Bãi đỗ xe náo nhiệt, mọi người bỗng nhiên cảm giác được một trận lạnh.
Vị trẻ tuổi kia chính đang cùng Tô Thi Thi thêm bạn lẫn nhau, đột nhiên run run một phen, theo bản năng ngẩng đầu vừa thấy, rõ ràng đụng vào trong ánh mắt nhàn nhạt của Bùi Dịch.
Bùi tiên sinh ánh mắt rõ ràng trong veo mà lạnh lùng như thế, không có một chút thái độ gì, nhưng người trẻ tuổi kia lại cảm giác đang trong ánh mắt anh nhìn như phóng điện.
"Cái kia... Mỹ nữ?" Người trẻ tuổi run run rẩy rẩy lôi kéo tay Tô Thi Thi, "Vị kia là chồng cô?"
Tô Thi Thi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lại lập tức xem trang cá nhân: "Đúng vậy, là chồng tôi, đẹp trai đúng không? Anh đừng vội vàng xem suất ca, nhanh lên gửi cho tôi."
"A...... Được..." Người trẻ tuổi khẩn trương đem video clip gửi Tô Thi Thi, trong lòng cực kỳ bồn chồn.
Hắn như thế nào cảm giác vị kia người nhà này đáng sợ như thế!
Bùi Dịch tầm mắt nhàn nhạt rơi vào nơi vừa rồi người trẻ tuổi kéo tay áo Tô Thi Thi, trên mặt triệt để không có biểu tình.
"Được rồi, tôi đi trước." Đợi vừa gửi xong video clip, người trẻ tuổi bỏ chạy rồi.
"Thật tốt quá!" Tô Thi Thi nâng di động, lòng tràn đầy vui mừng.
Nhưng vừa quay đầu, cô liền ngậm miệng rồi
"Bùi Dịch... Ha ha, cái kia... Chồng yêu, chúng ta đi thôi!" Mặt sau một câu, siêu cấp chân chó.
Bùi tiên sinh đang tức giận, liền được thuận mao trấn an rồi!
Bùi Dịch lành lạnh liếc cô một cái, xoay người lại, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Tô Thi Thi khẩn trương đi qua, chân chó vãn trụ cánh tay anh.
Bùi tiên sinh lúc này mới đi về phía trước.
Phía sau, quần chúng nhóm người lờ mờ lúc này mới hồi phục tinh thần lại.
"Tôi thấy hai vị vừa rồi kia như thế nào có phần nhìn quen mắt a?" Một vị đại tỷ hỏi.
"Em nhìn đến người bộ dáng đẹp trai đều nói như vậy." Chồng vị đại tỷ kia ăn chua nói.
"Đừng ầm ĩ, thật sự nhìn quen mắt, như là ở nơi nào nhìn đến qua." Vị đại tỷ kia có vẻ đăm chiêu nói.
Không biết là người nào, bỗng nhiên vang lên một câu: "Đó không phải là Bùi tổng sao? Khoảng thời gian trước anh ta cùng phu nhân mình cùng nhau đem Bắc Kinh này quấy đến long trời lở đất!"
Vị người trẻ tuổi kia còn không có chạy xa vừa nghe, nhất thời cảm giác trời muốn sập xuống, khóc lóc thảm thiết hỏi bạn mình: "Tôi vừa rồi không đắc tội anh ta đi?"
"Cậu xong rồi, cậu mới vừa rồi giống như đụng chạm vào tay vợ anh ta? Tôi nghe nói anh ta lòng dạ đặc biệt nhỏ, hơn nữa còn là cái thê nô..." Người bạn kia hù dọa nói.
Nếu để cho Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch nghe được đoạn đối thoại này của bọn họ, phỏng chừng sẽ hối hận đã chạy tới xem diễn trò.
Bên trong xe, Tô Thi Thi nâng di động, hưng phấn mà đem video clip gửi đến cho Ôn Ngọc.
"Hô hô, thật sự là quá mức đã rồi. Bùi Dịch anh xem đến cái đầu heo của Hồng Tinh Huy kia chưa? Người của Hồng gia cũng sẽ có ngày này, thật sự là quá thần kỳ rồi!" Tô Thi Thi vui vẻ như đứa bé được kẹo.
Bùi Dịch nhìn đến bộ dáng cô sung sướng, trong lòng có chút tức giận nháy mắt tan thành mây khói, đem cô ôm vào trong ngực, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
"Em vui vẻ, là đủ rồi."
Ngay khi xe bọn họ chạy khỏi bệnh viện kia một khắc, bãi đỗ xe bộc phát ra gầm lên giận dữ.
"Ai làm!"
Hồng Tinh Huy vịnh xe đứng dậy, trong mắt tất cả là điên cuồng tức giận.
Hắn lúc này mặt mũi bầm dập, trên người không một chỗ tốt, nhưng không thương tổn gân cốt, chẳng qua bộ dáng khó coi một chút thôi.
Những người đó vừa thấy liền là chuyên nghiệp!
"Nhị thiếu, người không sao chứ?" Trợ lý của hắn nghiêng ngả lảo đảo từ trong xe bò ra, phù phù một phen liền quỳ gối trước mặt hắn, bạch nghiêm mặt nói, "Bọn họ có tám người, đều đã mang theo mặt nạ. Vừa tới liền nhốt tôi trong xe rồi."
"Đi tra cho tôi, tra không ra cậu chặt tay tới gặp tôi!" Hồng Tinh Huy lạnh lùng ném một câu, mở cửa ngồi vào trong xe.
"Thù này, tôi nhớ kỹ!" Hồng Tinh Huy phun ra một ngụm máu, lau khóe miệng còn dính một chút vết máu.
Trong lòng hắn mơ hồ đã biết là ai làm, nhưng không có chứng cớ.
"Bùi Dịch, Tần Phong, người nào trong các người làm?" Hồng Tinh Huy trong mắt ngoan độc lệ chớp lóe rồi biến mất.
Ở Bắc Kinh, người dám đối với hắn động thủ, trừ hai người bọn họ ra cũng không có người nào rồi!
Mà bên kia, Ôn Ngọc cũng nhận được cái video clip Tô Thi Thi gửi đến kia.
Ôn tiểu thư vốn là tò mò, khi thấy bị kéo rớt bao tải là Hồng Tinh Huy khi đó, ánh mắt mạnh trừng lớn, thiếu chút nữa hụt chân từ trên bậc thang té xuống.
"Cẩn thận một chút!" Tần Phong lập tức túm lấy di động của cô, lườm mắt thấy đến nội dung video clip, khóe miệng mạnh rút rút.
"Cái người phụ nữ chỉ sợ thiên hạ không loạn kia!" Tần Phong không biết nên vui mừng hay là nên tức giận nữa, gửi một đoạn ghi âm giọng nói đến cho Tô Thi Thi.
"Về sau gửi mấy thứ này nhớ ghi chú kỹ, vừa rồi bảo bối nhà ta thiếu chút nữa ngã sấp xuống."
Tô Thi Thi rất nhanh gửi về một tin nhắn.
"Anh chăm sóc người ta không tốt còn nói tôi? Bùi Dịch nói, để cho Ngọc tới nhà của tôi ở hai ngày."
Tần Phong sắc mặt cứng đờ, lập tức rời khỏi cuộc trò chuyện.
Bên trong một chiếc xe, Tô Thi Thi trợn mắt há hốc mồm mà xem khung đối thoại trước mắt.
"Tần Phong vậy mà đem em xóa bạn bè rồi hả?" Tô Thi Thi tức giận đến thiếu chút nữa ném điện thoại, ném vào trong lòng Bùi Dịch, ủy khuất cực kỳ, "Anh ta cũng thật quá đáng!"
"Không tức giận, anh giúp em báo thù!" Bùi Dịch nói xong, bày xuất một bên Computer.
Tô Thi Thi ánh mắt nhất thời phát sáng lên.
Một lúc sau, di động Tần Phong bắt đầu không ngừng nhận được điện thoại.
Mỗi một cuộc điện thoại không đợi anh bắt máy, liền tự động nhận rồi. Trong điện thoại truyền đến giọng yểu điệu của người phụ nữ, toàn bộ đều là người từng theo Tần Phong kết giao qua.
Bên trong xe, Tô Thi Thi vẻ mặt bình tĩnh ngồi được cách Bùi Dịch xa một chút, chậc chậc thở dài: "Em phát hiện, đắc tội anh thật sự là quá thảm rồi."
Bùi Dịch nhíu mày, đem Computer khép lại để qua một bên, đem cô kéo vào trong ngực, vuốt ve cằm của cô, mị hoặc hỏi: "Em là đang khen ngợi anh?"
"Này, bà nội ở đây!" Tô Thi Thi sắc mặt đỏ bừng.
Bên cạnh, Phương Ngọc Hoa đang nhắm mắt dưỡng thần âm u mà nói: "Ta đang ngủ, các người cứ tự nhiên."
Khụ khụ...
Tô Thi Thi sắc mặt bạo hồng, đến tâm tư nhảy xuống xe đều có rồi.
Về phần Tần Phong bị chỉnh là như thế nào dỗ dành Ôn tiểu thư hảo khí nổ tung, Tô Thi Thi liền không thể hiểu hết.
Bọn họ sau khi trở về trong nhà, còn có một đống lớn chuyện chờ bọn họ đi xử lý.
Vụ án công trình năm đó có sự thay đổi lớn, Bùi Thanh Vũ tội danh được rửa sạch. Ngày hôm sau, Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch đi một chuyến đến nghĩa trang công cộng vấn an cha chồng cô.
Mà Đoàn Kế Hùng bọn họ cũng đều được kết cục nên có. Từ nay về sau, Tứ Đại Gia Tộc ở bắc Kinh chỉ còn lại có hai nhà.
Hỗ gia cùng Đoàn gia lụi bại, Lan gia quy ẩn không tranh sự đời, hiện giờ chỉ còn lại có Hồng gia vẫn như cũ vững mạnh.
So với Đoàn gia thất bại thảm hại, Hỗ gia lại hoàn toàn bất đồng, được Hỗ Sĩ Minh an bài tốt, ở nước ngoài bảo vệ một phần thế lực. Hiện giờ người của Hỗ gia trừ bỏ vẫn ở trong bệnh viện trị liệu Hỗ Sĩ Minh cùng với về nước Hỗ Quân Nhạc, thêm nữa bị hình phạt Hỗ Tấn Hoa, những người còn lại đều đã ở nước ngoài.
Đoàn gia đã triệt để sụp đổ, đại bộ phận tài sản bị mất. Còn lại cũng bị các cô gì chú bác của Đoàn gia vơ vét sạch.
Tô Thi Thi nghe nói Phương Thanh Hoa mang theo Đoàn Ngọc Tường muốn đến giành tài sản, lại bị Đoàn gia những cái này cô gì chú bác kia đánh chạy ra ngoài. May mà bọn họ hiện tại cũng không dám tới kiếm chuyện với Tô Thi Thi bọn họ.
"Liền tính Đoàn Ngọc Tường từng làm qua không ít chuyện bất lợi với chúng ta, nhưng chung quy là cháu gái ruột của bà nội. Đoàn gia đã biến thành như vậy, bà nội tuy ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng bà nhất định cũng là khổ sở."
Trong thư phòng, Tô Thi Thi đạt được mấy tin tức này về sau, nói với Bùi Dịch: "Chúng ta cùng Đoàn gia ân oán, từ vẽ một dấu chấm kết thúc đi. Để cho Đoàn Ngọc Tường tự sinh tự diệt, không cần làm khó bọn họ rồi."
Bùi Dịch nhẹ vỗ về bụng của cô, ôn nhu nói: "Anh đã buông xuống."
Tô Thi Thi nhẹ nhàng thở ra, nghĩ lòng nhẹ nhàn thanh thản như vậy thật tốt.
Chỉ là chuyện này còn không có buông bỏ bao lâu, ngày hôm sau đã có được một tin tức - - Đoàn Ngọc Lộ tìm được!
Hello cả nhà. Cuối tuần vui vẻ nha. Dạo gần đây bạn bận lắm, hôm nào cũng tăng ca, chủ nhật phải đi làm nữa Tình hình này còn kéo dài đến hết năm. Giờ chỉ biết ráng lết thôi. Truyện sẽ cập nhật chậm, ngày được 1,2 gì đó thôi. Mn đừng bỏ tui đó