tĩnh như vậy, nhưng vào lúc này..


anh cảm thấy sự yên tĩnh mà anh đã sớm quen thuộc, lại đáng ghét đến thế!
- -Cốc cốc!
Lúc này, cửa phòng làm việc bị người bên ngoài gõ vàng.
"Vào đi!" Long Đình Dạ thu lại biểu cảm trên mặt, khôi phục vẻ thờ ơ thường ngày, sau đó mấp máy môi nói.
Cánh cửa được đẩy ra, một người đàn ông trẻ mặc vest thắt cà vạt bước vào.
"Sếp, ngoài kia là chuyện gì vậy?" Hứa Phi Vũ bước vào, vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
Long Đình Dạ không trả lời anh ta, chỉ cụp mắt nhìn đồ vật trong tay.
Nhìn vẻ mặt của Long Đình Dạ lúc này, Hứa Phi Vũ lộ ra mấy phần bất đắc dĩ.
Vừa rồi khi anh ta đi vào, nhóm người bên ngoài vậy mà nhờ anh ta cầu tình với sếp, nhưng ai mà không biết tính khí Long Đình Dạ..

Lúc này, anh ta thật sự không dám mở miệng cầu tình.
"Khụ.." Một lúc lâu sau, Hứa Phi Vũ ngượng ngùng ho khan một tiếng, sau đó mới ngập ngừng mở miệng hỏi.

"Mặc dù lần này bọn họ sơ suất, nhưng mà..

bao năm qua bọn họ cũng đã cống hiến cho công ty không ít, sếp hãy khai ân, tạm thời bỏ qua cho bọn họ lần này, trừ chút tiền thưởng là được.."
Nói một hồi, Hứa Phi Vũ lại tiếp tục đánh giá biểu tình của Long Đình Dạ, mới phát hiện anh căn bản đến đầu còn không ngẩng lên nhìn anh ta một cái, mà đang nhìn cái hộp nhỏ trong tay.
Thấy vậy, Hứa Phi Vũ cho rằng Long Đình Dạ vẫn đang tức giận, không khỏi có chút kinh hãi.

Nhưng nhìn vẻ mặt của cấp dưới bao năm ở ngoài kia, vẫn là hỏi lại Long Đình Dạ.
"Sếp, anh cảm thấy thế nào?"
Nghe thấy âm thanh lảm nhảm của Hứa Phi Vũ, Long Đình Dạ không khỏi cau mày, hơi mất kiên nhẫn đáp.
"Tuỳ!"
Rõ ràng đều là nói luyên thuyên, âm thanh của gia hỏa trước mắt khiến cho anh cảm thấy phiền não, nhưng Thời Duy Hạ lại không như vậy..
Âm thanh thản nhiên của Long Đình Dạ khiến Hứa Phi Vũ ngạc nhiên không nhẹ, anh ta khó tin nhìn Long Đình Dạ.
Đây là lần đầu tiên anh ta cầu tình cho người khác thành công, bởi vì trước đây anh ta đã từng đến cầu tình với Long Đình Dạ, kết quả cuối cùng đều không thành, đến bản thân anh ta cũng bị liên lụy phải nhận trách phạt.
"Sếp, anh thực sự đồng ý không đuổi bọn họ?" Bởi vì trong lòng quá mức chấn kinh, Hứa Phi Vũ nhịn không được hỏi.
"Nhiều lời!"
Âm thanh của Hứa Phi Vũ khiến Long Đình Dạ lại lần nữa cau mày, cuối cùng anh đặt hộp kẹo bạc hà trong tay lên bàn, sau đó ngước mắt lên nhìn đối phương.
"Chuyện này giao cho cậu xử lý, đừng làm phiền tôi.".

Bình Luận (0)
Comment