Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 477: Học kỹ năng mới
Cao Quang Vũ không hổ là người có thâm niên lâu năm, hiểu biết sâu rộng, nói cái gì là vào đúng mục tiêu vấn đề. Đường Tư Kỳ cám ơn anh rồi nhanh chóng gửi yêu cầu kết bạn cho người bán.
Sao một hồi trao đổi, biết Đường Tư Kỳ là do Cao Quang Vũ giới thiệu nên anh ta báo đúng giá mười tám ngàn nhân dân tệ gồm thân máy, ống kính và các phụ kiện đi kèm.
Nhãn hiệu này chỉ riêng thân máy và ống kính giá gốc đã hơn năm mươi ngàn nhân dân tệ rồi, chưa kể phụ kiện các thứ linh tinh. Nếu không phải không có thì giờ theo đuổi đam mê cộng thêm đang cần tiền gấp thì không bao giờ anh bán rẻ như thế.
Về phần Đường Tư Kỳ, mặc dù hệ thống treo thưởng sẽ hoàn trả toàn bộ chi phí nhưng vạn nhất cô không hoàn thành nhiệm vụ thì tức là số tiền này cô phải chịu hết. Thế nên xét theo phương diện kinh tế, mua hàng second-hand vẫn là phù hợp hơn cả.
Hơn nữa có nguyên một bộ hoàn chỉnh đỡ phải mất công tìm hiểu nhặt nhạnh từng món. Mà cô dân tay mơ, có biết gì đâu. Mua bậy mua bạ có khi còn tốn kém hơn.
Vì thế cho nên Đường Tư Kỳ sảng khoái đồng ý ngay.
Đúng ba ngày sau một thùng hàng chuyển phát nhanh được gửi thẳng tới địa chỉ khách sạn cô ở tại Lhasa.
Nói một thùng cũng không ngoa bởi bên trong chứa nào là thân máy, ống kính góc rộng, ống kính tele, rồi cái này hình như là ống kính Zoom thì phải.
Nhìn từng này đồ nghề vừa nặng vừa lỉnh kỉnh, một lần nữa Đường Tư Kỳ lại phải dành lời tri ân sâu sắc tới Mèo Ú. Nếu không có Mèo Ú đồng hành chắc cái thân dặt dẹo của cô không vác nổi đống này mất.
Ngoài ra anh ấy còn nhiệt tình giới thiệu cho Đường Tư Kỳ diễn đàn du lịch nhiếp ảnh Tây Tạng.
Có máy mới tất nhiên tò mò muốn thử ngay. Đường Tư Kỳ vác đồ nghề ra phố lắc lư một vòng, chụp quá trời là chụp, sau đó chọn ra mấy tấm thấy ưng mắt nhất đăng lên diễn đàn.
Có câu nghé con mới sinh không sợ cọp quả chẳng sai. Mà cũng chính nhờ sự ngây thơ hồn nhiên đó mà Đường Tư Kỳ nhận được nhiều lời góp ý tuy có hơi khó nghe nhưng rất hữu ích.
“Sao lại dùng góc rộng để chụp người? Bị méo hình rồi.”
“Tấm này tốc độ màn trập (1) chậm quá khiến ống kính hơi rung làm ảnh bị mờ.”
“Bức này cài đặt ISO (2) không đúng rồi.”
“Bức này bị ám xanh, phải điều chỉnh lại cân bằng trắng.”
Nào giờ Đường Tư Kỳ có biết mấy cái này đâu, cứ tưởng giơ máy lên là chụp thôi. Tới lúc chân chính thâm nhập vào mới biết hoá ra nhiếp ảnh và hội hoạ là hai phạm trù hoàn toàn khác biệt.
Cùng là lưu lại một khoảnh khắc, một khung cảnh nhưng từ vẽ tranh tới chụp ảnh cách xa vạn dặm.
Và để xoá bỏ khoảng cách ấy chỉ có cách chăm chỉ học hỏi mà thôi. Đường Tư Kỳ lấy giấy bút ghi lại hết những lỗi sai rồi sửa từng chút theo chỉ dẫn của các anh chị.
Bất quá vẫn khá hơn những người không biết tí gì vì ít nhiều Đường Tư Kỳ cũng có nền tảng hội hoạ nên rất nhạy bén với màu sắc cũng như bố cục hình ảnh, chỉ cần hướng dẫn một chút là cô nắm bắt được ngay.
Cộng thêm trước đó cô đã sáng tác vài bộ truyện tranh, thế nên đối với việc làm thế nào truyền tải nội dung và cảm xúc thông qua hình ảnh, có thể nói Đường Tư Kỳ biết rất rõ và làm rất tốt.
Chỉ có điều kỹ thuật nhiếp ảnh hơi xa lạ nên cô cần thời gian làm quen.
Liên tiếp những ngày sau, Đường Tư Kỳ kiên trì tải ảnh lên diễn đàn. Và hôm nay cô bắt đầu nhận được những phải hồi tích cực.
“Tôi chưa từng thấy ai nỗ lực như cô bạn này, tốc độ tiến bộ đáng kinh ngạc, tuy kỹ thuật vẫn còn đôi chỗ vấn đề nhưng riêng về mặt cảm xúc thì rất đầy đặn.”
Ngay cả Cao Quang Vũ cũng dành tặng lời khen: [Được đấy Tiểu Kỳ, rất có thiên phú, tiếp tục cố gắng.]
Người nào đó ở phương xa vẫn đang âm thầm theo dõi nhất cữ nhất động của Đường Tư Kỳ. Cô càng giỏi giang thì tâm tình anh lại càng phức tạp.
Sở Hy Văn mừng vì mình chọn đúng người. Tiểu Kỳ của anh cái gì cũng giỏi cái gì cũng tốt.
Tuy nhiên cũng chính điều đó khiến anh phát sầu. Cô ưu tú như thế thì anh lại càng phải cố gắng hơn nữa, chứ không cô chướng mắt anh thì sao?!
Đang đau đầu không biết phải cố gắng kiểu gì thì may quá nhận được thông báo từ người quản lý: [Có kết quả thử vai cho phim Sở Phong Vân rồi. Cậu được nhận vai nam 3. Đạo diễn khen biểu hiệu của cậu rất tốt, muốn cân nhắc giao cậu vai nam 2 nhưng thể theo nguyện vọng nên cuối cùng giao vai nam 3 cho cậu.]
Trong mắt Liêu Giang, tất nhiên vai nam 2 tốt hơn nam 3 gấp vạn lần. Thì nhìn thứ bậc phân chia là biết rồi, nhưng ai bảo Sở Hy Văn ngu thì chịu thôi. Dưa hái xanh không ngọt, có một số chuyện không phải cứ muốn là sẽ theo ý mình.
Bất quá nhà sản xuất đã nhất trí giao vai nam 2 cho Thiệu Ngọc. Phải vậy Liêu Giang mới đỡ tức. Cả hai nghệ sĩ dưới trướng anh đều tranh được suất trong bộ phim có chế tác lớn đầu tư khủng nhất năm, phen này Liêu Giang tha hồ lên mặt ở công ty.
===
Chú thích:
(1)Tốc độ màn trập là thời gian mà màn trập (shutter speed) máy ảnh mở ra để ánh sáng chiếu qua thấu kính vào đến cảm biến.
(2)ISO là viết tắt của Intenational Organisation for Standardisation, hiểu một các đơn giản thì đây là một cái đặt dùng để điều chỉnh mức độ sáng tăng thêm hay giảm xuống cho bức ảnh, hoàn toàn do máy xử lý.