Chủ Nhân Cầu Nại Hà

Chương 46



Chương 46: Quỷ nam dưới gầm giường

Đánh chết tôi, tôi cũng không ngờ rằng trong căn phòng này vậy mà có những hai quỷ hồn!

Nỗi sợ hãi khủng bố, lan tỏa vô hạn trong lòng tôi! Tôi cố gắng điên cuồng để túm được một vật gì đó, nhưng vô ích, trước mắt tôi chỉ là một bức tường trơn nhẵn!

Trong lúc cấp bách đó, tôi cố hết sức túm được cái rèm cửa, tôi và rèm cửa cùng bị kéo tuột về đằng sau!

Cùng với lúc tấm rèm bị kéo mở ra thì ánh sáng cuối cùng cũng chiếu vào trong căn phòng, nhưng mà ánh nắng này lại không chiếu được tới thân người tôi, mà chỉ đủ chiếu xuống sàn nhà bên cạnh.

Đáng chết!

Tôi cố gắng bò về phía bên đó, không ngừng đạp chân về phía sau, hi vọng có thể đá bỏ con quỷ nam đang túm chân tôi.

Dưới gầm giường, truyền đến tiếng cười quái dị làm da đầu tôi tê dại, tiếng cười khiến tôi vừa cảm thấy khó chịu vừa thấy chói tai vô cùng.

Nhất định phải bò qua đó! Nhất định phải bò được!

Tôi không ngừng nói như vậy với chính mình, đồng thời quay đầu lại nhìn, trong lòng không kiềm chế được sự sợ hãi, tàn nhẫn đạp mạnh chân vào mặt con quỷ nam đó!

Tôi chỉ muốn thử một chút, vậy mà thực sự đạp trúng rồi. Hắn ta bị tôi đạp trúng mặt, nhưng vẫn không ngừng phát ra những tiếng cười quái dị, dường như không biết đau là gì.

Con mẹ nó!

Tôi lại điên cuồng cố gắng để kéo tấm rèm xuống, đem sức nặng toàn cơ thể ép nó rơi xuống đất. Cuối cùng sự cố gắng này cũng có kết quả.

Cả tấm rèm bị tôi kéo đứt rồi, một lượng lớn ánh sáng mặt trời chiếu rọi vào trong phòng. Tên quỷ nam đó hét lên một tiếng thảm thiết rồi trực tiếp biến mất không còn dấu vết gì.

Tôi cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm, gian nan bò tiếp, ngồi dưới ánh nắng mặt trời, há miệng thở hổn hển.

Dọa chết tôi…

Nếu không phải có kinh nghiệm gặp quỷ trước rồi, sợ là bây giờ tôi đã bị dọa đến tiểu ra quần mất!

Ánh nắng chiếu vào người tôi, khiến tôi cảm thấy vừa ấm áp vừa thoải mái, nhưng mà sau một lát thì làn da bỗng truyền đến cảm giác hơi râm ran đau.

Xem ra dương khí trong cơ thể tôi lại bị mất cân bằng rồi, phải tìm Tiểu Nhã giúp tôi xử lý một ít mới được.

Tôi đứng lên, vừa cẩn thận vừa cấp tốc bước về hướng cửa phòng, sau đó mở cửa ra.

Nha cô đứng bên ngoài cửa vẫn đang chờ tôi, cô ấy thấy tôi mở cửa nhanh như vậy. hòa nghi hỏi tôi: “Thế nào rồi?”

Tôi cảnh giác nhìn xung quanh, sau khi xác định ông chủ Lý không đứng bên ngoài, nhỏ giọng nói: “Vào đây rồi nói.”

“Được thôi.”

Nha cô và tôi cùng bước vào phòng, tôi gấp gáp đóng chặt cửa, trầm giọng nói: “Ông chủ Lý đó có vấn đề!”

“Ồ? Có vấn đề gì?” Nha cố tò mò hỏi.

Tôi đem những gì bản thân vừa thấy, vô cùng nghiêm túc kể lại cho nha cô nghe một lần nữa.

Cô ấy nghe xong trợn tròn hai mắt, không dám tin nói: “Việc này còn có uẩn khúc như vậy ư? Trời ạ, ông chủ Lý quả thật không phải là cái thứ tốt lành gì.”

Tôi gật gật đầu, đang chuẩn bị nói thêm một vài thứ, nha cô thế nhưng lại kϊƈɦ động nói: “Đây đúng là một cơ hội kiếm tiền, thằng cha này đang gánh mấy mạng người trêи lưng, tôi có thể mượn chuyện này kiếm được một khoản lớn đó!”

Ngay lập tức, câu nói của nha cô làm bùng lên cơn giận trong lòng tôi. Tôi chỉ thẳng vào mũi cô ấy, quát to muốn rách cả miệng: “Ông đây nếu không phải vì cần cô cứu mạng thì tôi đã sớm tát cho cô một cái thật mạnh! Cô, cái đồ trong não chỉ toàn là tiền, một chút lương tâm cũng không hề có!”

“Tôi quan tâm lương tri làm gì, cái thứ đó cũng có ăn được đâu.” Nha cô bĩu môi, không chút để ý nói, “Được rồi, để tôi trước tiên kiểm tra lại một chút đã.”

Tôi thắc mắc nói: “Kiểm tra cái gì? Kiểm tra bức tường sao? Tôi cảm thấy việc này rất dễ bị ông chủ Lý phát hiện ra.”

“Không phải kiểm tra tường.”

Nha cô bước tới bên cạnh chiếc giường, vỗ nhẹ lên cái đệm, nghiêm túc nói với tôi: “Nào, qua đây lật chiếc giường này lên với tôi.”

Tức khắc, trong đầu tôi lại hiện lên khuôn mặt con quỷ nam lúc nãy …

Tôi nuốt một ngụm nước bọt, nhỏ giọng nói: “Cô lật đi! Lần nay tôi tuyệt đối không động thủ cái gì nữa!”

———————-
Bình Luận (0)
Comment