Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 846

Thế giới thân thủ.

“Thật sự quá tuyệt, không cần bị vây ở đây nữa, ta chọn thần điện Vận Mệnh!” Một người mới lớn tiếng nói.

Hình người ánh sáng trôi trước mặt gã nói: “Thần điện Vận Mệnh, đây là lựa chọn của ngươi?”

“Đúng, ta chọn thần điện Vận Mệnh!” Người mới cắn răng nói.

Hình người ánh sáng nói: “Từ nay về sau, ngươi sẽ tín đồ của thần Vận Mệnh, ngươi nhất đỉnh phải từ đây đến thế giới của đảo Sương Mù, sau đó đến hòn đảo của thần điện Vận Mệnh mới có thể tiến vào thần điện, mượn sức mạnh của thần điện triệu hoán cây Thần Tính của ngươi.”

Tên người mới kia nghi ngờ hỏi: “Phiền toái như vậy sao?”

Hình người ánh sáng không nói thêm gì, giọng mói của nó vang lên trong lòng người mới: “Đúng vậy, đây là bước bắt buộc đầu tiên, bước này tên Triêu Thánh.”

“Nhớ kỹ, đáp án này tuy đơn giản nhưng ngươi tuyệt đối không thể nói cho người khác biết.”

Nói xong, hình người ánh sáng liền biến mất trước mắt gã.

Người mới sững ra một lúc mới lẩm bẩm nói: “Hình như có chỗ nào không đúng.”

Hồi lâu.

Người mới đột nhiên kịp phản ứng, lớn tiếng nói: “Chậm đã, ngươi hẳn nên trả lời một câu hỏi của ta rồi mới đi chứ!”

Bên cạnh gã, đồng bạn của gã yên lặng nhìn gã, không khỏi lắc đầu thở dài.

Nó đã trả lời một câu hỏi của ngươi rồi, ngu xuẩn!

Đồng bạn thu liễm tâm thần, hướng về phía hình người ánh sáng trước mặt mình nói: “Các hạ tôn kính, ta lựa chọn phụng dưỡng thần Sinh Mệnh.”

“Đây chính là quyết định sau cùng của ngươi?” Hình người ánh sáng trước mặt y hỏi.

“Đúng thế.”

“Từ giờ trở đi, ngươi chính là tín đồ của thần Sinh Mệnh. Ngươi nhất định phải từ đây đến cây Vạn Thanh, sau đó đến đại thụ của thần điện Sinh Mệnh mới có thể mượn sức mạnh của thần điện thức tỉnh cây Thần Tính của ngươi.”

“Ta hiểu rồi, các hạ tôn kính, giờ ta có thể hỏi ngài một câu rồi chứ?”

“Có thể.”

“Ta muốn hỏi chính...”

...

Ba phút.

Hai trăm triệu tầng thế giới.

Trong hàng tỷ thế giới.

Gần như mỗi một chúng sinh đều đang do dự, lựa chọn, đặt câu hỏi.

Ở một nơi sâu trong lòng đất.

Các loại quái vật ẩn trong bóng đêm sớm đã không cách nào che giấu thân hình dữ tợn của mình.

Vì trước mặt chúng cũng tồn tại một hình người ánh sáng.

Những quái vật này đều có trí tuệ, cũng đang lần lượt suy tính và đưa ra lựa chọn.

Sâu trong hang động.

Trên một mảnh đất trống duy nhất, một nam tử nhân loại đứng đấy.

Hắn mặc áo da màu đen mang găng tay đen, hai tay đều nắm một thanh chủy thủ, trong miệng thậm một thẻ bài màu tối.

Nhìn dáng vẻ của gã dường như trải qua rất nhiều chuyện, chịu đủ loại cực khổ.

Bên cạnh gã là một con thằn lằn lớn toàn thân lục giáp.

“Tiểu Anh Hào, không ngờ chỉ đến thí luyện ngươi đã nhận được cơ hội như vậy.” Thằn lằn cảm khái nói.

Nam tử kia thu chủy thủ, lấy thẻ bài trong miệng ra, trịnh trọng cất vào túi.

“Haha, thành thần sao? Sao ta chưa từng nghe thấy chuyện này, nhưng rốt cuộc ta nên chọn thần điện nào mới thích hợp với sự phát triển của ta?”

Trương Anh Hào chậm rãi nói.

Gã đang nghi hoặc thì thấy một đạo quang mang tản ra từ trên người hình người ánh sáng lập tức bao phủ lấy gã.

“Ế, ngươi làm gì vậy, ta còn chưa chọn thần linh tín ngưỡng mà!” Trương Anh Hào hỏi.

Đang hỏi thì đạo ánh sáng bao phủ gã kia đã thu về lại.

Giọng của hình người ánh sáng vang lên trong lòng gã: “Ngươi là thẻ bài sư hệ ám sát, hai lựa chọn thích hợp nhất là thần điện Tử Vong và thần điện Bí Pháp.”

Trương Anh Hào giật mình.

Hóa ra hình người ánh sáng này đã trả lời câu hỏi của gã.

“Ta gặp quá nhiều người chết rồi, vậy ta chọn thần điện Bí Pháp đi.” Trương Anh Hào nói.

Hình người ánh sáng đáp: "Bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là tín đồ của thần điện Bí Pháp, từ đây ngươi phải chạy đến vực sâu Thần Chiến, sau đó đến động sâu mà Thần điện Bí Pháp đang ở, mới có thể mượn sức mạnh của Thần điện thức tỉnh cây Thần Tính trong ngươi.”

Nói xong, Hình người ánh sáng biến mất.

Trương Anh Hào phấn chấn nói: "Không ngờ lại gặp được chuyện tốt như vậy, cơ hội thành thần đang ở trước mắt, xem ra mình phải lập tức lên đường, đi thức tỉnh cái cây Thần Tính kia”

"Đợi sau khi thành thần rồi, mình sẽ là một thần sát thủ xứng với tên thực, ha!"

Ý chí chiến đấu của anh ta đang sôi sục, chợt cảm thấy xung quanh có cái gì không đúng.

Vừa quay đầu, chỉ thấy trong hang, tất cả dã thú và quái vật đều bỏ qua Hình người ánh sáng ở trước mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào anh ta.

Trong ánh mắt của bọn chúng tràn đầy kinh ngạc, nghi hoặc, ngờ vực, kính sợ.

Trương Anh Hào bị nhìn đến ngây người.

Anh ta lui về phía sau một bước, sau đó cười nói: "Các vị đại lão, các vị nhìn tôi làm gì? Sau khi tôi đến luôn cẩn thận phục vụ các vị, chẳng lẽ còn có chỗ nào làm chưa chu đáo sao?”

Con thằn lằn màu xanh nhìn chằm chằm Trương Anh Hào, nặng nề nói: "Không phải, chỉ là mọi người quá kinh ngạc, nên muốn nhìn cậu nhiều hơn chút thôi”

"Đúng vậy, dù sao sẽ không được nhìn thấy cậu trong thời gian rất lâu.” Một con báo màu đen khác lại nói

"Tại sao?" Trương Anh Hào không hiểu hỏi.

"Bởi vì thế giới này của bọn tôi nằm ở trên cùng phía Bắc khu Tranh Bá, gần như là thế giới cao nhất ở phía Bắc rồi." Một con chó săn kiên nhẫn giải thích.

Một con tắc kè bông nói tiếp: "Mà Vực Sâu Thần Chiến... thế giới ấy nằm phía Nam của khu Tranh Bá, là thế giới được công nhận là nằm ở đoạn cuối cùng của khu Tranh Bá.”

"Cho nên... "

"Cậu phải vượt qua toàn bộ khu Tranh Bá, xuyên qua suốt hai trăm triệu tầng thế giới, mới có thể đến Vực Sâu Chiến Thần”

Xuyên qua hai trăm triệu tầng thế giới!

Trương Anh Hào ngây người.

Những dã thú kia vẫn không buông tha anh ta, mồm năm miệng mười nói tiếp.

"Mặc dù có rất nhiều thế giới Siêu Duy tồn tại, nhưng chúng tôi đều là dã thú, không lấy đâu ra tiền để đi đổi giấy thông hành của thế giới Siêu Duy cho cậu”

"Anh Hào, với thực lực của cậu, ngay cả dòng chảy hỗn loạn của thời không ở bên ngoài thế giới của bọn tôi cậu cũng không thể vào được”

"Bởi vì quái vật trong dòng chảy hỗn loạn của thời không đâu phải ăn chay, có lẽ cậu đây còn không đủ để nhét vào kẽ răng bọn chúng”

"Chậc chậc chậc, khoảng hai trăm triệu tầng thế giới, sợ rằng cậu phải đi rất lâu rất lâu đó, Tiểu Anh hào."

Đám dã thú nói rồi nói, bỗng nghe "Ùm" một tiếng.

Hai chân Trương Anh Hào mềm nhũn… ngã quỵ dưới đất.

Lũ dã thú nhìn vẻ mặt sầu khổ của Trương Anh Hào, lúc này mới có chút lòng đồng cảm.

Bọn chúng không nói tiếp nữa.

Nhưng lại bắt đầu rối rít lên đường.

Đúng vậy, bọn chúng cũng đã lựa chọn con đường của riêng mình, muốn lên đường đi đến thần điện mục tiêu của mình.

Không chỉ thế giới này, chúng sinh trên hàng mấy trăm triệu tầng thế giới đều đang rối rít chuẩn bị, lên đường đi về phía bảy thần điện lớn.

Chỉ có trong Thần Điện, mới có thể kích hoạt cây Thần Tính tương ứng!

Đó là con đường thông sang Bán Thần!

Cuộc hành hương quy mô lớn nhất trong lịch sử của khu Tranh Bá đã lặng lẽ bắt đầu.

Ngày này, được người đời sau gọi là khởi đầu cho Thời Đại Hành Hương.

...

Ở một tầng thế giới nào đó.

Một nơi nguy nga lộng lẫy.

Nơi này đã hội tụ đủ kết tinh văn minh của vạn tộc, cả thế giới phát triển thịnh vượng, các loại phát minh sáng tạo nhiều vô kể, ngay cả vấn đề hóc búa nhất là trường sinh cũng sắp được giải mã, rắc rối duy nhất chính là... trận lũ lịch sử kéo đến trong ngày tận thế, gần như không có ai là sống được mãi mãi.

Thế giới này, chính thế giới văn minh Tháp Cao.

Nhiều toà tháp cao lớn nhỏ đứng sừng sững tại đây, mỗi một tòa tháp cao đều là kết tinh và tích luỹ tri thức chuyên môn của một loài nào đó.

Một trong số bảy thần điện lớn, thần điện Tri Thức tọa lạc tại đây.

Giờ phút này, trong khách sạn sang trọng nhất thế giới.

Một vị vua trẻ tuổi du lịch tới đây đang do dự cân nhắc.

Trước mặt cô, một Hình người ánh sáng đang lặng lẽ trôi lơ lửng ở đó.

“Rõ ràng là đến nâng cao thực lực cá nhân, thuận tiện bàn một cuộc làm ăn với thần điện Tri Thức, sao lại lòi ra loại chuyện này chứ." Cô thở dài nói.

"Bệ hạ, bây giờ là cơ hội tốt nhất, ngài có muốn gia nhập thần điện của bọn tôi không?" Một vị giáo chủ thần điện dò hỏi.
Bình Luận (0)
Comment