Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 448: Vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo
Tác phẩm về cơ bản đã hoàn thành, chỉ còn vài chi tiết nhỏ cần tinh chỉnh một chút nữa là xong.
Đường Tư Kỳ đứng dậy vươn vai, tiện tay cầm di động lên kiểm tra.
Ồ, không tồi, một trăm ngàn lượt xem vừa đủ tiêu chuẩn nhận thưởng.
Nãy giờ tập trung cao độ, nhìn bảng vẽ liên tục nên Đường Tư Kỳ có chút mệt. Cô nói nhanh vài câu rồi kết thúc phiên live
“Hôm nay rất cảm ơn mọi người đã vào xem mình vẽ. Lần sau có thời gian mình sẽ livestream tiếp. Nếu yêu thích hãy nhấn theo dõi nhé. Cám ơn các bạn. Xin chào và hẹn gặp lại.”
Chỉ đợi Đường Tư Kỳ nhấn nút thoát là Sở Hy Văn lập tức sà vào, hai tay đặt lên vai cô ân cần nhấn nhấn bóp bóp: “Nãy giờ ngồi vẽ lâu như vậy chắc là mỏi lắm rồi đúng không. Đây đây để tôi massage cho cô.”
Chỉ vài động tác đầu tiên là Đường Tư Kỳ biết anh chàng này có nghề rồi. Nhẹ nhàng nhưng hữu lực, rất thoải mái dễ chịu.
“Ngoài nấu cơm cậu còn biết cả xoa bóp nữa cơ à?” Đường Tư Kỳ thuận miệng hỏi một câu.
Sở Hy Văn cười ha ha: “Thì tôi cũng xem là đi lên từ tầng dưới cùng nên cái gì chả phải học, mỗi thứ học chút chút biết chút chút. Món nghề này tôi học từ sư phụ trung y nên đảm bảo cô sẽ thấy dễ chịu.”
“Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo (1)” Đường Tư Kỳ bật cười, “nãy giờ thấy lạ lạ nha, nói đi, có việc gì?”
Sở Hy Văn cười tít mắt, càng không che giấu vẻ nịnh nọt lấy lòng: “Vậy mà cũng nhìn ra được, Tư Kỳ à, cô quả có con mắt tinh tường. Nhưng mà tôi bảo này, lúc cô vẽ tôi ấy có thể vẽ đẹp trai hơn chút nữa được không?”
Đường Tư Kỳ khẽ híp mắt liếc về phía màn hình máy tính: “Bộ tôi vẽ không đẹp sao?”
“Đẹp đẹp, cô vẽ rất đẹp. Chỉ là cái dáng người…này cô nhìn đi cái bắp tay hơi to làm cho cả cơ thể bị thành dáng Tam giác ngược. Cô không thể vẽ theo tỷ lệ người thật được, phải photoshop một chút, hiểu ý không?”
Vừa nói anh chàng vừa uốn éo tạo dáng, nỗ lực trình diễn dáng vẻ đẹp nhất làm mẫu.
Đường Tư Kỳ nhún nhún vai: “Tôi đi theo trường phái tả thực, có sao tả vậy thôi.”
Sở Hy Văn lon ton chạy lại, hết bóp vai rồi lại đấm lưng: “Tư Kỳ ơi Tư Kỳ à, tôi biết cô tốt nhất mà, nào vẽ xong tôi gửi thêm một phần nhuận bút cho cô…”
Đường Tư Kỳ đột nhiên liên tưởng tới mấy bộ phim tranh sủng chốn hậu cung. Trong đó Sở Hy Văn là phi tử mới tiến cung, đang làm mọi cách đút lót hối lộ hoạ sư làm sao để bức tranh của mình đẹp nhất, nổi nhất, đảm bảo hoàng thượng nhìn phát là mê đứ đứ. Còn cô trong vai hoạ sư bị mua chuộc…
Đường Tư Kỳ lại lần nữa quay đầu nhìn thoáng qua bức vẽ. Đúng là cái eo hơi bé thật, sửa to ra một chút cũng không thành vấn đề.
“Được rồi biết rồi”, Đường Tư Kỳ rộng lượng khoát tay tỏ vẻ đồng ý.
Sở Hy Văn cười hí hí: “Vậy vất vả cho cô rồi.”
Đường Tư Kỳ: “Nhưng chỉ đáp ứng một cái này thôi nha, những cái khác còn phải xem biểu hiện của cậu.”
Sở Hy Văn: “Ơ…”
Dưới sự giúp đỡ của Sở Hy Văn, Đường Tư Kỳ mau lẹ thu dọn máy móc quay trở về khách sạn.
Nãy giờ cô nóng ruột lắm rồi nhưng vì có Sở Hy Văn nên không tiện xem. Vừa vào phòng đóng cửa là cô vội vã rút điện thoại ra kiểm tra phần thưởng liền
[Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ nhanh trạm Mirissa.
Người chơi nhận được phần thưởng trải nghiệm công năng Thần Bút.
Thời hạn: 1 giờ đồng hồ.
Miêu tả chi tiết: [….] ]
[Bởi vì phiên livestream đạt được 110.000 lượt xem, người chơi được thưởng thêm: 1 cá Koi du lịch.
Miêu tả chi tiết: […] ]
Thần Bút?
Cá Koi du lịch?
Là cái gì?
Đường Tư Kỳ kéo xuống phần miêu tả chi tiết phía dưới.
[Công năng Thần Bút: Khi chức năng được bật, người chơi có thể trực tiếp vẽ vật phẩm cho quản lý viên.
Cấp độ vật phẩm phụ thuộc vào trình độ vẽ của người chơi.
Để kích hoạt chức năng, người chơi vào giao diện trò chuyện cùng quản lý viên trên hệ thống.
Lưu ý: Người chơi được quyền sử dụng thiết bị ngoại vi để vẽ.]
À hoá ra công năng Thần Bút là như vậy. Thế này thì có khác nào Thần bút Mã Lương đâu, vẽ cái gì biến ra cái đó. Đáng tiếc chỉ có hiệu lực trong vòng 1 tiếng đồng hồ.
Nói như vậy tức là Tiểu Bạch muốn gì cô chỉ việc ngồi một chỗ vẽ ra là xong, không phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi làm nhiệm vụ trao đổi nữa.
Nghe vui đấy chứ, có điều phải thật nhanh tay vì thời gian có hạn.
Đường Tư Kỳ mở tiếp mục thứ hai
[Cá Koi du lịch: Dùng cho các chuyến đi gần.
Công dụng: tăng giá trị may mắn và sức mạnh cho người chơi.
Giới hạn sử dụng tại trạm Mirissa
Thời hạn: nửa ngày.]
Cái này là sao nhỉ? Đường Tư Kỳ đọc tới đọc lui cũng chưa hiểu lợi ích cụ thể là gì?
Không lẽ muốn cô đi học lướt sóng và dùng nó để tăng xác suất thành công, chỉ trong vòng nửa ngày là có thể lướt sóng thành thạo. Nghe có vẻ cũng không hợp lý lắm nhỉ. Thôi tạm thời để nó sang một bên, Đường Tư Kỳ chọn công năng Thần Bút trước.
Bởi vì cô vừa hoàn thành xong một bức tranh, cảm hứng sáng tác vẫn đang dâng trào.
Đường Tư Kỳ mở giao diện hệ thống, khẽ gọi: “Tiểu Bạch?”
Tiểu Bạch không có trong phòng, đang lúc Đường Tư Kỳ định mở mắt thần lên xem thì thấy cậu chàng hớt hải từ ngoài cửa chạy vào: “Cô chủ gọi em ạ?”
Tiểu Bạch vẫn trong bộ đồ bảo hộ lao động xanh lam quen thuộc, đôi ủng cao su ngang bắp chân lấm lem bùn đất, gò má cũng lờ mờ vết bùn xám quẹt ngang, trên tay cầm một chiếc xẻng xúc đất.
Đường Tư Kỳ mỉm cười trìu mến: “Em chăm chỉ thật đấy!”
Tiểu Bạch nghiêm túc đọc lại câu đã học trong sách: “Gieo gì gặt nấy, có gieo chăm chỉ mới gặt thành công.”
===
Chú thích:
(1)Vô sư hiến ân cần phi gian tức đạo - 无事献殷勤,非奸即盗: Không có việc gì mà tỏ ra ân cần nếu không gian trá thì cũng là trộm cắp.