Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 184: Tây An - Mộng hồi Đại Đường
Vẽ xong, nhìn đồng hồ đã gần 7 giờ sáng, Đường Tư Kỳ liền đăng lên diễn đàn và đặt một cái tên chủ đề cực hợp với mảnh đất cố đô mà mình đang dừng chân
“Tây An - Mông hồi Đại Đường”.
Xong đâu đó, cô để cho máy tự chạy còn mình thì vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Lúc quay ra, đã thấy quá trời bình luận
“Hahahahaha!”
“Hahahahaha! Vốn cứ tưởng chủ thớt vẽ chuyện người khác mới hài, ai dè ngay cả bản thân mình cũng không tha, buồn cười chết tôi mất!”
“Haha, đúng là buồn cười thật. Đáng lẽ không cần bẻ nhỏ vậy đâu, to to chút vẫn mềm lại không sợ bị nhũn, nhai thích hơn. Đương nhiên mỗi người mỗi cách ăn, tôi chỉ nói ra sở thích của mình thôi.”
“Tranh tả thật thực sự, tôi nhìn thấy hình ảnh của mình trong đó. Lúc tới khu phố Hồi Giáo, tôi cũng giống y chủ thớt, ngoan cố ngồi bẻ muốn gãy mười đầu ngón tay, suýt chút đói chết luôn hahahaha…”
“Ấy, đừng ăn ở khu phố Hồi Giáo đối diện Tháp Trống. Ăn cái này mà không phục vụ kèm băng phấn thì kém quá, cho nhà hàng này 1 sao.”
“Cũng không hẳn là như vậy, nói thế thì oan quá, khu Hồi Giáo cũng có quán ngon mà, ví dụ như quán Lưu Gia trên đường Bắc Quang làm món bánh mỳ ngâm súp thịt cừu khá được. Bí quyết là đừng nên tới mấy chỗ đông khách du lịch, thường là những chỗ đó làm không ngon, phục vụ cũng không tốt nữa.”
“Ôi đặc sản Tây An đâu thiếu gì, mỳ biangbang…bangbiang…sặc cái từ gì mà phức tạp quá, tận 58 nét lận, xin lỗi anh em, tôi không gõ đúng được, nhưng đại loại đọc vậy đó, hehe…”
“Thiên đường há cảo Tây An (1) mãi đỉnh!”
“Giới thiệu cho quán ruột Bánh mỳ kẹp thịt Phàn Ký (2), quý lắm mới nói đấy, không cần cảm ơn đâu, hehe.”
“Ngoài ngâm súp thịt cừu thì bánh mỳ ngâm trong canh hồ lô (3) cũng rất ngon, là một trong những mỹ thực Đường Triều được lưu truyền đến ngày nay. Hoặc nếu chán ăn nước thì có thể chuyển qua phiên bản xào Xiao Chao (4) cũng ngon lắm đó, rồi thì Burger Tây An nè, thịt cừu hầm, xiên cừu hay bánh bột rán, bánh rán hồng nữa. Ôi nhiều lắm, không sao kể hết được. Chờ mong tuyển tập ẩm thực Tây An của Kỳ Kỳ nhé.”
“Ôi chết mất, trên đường đưa con trai đi học vô tình bắt gặp chùm ảnh không thể hài hước hơn của bạn Tiểu Kỳ. Rồi lướt xuống phần bình luận thì hỡi ơi…các bạn làm mình đói quá đi mất, mới sáng ngày ra đã thèm ăn đủ thứ rồi!”
….
Đường Tư Kỳ không thể ngờ mọi người lại xôm tụ tới vậy, mới sáng sớm tinh mơ mà!
Cô vừa đọc bình luận vừa cười rung cả người. Và tất nhiên không quên ghi chú lại những địa chỉ quán ngon được các bạn gợi ý. Có sự trợ giúp đắc lực từ cộng đồng mạng thế này khác nào hổ mọc thêm cánh không cơ chứ. Đường Tư Kỳ mừng rỡ cười tíu tít.
Giờ thì ra đường bắt đầu ngày mới thôi. Vốn Đường Tư Kỳ dự định tới Sái Kim Kiều, con đường nhỏ bên cạnh phố Hồi Giáo mà hôm qua cô tình cờ khám phá ra để ăn thử món bánh mỳ kẹp thịt, nhưng nào ngờ lại trót va vào một hàng ăn vặt khác và mê mẩn đắm đuối ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Đây là một cửa hàng bán các món ngọt truyền thống. Nó nhỏ thôi, trước cửa bày một xe hàng kéo bằng gỗ kiểu cổ, phía sau là bà chủ tiệm tóc bạc trắng như tiên đang khéo léo chuẩn bị các món điểm tâm xinh đẹp.
Tuy mọi thứ rất giản dị, khiêm nhường nhưng lại toát lên vẻ thanh tao và tinh tế, chính điều đó đã thành công níu lấy bước chân Đường Tư Kỳ, khiến cô không thể không tiến lại gần.
Thực đơn của tiệm cũng chẳng lộn xộn như nồi lẩu thập cẩm mà chỉ có đúng hai món truyền thống là: bánh mật ong lạnh (5) và bánh ú mật ong (6)
Bánh lạnh thì không còn quá xa lạ, lúc ở Lạc Sơn Đường Tư Kỳ đã ăn khá nhiều rồi. Nhưng cô vẫn tò mò muốn thử xem hương vị ở Tây An có gì khác biệt không.
Đường Tư Kỳ gọi mỗi thứ một phần. Bà cụ tuy lớn tuổi nhưng tay chân vẫn còn nhanh nhẹn lắm. Cụ thoăn thoắt chuẩn bị bánh rồi bưng lên cho khách.
Vì đang rất hiếu kỳ nên Đường Tư Kỳ nếm thử bánh mật ong lạnh trước.
Xắn một miếng nhỏ bỏ vào miệng. Vị ngọt ngào lan toả, cảm giác vui sướng hạnh phúc lấp đầy cả cơ thể.
Song phải đến miếng thứ hai thì Đường Tư Kỳ mới có thể phân biệt rõ từng vị. Lớp bánh lành lạnh dẻo dẻo bao bên ngoài hẳn được làm từ gạo nếp rồi, phần nhân ở giữa chắc chắn là đậu đỏ nghiền, còn cái nước sốt kẹo kẹo vàng óng này chắc là mật ong, ngoài ra cô còn cảm nhận được cả mùi mật hoa hồng thoang thoảng nhưng dai dẳng khó dứt.
Phủ bên trên miếng bánh hình vuông nhỏ nhắn như quân cờ là một tầng bột đậu nành mỏng, mịn, ăn vào có cảm giác giống bánh dày Tứ Xuyên. Tuy nhiên bánh dày Tứ Xuyên lấy đường đỏ làm nhân chứ không phải đậu đỏ nghiền nhuyễn như thế này.
Mỗi miếng bánh nho nhỏ, cắn hai lần là hết veo. Thế nhưng sau khi trôi xuống bụng rồi, tầng tầng lớp lớp hương thơm thanh nhã, ngọt ngào vẫn vương vấn nơi cuống họng.
Trời ơi, một món điểm tâm xuất sắc như thế này, thử hỏi làm gì có ai cưỡng lại nổi!
===
Chú thích:
(1)DeFaZhang Dumpling - 西安饺子宴
Địa chỉ: 74 Youyi W Rd, Bi Lâm, Tây An, Thiểm Tây, Trung Quốc, 710064
Thành lập năm 1936. Phục vụ hơn 300 loại há cảo với đủ các hình dạng kỳ lạ, bắt mắt và hương vị rất tuyệt vời từ các loại thịt, hải sản, trái cây và rau củ.
(2)樊记腊汁肉夹馍(竹笆市店)
Địa chỉ: Số 53 đường Zhubashi, quận Bi Lâm, Tây An Trung Quốc
(3)葫芦头泡馍 - hulutou hay Hulutou Paomo: Là món ăn vặt của người Hán ở Tây An, Thiểm Tây.
Bánh mỳ nướng được xé thành từng miếng bỏ cho vào bát, ăn kèm với lòng lợn thái mỏng, miến, nấm, tàu hũ ky, hành ngò, giá, ớt sừng, mỡ lợn…rồi chan nước dùng đan sôi sùng sục.
Nước dùng hay canh hồ lô là một loại canh trắng được nấu từ xương lợn, lòng lợn, thịt gà, gia vị.
Sở dĩ lây tên canh hồ lô là có liên quan tới vị vua y học Sun Simiao, người ta nói rằng ông đã tặng hồ lô thuốc và các dược liệu quý để hướng dẫn và cải thiện quy trình chê biến món ăn, loại bỏ những mùi khó ngửi.
Theo một dị bản khác thì nguyên liệu chính để nấu nước dùng là mỡ ruột già lợn. Mà phần mỡ này có hình hồ lô (quả bầu), nên được gọi là canh hồ lô.
(4)Xiao Chao hay Xiao Chao Pao Mo - 小炒泡馍: là đặc sản của người Hồi Giáo ở Tây An. Nguyên liệu của nó khá giống món vụn bánh mỳ ngâm súp cừu, nhưng thay thì chan nước súp thì họ xào với dầu tiêu và giấm, thêm một vài gia vị như hoa hiên, nấm, rau xanh, trứng, tàu hũ ky.
(5)Bánh mật ong lạnh - 蜂蜜凉糕: nguyên liệu chủ yếu gồm gạo nếp, đậu đỏ, mật ong, mật hoa quế, táo đỏ, đậu phộng.
(6)Bánh ú mật ong - 蜂蜜凉粽子 - Gourmet Honey Cold Zongzi: Bánh làm hoàn toàn bằng gạo nếp và nặn thành hình Tam giác, không gói trong lá và cũng không nhồi. Thành phẩm có màu trắng như ngọc bích, thanh mát sảng khoái. Khi ăn, dùng chỉ tơ hoặc lạt tre cắt bánh thành từng miếng nhỏ, bày ra đĩa rồi rưới mật ong cùng mật hoa hồng lên trên. Bánh có vị mềm dẻo, thơm ngọt.