Chú Ơi Đừng Mà

Chương 19


Chuông tan học vừa vang lên, Tiêu Điểm Điềm thu dọn sách vở chuẩn bị trở về nhà.

Bởi vì lo lắng Ngụy Chính Thân có thể đã đợi cô ở cổng trường từ lâu, nên động tác của cô rất gấp gáp.
Ai cũng tò mò thân phận của người đã đưa cô đi học hôm nay, nhưng chẳng người nào dám hỏi.

Lúc này thấy cô đã đi ra khỏi lớp, bọn họ chỉ đành thở dài não ruột.
Trên đường đi ra cống trường phải ngang qua một khu rừng nhỏ.

Bởi vì trường cấp ba cấm yêu sớm, cho nên đây chính là địa điểm hẹn hò bí mật của các cặp đôi.

Cây cối không đến nỗi rậm rạp, nhưng chắc chắn là đủ bí ẩn để trao đổi tư tình.
Tiêu Điểm Điềm vội vàng đi qua mà không chút chú ý, nào ngờ lại bị một cánh tay cường tráng kéo vào trong rừng.

Cô sợ hãi hét lên một tiếng, nụ hôn nóng rực lập tức hạ xuống, hơi thở nam tính quen thuộc bao bọc lấy cô, biến hành động phản kháng thành dây dưa quấn quýt.
Ngụy Chính Thần bế bổng cô gái lên, để hai chân cô quấn quanh eo mình.

Hắn đi sâu hơn vào trong rừng, phủ áo khoác lên bờ vai trần của cô, sau đó đế nửa người trên của Tiêu Điểm Điềm dựa vào một gốc cây to.

Bởi vì tin nhắn của tên học trưởng tối qua, hắn đã sai thuộc hạ kết nối điện thoại của cô với điện thoại riêng của hắn.

Lúc nãy đang ngồi trong xe đợi cô gái nhỏ tan học, hắn đột nhiên nhận được tin nhắn của tên kia, hẹn Tiêu Điểm Điềm gặp mặt ở khu rừng bên cạnh cổng trường.

Cho dù chưa từng yêu đương lúc đi học hắn cũng biết mấy loại hẹn gặp kiểu này mang theo ý ám muội, không phải là muốn tỏ tình thì cũng là tìm một vị trí bí ẩn để yêu đương vụng trộm.

Bảo bối của hắn là một cô gái nhỏ yếu ớt, lỡ như cậu ta bị từ chối lại thẹn quá thành giận cưỡng ép cô thì sao?
Nghĩ đến đây lửa giận trong lòng hắn lập tức bùng lên.

Không chần chờ thêm một giây nào, hắn nhanh chóng đi tới ven rừng đợi cô xuất hiện.
Lúc này áp thân thế cô gái nhỏ lên thân cây, mạnh mẽ nhấm nháp đôi môi đỏ mọng của cô, dục vọng của hắn lập tức tuôn trào.

Quả nhiên trong hoàn cảnh phù hợp để yêu đương vụng trộm này, chẳng có thằng đàn ông nào có thể làm chính nhân quân tử.
Bàn tay to đặt trên bắp đùi trong của cô.
Da thịt vùng này giống như miếng đậu hũ non, vừa mềm mại vừa trơn bóng, hấp dẫn hắn bắt đầu vuốt ve.

Lòng bàn tay bởi vì hàng năm cầm súng mà có nhiều vết chai nhỏ, ma sát trên làn da non mịn của cô mang đến từng cơn tê dại.
Quần lót nhỏ bị hắn kéo xuống, ngón tay thon dài nhấn lên của huyệt mềm mại.

Tiêu Điểm Điềm ưỡn người rên rỉ, hoa huyệt bị hắn trêu đùa bắt đầu chảy nước.
"A- Thần..."
Ngón tay tách ra hai cánh hoa đang khép chặt, chậm rãi chen vào.

Vách thịt mềm mại bao lấy đầu ngón tay hắn, Tiêu Điềm Điềm nhỏ giọng rên lên một tiếng, người đàn ông nhẹ nhàng rút ngón tay ra, sau đó lại chậm rãi đâm vào, bắt chiếc động tác lúc giao hợp.
“A...ư...ưm...” Thân mình người con gái run rẩy, hoa dịch ồ ạt chảy ra thấm ướt tay người đàn ông.
- Bảo bối, chảy nhiều nước như vậy, muốn rồi sao?
Tiêu Điểm Điềm ngước đôi mắt ngấn lệ lên nhìn hắn, hô hấp của Ngụy Chính Thần đột nhiên trở lên dồn dập.

Hắn dùng một tay cởi thắt lưng ra, lấy ra côn thịt đã cương cứng từ lâu.
Tư thế của cô lúc này khiến cho cái miệng nhỏ đẫm nước phía dưới đối diện với dương vật nóng hổi đang bừng bừng phấn chấn.


Côn thịt cứng rắn mạnh mẽ xông vào bên trong mật huyệt ướt át.

Tiêu Điểm Điềm thốt lên một tiếng rên rỉ cao vút, cánh tay trắng muốt ôm chặt lấy cổ người đàn ông.
"ÁI Thần...Sâu quá...Đừng mà..."
Ngụy Chính Thần không ngừng đưa đẩy thắt lưng, mỗi lần đâm vào đều vừa sâu vừa mạnh.

Tiêu Điểm Điềm bị khoái cảm làm cho thần trí mơ hồ, khuôn mặt xinh đẹp bị bao phủ bởi dục vọng, thần sắc vừa khao khát vừa dâm đãng khiến bất kì người đàn ông nào cũng phải điên cuồng.
- Điềm Điềm! Điềm Điềm! Em ở đâu?
Tiếng gọi của cậu thanh niên truyền tới từ phía xa, Tiêu Điểm Điềm bị hoảng sợ, hoa huyệt bất giác cắn thật chặt.
- Thần...có người...em sợ...
Ngụy Chính Thần hít sâu một hơi, suýt nữa thì đã bị cái miệng nhỏ của cô kẹp đến bắn ra.
- Bảo bối, thả lỏng nào, em muốn kẹp chết tôi sao?
Điện thoại trong túi xách của cô đột ngột đổ chuông.

Đối phương lần theo âm thanh tiến về phía này, tiếng bước chân ngày càng gần khiến Tiêu Điềm Điềm vô cùng sợ hãi.

Cô ôm chặt lấy cổ người đàn ông, cả người đều muốn rúc vào trong ngực hắn.
Ngụy Chính Thần tùy tay lấy điện thoại trong túi xách của cô ra, nhấn nút nghe.

Ngay lúc này hắn cũng đẩy thắt lưng, quy đầu tiến vào đến mức tận cùng.


Tiêu Điểm Điềm mở to mắt, kích thích quá lớn khiến cô lập tức cao trào.
- Á!!!! Sâu quá! Sẽ hỏng mất...
Một dòng nước ấm tràn ra mãnh liệt từ sâu trong hoa tâm, tưới lên côn thịt nóng hổi khiến hắn thoải mái gầm lên một tiếng.

Tiếng rên rỉ quyến rũ của cô gái hòa với tiếng gầm nhẹ gợi cảm của người đàn ông tạo thành một khúc ca nguyên thủy nhất, dễ dàng khiến người nghe phải mặt đỏ tại hồng.
Cách đó không xa, một cậu thanh niên tuấn tú chết lặng nhìn một màn này.

Bóng lưng cô gái hoàn toàn bị áo khoác màu đen của người đàn ông che phủ, nhưng góc nghiêng mỹ lệ kia khiến cậu ta dễ dàng nhận ra cô gái trước mắt là ai.
Ánh mắt cậu ta hạ xuống đôi chân thon dài trắng nõn đang ôm lấy eo người đàn ông, lại nhìn thấy quần lót ren màu đen treo lủng lẳng trên cổ chân của cô gái, sao có thể không nhận ra hai người họ đang làm gì?
Ngụy Chính Thần vẫn chậm rãi đưa đẩy eo, ánh mắt lạnh lẽo chạm vào ánh nhìn của cậu thanh niên.

Hắn khẽ mấp máy môi, thốt ra một tiếng thật nhẹ.
"Cút!"
Bước chân lảo đảo dần dần đi xa, mà trong rừng cây vẫn vang lên hợp âm của một cuộc ân ái cuồng nhiệt.
Tình địch vừa xuất hiện này, đã bị hắn dễ dàng knock-out!.

Bình Luận (0)
Comment