Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 49: Khoảnh khắc hài hước
Sáng hôm sau, Đường Tư Kỳ đang say giấc nồng thì bị đánh thức bởi tiếng tin nhắn WeChat dồn dập như nã boom
Nhạc Khả Khả: [ Tuyệt vời! Nữ thần của em lại ra tác phẩm mới rồi! Đẹp mê ly, em yêu chị! ]
Nhạc Khả Khả: [ Vốn dĩ em tưởng hoạ sĩ Kỳ Kỳ chỉ vẽ về phong cảnh và ẩm thực ở Thượng Hải thôi chứ, nào ngờ chị còn chạy xuống tận Ôn Châu nữa. Đỉnh thật. À, mấy chỗ chị Review ở Thượng Hải em đã đi ăn hết rồi đấy. Hihi! ]
Nhạc Khả Khả: [ Xem hình của chị xong tự nhiên em cũng muốn tới Ôn Châu ghê. Trước giờ em không biết Ôn Châu lại có nhiều món ngon tới vậy. Haizzz, chị bảo em phải làm sao bây giờ??? Hay là cuối tuần này em bắt xe đi luôn nhỉ, chị đi cùng em không?]
Nhạc Khả Khả: [ AAAAAA, nữ thần, nữ thần, em mê chị chết mất! Sao chị có thể vẽ đẹp tới vậy chứ! Lại còn tìm được nhiều quán ngon nữa. Em chảy nước miếng ướt cả điện thoại rồi nè ~~~]
Đường Tư Kỳ xoa xoa huyệt thái dương, cũng may cô không nói hai ngày này mình ở Ôn Châu, chứ nếu không dám chắc Khả Khả cũng đuổi theo cho xem.
Mà nghĩ cũng buồn cười, không ngờ chỉ thông qua mấy bức tranh cũng có thể nhặt được một fan girl mê muội. Kể cũng thích phết!
Kỳ Kỳ hồi đáp: [ Ừhm, Ôn Châu có nhiều cảnh đẹp món ngon. Nếu em rảnh có thể tới chơi. Từ Thượng Hải đến Ôn Châu cũng không xa, ngồi tàu cao tốc mất vài giờ đồng hồ thôi. Cuối tuần dành ra hai ngày đi du lịch gần cũng rất thú vị.]
Chỉ chờ có thể, Nhạc Khả Khả lập tức rủ rê: [ Có phải chị cũng có kế hoạch đi Ôn Châu đúng không? Hay là cuối tuần này mình đi luôn đi chị.]
Đường Tư Kỳ nhất thời câm nín, chỉ gõ đại vài chữ từ chối khéo: [ Cuối tuần này chị có việc bận rồi, em đi chơi vui vẻ nhé.]
Tán gẫu với Nhạc Khả Khả xong, Đường Tư Kỳ vẫn còn mơ màng muốn ngủ tiếp, nhưng khi lia mắt tới thông báo trên hệ thống thì cô đã ngay lập tức tỉnh táo
[Chúc mừng người chơi, bạn đã thành công Check-in 10 địa danh hạng A: Tiệm bánh bao vô danh, Chung cư Trường Nhạc, Ngọn hải đăng Tùng Khẩu, Bánh trôi Bảo sơn, Tiệm thịt dê Mr.Hoàng, Tiệm bánh chẻo áp chảo lão Lý, Tiệm mỳ lòng heo Thương Kiều, Cửa hàng cá viên Trần Huy, Tiệm cơm nắm gia truyền lão Dương và khu vui chơi Thế Giới Băng Tuyết. Bắt đầu từ bây giờ hệ thống tiến hành thăng cấp tự động. Thời gian thăng cấp: Chưa xác định. Trong quá trình thăng cấp, toàn bộ hệ thống tạm dừng hoạt động. Người chơi không thể kích hoạt bất cứ chức năng nào. Xin hãy chờ thông báo tiếp theo. ]
Đường Tư Kỳ không dám tin vào mắt mình, cô đã tới mười địa danh xếp hạng A rồi cơ à?! Nhiều dữ vậy sao?!
Vốn dĩ hôm nay ngủ dậy định mò vào Cửa Hàng Vật Phẩm xem có món gì ngon ngon, đặc biệt là có đồ gì đáng giá để đổi không, nào ngờ hệ thống lại tạm dừng hoạt động để nâng cấp. Chán thật!
Đường Tư Kỳ nhìn lại dòng chữ “Thời gian thăng cấp: Chưa xác định”, mà lòng buồn như trấu cắn.
Aizzz dà, thiệt tình….
Hồi mới bắt đầu còn có chút bài xích vì bị bắt làm việc theo sự chỉ đạo của hệ thống, đã thế còn lấy tính mạng ra uy hiếp nữa chứ. Nhưng không thể phủ nhận, khoảng thời gian này được ăn ngon chơi vui, sắm sửa những món đồ yêu thích, Đường Tư Kỳ đã dần nảy sinh cảm tình và tin tưởng vào hệ thống lúc nào chẳng hay.
Mà khoan, từ từ….
Ngày hôm qua kiểm tra thì thọ mạng của cô chỉ còn lại chưa tới 200 giờ đồng hồ. Trong khi ấy cũng chưa biết khi nào hệ thống sẽ hoạt động lại, vạn nhất tạm ngưng hơn 200 tiếng thì chẳng phải cô sẽ tiêu đời à?!
Nguy hiểm, nguy hiểm quá! Đường Tư Kỳ mếu máo khóc không ra nước mắt, sao sinh mệnh của cô lại mỏng manh, lay lắt như thế này chứ, huhuhu…
Đường Tư Kỳ ôm may mắn, thử nhấn vào hệ thống xem sao. Tiếc là, màn hình chỉ dừng lại ở thông báo cuối cùng, ngoài ra không thể di chuyển sang những mục khác. Thậm chí cô ấn nhiều quá, hệ thống bực bội, trực tiếp tắt luôn ứng dụng, trả lại cho Đường Tư Kỳ một màn hình đen xì, tối thui như tâm trạng của cô lúc này vậy!
Đường Tư Kỳ: “…..”
Sau một hồi vò đầu bứt tóc, cô quyết định không nghĩ nữa vì nghĩ nhiều cũng vô ích. Giờ cứ phó mặc cho số phận vậy, đi bước nào tính bước ấy!
Chỉ hy vọng giữa chừng không bị lỗi phần mềm, chứ cô mà chết oan là cô sẽ tới tìm nó tính sổ!
Chưa kịp rời giường đã gặp ngay một đả kích nặng nề, Đường Tư Kỳ cuộn mình rúc sâu vào chăn, chán nản chẳng muốn dậy.
Ngứa tay mở game Vương Giả Vinh Diệu mà đã lâu mình không chơi, Đường Tư Kỳ hú cả thằng em dán màn hình điện thoại tối qua, dẫn dắt nó đi càn quét vài bảng xếp hạng.
Được hưởng sái quan lớn, cấp bậc của thằng em tăng vù vù. Nó mừng tíu tít, thiếu điều muốn quỳ lạy bái sư.
Nhưng Đường Tư Kỳ lại chẳng ham những lời tâng bốc nịnh nọt ấy. Mấy nay đã quen với nhịp sống hối hả năng động, giờ tự nhiên nhàn rỗi nằm yên một chỗ, cô lại cảm thấy thừa thãi tay chân.
Dường như chơi game cũng chẳng còn đem lại cảm giác hưng phấn và hứng thú như xưa nữa, Đường Tư Kỳ nhanh chóng kết thúc vài hiệp rồi tắt điện thoại.
Ngày hôm qua cô mới vẽ về chốn ăn, còn chốn chơi thì chưa có tấm nào. Giờ đang rảnh rỗi, chẳng thà mở máy vẽ phong cảnh còn vui hơn.
Nhắc đến chuyện vui chơi giải trí làm Đường Tư Kỳ sực nhớ tới Hứa Vy, cô em cùng trường đã có dịp làm quen ở Thế Giới Băng Tuyết.
Đường Tư Kỳ liền nhắn tin cho Hứa Vy, xin phép được sử dụng hình tượng của cô ấy làm hình mẫu sáng tác.
Tin nhắn vừa được gửi đi, Hứa Vy đã trả lời ngay
[ Oaa, thì ra chị đẹp là hoạ sĩ hả? Không thành vấn đề, chị cứ dùng thoải mái nhưng mà phải vẽ em xinh đẹp như tiên nữ đấy nhé, haha!]
Đường Tư Kỳ bật cười, ghẹo lại: [ Chịu chết cô ơi! Phong cách hội hoạ chị theo đuổi là phong cách khôi hài, khiến người xem phải cười chảy nước mắt mới thôi, vậy nên không thể hoạ ra hình tượng tiên nữ giáng trần, chỉ có cảnh té sml thôi…]
Hứa Vy lém lỉnh hồi đáp: [ uy…vậy cũng được, tiện đây em có vài tấm ảnh bao hài nè, chị lấy làm tư liệu sáng tác đi, đảm bảo không hài không lấy tiền, ha ha ha..]
Đánh hơi thấy mùi nguy hiểm, Đường Tư Kỳ nghi hoặc gửi đi ba dấu hỏi chấm to đùng.
Hứa Vy cũng chỉ trả lại một icon cười nhếch mép không thể gian xảo hơn.
Lát sau, tệp tin hình ảnh nối đuôi kéo đến, kèm theo lời nhắn của cô em: [ Chị đẹp, không cần cám ơn em, em chỉ tiện tay chụp thôi không ngờ lại thu được hiệu quả chất lừ như vậy, hehe~~]
Vừa mới xem tấm đầu tiên, Đường Tư Kỳ đã vội úp mặt xuống gối.
Giời ạ, biết ngay mà!
Đống này toàn là hình Hứa Vy chụp trộm lúc cô trong trạng thái hồn tiêu phách tán.
Trong đó có một tấm kinh khủng nhất là khi cô ngồi phao trượt, lao từ trên dốc xuống, tóc tai bù xù, mắt nhắm tịt, miệng ngoác tới mang tai…
Mà công nhận nhìn lại thấy hài thật, biểu cảm của cô không khác gì con ngốc nhưng cũng đa dạng và thú vị lắm, cái trợn mắt, cái le lưỡi, cái nhăn nhó, cái thì ngửa đầu ra sau cười ngất.
Nếu hôm ấy không có Hứa Vy nhanh tay chộp lại những khoảnh khắc độc đáo này thì Đường Tư Kỳ chẳng bao giờ biết bộ dáng mình khi trượt tuyết lại buồn cười tới vậy.