Chủ Nhân Được Tạo Ra Như Thế Nào?

Chương 9

Được, em không kéo rèm cửa, tôi kéo!

Muốn trình diễn cho ai xem thì cứ việc!

Chu Tĩnh Vũ giận dỗi kéo hết rèm cửa sổ nhà mình lại, không chừa một khe hở nào.

Dù sao vụ án gian lận viễn thông cũng đang bước vào giai đoạn tố cáo nghi phạm, chính là lúc anh bận rộn đến mức chân không chạm đất, anh dứt khoát không về nhà mà trực tiếp ngủ trong ký túc xá của đơn vị, vừa lúc tránh mọi khả năng chạm mặt Thành Dao.

Chu Tĩnh Vũ thấy hơi nực cười phát hiện ra, mặc kệ bản thân ngấm ngầm vu oan cho Thành Dao là "bệnh thần kinh, không biết trời cao đất rộng", nhưng thật ra sâu trong nội tâm anh đang e ngại cô, sợ cô nhìn thấu trái tim thầm kín và bẩn thỉu của mình.

Theo nhận thức của dân chúng, một đội trưởng đội cảnh sát hình sự là phải dũng cảm, gan dạ và chính trực hơn người thường. Nếu họ biết sự thật về anh, ai có thể kiên định tin tưởng để anh bảo vệ họ?

Vào ngày nghi phạm bị bắt, có chuyện không hay xảy ra, không ai ngờ rằng thủ phạm trước mặt lại có gan tấn công cảnh sát. Bành Gia Niên bị lưỡi dao cắt vào vai, Chu Tĩnh Vũ đưa anh ta đến phòng cấp cứu để khâu miệng vết thương.

Trong lúc chờ lấy số, trong phòng chẩn đoán bỗng nổi lên náo loạn.

Một nam bệnh nhân cao to đã quát mắng và xô mạnh một cô y tá, cô y tá nhỏ đáp lại điều gì đó, kết quả bị hắn ta vung một quyền vào xương gò má, ngã lăn ra đất.

Mấy bác sĩ và y tá lập tức bước tới can ngăn.

Nhưng người đàn ông kia rõ ràng không bỏ qua, kích động vùng khỏi người đang túm sau lưng hắn, lại muốn tiến lên đánh cô y tá nhỏ.

Chu Tĩnh Vũ nhìn thoáng qua cô y tá nhỏ đang che mặt, sắc mặt tối sầm lại, đi tới vài bước, bàn tay to một phen kìm lại cánh tay của nam bệnh nhân, dùng sức vặn lui sau, hắn ta đau đến mức chửi ầm lên.

Chu Tĩnh Vũ lạnh giọng báo thân phận của mình, lại nói: "Làm loạn ở bệnh viện thì sẽ bị xử phạt theo pháp luật, anh có muốn cùng tôi đi một chuyến đến tổng cục không?"

Người đàn ông vẫn còn hung hăng ban nãy lập tức như pháo xịt, càu nhàu quay trở lại phòng bệnh.

Chu Tĩnh Vũ quay người, nắm lấy cánh tay đang che mặt của Thành Dao kéo ra, "Tôi xem một chút."

Thằng chó điên kia xuống tay đủ tàn nhẫn, một nửa khuôn mặt của cô gái nhỏ bị sưng lên.

Một y tá khác chạy chậm đến, đưa cho Thành Dao một túi nước đá.

Thành Dao chườm túi nước đá vào vết thương trên xương gò má, "ui da" một tiếng.

Một bác sĩ nam vội vàng đi đến, chính là người lái xe "gà yếu" đã đưa Thành Dao về nhà lần trước, anh ta kiểm tra tình trạng của cô rồi kêu cô đến ngoại khoa với anh ta để xử lý vết thương, sau đó tan ca sớm về nhà nghỉ ngơi...

Chu Tĩnh Vũ kéo cánh tay Thành Dao, "Về chỗ của tôi, nhà của tôi có đầy đủ thuốc trị ngoại thương."

Bác sĩ nam kỳ quái nhìn anh một cái, sau đó dùng ánh mắt hỏi Thành Dao: Người này là ai?

Thành Dao nhanh chóng giải thích, "Cảnh sát Chu là hàng xóm của tôi."

Bác sĩ nam hứng thú đánh giá Chu Tĩnh Vũ thêm vài lần, vị cảnh sát này thật buồn cười, không thấy chỗ họ đang làm việc là ở đâu à, có loại thuốc nào ở bệnh viện mà không thể so với thuốc ở chỗ anh ta?

Thành Dao mím môi, nhỏ giọng nói với Chu Tĩnh Vũ, "Em đến phòng nghỉ thay quần áo trước, anh cũng nên đi gặp đồng nghiệp đi."

Lúc này Chu Tĩnh Vũ mới nhớ đến Bành Gia Niên tội nghiệp.

Bành Gia Niên nghe xong ngọn nguồn, lập tức xua tay, "Đại lão gia như tôi khâu mấy mũi cũng không chết được, mau đi đi, nên làm gì thì làm đi."

Chu Tĩnh Vũ mới đi được vài bước, lại nhớ tới cái gì đó, người sau lưng hét lớn một tiếng, "Chủ nhật tuần sau anh phải trực ban thay tôi đấy!"

Dọc theo đường đi, Chu Tĩnh Vũ từ khóe mắt có thể nhìn ra, Thành Dao cơ thể thẳng tắp ngồi trên ghế phó lái, rất yên tĩnh.

Sau khi vào nhà, Chu Tĩnh Vũ kêu Thành Dao ngồi trên sô pha trong phòng khách, sau đó đi tới tủ thuốc lấy ra một đống thuốc trị chấn thương, thuốc sát trùng và thuốc chống ứ máu đưa cho cô.

Miếng bông nhúng nước thuốc chạm lên chỗ bị thương của Thành Dao, đau đến mức nước mắt lưng tròng.

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô, "Sẽ hơi đau, chịu đựng một chút."

Sau khi Chu Tĩnh Vũ bôi thuốc cho Thành Dao, anh lại hỏi: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

"Bệnh nhân nam đó bị khối u vùng quanh hậu môn rất nặng, anh ta nói dối vợ rằng đó là bệnh trĩ, đi cửa sau của bệnh viện để làm phẫu thuật, còn muốn bọn em giúp anh ta giấu vợ. Em không đồng ý, nhất quyết phải thông báo với vợ anh ta để làm kiểm tra sức khỏe, nhưng cái tên khốn đó nổi nóng rồi bắt đầu động thủ."

Thành Dao cụp mắt trả lời, nói xong mới ngẩng đầu lên nhìn Chu Tĩnh Vũ, "Cảnh sát Chu, cảm ơn anh vừa rồi đã giúp em."
Bình Luận (0)
Comment