Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1340

Cùng lúc đó, Cố Thanh Sơn và Đại Ca nắm chặt dù đen, đi tới ranh giới của chiến trường.

Đại Ca nhíu mày, nhìn chăm chú vào những xác chết Thần linh kia, lẩm bẩm nói: "Không đúng, những cái này không chỉ là xác chết Thần linh của thế giới tầng trong, còn có kẻ tôi không quen..."

Cố Thanh Sơn hỏi: "Thần linh của thế giới tầng trong mà anh cũng quen biết?"

"Tôi biết hết tám mươi nghìn chân thần." Đại Ca quả quyết nói.

"Cái gì còn mạnh hơn chân thần?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Thần Vương —— vừa rồi trong một cỗ quan tài có khí tức của thần vương. Khi hai tên kia bất chấp tấn công quan tài, quan tài lập tức biến mất tạm thời, chắc là sau một lúc sẽ xuất hiện lại." Đại Ca nói.

Cố Thanh Sơn nói: "Vậy nên, vấn đề nằm ở chỗ những Thần linh anh không quen tới từ đâu."

Hắn lặng lẽ đi lên phía trước, tới gần một bộ quan tài, tỉ mỉ kiểm tra.

"Cái quan tài này hình như là do thuật pháp hóa thành."

Cố Thanh Sơn nói.

Bản thân hắn nói xong cũng kinh ngạc.

Thuật pháp.

Có loại thuật pháp nào, có thể khống chế hàng trăm xác Thần linh cùng bán thần?

Thậm chí còn có Thần vương!

Thực sự là vô lý hết sức.

Cố Thanh Sơn lắc đầu, đang muốn phủ nhận suy nghĩ này, lại nghe Đại Ca mở miệng nói: "Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy, đây là một loại thuật pháp. Cậu nhìn những xác chết Thần linh kia đi —— "

Cố Thanh Sơn nhìn theo hướng Đại Ca chỉ, phóng thần niệm ra.

Chỉ gặp trong cái quan tài đang mở ra cách bọn họ gần nhất, một bộ xác chết bán thần đi ra.

"Nhìn kỹ." Đại Ca nói nhỏ.

"Ừ."

Cố Thanh Sơn lên tiếng.

Hắn dùng thần niệm cảm giác được.

Trên cỗ xác chết bán thần này, có mấy sợi tơ mỏng như tóc, nối dài tới cơ thể và tay chân của xác chết.

Quan sát tỉ mỉ sẽ nhìn thấy, những sợi tơ này cũng không thực sự là sợi tơ, mà là dùng bùa chú kỳ lạ kết hợp với tia sáng tối đen.

Không sai, đây là thuật pháp!

Cố Thanh Sơn và Đại Ca nhìn nhau, đều thấy được kinh ngạc trong mắt người kia.

Trong bọn họ, một người là cao thủ đi cứu giúp khắp thế giới, là Quỷ Vương của Hoàng Tuyền, là một trong bốn vị thần mạnh nhất; người còn lại thì đứng đầu Vương miện Ngôi sao, chủ nhân của Vực Sâu, vua của nguyên lực vô tận, đều có kiến thức phong phú.

Nhưng hai người đều chưa tùng nghe qua, có thuật pháp nào, có thể điều khiển được trăm ngàn xác chết Thần linh như thế này.

Trong mắt Đại Ca lộ ra vẻ mê man: "Rốt cuộc là thuật pháp cao nhường nào mà có thể gọi tất cả Thần linh đi ra từ trong lăng mộ… hiện giờ tôi không có manh mối nào."

Cố Thanh Sơn suy tính một lát, nói: "Ở An Hồn Hương này... thật sự chỉ là chỗ ở của con cháu Thần linh?"

Đại Ca hỏi: "Cậu đã nghĩ ra cái gì?"

Cố Thanh Sơn nói: "Lúc trước Thần Sinh Mệnh đã biết rồi, mà lại nhất quyết trốn trong An Hồn Hương, tôi đoán có khả năng nó có chút liên quan tới thuật pháp này."

Đại Ca nhớ lại chuyện cũ, nói: "Khi thế giới tầng trong bị hủy diệt, vô số xác người chết trận đã trôi vào trong dòng chảy hư không."

"Bảy vị Thần linh may mắn còn sống sót mới đi gom lại xác chết của những người chết trận kia, thành lập một khu lăng mộ ở bên trong dòng chảy hư không hỗn loạn, Thần Sinh Mệnh phụ trách việc trông coi.”

"Sau này Thần Sinh Mệnh đơn giản đưa con cháu của mình sắp xếp ở bên cạnh lăng mộ, thành lập một thế giới, chính là An Hồn Hương."

Cố Thanh Sơn chợt hiểu ra.

Chẳng trách lại gọi là An Hồn Hương, hóa ra là do nơi này ở gần lăng mộ của người chết trận.

Cố Thanh Sơn không nhịn được nói: "Rốt cuộc thế giới tầng trong là một thế giới như thế nào, vì sao lại bị hủy diệt?"

Đại Ca thấy hắn nghiêm túc hỏi, lập tức nói: "Thế giới tầng trong là nơi giữ cho từng thế giới song song không gặp được nhau, đảm bảo cho dòng chảy hư không hỗn loạn có thể làm cho từng thế giới song song cách xa thành những mảnh đất riêng biệt."

"Có lẽ trong vô số đoạn của lịch sử, thế giới song song sẽ có sự chia tách, dẫn tới việc hình thành thế giới song song mới."

"Nhưng thế giới tầng trong thì chỉ có một."

"Một khi thế giới tầng trong bị hủy diệt, thế giới song song và dòng chảy hư không sẽ dần dần trở nên hỗn loạn, xảy ra đủ loại vấn đề."

Cố Thanh Sơn hỏi: "Chẳng hạn như trước đó thế giới song song và tận thế tranh giành nhau, cuối cùng rơi vào Vực Sâu Vĩnh Hằng?"

Đại Ca thở dài nói: "Đúng vậy, thế giới tầng trong đã bị tận thế phá hủy, vậy nên từng thế giới song song đã bắt đầu loạn."

Cố Thanh Sơn lần nữa chìm vào suy nghĩ.

“Thế giới tầng trong cũng không phải đã bị diệt sạch. Tôi nhớ được còn có người trùng sinh đến nơi khác….” CốThanh Sơn nói.

"Đúng vậy, nhưng linh hồn sống lại ở bên trong dòng chảy hư không hỗn loạn sẽ gặp nguy cơ trùng điệp, chỉ có mấy vị Thần Vương mới có loại năng lực này."

Đại Ca tiếp tục nói: "Bên trong một trăm nghìn vị Thần linh, mới có thể ra một Thần Vương. Thế giới tầng trong tám trăm nghìn Thần linh, cả thảy chỉ có tám vị Thần Vương. Phía trên tám Thần vương là Vạn thần Đế quân, nàng phụ trách quản lý toàn bộ thế giới tầng trong."

"Khi thế giới tầng trong bị hủy diệt, Đế Quân không đánh lại tận thế, bị đánh cho trọng thương chẳng biết đi đâu. Trong lúc chiến đấu, tám Thần vương chết mất hai, còn lại sáu vị tự biết đánh không lại, bỏ giáp mà đi đầu thai."

Cố Thanh Sơn nghe xong tâm tình dao động không yên, cố gắng kéo suy nghĩ về, nói: "Bây giờ chúng ta vẫn phải kiểm tra một chút thuật pháp này rốt cuộc là cái gì."

Đại Ca suy đoán nói: "Có thể làm cho Thần Sinh Mệnh sợ hãi, tất nhiên là một thuật pháp không đơn giản, cũng có lẽ là có quan hệ gì với nó."

"Vô số năm qua, nó vẫn luôn trốn ở An Hồn Hương, " Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói: "Vậy nên chúng ta có thể xác định một điều —— đầu tiên, An Hồn Hương là an toàn đối với nó, cho nên chuyện mà nó đã làm tất nhiên không liên quan đến An Hồn Hương."

"Nếu có một việc làm nó sợ hãi, nhất định đến từ bên ngoài An Hồn Hương."

"Nó cứ nhất định trốn ở An Hồn Hương, vậy thì rốt cuộc nó đã làm chuyện gì có liên quan tới thế giới bên ngoài?"

Hai người suy nghĩ mấy hơi thở.

"Không phải thẻ bài Trật Tự, " Cố Thanh Sơn kết luận: "Thẻ bài không có vấn đề, cái này tôi có thể chứng minh."

"Vậy là chỉ còn lại một chuyện." Đại Ca nói.

Hai người cùng nhìn về phía Thần Sinh Mệnh.

Thân thể của nó là một con rắn đen, trên đầu đội nón giáp màu tím, trên thân mọc ra tay màu đen, cái đuôi chia ra vô số xúc tu.

—— Đúng vậy, chỉ còn lại chuyện của con quái vật này.

Thần Sinh Mệnh lấy cơ thể của con quái vật này chiếm làm của riêng.

Kỳ lạ là, những Thần linh đều không giết được con quái vật này, Thần Sinh Mệnh đã làm thế nào để cướp lấy cơ thể của quái vậy này đây?

Hai người càng nghĩ càng thấy trong này có gì đó không ăn khớp.

Bọn họ đứng chỗ này một câu một câu suy đoán, tình hình bên trong chiến trường lại càng ngày càng nguy hiểm.

Ở khắp nơi trên cơ thể Thần Sinh Mệnh và Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đều là vết thương.

Lại có rất nhiều quan tài rớt xuống.

Năm xác chết Thần linh đi ra từ trong quan tài.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả rốt cuộc không kìm chế được, bỗng nhiên hét lớn: "Đi ra, Cố Thanh Sơn!"

Cố Thanh Sơn và Đại Ca hơi giật mình.

Kẻ này làm sao biết chúng ta ở chỗ này?

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả tiếp tục gầm rú nói: "Ta biết ngươi chắc chắn ở gần đây, quan sát mọi thứ —— "

Ầm!!!

Trên người nó bỗng nhiên hiện lên vô số ánh sáng, dần dần tập trung ở trên một nắm đấm, tạo thành một chùm hào quang sáng chói.

Đây gần như là toàn bộ sức mạnh của nó.

Đại Ca nghiêm nghị nói: "Thần Phạt thật mạnh mẽ."

Cố Thanh Sơn nhẹ gật đầu.

Uy lực của Thần phạt Hỗn Loạn này hoàn toàn không thể so sánh với lần trước.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả vừa trốn tránh tấn công của xác chết Thần linh, vừa lớn tiếng nói:

"Ta biết ngươi có quan hệ sâu sắc với quốc vương Kinh Cức."

"Ta đếm tới ba, nếu ngươi không dùng thuật ẩn thân kia đến đây cứu ta, ta liền phóng ra một chiêu Thần Phạt, biến toàn bộ vương quốc Kinh Cức thành tro bụi!"
Bình Luận (0)
Comment