Chương 268: Áo Cưới (1)
Chương 268: Áo Cưới (1)Chương 268: Áo Cưới (1)
Trần Lão Tam nhìn thoáng qua: "Không giống, các bạn ấy là chú con cố ý thuê tới, muốn hái một chút cánh hoa dư thừa để ủ chế đào hoa tửu, hái một ít cũng không có ảnh hưởng gì cả."
Hạ Yến nhìn một chút, trên người họ mặc đồ đồng phục, lộ ra vẻ trẻ trung xinh đẹp của thiếu nữ, có một số người còn cố ý cầm máy ảnh chụp bọn họ, như có điều suy nghĩ: "Là chú cố tình sao, bọn họ trông rất đẹp và rất hấp dẫn?”
"Đều là sinh viên, họ đều đến làm bán thời gian. Ngoại hình là một trong những điều kiện đó. Dù sao nơi này cũng có rất nhiều người tới đây sưu tâm dân ca, nếu đều là những đại thẩm bình thường thì họ không hợp với cảnh sắc nơi này."
Là như vậy sao.
Đột nhiên, một cô dâu mặc váy cưới trắng như tuyết và một chú rể mặc áo vét, theo phía sau là một người quay phim đi đến chỗ bọn họ, dạo qua một vòng rồi chọn cái cây thứ ba bên phải bọn họ.
Nhiếp ảnh gia câm lấy một cái ghế đẩu và một số thiết bị, thấy bọn họ tổ chức dã ngoại ở đây, lễ phép mỉm cười, sau đó đi vào chủ đề chính, hướng dẫn hai người kia cách tạo dáng.
Cả nhóm lặng người khi nhìn thấy điều này.
Đến đây chụp ảnh cưới tuy tốn kém nhưng phong cảnh ở đây thực sự rất đẹp, hầu như ngày nào cũng có người mới đến đây chụp ảnh cưới, Trân Kiến Quân và những người khác đã quen với việc đó, nhưng đây cũng là lần đầu tiên Trân Kiến Mạnh, Trần Hướng Quyên bọn họ tới chốn hoa đào này lại không thể rời mắt khỏi hai người kia.
Trần Khải Triều nhìn cặp đôi kia, đột nhiên nảy ra ý tưởng: "Ba, mẹ, hai người chưa chụp ảnh cưới bao giờ phải không? Sao bây giờ không tranh thủ luôn?” Nghe xong lời này, mắt Hứa Hiểu sáng rực lên, Trân Kiến Quân thấy vậy, dứt khoát gật đầu: "Được."
Trần Khải Triều sờ cằm: "Con có một bạn học, ba mẹ cậu ấy mở xưởng ảnh ở đặc khu, kỹ thuật rất tốt, con sẽ liên hệ với bọn họ."
Trần Kiến Quân không quan trọng chỗ chụp ảnh, Hứa Hiểu cũng tin tưởng vào ánh mắt của con mình.
Sau đó Trần Khải Triều thấy ông bà nội, hỏi một câu: "Bà nội, hồi đó chắc ông bà không có mấy thứ này. Bà có muốn làm một bộ không?”
Lưu Điền Phương nhìn những cái áo cưới trắng như tuyết kia, sờ lên mặt mình: "Bà đã từng tuổi này rồi, còn làm gì được nữa."
Ngược lại Trần Lão Tam liền tiếp lời cháu trai: "Chụp! Chúng ta cũng chụp."
Lưu Điền Phương từ chối một chút: "Ông nói gì đó, đã từng tuổi này còn chụp cái gì, người khác thấy được lại nói chúng ta chơi đùa lung tung."
Trân Lão Tam rất kiên trì: "Người khác thì có liên quan gì đến chúng ta, cứ chụp!"
Sau đó, Lưu Điền Phương không nói lời nào nữa.
Chỉ cần là phụ nữ thì ít ai có thể cưỡng lại sức mạnh của váy cưới nên cuối cùng mọi người đều quyết định chụp cho bằng được.
Điểm dừng chân đầu tiên là vườn hoa đào, bộ ảnh cưới không chỉ có váy cưới trắng kiểu phương Tây mà còn có vương miện cổ phượng, sườn xám thời Trung Hoa Dân Quốc, quân phục xanh, váy cưới màu trắng thuần khiết lãng mạn...
Vì có nhiều người cùng nhau chụp ảnh cưới, nên trông khá bắt mắt.
Trân Lão Tam, Lưu Điền Phương một đôi, Trân Kiến Quân và Hứa Hiểu một đôi, ngoài ra còn có Trần Hướng Hồng, Trần Hướng Hoa, Trần Kiến Mạnh, Trần Hướng Quyên. Tất cả có sáu đôi.
Cũng không phải là nam thanh nữ tú nữa, người người đi ngang qua đều phá lệ nhìn vài lần, nhưng họ đều nở nụ cười nhân hậu, không có người nào màu mè nói những lời không phù hợp.
Lưu Điền Phương không thích váy cưới màu trắng, phong cách bà chọn tương đối bảo thủ, thích nhất chính là Trân Lão Tam mặc trang phục quân phiệt thời Dân Quốc, bà thì mặc một thân sườn xám, tóc xoăn, cuối cùng thành phẩm đã ra, bà nhìn ảnh họ đứng dưới tàng cây hoa đào nắm tay nhau thật lâu, quay đầu lại liền treo lên tường phòng mình.
Hứa Hiểu thích váy cưới màu trắng nhất, Trần Kiến Quân cũng mặc âu phục màu trắng.
Cô cảm thấy Trần Kiến Quân như vậy thật sự rất đẹp mắt, khi anh thay một bộ quần áo xuất hiện trước mặt cô, trong mắt cô chỉ có Trân Kiến Quân và Trân Kiến Quân cũng vậy.
Bản thân khí chất của Hứa Hiểu là kiểu dịu dàng dễ thân, mặc một váy cưới tỉnh khiết xinh đẹp lại càng thêm dịu dàng. Năm tháng ở trên người cô đặc biệt ưu nhã, thời gian mang đến cho cô khí độ càng thêm điêm đạm.
Trần Kiến Quân cảm thấy, Hứa Hiểu ngày càng đẹp.
Như thế hệ của Trần Kiến Quân, trước đây nào có nhiều thủ tục như vậy, muốn kết hôn, phải đến phòng ảnh để chụp ảnh, ở nhà ăn một bữa ngon, tiệc rượu cũng không có cách nào bày ra. Hiện tại kết hôn phải trang điểm, làm tóc, thay quần áo, thay đổi các cảnh khác nhau, càng nhiều giai đoạn khác nữa.
Trước kia Hứa Hiểu vẫn chưa tiếp xúc qua, hiện tại xem như được mở rộng tâm mắt.
Từng cặp bọn họ chụp ảnh cưới, còn nhóm Trần Khải Triều, Trần Khải Húc, Xuân Yến, Từ Hòa thì không ở bên cạnh nhìn.