Editor: Tựa Thủy Lưu Niên
Chương 42: Trải nghiệm mới
Nhất thời, Đường Tư Kỳ rơi vào thế bí. Trước giờ cô chỉ thích ăn thôi, ít đi lắm, giờ biết đi đâu tìm chỗ chơi đây???
À đúng rồi, về hỏi ba.
Từ sau khi về hưu, ngoài những lúc ở nhà chăm sóc hoa cỏ thì ba còn có sở thích cùng hai ba người bạn thân đi du lịch ngắn ngày, ngao du sơn thuỷ.
Hình như dạo trước ba với ba chị Thiên Ngưng mới đi tham quan chỗ nào thì phải. Để gọi điện thoải hỏi thử xem thế nào.
Nghĩ là làm, Đường Tư Kỳ rút máy ra gọi ngay
“Ba ơi cho con hỏi một tí. Gần nhà mình có chỗ nào đi chơi không ba? Kiểu là phong cảnh đẹp hoặc di tích lịch sử cũng được nhưng không quá đông du khách biết tới ấy ba?”
Đường Duệ Thanh bất ngờ suýt ngất, không nghĩ lại có ngày con gái gọi điện cho mình để hỏi về vấn đề này.
Mà cũng đúng thôi, tối qua nó mới bảo công việc hiện tại yêu cầu phải đi nhiều nơi, sưu tầm nhiều cảnh đẹp rồi tìm kiếm linh cảm để sáng tác mà lại.
Vì muốn giúp đỡ con gái, Đường Duệ Thanh bắt đầu lục tung các địa danh mà mình đã thậm chí là chưa từng đặt chân tới
“Chỗ chơi thì nhiều lắm, từ từ để ba nghĩ xem…”
“Vâng, ba cứ nói đi, con nghe đây”, ở đầu dây bên kia, Đường Tư Kỳ cười toe toét vì biết mình đã hỏi đúng người rồi.
“Đầu tiên, con có thể đến tham quan khu thắng cảnh sông Nam Khê (1), chỗ đó rộng bao la, phong cảnh hữu tình với hệ sinh thái nguyên thuỷ tựa như chốn đào nguyên, là một địa điểm lý tưởng để con tìm cảm hứng sáng tác. Xung quanh đó cũng có không ít làng cổ cho con khám phá, ba đã từng tới thăm làng cổ Thương Pha (2) rồi, đẹp lắm! Ngoài ra còn có phố cổ Lệ Thuỷ (3) ở trấn Nham Đầu cũng rất đẹp. Hoặc là tới vịnh Long Đàm (4) ngắm thác nước cũng rất thi vị.”
Thoạt đầu nghe thì ham lắm nhưng sau khi lên mạng tra cứu thông tin, Đường Tư Kỳ méo xệch cả mặt. Má ơi, sao toàn nằm ở những khu heo hút, khó đi thế này.
Giờ đã là giữa trưa rồi, thời hạn chỉ còn nửa ngày nữa thôi, liệu có kịp không đây. Chẳng những vậy cô lại còn mù đường cũng không thông thạo các tuyến xe buýt. Có khi lớ nga lớ ngớ lại lạc tới mai cũng không biết chừng.
Đường Tư Kỳ cẩn thận tính toán lại một lượt. Hiện giờ chỉ còn thiếu 200 đồng vàng nữa là đủ 1500 vàng. Tức là chỉ cần Check-in một địa danh hạng A hoặc hai địa danh hạng B là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Để tiết kiệm thì giờ, Đường Tư Kỳ quyết định khoanh vùng phạm vị tìm kiếm ở trong khu vực nội thành.
Và tất nhiên, nơi Đường Tư Kỳ nghĩ đến đầu tiên chính là phố Ngũ Mã, con phố thương mại nổi tiếng bậc nhất Ôn Châu.
Thật ra trước đây Đường Tư Kỳ không thích nơi này lắm tại nó cổ và cũ. Nhưng sau khi được tu sửa và trang hoàng lại, khu phố đã mang một diện mạo mới, trẻ trung, hiện đại và năng động hơn. Tại đây, có đầy đủ các thương hiệu xa xỉ phẩm, tha hồ cho các tín đồ thời trang mua sắm. Giá cả các mặt hàng tương đối ổn định và cũng có những thương hiệu châu Âu giá rẻ phục vụ tầng lớp trung lưu và bình dân.
Vậy nên mỗi lần về quê là Đường Tư Kỳ thường xuyên la cà dọc tuyến phố này. Tất nhiên, người như cô thì chẳng có nhu cầu mua sắm, cái mà cô mê đắm chính là những cửa hàng ăn vặt gia truyền nằm xung quanh đây.
Con phố cũng không dài lắm, chỉ khoảng 500m thôi nhưng náo nhiệt vô cùng. Đường Tư Kỳ đi một mạch từ đầu phố tới cuối phố rồi rút điện thoại, thấp thỏm nhấn vào nút Check-in
[ Chúc mừng người chơi đã Check-in thành công “Phố Ngũ Mã”. Xếp hạng: C. Khen thưởng: +10 giờ sinh mệnh, +60 đồng vàng (đã áp dụng ưu đãi nhân ba). Bảo khố: 1387 đồng vàng. Thọ mệnh: 171 giờ đồng hồ.]
Đường Tư Kỳ khóc một dòng sông. Thực ra trước khi nhấn nút cô đã có dự cảm không lành rồi, chỉ là không ngờ lại xếp hạng C.
Chẳng lẽ con phố trung tâm sầm uất nhất Ôn Châu lại không đạt nổi hạng B hay sao?
Đường Tư Kỳ thở dài, thôi thì đành đi tìm tiếp vậy. Nhưng ngày hôm nay chỉ còn một cơ hội Check-in, nhất định phải lựa chọn thật cẩn thận để đảm bảo thu được hạng A về tay, hoặc bét lắm cũng phải hạng B. Chứ lớ ngớ vớ phải hạng C là em laptop đi về nơi xa lắm!
Tình huống càng lúc càng khó, Đường Tư Kỳ vò đầu bứt tóc lựa chọn địa điểm.
Nghĩ mãi nghĩ mãi, cuối cùng Đường Tư Kỳ chợt nhớ tới đoạn video trượt tuyết của một người bạn cấp ba mà mình đã tình cờ xem được trước đây.
Nhắc tới cô bạn này mới nhớ, chẳng hiểu vì lý do gì mà sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ấy không thi đại học mà lại chọn kết hôn sinh con. Đấy, trong khi Đường Tư Kỳ vẫn độc thân vui tính thì bạn học đã chồng con đề huề, có khi con cái sắp đi học tiểu học rồi cũng nên.
Nhưng thôi kệ chứ, độc thân cũng là sự lựa chọn mà. Với lại cô đang bận lắm, ai rảnh mà nghĩ tới chuyện chồng con.
Nhanh chóng quay lại vấn đề của mình, Đường Tư Kỳ gật gù lẩm nhẩm: “Trượt tuyết cũng là một hoạt động giải trí, như vậy thì sân trượt tuyết cũng được tính là chốn ăn chơi rồi.”
Đường Tư Kỳ lập tức rút điện thoại ra tra cứu. Sân trượt tuyết trong nhà ở rất gần đây thôi, cách khoảng mười lăm trạm xe buýt và quan trọng nhất là có tuyến buýt chạy thẳng tới nơi luôn, quá tiện lợi!
Không chút do dự, Đường Tư Kỳ lập tức đi tới trạm chờ ở đầu phố và lên tuyến xe thẳng tiến đến khu vui chơi trượt tuyết.
Trải qua một thời gian làm việc cùng hệ thống, Đường Tư Kỳ nhận ra rằng càng là những nơi ít người biết tới hoặc là những nơi mang lại cho cô các trải nghiệm đặc biệt ấn tượng thì chắc chắn sẽ được đánh giá rất cao.
Trước giờ, cô chưa từng chơi trượt tuyết lần nào vậy nên Đường Tư Kỳ rất có niềm tin vào sự lựa chọn này. Cô không cầu hạng A, chỉ cần hệ thống nể mặt cho hạng B thôi cũng tốt lắm rồi.
Với ý chí quyết tâm mạnh mẽ, Đường Tư Kỳ xuống xe, đi thẳng vào cổng bảo vệ mua vé.
Tuy nhiên chỉ một phút sau, hào khí ấy đã vơi đi một nửa
Cái gì??
Hai tiếng những 188 đồng lận.
Điên à?
Mỗi đơn hàng cô vẽ còng lưng cũng chỉ kiếm được 80 đồng bạc, thử hỏi làm sao dám bỏ ra 188 đồng chỉ để chơi trò chơi thôi chứ???
Đường Tư Kỳ tiếc đứt ruột, nhưng nghĩ tới con laptop trị giá 5000 nhân dân tệ, cô đành phải cắn răng chơi tới.
Nếu nơi này may mắn được hệ thống chấp nhận thì trong ngày hôm nay cô có thể ôm em laptop trong mơ về nhà rồi. Viễn cảnh tương lai đẹp đẽ đã tiếp thêm dũng khí cho Đường Tư Kỳ.
Cô dứt khoát lấy tiền mua vé, nhận quần áo, mũ cùng ván trượt rồi đi vào bên trong.
Vậy là thêm một trải nghiệm mới mẻ và thú vị đang chờ đón cô ở phía trước.
===
Chú thích:
(1)Sông Nam Khê nằm ở phía Tây Bắc của thành phố Ôn Châu, đây cũng là một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng của Trung Quốc. Tuyến du lịch bộ hành ở đây cũng là một trong mười tuyến nổi tiếng nhất tại Chiết Giang.
(2)Làng cổ Thương Pha (苍坡), thuộc huyện Vĩnh Gia, thành phố Ôn Châu, tỉnh Chiết Giang, là một trong những ngôi làng cổ tiêu biểu nhất ở lưu vực sông Nam Tây, được xây dựng từ thời nhà Tống và có lịch sử hơn một nghìn năm.
(3)Phố cổ Lệ Thuỷ (丽水) nằm ở thị trấn Nham Đầu (头古) được hình thành từ thời nhà Thanh và có tổng chiều dài hơn 300 mét. Trước đây, hơn 90 mặt tiền được nối với nhau bằng những dãy hành lang dài, những dãy hành lang được xây dựng ven sông uốn khúc theo dòng nước, dưới hành lang treo những chiếc đèn lồng đỏ, hướng về những cây cổ thụ cao vút, tỏa bóng xanh. Dọc con phố có cầu cổ Lishui, đình hoa Jieguan, làng đá Nanxi và các danh lam thắng cảnh khác, rất đáng để tham quan.
(4)Khu thắng cảnh thác vịnh Long Đàm ( nằm ở phía nam của núi Hạc Sơn, phía bắc làng Tân Lãm, thị trấn Hạc Thượng, huyện Trường Nhạc, rất đẹp và yên tĩnh, bao gồm thác nước, suối và hồ bơi. Tại đây có thác Long Đàm hình vuông bằng đá cao, một bánh xe nước mang đậm hương vị truyền thống, một cây cầu vòm độc đáo, một đài ngắm cảnh, một bãi cỏ rộng hơn 6.000 mét vuông, và bãi đậu xe rộng 1.000 mét vuông cùng con đường mòn đi bộ dài hơn 4.000 mét.