Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 796

Thế giới Tu Hành cũng vậy, chỉ còn lại năm thế giới và Thiên giới cũng biến mất.

Chẳng lẽ, Thiên giới cũng đã bị hủy trong lúc sụp đổ?

Ly Ám lắc đầu với Mèo Con, ý bảo chính mình cũng không biết đáp án.

Nàng ta tiếp tục nói: "Trải qua liên tiếp mấy lần dung hợp thế giới, Nguyên cách của Nhân Gian giới đột nhiên hưng thịnh trở lại, thực lực của tu hành giả cũng tăng vọt lên."

"Sư tôn vốn tư chất hơn người, trải qua việc dung hợp thế giới, người bây giờ nhất định vô cùng lợi hại." Cố Thanh Sơn nói.

Ly Ám nói: "Nhưng ngươi đừng quên, sư tôn ngươi tự tiện dung hợp nhiều thế giới như vậy đã mạo phạm đến quy tắc của chín trăm triệu tầng thế giới, là tội vô cùng nghiêm trọng."

"Sư tôn ngươi bất đắc dĩ phải gia nhập Liên minh Tu hành của chín trăm triệu tầng thế giới —— ở trong liên minh thật ra nàng có thể dung hợp một lượng thế giới nhất định."

"Điều kiện đó là nàng phải chinh chiến vì liên minh, phải đối phó với những tên tu sĩ nhập ma hùng mạnh đó."

"Hiện tại, nàng lại bị đẩy lên làm thủ lĩnh liên minh —— trở thành mục tiêu mà đám tu sĩ nhập ma muốn giết chết nhất, thế nhưng thực lực của sư tôn ngươi lại thấp nhất trong tất cả những thủ lính trước đó."

"Cho nên tình hình của người hiện tại rất nguy hiểm."

Ly Ám nhìn hắn, nhẹ giọng nói: "Ta cảm thấy thông tin này rất quan trọng với ngươi, dù sao trước đây ngươi triệu hoán ta cũng là vì để cứu sư tôn ngươi."

"Cho nên cô đến nói cho ta biết chuyện này?"

"Đúng."

Cố Thanh Sơn siết chặt nắm tay nghiêm túc thi lễ với Ly Ám.

"Tin tức cô mang đến thật sự rất quan trọng, ta nhận ân tình này của cô—— về sau nếu cô có chuyện gì cũng có thể tìm ta bất cứ lúc nào, ta nhất định sẽ giúp đỡ hết sức mình."

Ly Ám liếc hắn một cái sắc lẹm, rũ mắt nói: "Ngươi rất quan tâm sư tôn mình?"

"Đương nhiên, " Cố Thanh Sơn bùi ngùi thở dài, "Thật ra thế giới Tu Hành là nơi còn thực tế hơn cả thế tục, chẳng có tông môn nào sẽ nuôi không một đám đệ tử cả."

"Ta lúc ấy chỉ là một tán tu vừa mới nhập đạo, vừa đến luyện khí kì cũng chẳng có thân phận gì."

"Nếu may mắn vượt qua cuộc khảo hạch của môn phái nào đó thì còn có thể nhập môn."

"Nhưng mà, mỗi đệ tử sau khi gia nhập môn phái đều phải bôn ba vì thu hoạch tài nguyên để tu hành, tu luyện công pháp tốt nhất, trang bị đầy đủ vũ khí và giáp cụ."

"Chỉ có cống hiến thật nhiều cho tông môn, mới có thể hưởng được thù lao tương ứng."

"Rất nhiều tu sĩ cả đời lao khổ, nhưng bởi vì không thế hoàn thành yêu cầu cống hiến của tông môn mà không kiếm được đủ tài nguyên, căn bản không thể nhanh chóng thăng cấp cảnh giới."

"Lại có rất nhiều tu sĩ, bởi vì không có quyết pháp tốt nhất, binh khí sắc bén, giáp cụ chắc chắn mà nhanh chóng vứt bỏ tính mạng trong trận chiến."

Cố Thanh Sơn cười, giọng nói dần trở nên ấm áp: "Nhưng sư tôn lại nhận ta vào Bách Hoa Tông."

"Sư tôn tặng kiếm cho ta, lại tự mình trợ giúp ta luyện tập kiếm kỹ."

"Bởi vì lo lắng ta bị kẻ khác ám hại, người truyền cho ta thần kỹ thân pháp."

"Lúc người lâm nguy, người thậm chí còn đem toàn bộ tài nguyên của tông môn giao phó cho ta."

"Nhưng cô biết không? Ta gần như chưa từng làm được chuyện gì cho tông môn."

Ly Ám lẳng lặng nghe, dường như có chút đăm chiêu.

Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: "Bách Hoa Tông chúng ta không giống một môn phái, ngược lại càng giống một gia đình."

"Sư tôn chính là người thân của ta, ta nhất định không thể để người xảy ra chuyện gì."

Giọng nói của hắn chắc nịch như đinh đóng cột.

"Nhưng ta thấy ngươi còn rất nhiều việc phải hoàn thành ở thế giới này, ngươi có thể trở về không?" Ly Ám hỏi.

"Hôm nay ta sẽ hoàn thành tất cả mọi việc, sau đó liền quay trở về."

"Được rồi, hy vọng mọi việc của ngươi đều thuận lợi, nếu xảy ra chuyện gì thì hãy rung lục lạc." Ly Ám nói.

"Ừm, cảm ơn cô đã đặc biệt đến đây một chuyến." Cố Thanh Sơn chân thành nói lời cảm ơn.

Ly Ám khẽ mỉm cười với hắn, dung mạo tuyệt sắc tựa như tiên nữ đi lạc chốn nhân gian.

Nàng từ từ lui về phía sau, bóng dáng dần rơi vào hư không rồi hoàn toàn biến mất.

Cố Thanh Sơn nhìn về phía Mèo Con: "Tiếp theo có lẽ phải nhờ cô hỗ trợ rồi."

"Làm chuyện gì?" Mèo Con mỉm cười hỏi.

Những lời vừa rồi của Cố Thanh Sơn, cùng với thái độ của hắn đối với sư tôn mình khiến cô cảm thấy cũng không tồi.

"Chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ dung hợp Lục đạo, tìm ra Phần Mộ Của Thế Giới."

"Không thành vấn đề, tôi có thể mang anh nhanh chóng đi đến mọi thế giới trong Lục đạo."

"Ừm, nhưng trước tiên ta phải lấy được một vật."

"Là cái gì vậy?"

"Bên dưới phi thuyền vũ trụ của Học viện Thần cất dấu một vật, bọn họ gọi là Chuông thần."

"Sử dụng vật đó, bọn họ có thể tìm được Phần Mộ Của Thế Giới."

"Ra là vậy." Mèo Con giật mình nói.

Cô liền ngồi xổm xuống đặt tay lên mặt đất.

Từng nếp uốn không gian vặn vẹo sinh ra từ tay nàng, lan ra khắp cả vùng cực Bắc.

Chẳng bao lâu, phi thuyền vũ trụ khổng lồ nằm trên vùng Bắc cực đã bị vô số nếp uốn không gian bao lấy.

"Hây!"

Mèo Con khẽ hô lên một tiếng.

Chớp mắt một cái đã không thấy Vòng Cực Bắc ở đâu nữa.

Không, không phải không thấy nữa, mà là cả một phi thuyền vũ trụ khổng lồ đã hoàn toàn biến mất trước mắt mọi người.

Toàn bộ Bắc Cực tựa như biến mất vào hư không, nhìn có hơi vắng vẻ.

Dịch chuyển phi thuyền vào sâu trong lòng đất, nơi chỉ có đất đá lạnh như băng mà cứng rắn.

Ánh mắt Mèo Con nhìn xuống dưới chân, cẩn thận cảm nhận tình trạng địa hình.

"Tìm được rồi, dao động rất rõ ràng, cảm giác giống như là máy thăm dò vậy."

Mèo Con vừa nói, vừa vươn tay khẽ khàng chạm vào hư không.

Giây tiếp theo, một vật nhỏ tinh xảo từ hư vô đột nhiên xuất hiện trên tay cô.

Mọi người xúm vào xem thì thấy đó là một cái chuông rất xinh đẹp.

"Được rồi, bây giờ tôi sẽ dịch chuyển phi thuyền trở lại."

Mèo Con búng một ngón tay.

Phi thuyền vũ trụ lại xuất hiện mà không gây một tiếng động nào, vững vàng đáp trên nền đất lạnh.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì chắc hẳn tất cả mọi người đều sẽ không thấy được cảnh phi thuyền chiếm cứ một vùng Bắc cực này đã từng hoạt động.

Mèo Con vứt Chuông thần sang cho Cố Thanh Sơn.

"Anh nhìn xem, có phải vật này không." cô nói.

Cố Thanh Sơn bắt được Chuông thần, bắt đầu xem xét cẩn thận.

Trên giao diện Chiến thần thoáng hiện một dòng chữ vàng nhỏ.

[Tên vật phẩm: Người tìm kiếm kho báu của chúng Thần]

[Phẩm chất: Vật phẩm lạ. (Quý hiếm)]

[Biên niên sử tận thế thuyết minh: Vật phẩm quý hiếm này chưa từng xuất hiện trong lịch sử, cũng chưa bao giờ xuất thế, bởi vậy, không phát hiện sự kiện lịch sử nào liên quan đến vật phẩm này.]

[Kỹ năng chiến đấu: trang bị này được sử dụng như sau:]

[Kỹ năng thăm dò hệ thần bí: Truy tìm Thần tích.]

Toàn bộ giao diện Chiến Thật đột nhiên dừng lại.

Cố Thanh Sơn giật mình.

Hệ thống bị gì vậy?

Không đợi hắn nghĩ nhiều, chỉ thấy một hàng chữ đỏ bắt mắt nhanh chóng xuất hiện trên màn hình.

[Ngài là đối kháng giả thứ ba được chúng Thần ban ân.]

[Theo tâm nguyện của ngài, sức mạnh của chúng Thần sẽ thêm vào luật nhân quả, ban cho ngài chìa khóa giải phóng linh hồn.]

[Quy tắc hạn chế cấp độ linh hồn của ngài đã được hủy bỏ.]

[Từ giờ trở đi, ngài có thể bỏ qua quy tắc hạn chế để tu luyện bất cứ loại kỹ năng thuật pháp nào.]

[Ngài có muốn tu luyện kỹ năng hệ thần bí: Truy tìm Thần tích.]

[Để lĩnh hội kỹ năng hệ thần bí, ngài cần trả 10000 điểm hồn lực.]

[Ngài có đồng ý trả 10000 điểm hồn lực để tu luyện kỹ năng hay không?]

Cố Thanh Sơn không chút do dự nói: [Thanh toán!]

Cùng lúc Cố Thanh Sơn lựa chọn, giao diện Chiến thần nhảy ra một lời nhắc nhở.

[Hệ thống sẽ giải thích như sau:]

[Hình thức sức mạnh cơ bản của bạn: Linh lực.]

[Linh lực chỉ có thể tiến hành tu luyện loại công pháp đạo quyết, không thể sử dụng kỹ năng hệ thần bí.]

[Trong hàng ngàn thế giới, chỉ có hồn lực mới có thể sử dụng cho toàn bộ thần bí, thuật pháp kỹ năng.]

[Bởi vậy, lúc bạn sở hữu kỹ năng khác ngoài thuật pháp, xin hãy sử dụng hồn lực để thi triển kỹ năng này.]

Cố Thanh Sơn suy tư một lát dần hiểu được đại khái.
Bình Luận (0)
Comment