Chủ Nhân Được Tạo Ra Như Thế Nào?

Chương 42

Từng đợt ham muốn dâng trào trong cơ thể khiến Thành Dao kẹp chặt hai chân lại, bí mật cọ xát, tiếng rên rỉ trong miệng đã sớm đổi âm điệu, "Chủ nhân...Chủ nhân..." 

Cô thấp giọng gọi tên anh. 

"Muốn sao?" 

Thành Dao biết Chu Tĩnh Vũ đang cười, tuy rằng hai mắt bị bịt kín, nhưng giọng nói của anh rõ ràng nhuộm lên một tia vui vẻ. 

"Em muốn, Chủ nhân." 

"Tự mình sờ cho anh xem."

Đây không phải là một kiến nghị, mà là mệnh lệnh. 

Máu kích thích dồn lên đại não, Thành Dao tùy tiện đáp ứng, bàn tay phủ lên quả vú sữa mềm mại đang run lên vì phấn khích trước ngực, cô tự nắm lấy nó rồi lôi mạnh. 

"Hừm..." Hơi đau, nhưng còn kém xa so với kích thích mà Chu Tĩnh Vũ mang lại. 

Tay còn lại trượt xuống dưới, linh hoạt lướt tới miệng huyệt, xoa nắn rồi dùng ngón tay bóp hạt đậu đã cương cứng khiến cô sung sướng tràn ra tiếng rên yêu kiều. 

Đôi tai nhạy cảm bắt được âm thanh nuốt nước bọt của người đàn ông, mặc dù anh đã cố gắng hết sức để bình tĩnh lại hô hấp của mình, Thành Dao vẫn có thể nghe thấy sự kích động trong giọng nói của anh. 

"Mạnh lên."

Anh nói.

Ánh mắt của Chu Tĩnh Vũ như tóe ra tia lửa, nó hiện thực hóa khi anh đi quanh cơ thể Thành Dao, như thể làn da lỏa lồ của cô sẽ bị anh thêu cháy. 

Ngón tay cô từng chút một thâm nhập vào hành lang chật hẹp của chính mình, chậm rãi ra vào, bàn tay thuận thế cọ cọ vào hạt đậu phía trên miệng huyệt. 

Rất nhanh, bên trong vặn vẹo ngứa ngáy đã không còn thỏa mãn với một ngón tay nữa, cô đút thêm hai ngón vào, động tác đâm vào cũng nhanh dần, khuấy động phát ra tiếng nước. 

"Aha...Chủ nhân...nhanh, nhanh hơn chút nữa..." 

Cô vừa thủ d*m vừa gọi tên anh, lưỡi vô thức thè ra, uốn thành một vòng cung mê người trong không khí. 

"Thật là con mẹ nó thiếu chịch!" 

Người đàn ông trầm giọng chửi một câu, đột nhiên nắm lấy eo "mèo nhỏ", nâng cô lên không trung. 

Cà vạt bị kéo xuống, nhưng tầm nhìn của Thành Dao vẫn là một mảnh tối đen. 

Bàn tay to sau gáy gắt gao ấn mặt cô vùi vào trong gối, ngay cả hô hấp cũng bị chặn lại. 

Thân trên nhanh chóng bị đè nằm sấp xuống, hai chân bị kéo gập lại, cái mông nhỏ với cái đuôi vểnh lên không trung, trở thành điểm cao nhất. 

Cô nghe thấy tiếng kim loại va chạm, đó là tiếng chủ nhân đang tháo thắt lưng.

Cái đuôi bị nhấc lên, bàn tay rơi xuống kêu "bôm bốp", chỉ vài cái đã làm quả đào nhỏ run rẩy lên. 

"Mèo nhỏ" không khỏi vặn vẹo cặp mông, lại bị chủ nhân lấy thắt lưng gấp lại rồi niết mấy lần lên lỗ đít, vô tình mài lên cuống hoa đang run rẩy, mật dịch thấm ra từng đợt một

Thành Dao kêu lên trong đau đớn và khoái cảm, hoảng hốt cảm nhận được gã đang chống lên giữa hai chân mình cũng càng ngày càng to lớn. 

Chu Tĩnh Vũ cầm lấy phân thân của mình trượt lên trượt xuống trên miệng huyệt của cô, thỉnh thoảng cố ý cọ mạnh vào cuống hoa, nhưng lại nghiên đi không chịu cho vào, dù có lỡ chọc vào miệng huyệt vào vài phân thì cũng sẽ lập tức lui ra. 

Thành Dao thở hổn hển trước sự trêu chọc của anh, gần như ngã quỵ. 

"Biết sai chưa?" 

"Em biết, em biết." Mèo nhỏ vội vàng gật đầu, lắc lắc thân mình muốn chủ động nuốt lấy anh, "Em sai rồi, chủ nhân, em sai rồi." 

Người đàn ông tự mình chịu đựng cũng rất gian nan, hung hăng tát cô thêm vài cái, lùi lại một chút, sau đó mạnh bạo dập thắt lưng xuống, cuối cùng đục cả gốc cây vào trong, ngay lập tức bắt đầu đóng cọc không thương tiếc. 

Những nếp uốn ở sâu trong động hoa bị ép đi ủi lại, dòng nước trắng mịn trong đường hành lang bị kéo ra, kéo theo những sợi chỉ bạc dâm mĩ ra không khí.

Băng đô tai mèo trên đầu Thành Dao bị đâm cho xiêu vẹo, cái đuôi đã sớm bị nước dâm của chính mình làm cho ướt nhẹp. 

Từng trận thở hổn hển bùng nổ kèm theo âm thanh va chạm không ngớt của da thịt, một mảnh nhớp nháp thối rữa. 

"Về sau còn dám nổi cáu nữa không?" Chu Tĩnh Vũ dùng sức kéo vòng cổ của cô về phía sau, nhìn cô gái buộc phải ngẩng đầu thừa nhận sự va chạm của chính mình. 

Thành Dao chưa kịp trả lời thì cô đã hét lên chói tai, toàn thân co rút, ngón chân co quắp chặt lại, mông cũng vểnh lên cao hơn nữa. 

Sự bóp nghẹt dồn dập trong lỗ nhỏ đã lên đến một tầm cao mới, Chu Tĩnh Vũ biết cô sắp lên đỉnh, anh bèn ôm chặt cô vào lòng, dưới hông càng lúc càng đâm sâu vào trong hoa tâm. 

Dịch nóng trong động hoa ào ạt tuôn ra, tưới lên đầu nấm vốn đã mẫn cảm vô cùng, thắt lưng Chu Tĩnh Vũ tê dại, anh bắn hết vào trong. 

"Con mèo nhỏ" đuối sức được chủ bế đi tắm rửa, trong miệng bỗng lẩm bẩm câu gì đó. 

Âm thanh tuy nhỏ, nhưng Chu Tĩnh Vũ kề sát bên tai vẫn nghe thấy.

Ban đầu anh hơi ngạc nhiên, khẽ cau mày nhìn cô gái đang say ngủ trong vòng tay mình, nhìn rồi lại nhìn, sau đó bất lực lắc đầu bật cười thành tiếng. 

Cô nàng Thành Dao này vừa mới nói, "Để rồi xem, xem em có dám không."
Bình Luận (0)
Comment