Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 113

“Là chị của tôi sai tôi làm! Thẻ ra vào cổng cũng là chị tôi đưa cho tôi! Chẳng liên quan tới tôi, tôi là bị người lợi dụng thôi!”

Đoàn Ngọc Lộ trên tóc vẫn còn đang nhỏ nước, trên mặt đồ trang điểm đều đã trôi đi hết, nhìn qua đáng sợ lại thương cảm.

Nơi xa, nghe tin tới rồi muốn giúp em gái mình Đoàn Ngọc Tường còn chưa đi gần, liền nghe một câu như thế, dưới chân liền lảo đảo, tức giận đến thiếu chút nữa thổ huyết.

Cô ta vừa nghe được cái gì vậy? Cô ta vậy mà nghe được cái con nhỏ ngu xuẩn kia nói toàn bộ chuyện này đều là cô ta sai nó làm!

“Đoàn Ngọc Lộ, em câm mồm cho chị!”

Đoàn Ngọc Tường xông đi vào, dơ tay liền cấp cho Đoàn Ngọc Lộ một cái tát: “Uổng cô làm em gái của tôi, vậy mà dám như vậy vu cáo hãm hại tôi!”

“Chị, chị tới thật lúc. Chị mau cứu em, em không muốn đi ngồi tù!”

Đoàn Ngọc Lộ đều đã bất chấp xấu hổ, lôi kéo cánh tay Đoàn Ngọc Tường, sợ hãi nói.

“Em...”

Đoàn Ngọc Tường tức giận đến đại não choáng váng như người muốn say xe. Con nhỏ ngu ngốc này! Chuyện này từ đầu liền không có chứng cớ, tối đa là cảnh cáo miệng một phen, cùng lắm là bị Xây dựng Tiệp Khắc đuổi việc. Từ đầu liền đều không ngồi tù.

Nhất định là Tô Thi Thi lừa gạt Đoàn Ngọc Lộ, cho nên để cho Đoàn Ngọc Lộ quýnh lên lâm vào đường cùng, đem cô ta cũng kéo xuống nước.

“Chị, chị nhất định phải giúp em. Em làm như vậy cũng là vì tốt cho chị, em...”

“Em vẫn còn không ngậm miệng?” Đoàn Ngọc Tường ánh mắt lóe lên đầy căm giận, “Em trái lại nói rõ ràng chuyện này cho chịcó phải chị xuối dục em hay không, em đừng hướng lên người chị hắt nước bẩn.”

“EM...”

Đoàn Ngọc Lộ oa một phen liền khóc, một bên khóc một bên lau nước trên mặt, đến nỗi trên tay bây giờ cũng dính toàn là phấn trang điểm.

“Em cũng là không có cách nào, em nếu không nói như vậy, bọn họ sẽ đưa em bắt ngồi tù!”

Đoàn Ngọc Tường mâu sắc trầm xuống, quay đầu nhìn về phía Tô Thi Thi: “Tô tiểu thư, nó nói những lời này là thật sao? Là các cô ép buộc nó nói như vậy?”

Tô Thi Thi nhíu mày cười nhạt nói: “Tôi ép cô ta nói? Xin hỏi đoạn Nhị Tiểu Thư lời lúc nãy tôi nói là ý tứ này sao?”

“Không phải không phải, bọn họ không ép em nói như vậy!”

Đoàn Ngọc Lộ hiện tại là sợ Tô Thi Thi, vội vàng giải thích nói.

Đoàn Ngọc Tường tức nghẹn họng, thiếu chút nữa tức nghẹn chết rồi.

Cô ta sao lại có loại em gái ngu xuẩn như thế này! Vừa rồi rõ ràng có thể cắn ngược lại Tô Thi Thi bọn họ một miếng, mà cái con nhỏ ngu ngốc kia vậy mà cứ như vậy bỏ lỡ cơ hội!

Hiện tại ngược lại biến thành cô ta trong ngoài không được lòng người!

“Đoàn tổng giám, tôi nghĩ chuyện này nên là không có quan hệ gì với cô chứ?” Tô Thi Thi cười tít mắt nói.“Đó là đương nhiên, bất quá nó là em gái của tôi, tôi ít nhiều có phần trách nhiệm.” Đoàn Ngọc Tường lập tức nói.

... bỏ qua cái khác không nói, năng lực làm việc của cô ta là không thể nghi ngờ, xử lý loại chuyện này căn bản không thành vấn đề. Chẳng qua mới vừa rồi bị Đoàn Ngọc Lộ tức giận đến phát hoả, nhất thời trong lòng rối loạn.

Tô Thi Thi gật đầu: “Nếu đã không quan hệ đến cô, chuyện này Đoàn tổng giám vẫn lại là tránh bị hiềm nghi, không cần xen vào nữa rồi. Tôi nghĩ muốn để các nhân viên an ninh điều tra rõ ràng.”

“Chị, chị không thể không giúp em, em là em gái ruột của chị nha!”

Đoàn Ngọc Lộ vừa nghe, vội vàng lôi kéo tay Đoàn Ngọc Tường khẩn cầu.

Đoàn Ngọc Tường nhìn đến cô ta tay đang dính cái gì gì đó đen sẫm đều đã vấy bẩn lên cáo áo trắng sang trọng của mình, mày nhíu chạt lại, hất tay cô ta ra nói: “Em đi trước đi đến phòng an ninh đi, chị nghĩ muốn bọn họ sẽ điều tra rõ ràng, hẳn không vu oan cho em.”

“Chị, chị sao có thể vô tình như vậy, ngày đó nếu không phải chị cố tình làm rớt thẻ ra vào cửa...”

“Còn dám nói lung tung!”

Đoàn Ngọc Tường trở tay liền cấp cho cô ta một cái tát, ý muốn bảo an lôi cô ta đi: “Cẩn thận điều tra, toàn bộ theo lẽ công bằng xử lý!”

“Chị! Chị, chị không thể làm như vậy! Em không muốn ngồi tù!” Đoàn Ngọc Lộ gấp đến độ hận không thể ngất đi, như vậy có lẽ khi tỉnh lại chuyện này liền đi qua.

Đoàn Ngọc Tường phiền táo khoát tay, một bộ dạng nhắm mắt làm ngơ.

Đợi cho Đoàn Ngọc Lộ bị lôi đi, cô ta quay đầu ánh mắt phức tạp nhìn Tô Thi Thi: “Tô tiểu thư, cô cũng nên có lòng khoan dung độ lượng, cô đã đem nhà tôi khiến cho long trời lở đất, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?”

Tô Thi Thi nhàn nhạt nhìn nàng: “Nếu muốn người takhông biết, trừ phi mình đừng làm. Đoàn tổng giám, dù sao trên người chúng ta đang chảy chung một dòng máu, tôi xin khuyên cô tốt nhất vẫn lại là tự giữ lấy thân mình.”

Cô nói xong, khóe miệng cong lên, thanh âm nghiêm túc: ”Có một số người không phải cô muốn là có thể giành lấy được, mong rằng cô tự biết thân biết phận của mình đừng có trèo cao, thứ không phải của mình có dùng cách gì cuối cùng cũng không giành lấy được.”

“Cô...” Đoàn Ngọc Tường sắc mặt trắng bệch, như cắt không còn giọt máu.

Cô ta cho rằng chính mình che giấu cực kỳ tốt, đúng là những lời này của Tô Thi Thi đã nói lên cô đã sớm nhìn ra được cô ta thích Bùi Dịch?

“Tô Thi Thi, cô cho là Bùi Dịch anh...”

“Đoàn tổng giám, nơi này là công ty, hi vọng cô công và tư rõ ràng. Tôi còn muốn làm việc.”

Tô Thi Thi trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, đi trở về đến vị tríchính mình, cúi đầu cầm lấy văn kiện liền mở ra xem.

“Cô...” Đoàn Ngọc Tường tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, xoay người dẫm xuống giày cao gót, đi ra khỏi văn phòng. Đang nhìn tới cửa khi đó trên mặt đất lênh láng nước, ánh mắt của cô ta mạnh trầm xuống.

Cô gái này có đôi khi lá gan cực lớn quá rồi, cô không phải là ỷ vào Bùi Dịch cưng chiều cô sao?

Chính là Bùi Dịch sao lại có thể cùng Đoàn gia đối kháng!

“Tô Thi Thi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!”

Đoàn Ngọc Tường trong lòng oán hận nói, gia tăng tốc độ, rời khỏi nơi này.

“Thi Thi, cô không sao chứ?” Bên cạnh Ôn Ngọc thật cẩn thận nhìn Tô Thi Thi, thân thiết hỏi han.

Tô Thi Thi lắc đầu: “Đễ cho cô phải chê cười rồi.”

“Không có. Tôi... Kỳ thật, trong nhà tôi tình hình cũng không khác lắm, bất quá nhà tôi không có như nhà các cô, là gia đình có tiền.” Ôn Ngọc nhỏ giọng nói.

Hai người xem như mới gặp đã thân, Tô Thi Thi đã sớm coi cô ấy như bạn bè tri kỷ thân thiết, bởi vậy cũng không có gạt cô ấy về thân phận của tự mình. Ôn Ngọc là biết một chút chuyện của cô ở Đoàn gia.

Tô Thi Thi hướng cô cười cười: “Không có việc gì. Nước dâng đất chặn, binh đến tướng chặn. Toàn bộ đều đã qua đi.”

Lúc trước cô vẫn luôn cảm thấy Đoàn Ngọc Tường đối với Bùi Dịch luôn nhìn ánh mắt không thích hợp. Sau này trở về Đoàn gia thấy cha con Đoàn gia đối Bùi Dịch ân cần, dùng hết thủ đoạn muốn để cho cô đi, không phải là muốn đem con gái lớn nhu thuận có hiểu biết gã cho Bùi Dịch sao?

Trên lầu 20 trong văn phòng tổng giám đốc, Tần Phong tựa vào ở trên bàn làm việc, nhiều hứng thú nhìn chằm chằm vào máy tính của Bùi Dịch.

“Thi Thi nhà tôi lúc ghen thật sự là quá khủng bố, đúng không? Đây là trực tiếp giết chết tình địch nha.”

Bùi Dịch khóe miệng nhếch lên, khép lại máy tính nói: “Có một số việc là cho dù hâm mộ cũng không có được.”

“Ôi, buổi sáng ai còn có bộ dạng của một người chồng đang tức giận vậy ta? Hiện tại nhìn cậu xem như người bắt được vàng vậy. Bất quá, Thi Thi nhà tôi sao lại bị cậu dạy thành cái bộdạng này? Quả thực vô pháp vô thiên.”

“Tôi thích thế.” Bùi Dịch đứng lên, cầm lấy áo khoác đi ra ngoài.

Tần Phong lập tức đuổi theo: “Cậu muốn đi đâu? Chúng ta cùng đi ăn cơm?”

Bùi Dịch khóe miệng nhếch lên, phun ra hai chữ: “Hóng gió.”

Anh dừng một chút, lại phun ra một câu: “Cậu nếu muốn đi theo làm bóng đèn, tôi không ngại, bất quá hậu quả tự cậu chịu.”

“Tôi đi! Các người đi vung đắp tình cảm thật quá đáng giận mà! Ông chủ như cậu vậy mà mang theo nhân viên đi trốn việc! Không được, tôi cũng phải tìm Ôn mỹ nữ cùng đi!”

Tần Phong chỉ là đang thầm thì một mình, ngẩng đầu lên, phát hiện đâu nào còn có bóng dángBùi Dịch?

“Chết tiệt!” Tần Phong khẽ nguyền rủa một tiếng, đi vào một cái thang máy khác, trực tiếp bấm đi xuống tầng 15.

Tô Thi Thi chính là đang lau dọn nước còn đọng lại trong văn phòng, đột nhiên nghe được một giọng nói để cho cô nổi cả da gà.

“Thi Thi à, anh đến tham em đây!”

Gặp quỷ rồi!

Tô Thi Thi ánh mắt tối sầm lại, không hề nghĩ ngợi, dơ tay khép lại cửa.

Chỉ nghe bịch một tiếng, đặc biệt vang dội.

“Anh đi...” Tần Phong lập tức dùng lại, thiếu chút nữa đụng vào trên ván cửa.

Anh trừng mắt nhìn cửa, buồn bực hô: “Không mang theo em đi chơi vậy! ANh đây không phải tới tìm em, anh tìm đến Ôn mỹ nữ nhà!”

“Cô ấy không có ở đây!”

Tô Thi Thi ở bên trong ấp úng hô.

Nói đùa, tuyệt đối không thể để cho kẻ hảo sắcnày đụng chạm Ôn ngọc! Bằng không sẽ bị ăn thịt đến không còn lại chút gì!

“Thi Thi à, em không mở cửa sẽ hối hận.” Tần Phong nhẹ nhàng mà gõ cửa, âm thanh kia giống như là gãi ngứa

Tô Thi Thi nghe được nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lao ra đem anh ta lôi đi.

Nơi này người nào không biết vị này là đại tổng giám đốc? Vậy mà công khai đi đến chỗ này! Cô sau nàylàm sao có thể cùng các đồng nghiệp vui vẻ ở chung mà làm việc được chứ?

Nhưng mà trên đời này chỉ có chuyện càng thêm chuyện, không thể nào chuyện tự biến đi được.

Tần Phong kỳ quái nói: “Em không mở cửa thật sự sẽ hối hận!”

“Anh mau đi đi, tôi tuyệt đối không hối hận!” Tô Thi Thi buồn bực hô.

“Vậy sao?” Cửa truyền đến một đạo thanh âm trầm ổn.

Phía sau cửa, Tô Thi Thi nghe thế thanh âm kia, toàn thân lông tơ đều phải dựng thẳng lên.

Bùi Dịch?

Cô không nghe lầm chứ!

Hơ hơ có mùi ám mụi kìa.
Bình Luận (0)
Comment