Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 365: Càn quét 7-Eleven
Nhưng giờ mọi người đều đói cả rồi, không phải là lúc dạo chơi, Từ Thiên Ngưng đành phải dỗ dành con trai: “Chúng ta đi ăn cơm trước đã, ăn xong mẹ dắt con vào 7-11 chịu không?”
Lạc Tuấn Bảo hơi buồn một chút nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.
Đường Tư Kỳ nhớ trong danh sách vật phẩm có một cái yêu cầu Check-in 10 món ăn vặt nổi tiếng trong 7-Eleven Thái Lan, thế nên cô liền khoát tay hào phóng nói:
“Đi, hai dì cháu mình đi, dì cũng muốn vào 7-11 xem thử, thấy bảo trong đó bán nhiều đồ ăn vặt ngon lắm.”
“Em toàn chiều nó”, Từ Thiên Ngưng bất đắc dĩ thở dài nhưng cũng phải miễn cưỡng theo vào.
7-Eleven ở đâu chẳng có, chuỗi cửa hàng tiện lợi này mọc nhan nhản khắp đường phố Trung Quốc, ngay dưới chung cư nhà mình cũng có một cái, thằng Tuấn Bảo suốt ngày đòi vào đó mua bánh đùi gà New Orleans đó thôi, chẳng hiểu hiếm lạ gì mà hai dì cháu nó cứ nằng nặc đòi phải vào bằng được.
Từ Thiên Ngưng vốn cho rằng 7-11 ở Thái Lan thì cũng giống như ở Trung Quốc, không mong chờ gì nhiều. Tuy nhiên bước chân qua cánh cửa, chị ngỡ ngàng như bước vào một thế giới mới.
Trong khi Từ Thiên Ngưng chưa hết bàng hoàng sửng sốt thì Đường Tư Kỳ đã đang bận rộn lên mạng tìm được một bài đăng giới thiệu các món ăn vặt trứ danh của 7-11 Thái Lan rồi đưa cho Lạc Tuấn Bảo: “Chúng ta tìm theo danh sách này.”
Có Kim chỉ nam, Lạc Tuấn Bảo phăm phăm hăng hái như chơi trò truy tìm kho báu.
“Ồ…người ta đề cử gói rong biển này…nó thật sự ngon sao?” Lạc Tuấn Bảo lật trái lật phải cái gói nho nhỏ xanh xanh, nghi ngờ hỏi.
“Cái này là sầu riêng gì? Thấy người ta cũng giới thiệu….”
“Bắp vòng…snack bắp vòng có những 3 vị lận, biết lấy vị nào?”
Đường Tư Kỳ ngó đầu qua:
“Nè, trong đây người ta đề cử cả ba loại, vị sữa bò, chocolate và matcha, con cứ lấy cả ba đi. À, lát qua dãy bên kia lấy giúp dì mấy bọc que cay Thái Lan nhé.”
“Oaa…ở đây cũng có que cay ạ? Ăn có giống Trung Quốc mình không dì?”
“Không giống đâu, ở đây họ làm bằng con mực.”
Ngoài đồ ăn vặt, trong danh sách còn liệt kê rất nhiều đồ uống, ví dụ như tổ yến trong 7-11 cũng có bán luôn. Uống cái này vừa khoẻ vừa đẹp, rất tốt cho phụ nữ, Đường Tư Kỳ tìm được liền mang ra giới thiệu cho Từ Thiên Ngưng.
Lúc này, Từ Thiên Ngưng đang lúi húi ở kệ đồ mỹ phẩm. Thái Lan nắng quá, chị định mua một chai kem chống nắng.
Thấy Đường Tư Kỳ lon ton cầm hộp yến chạy tới, chị thoáng ngạc nhiên: “Trong cửa hàng tiện lợi cũng bán cả tổ yến nữa sao?”
“Rất tiện lợi đúng không, lại còn rẻ nữa, haha” Đường Tư Kỳ cười ngặt nghẽo.
Lạc Tuấn Bảo ở bên kia đang mải miết vật lộn cùng cái giỏ đựng đồ đã sắp đầy tràn. Người thì nhỏ tí mà hiệu suất làm việc rất cao
“Từ Kỳ, trong này có ghi cả mấy loại sữa chua nữa, dì có muốn mua không?”
“Mua! Mua cả sữa đậu nành nữa nhá!”
Chỉ đợi có thế, Lạc Tuấn Bảo vui vẻ sà vào khu vực tủ đông.
Chắc nhiều người vẫn nghĩ cửa hàng tiện lợi chỉ bán đồ ăn vặt. Nhưng không, trong 7-11 bán cả thực phẩm chín cấp đông, chỉ cần cho vào lò vi sóng quay mấy phút là có ngay một phần ăn nóng hổi thơm ngon.
Mà điều đặc biệt là quầy đồ ăn sẵn ở đây phong phú, nhiều chủng loại hơn trong nước rất nhiều.
Bên cạnh cơm, mì, sandwich với đa dạng nhân và muôn kiểu chế biến thì món được cư dân mạng đề cử nhiệt tình nhất chính là sủi cảo tôm. Lúc nhìn thấy cái này, Đường Tư Kỳ và Lạc Tuấn Bảo cứ phải gọi là bốn mắt phát sáng như sao.
Bởi vì đây là món khoái khẩu của cả hai dì cháu mà. Nhớ hồi ở Quảng Châu, sáng nào đi ăn điểm tâm cũng phải chốt hạ bằng một phần sủi cảo tôm mới thoải mãn. Tuy rằng đồ đông lạnh thì không thể so được nhưng nhìn qua trông cũng ngon mắt ra phết.
“Hay là…” Đường Tư Kỳ không giấu được sự thèm thuồng, bàn tay vươn ra định chộp mấy túi rồi đấy, cũng may thằng cu cháu đứng bên ngăn cản kịp
“Bình tĩnh đi dì, cái này để sáng mai ăn sáng. Giờ mình mua đồ ăn vặt thôi, mua xong đem lên cất rồi còn đi ăn tối nữa.”
Cũng may Lạc Tuấn Bảo vẫn còn tỉnh táo, vẫn biết lo mẹ đói bụng.
“Ừ! Thế để lại đây, sáng mai dì cháu mình xuống tiếp.”
Lúc ra tính tiền, Lạc Tuấn Bảo lại phát hiện sữa bò Meiji vị chuối và vị dâu giống trong danh sách đề cử. Tuy nhiên ban nãy đã lấy sữa chua và sữa đậu nành rồi thế nên cậu yên lặng đặt hai hộp sữa bò lại kệ. Không thể mua một lần quá nhiều, ăn không hết sẽ rất lãng phí.
Tại quầy thu ngân, Đường Tư Kỳ để ý thấy họ treo biển chấp nhận thanh toán bằng WeChat và Alipay. Cô rất lấy làm ngỡ ngàng, không lẽ có thể sử dụng ví điện tử nội địa để mua sắm ở nước ngoài?
Thử xem sao, cô bèn chìa mã Alipay ra. Nhân viên vui vẻ quét mã. Một giây sau, tài khoản thông báo đã bị trừ tiền.
Đường Tư Kỳ há hốc miệng, thực sự thanh toán được hả. Nơi này không phải Thái Lan sao? Như thế nào cũng dùng được Alipay?
Đường Tư Kỳ vào ứng dụng Alipay, cẩn thận kiểm tra. Trong phần lịch sử giao dịch, tiền baht Thái trực tiếp được quy đổi thành đồng nhân dân tệ. Thực sự quá dễ dàng và tiện lợi cho dân du lịch. Biết thế ban nãy ở sân bay khỏi cần mất công đi kiếm quầy đổi tiền.
Trước khi ra khỏi 7-11, Đường Tư Kỳ không quên Check-in
[ Chúc mừng người chơi đã Check-in thành công “Cửa hàng tiện lợi 7-Eleven Thái Lan”.
Xếp hạng: A
Khen thưởng: 1000 đồng vàng.]
Xịn vậy, số vàng thưởng ở Thái Lan được nhân đôi. Đường Tư Kỳ mừng quýnh, nếu không ngại có Tuấn Bảo và chị Thiên Ngưng ở đây chắc cô đã nhảy cẫng lên rồi.
[ Người chơi thành công mua đủ 10 món ăn vặt trong cửa hàng 7-Eleven Thái Lan.
Quản Lý được chuộc về: 01 ghế sô pha đơn.
Hệ thống khen thưởng thêm cho người chơi: 01 viên kim cương.]
Yeahh, Tiểu Bạch có thể chuộc lại một món đồ. Hệ thống không lừa mình.
Hơn nữa giúp Tiểu Bạch chuộc đồ, mình còn được thưởng thêm kim cương nữa chứ. Hời ghê!
Hay là mình mua thẻ ưu đãi gấp đôi số vàng nhỉ, như vậy sẽ càng nhanh kiếm được vàng hơn.
Đường Tư Kỳ tủm tỉm mừng thầm.
Nhưng thôi, cái đó để tính sau, giờ phải xách đồ lên phòng cất rồi đi ăn cái đã, đói bụng lắm rồi!