Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 340

Cố Thanh Sơn cười lạnh, với bộ dạng này của ta, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ chọn rùa đen hay con ba ba già ư?

"Đã chọn xong, là cá chép." Hắn nói ra.

Vừa dứt lời, toàn bộ những động vật dưới nước khác trong quả cầu thủy tinh đều biến mất, còn con cá chép kia bỗng xoay mình lại liếc nhìn Cố Thanh Sơn một cái.

Một giây sau, quả cầu thủy tinh cũng biến mất, chỉ còn lại cá chép bơi nhẹ nhàng. Sau đó, nó bỗng nhiên bơi ra khỏi giao diện Chiến Thần, chui vào người Cố Thanh Sơn.

[Ngài đã rút thần thông hai cảnh giới Kim Đan và Nguyên Anh.]

[Ngài nhận được thần kỹ: Di Hình Hoán Ảnh.]

[Di Hình Hoán Ảnh: Thần kỹ, kỹ năng phát động trong nháy mắt, bất kỳ thứ gì tồn tại trong phạm vi thần niệm của ngài, ngài đều có thể tráo đổi vị trí với nó.]

[Giải thích: Kỹ năng này ở cấp bậc thần kỹ, dù sinh linh nào cũng không thể chống cự, bất kỳ trận pháp ngăn cách gì hay thậm chí cấm pháp gì cũng không thể ngăn cản.]

Không ngờ mình lại có thể rút được!

Tuy Cố thanh Sơn đã trải qua rất nhiều thăng trầm trong cuộc đời, nhưng lúc này cũng vô cùng kích động.

Thần kỹ!

Di Hình Hoán Ảnh!

Hắn bỗng cầm lấy kiếm Triều Âm và Địa kiếm, cùng ném ra ngoài. Hai kiếm song song nhau, bay cách nhau một khoảng. Ngay sau đó, kiếm Triều Âm bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là Cố Thanh Sơn.

Hắn bắt lấy Địa kiếm, cơ thể lại biến mất lần nữa.

Giây tiếp theo, hắn đã xuất hiện ở vị trí ban đầu, tay cầm chặt kiếm Triều Âm.

Thần kỹ, Di Hình Hoán Ảnh.

Thần kỹ, Súc Địa Thành Thốn.

Chỉ trong nháy mắt, Cố Thanh Sơn vẫn đứng nguyên vị trí cũ với hai thanh kiếm trong tay, giống như chưa từng di chuyển.

Hắn lại lấy đĩa bát quái ra, gõ liên tục lên đó vài cái, bố trí một trận pháp Phong Linh, cũng là trận pháp duy nhất mà hắn biết. Sau đó, hắn ném đĩa bát quái ra xa, khảm nó vào vách đá. Trên đĩa bát quái có ánh sáng lóe lên, bốn phía quanh vách đá khởi động một trận pháp cảnh giới.

Ngay sau đó, bóng người Cố Thanh Sơn biến mất, chỉ loáng sau đã bỗng nhiên xuất hiện trong phạm vi trận pháp. Trận pháp cảm nhận được sự xâm nhập của hắn, lập tức xuất hiện một quầng sáng, phát ra tín hiệu cảnh giới.

Cố Thanh Sơn suy tư, xem ra khi sử dụng Súc Địa Thành Thốn, tuy có thể đi vào trận pháp nhưng vẫn sẽ kích hoạt phòng ngự bên trong trận pháp.

Hắn nhìn sang khối đá to bằng nắm tay trên vách đá, chém một kiếm cắt nó ra, rồi nhẹ nhàng đặt lên trên đĩa bát quái. Sau đó, hắn chậm rãi bay ngược về, linh lực trong cơ thể khẽ chuyển động.

Di Hình Hoán Ảnh.

Khối đá lớn bằng nắm tay xuất hiện ở vị trí Cố Thanh Sơn, còn Cố Thanh Sơn đã biến mất.

Viên đá bỗng dưng rơi xuống.

Cố Thanh Sơn đứng trên đĩa bát quái.

Đĩa bát quái không có chút phản ứng nào.

"Thậm chí vách ngăn, trận pháp, bí pháp hay cấm pháp cũng không thể ngăn cản, thì ra là có ý này." Cố Thanh Sơn khẽ cảm thán: "Nếu vậy, đối với kiếm tu mà nói, thật sự như hổ mọc thêm cánh."

Hắn cầm kiếm Triều Âm lên, nói: "Ngươi đã giúp ta có được thần kỹ này, chắc chắn ta sẽ không quên hứa hẹn, bảo đảm sẽ khiến ngươi có htể tỏa sáng rực rỡ."

Kiếm Triều Âm liên tục rung động, phát ra từng tiếng kêu to trong trẻo.

"Được rồi, yên tâm, sau đại chiến ta sẽ lập tức bắt đầu tìm kiếm vật liệu."

Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm im lặng lơ lửng bên cạnh rất lâu, lúc này mới nói: "Trận chiến ở bên ngoài đã kết thúc."

Cố Thanh Sơn lấy lại bình tĩnh, hỏi: "Nhanh vậy ư? Thế nào rồi?"

"Sư phụ ngươi vừa mới thăng cấpmà đã có thể chiến đấu mấy vòng với tu sĩ Thần Chiếu hậu kỳ, cuối cùng đánh đối phương chạy trối chết. Điều đáng tiếc nhất là, nàng ấy không thể giết luôn đối phương. Hiện giờ tu sĩ hai bên đều lui về sau, tự tìm nơi nghỉ ngơi hồi phục."

"Vậy thì ta phải nhanh chóng đi tới đó thôi. Còn tiền bối thì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Ta phải suy nghĩ một chút."

Cố Thanh Sơn nói: "Lúc nãy cảm ơn tiền bối đã giúp đỡ, ta đi đây."

"Không cần cảm ơn ta." Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm thở dài: "Thật ra chuyện này cũng do ta."

"Vì sao lại trách tiền bối?" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên hỏi.

"Vừa rồi nếu ta kề vai chiến đấu với sư phụ ngươi, nàng ấy đã có thể thắng ngay tức khắc, giết chết đối phương." Chiến giáp thở dài một tiếng rồi nói: "Đây là cơ hội tốt nhất… Đáng tiếc."

Ngoại trừ công tử áo tím thì đối phương còn lại hai gã tu sĩ Thần Chiếu. Nếu lúc nãy có thể giết chết luôn trong một lần, thì áp lực của Bách Hoa tiên tử sẽ giảm đi rất nhiều. Bây giờ đối phương không chết, đợi lúc tên tu sĩ Thần Chiếu khác đuổi tới, vậy thì sẽ hình thành cục diện hai đấu một. Tới lúc đó, Bách Hoa tiên tử chắc chắn phải gian khổ chiến đấu rồi.

Cố Thanh Sơn cũng than một tiếng, chắp tay nói: "Vậy ta đi trước." Nói xong, hắn hóa thành một tia sáng bay đi.

Giữa không trung phía trên di tích chỉ còn lại chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm, nó im lặng lơ lửng, không nhúc nhích, giống như đang suy tư điều gì.

Một lúc lâu sau, một giọng nữ tự lẩm bẩm nói: "Đi hay ở, ta cũng nên đưa ra quyết định cuối cùng rồi..."

- --------------

Trong quân doanh của Nhân tộc, khắp nơi đều hỗn loạn, vô số xác người được chôn cất ngay tại nơi đó.

Bên ngoài đại quân trướng, Bi Ngưỡng đại sư và Huyền Nghiên thiên tôn đứng hai bên canh giữ. Cố Thanh Sơn bay tới, chắp tay chào hai vị Thánh nhân, hỏi: "Sư tôn ta thế nào rồi?"

Bi Ngưỡng đại sư nói: "Tạ thí chủ đang trị thương, chúng ta canh giữ ngoài này cho cô ấy."

Trong quân trướng bỗng truyền ra giọng của Tạ Đạo Linh: "Ta ổn hơn rồi, mọi người vào đây cả đi."

Cố Thanh Sơn và hai vị Thánh nhân cùng nhau bước vào, chỉ thấy Tạ Đạo Linh đang khoanh chân ngồi trên ghế, nửa người đầy máu, linh lực hơi tán loạn.

Cố Thanh Sơn giật mình vội hỏi: "Sư tôn, người sao rồi?"

"Hiện giờ không sao." Bách Hoa tiên tử nói.

"Thực lực của đối phương thế nào?" Huyền Nghiên thiên tôn bỗng hỏi.

Bách Hoa tiên tử im lặng một lúc rồi nói: "Kỹ năng chiến đấu của bọn họ khá thành thạo, thuật pháp nhiều vô kể, áo giáp binh khí cũng rất hoàn mỹ. Ta phải ứng phó toàn lực, khó khăn lắm mới thắng được một chút."

Mấy người nghe xong đều giật mình.

Bi Ngưỡng đại sư thở dài: "A di đà Phật, Tạ thí chủ đừng xấu hổ, cô chỉ mới đột phá đã có thể thắng được đối phương, tới lúc cảnh giới của cô vững chắc rồi, đương nhiên thực lực sẽ tăng lên nữa."

"Nhưng theo như tin tình báo ta biết được, thì bọn họ còn có một tu sĩ Thần Chiếu đang tới đây." Bách Hoa tiên tử nói: "Sư tôn của bọn họ cũng chính là người luyện hóa thế giới này, hiện giờ đang đột phá cảnh giới Thiên Kiếp, chẳng mấy chốc sẽ đạt được cảnh giới Thái Hư."

Cuối cùng, nàng lắc đầu: "Tới lúc đó, chúng ta căn bản là không thể đánh lại."

Mấy người còn lại nghe vậy, trài tim chìm thẳng xuống đáy vực.

"Không thể đàm phán, hai bên cùng ngưng chiến ư?" Huyền Nguyên thiên tôn hỏi.

"Không có khả năng đó."

"Vì sao chứ?"

"Ta bắt vài tu sĩ đem đi sưu hồn, phát hiện Quảng Dương môn này đã chinh phục ba thế giới, không phải giết sạch thì cũng bắt làm nô lệ."

"Sao lại như thế?"

"Thế giới của bọn họ sắp kết thúc rồi, mỗi một tông môn đều muốn thừa dịp thế giới còn đang tồn tại, cố gắng cướp đoạt rất nhiều thế giới mới rồi mang theo cả tông môn rời khỏi nơi đó."
Bình Luận (0)
Comment