Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 128: Tường Thành Nhà Minh
Đang lơ đãng thả hồn thì điện thoại rung, là tin nhắn Cơm Cháy gửi tới
Cơm Cháy: [ À quên không nói với cậu, đến Nam Kinh nhất định phải tới chùa Kê Minh biết chưa? Chùa Kê Minh linh cực, đặc biệt là cầu tình duyên. Cậu nhất định phải đi đấy! ]
Đường Tư Kỳ uể oải, vì cái gì cơ chứ???
Tại sao mọi người tới chùa lại cứ nhăm nhăm cầu tình duyên vậy, có hàng ngàn hàng vạn cái để xin cơ mà, mắc gì cứ phải là tình duyên?
Hôm nay cô đến đây chỉ với mục đích duy nhất là vãn cảnh chùa và cầu mong cha mẹ mạnh khoẻ, gia đạo bình yên thế thôi, đừng có nhân duyên nào tìm tới, mệt đầu lắm.
Vừa lụng bụng nhủ thầm trong lòng, tay vừa lướt lướt WeChat thì Đường Tư Kỳ bàng hoàng phát hiện mẫu hậu giận cô mấy tháng trời không thèm đoái hoài tự dưng hôm nay lại like bài Chùa Kê Minh mà cô vừa đăng lên trang cá nhân.
Cái này…có phải là điềm không đây? Cầu trời phật đừng để mẹ có cùng chung suy nghĩ với Cơm Cháy, không là chết cô thật đó!
Đường Tư Kỳ khóc khóc mếu mếu, vội vàng thoát khỏi WeChat, đăng nhập ứng dụng Lữ Hành. Tuy vẫn biết nơi đây không có quan hệ với Hoàng đế Chu Nguyên Chương nhưng cô vẫn muốn Check-in, biết đâu xếp hạng A lại vớ được mấy trăm vàng thì cũng ấm!
[ Chúc mừng người chơi đã đạt thêm một viên kim cương nữa. Tiến độ truy tìm dấu vết Hoàng đế Chu Nguyên Chương tại cố đô Nam Kinh: 4/N đã hoàn thành.]
Đường Tư Kỳ há hốc miệng, không dám tin vào những gì mình đang đọc.
Khoan! Không phải chùa Kê Minh được xây dựng từ năm 527 dưới thời nhà Lương hay sao? Chẳng lẽ có nhầm lẫn gì chăng?
Đường Tư Kỳ tức tốc lên mạng tra cứu kỹ hơn.
Thì ra trong thời kỳ Nam Bắc Triều, Phật giáo phát triển vô cùng hưng thịnh ở các triều đại phía Nam, nhiều Hoàng đế ủng hộ Phật giáo, cho xây dựng chùa chiền ở khắp mọi nơi. Chuyện này đã được đưa vào hẳn thơ ca, ví dụ trong bài Giang Nam Xuân của tác giả Du Mu thời nhà Đường có câu “Nam Triều tứ bách bát thập tự. Đa thiếu lâu đài yên vũ trung” - Dịch nghĩa “Nam Triều có bốn trăm tám mươi chùa. Khói hương nghi ngút toả khắp nơi.” Và trong con số 480 đó, chùa Kê Minh là ngôi chùa đầu tiên được xây dựng ở Nam Triều, đồng thời là ngôi chùa cổ nhất tại Nam Kinh.
Chùa Kê Minh xây dựng lần đầu vào năm 527 dưới triều đại nhà Lương nhưng đã bị phá huỷ và trùng tu nhiều lần sau đó. Đến năm 1387, Hoàng đế Chu Nguyên Chương đã cho xây dựng lại theo đúng nguyên mẫu ban đầu và đích thân ngự bút viết bảng tên treo trước cổng chùa.
Ồ thì ra là cũng có liên quan tới Chu Nguyên Chương, Đường Tư Kỳ sướng điên, cảm giác giống như đang đi ngoài đường tự dưng vấp phải cục kim cương to bự. Nếu lúc này không phải đang đứng trong khuôn viên cảnh chùa trang nghiêm thanh tịnh thì cô đã nhảy cẫng lên, hò reo hú hét ăn mừng rồi!
Lững thững tản bộ dọc hành lang chùa Kê Minh, đi xuyên qua cổng Giải Phóng là có thể mua vé đi thẳng sang khu du lịch Tường thành nhà Minh.
Đứng trên tường thành cao ngất có thể thoả sức phóng tầm mắt ra khắp nơi. Bên này là mảng tường vàng biểu tượng của chùa Kê Minh, cao hơn một chút là Tượng Phật Dược Sư uy nghiêm toạ trên đài sen toả hào quang sáng lấp lánh, xa xa là sườn núi xanh ngắt một màu. Còn ở phía kia là hồ Huyền Vũ rộng mênh mông.
Mặt hồ trong veo, phẳng lặng như tấm gương phản chiếu cả nền trời xanh biếc, gió thổi nhè nhẹ khẽ lay rặng liễu bên hồ và làm dịu cả tâm tình du khách ghé chơi.
Đoạn đường từ cổng Giải Phóng đi lên Tường Thành dựng rất nhiều bảng lớn vừa mang tính chất giới thiệu khu di tích vừa cung cấp thêm kiến thức lịch sử cho những người chưa biết.
Khu vực tường thành này được Chu Nguyên Chương cho xây dựng sau khi quyết định đóng đô tại Nam Kinh. Trải qua 600 năm thăng trầm cùng lịch sử, tuy đã có đôi chỗ hư hỏng nhưng tường Thành nhà Minh vẫn bảo tồn được 25km chiều dài, xứng danh bức tường thành khép kín dài nhất thế giới.
Thả bước đi trên tường thành, dọc về hướng hồ Huyền Vũ, Đường Tư Kỳ như thể bị thôi miên bởi cảnh sắc hoài cổ tuyệt mỹ ở hai bên đường, khác hẳn với sự phồn hoa hào nhoáng tại trung tâm thành phố.
Thậm chí so với cảnh chen chúc xô bồ và phát triển quá mạnh theo lối thương mại hoá như ở miếu Phu Tử thì Đường Tư Kỳ vẫn thích sự bình dị, an nhiên tại chốn này hơn.
Quá khứ hiện đại đan xen, cảm giác bồi hồi xúc động khiến Đường Tư Kỳ thiếu chút vì mải ngắm cảnh mà quên cả nhiệm vụ Check-in quan trọng
[ Chúc mừng người chơi đã Check-in thành công khu di tích thắng cảnh “Tường thành nhà Minh”. Xếp hạng: A. Khen thưởng: +1 viên kim cương, +500 đồng vàng, +24 giờ sinh mệnh. Tiến độ hoàn thành: 5/N. ]
Trời chiều bóng ngả về tây, sắc đỏ hoàng hôn phủ xuống mặt hồ Huyền Vũ tạo nên cảnh tượng kinh diễm lòng người. Đường Tư Kỳ vẫn đang đi trên tường thành, vừa hay thu trọn cảnh đẹp vào đáy mắt. Không chỉ có hồ Huyền Vũ, cô còn trông thấy ở phía xa xa núi Tử Kim oai phong hùng vĩ lấp ló trong ánh chiều tà.
Tiếc rằng thời gian không thể dừng và không gian chẳng thể đứng yên một chỗ, Đường Tư Kỳ càng di chuyển thì cảnh thiên nhiên càng xa khuất và sự ồn ào huyên náo của phố thị càng ập tới gần. Đến khi những toà cao ốc chọc trời xuất hiện sừng sững ngay trước mắt, Đường Tư Kỳ mới giật mình sửng sốt. Mặc dù lưu luyến lắm nhưng vẫn phải trở về thế giới hiện thực thôi. Cô đi xuống tường thành, bước qua cổng chào đi vào khu du lịch hồ Huyền Vũ.
So với tường thành thì du khách tới dạo cảnh hồ đông hơn rất nhiều. Tuy vậy Đường Tư Kỳ lại chẳng lấy làm hào hứng cho lắm bởi ban nãy đứng trên cao, cô đã bao quát toàn bộ phong cảnh nơi đây rồi thế nên giờ cũng chẳng còn gì để xem thêm nữa. Đang định xoay người rời đi thì Đường Tư Kỳ chợt nhớ tới bộ ảnh cô bạn Tiểu Vân mặc Hán phục tạo dáng bên bờ hồ Huyền Vũ đã được đăng lên WeChat cách đây ít lâu. Trong hình, cô bạn cười rất tươi và nước ảnh lên màu cũng khá ổn. Ngẫm nghĩ thấy hiện tại chưa đói lắm, giờ về cũng chẳng biết đi đâu thành ra Đường Tư Kỳ quyết định nán lại, đi dạo quanh hồ một vòng xem có gì vui không.
Thả bộ dọc theo con đường lát đá xanh bằng phẳng là tới vị trí trung tâm cảnh hồ, Đường Tư Kỳ không ngờ chuyến đi này của mình lại rơi đúng mùa sen nở. Tuy rằng chưa phải thời điểm nở rộ nhưng những búp sen trắng sen hồng chúm cha chím chím cùng hương sen ngan ngát cũng đủ khiến lòng người ngất ngây say đắm.
Quanh hồ sen, du khách đứng chật như nêm cối, ai cũng xúng xính áo hoa rực rỡ, người xoè quạt, người cầm khăn lụa, tạo đủ kiểu dáng những mong lưu được khoảnh khắc đắt giá nhất để về khoe với chúng bạn.
Ngoài lứa tuổi học sinh, sinh viên, Đường Tư Kỳ phát hiện không ít các bà các cô ở độ tuổi trung niên, thậm chí có cả các cụ già cũng tới đây thưởng ngoạn cảnh đẹp. Họ đi theo nhóm và không ngại thiết kế đủ kiểu đội hình độc đáo để chụp ảnh. Đường Tư Kỳ đứng một bên mà mắt tròn mắt dẹt, thật sự khâm phục mức độ chịu chơi của các cô các bác.
Đương nhiên không thể thiếu những bạn trẻ tay cầm di động và máy quay quay tiktok, hay miệng đang liến thoắng phát live stream trực tiếp.
Mà chẳng phải chỉ độc người trẻ thôi đâu, gần đây Đường Tư Kỳ mới biết người lớn tuổi cũng đã bắt kịp xu hướng mới, thậm chí còn có phần say mê hơn cả đám trẻ nhiều. Gi gỉ gì gi, cái gì cũng chụp rồi tung lên mạng, hở chút là chia sẻ tin giật gân. Vậy mà trước đây cô cứ tưởng người lớn chỉ quan tâm tới chính trị văn hoá xã hội và chia sẻ những tin tức thời sự chính thống thôi chứ. Nào ngờ các cụ bây giờ cũng tân tiến ra phết, có khi còn cập nhật nhanh nhạy hơn cả cô ấy chứ, Đường Tư Kỳ lắc đầu bật cười tự giễu.