Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 497: Các nguồn thu
Bogoria nguyên bản là một hồ muối kiềm chứ không phải hồ nước ngọt vì thế không có nhiều động vật tìm tới, chỉ riêng loài hồng hạc là ngoại lệ. Bởi trong thành phần nước có chứa nhiều tảo lục lam, một món khoái khẩu của hồng hạc. Khoảng tháng 7 tới tháng 9, nước hồ dâng cao, mùi tảo lan toả thu hút cả triệu lượt hồng hạc kéo tới mỗi ngày.
Đêm hôm ấy, cả nhóm nghỉ ngơi tại một khách sạn trong làng du lịch kế bên hồ.
Phải công nhận chuyến đi lần này Đường Tư Kỳ toàn được ở khách sạn sang xịn đẹp. Đương nhiên chi phí cũng xứng tầm chất lượng. Nhưng phải chịu thôi, vì an toàn là điều ưu tiên hàng đầu.
Buổi tối về khách sạn, Đường Tư Kỳ hướng dẫn Sở Tĩnh cách chỉnh sửa hậu kỳ. Sau đó còn chỉ cô em các trang web bán ảnh uy tín.
Trong khoảng thời gian này, Sở Tĩnh cũng tích luỹ được kha khá ảnh đẹp. Thông qua xác thực định danh, đăng ký tài khoản, cô bắt đầu tải các tác phẩm của mình lên mạng. Rồi từ đó cho tới lúc ăn cơm, tay cô nàng không lúc nào buông di động, mắt lăm lăm nhìn con số hiển thị lượng người truy cập nhích dần từng chút một.
Đường Tư Kỳ rất hiểu cảm giác này vì lúc ở Lhasa cô cũng y chang, chẳng khác gì.
Hồi đó buồn cười lắm, mới tiếp xúc nên ham thích đến độ ăn không ngon ngủ không yên. Nửa đêm đang say giấc nồng cũng giật mình tỉnh giấc, quờ quạng vồ lấy điện thoại kiểm tra xem tiền nhảy được bao nhiêu rồi.
Cũng may giai đoạn dở hơi ấy kéo dài không lâu. Giờ cô bình tĩnh hơn rồi, thấy chụp được bức nào ưng ý là tiện tay đăng lên thôi, cũng chẳng quan trọng nó có vừa mắt số đông hay không, kiếm được nhiều ít bao nhiêu lượt Click.
Tuy nhiên Sở Tĩnh ngồi ngay bên cạnh chốc chốc lại quay sang khoe làm Đường Tư Kỳ cũng nổi máu tò mò. Thôi để thử đăng nhập kiểm tra xem tài khoản mình được bao nhiêu rồi.
Thoáng ánh mắt đầu tiên, Đường Tư Kỳ giật mình sửng sốt. Ôi trời, những hơn ngàn đô cơ à?
Còn nhớ cái hồi nào ì ạch nhích từng xu, lâu ơi là lâu mới gom đủ 10 usd để hoàn thành nhiệm vụ. Thế mà chỉ không để ý một thời gian đã vọt lên hàng ngàn rồi. Từ hồi đó tới nay thu về lắt nhắt vài trăm vài trăm, gom tổng lại cũng phải được cỡ bảy, tám ngàn Mỹ Kim rồi đấy.
Cứ theo đà này phát triển đi lên thì nhiếp ảnh cũng là một nguồn thu rất hứa hẹn. Cộng thêm những khoản khác kiếm được từ nghề vẽ tranh là hoàn toàn đủ cho cô trang trải sinh hoạt phí cũng như tiếp tục nối dài ước mơ làm một hoạ sĩ lữ hành.
À phải rồi, cô vẫn còn một nguồn thu nữa. Đường Tư Kỳ đăng nhập ứng dụng livestream, mở phần thông tin tài khoản
[Tổng thu nhập chưa rút của bạn là: 53.458]
Cái gì? Sao nhiều vậy? Đường Tư Kỳ ngây ngốc.
Mỗi lần cô livestream cũng hay được các bạn fan tặng quà. Đặc biệt là một bạn với biệt danh [Mong một lần gặp em] thường xuyên tặng rất nhiều, lại toàn quà giá trị cao.
Tuy nhiên không dưới một lần cô kêu gọi mọi người đừng tốn tiền vì mình, chỉ cần bỏ thời gian lên xem live ủng hộ là cô vui rồi. Vậy cho nên Đường Tư Kỳ chưa từng nghiêm túc tìm hiểu, chỉ đinh ninh chỗ quà thưởng đó cùng lắm vài ngàn là nhiều.
Không nghĩ từ lần đầu tiên ở Sri Lanka tới giờ cũng kiếm được hơn năm chục ngàn ngân dân tệ.
Ngoài ra, mục tin nhắn ứng dụng có một tin cô chưa đọc
[Xin chào Streamer Đường Tư Kỳ thân mến. Xin chúc mừng bạn liên tiếp có những phiên live ấn tượng, tỷ suất người xem liên tục tăng cao. Chúng tôi xin vui mừng thông báo bạn đã đạt tiêu chuẩn ký hợp đồng hợp tác cùng nền tảng.
Vui lòng nhấn để xem hướng dẫn chi tiết.
Hoặc nhấn để tìm hiểu các điều khoản hợp đồng và doanh thu chiết khấu.
Trân trọng.]
Thời gian gửi là ngay sau buổi phát sóng trực tiếp ở Maasai Mara ngày hôm qua.
Chắc có lẽ tuy số lượng vào xem đông nhưng do cô livestream ít quá, phải thêm lần này nữa mới đủ tiêu chuẩn gì đó của nền tảng nên họ mới gửi thư mời ký kết.
Mà không biết làm vậy thì được lợi ích gì nhỉ?
Đường Tư Kỳ bèn Click mở hai đường dẫn liên kết, nghiền ngẫm kỹ lưỡng
Hoá ra sau khi ký hợp đồng, ngoài tỷ lệ lợi nhuận được chia cao hơn thì nền tảng sẽ đảm bảo doanh thu tối thiểu mỗi tháng là 3000 nhân dân tệ và tối đa là 15.000 nhân dân tệ, tuỳ theo thời lượng phát sóng.
Song streamer bắt buộc phải tuân thủ các quy định về số giờ phát sóng theo tháng hoặc theo quý. Nếu không đủ sẽ bị phạt cảnh cáo và ngưng hợp tác.
Nói cách khác, nếu cô chăm chỉ live thì mỗi tháng cũng có thể kiếm thêm chục ngàn dằn túi.
Hơn nữa nội dung không bắt buộc, du lịch hoặc hội hoạ tuỳ cô lựa chọn.
Như thế thì mỗi ngày cô có thể kết hợp sáng tác và livestream cùng lúc. Vừa kiếm được tiền bản quyền, tiền xuất bản sách lại còn có cả lương từ nền tảng streaming.
Tốt quá rồi!
Như vậy xem ra ngoài hội hoạ và nhiếp ảnh thì livestream cũng là một công việc tự do rất có tiềm năng. Không bó buộc thời gian địa điểm, thoải mái kết nối với khán giả từ bất kỳ nơi nào miễn sao có internet.
Tuy nhiên muốn ký kết cái gì thì cũng phải đợi cô về nước mới được. Nền tảng không cung cấp phương thức ký hợp đồng online. Cũng may thư mời có hiệu lực trong vòng một năm nên không cần phải vội vàng.
Cơm nước xong, bốn người Đường Tư Kỳ ra bể bơi khách sạn ngồi uống nước tán gẫu.
Từ An cảm khái: “Nhanh nhỉ, mới đây mà hành trình tại Kenya sắp kết thúc rồi, sáng mai đi qua Nairobi nữa là ‘bái bai’ Kenya.”
Đường Tư Kỳ buông di động, tạm gác chuyện hợp đồng sang một bên, đợi nào về nước rồi tính tiếp.
“Sở Tĩnh này, em chuẩn bị phải về hả? Khó khăn lắm mới sang đây được một chuyến, sao không tranh thủ đi chơi nhiều nơi, mới có mấy chỗ đã vội về rồi?” Đường Tư Kỳ hỏi Sở Tĩnh.
Sở Tĩnh ngập ngừng giây lát rồi gật gật đầu
“Vâng em…em…nhưng em chưa đặt vé máy bay. Chắc em sẽ ở lại Nairobi thêm mấy ngày đợi mua vé.”
Đường Tư Kỳ phất tay: “Đợi làm gì, tiếp theo bọn chị sẽ tới Tanzania, hay đi chung luôn đi.”
Dịch Đồng nhổm dậy, nhiệt tình rủ rê: “Đúng đấy đúng đấy, đi chung đi cho vui. Kế hoạch của hai đứa chị giống chị Tư Kỳ, Tanzania, Zimbabwe và cuối cùng là Nam Phi. Chỉ có Nam Phi là phải yêu cầu xin thị thực từ trước, nếu không vội gì thì ở lại cùng đi Tanzania và Zimbabwe với mọi người cho vui.”
Đường Tư Kỳ mỉm cười tiếp lời: “Em chụp ảnh động vật rất có hồn, khơi gợi cho chị rất nhiều linh cảm. Vả lại em đi chung thì chị đỡ phải kiếm người khác để chia tiền phòng, tiền xe. Bốn chị em ta quen nhau từ đầu cũng dễ hơn. Rồi không phải em muốn học nhiếp ảnh sao, ở đây chị có sẵn thiết bị này, chúng ta vừa đi vừa thực hành luôn.”
Từ An: “Đúng đấy phải luyện tập nhiều mới quen tay. Tôi cũng có máy đây, tập cả hai máy luôn để còn biết thích loại nào mà mua.”
Thật ra Sở Tĩnh chần chờ chưa mua vé về nước cũng là vì thấy mọi người vui quá, cô lưu luyến không muốn dừng cuộc chơi sớm.
Ban đầu, vì cảm thấy cuộc sống quá nhàm chán, Sở Tĩnh muốn tìm chỗ giải toả căng thẳng nên đã chọn một nơi xa thật xa là châu Phi. Nào ngờ duyên phận lại cho cô gặp được người giúp mình khai mở một cách sống mới. Nghe thì có vẻ vô lý nhưng rất hợp thời và hợp với cô, đó là vừa làm vừa chơi, vừa đi du lịch nhưng vẫn kiếm được tiền.
Đột nhiên cô không muốn rời nhóm trước, cô muốn ở bên bọn họ lâu hơn một chút, một chút nữa.
Đối với người hướng nội nói chung và Sở Tĩnh nói riêng thì đây có thể xem là một kỳ tích. Bởi đặc điểm chung của những người hướng nội là rất ngại tiếp xúc với người khác, đặc biệt chung đụng thời gian dài lại càng sợ. Theo bản năng, họ luôn thích ở một mình, trong không gian của riêng họ.
Nhưng mà ba người bạn mới này quá tốt bụng, nhiệt tình và dễ chơi nên Sở Tĩnh đã không ngăn được niềm xúc động từ sâu thẳm nội tâm thôi thúc cô gật đầu thật nhanh: “Dạ được, em sẽ đi Tanzania cùng các anh chị.”
Và thế là sáng hôm sau, sau khi tham quan nốt vài danh thắng ở Kenya, bốn anh chị em tiếp tục đồng hành tới Tanzania, điểm đến thứ hai trong chuỗi hành trình khám phá Châu Phi.