Chúa Quỷ Trùng Sinh Làm Người Tốt

Chương 79 - Khen Thưởng Đột Xuất (1)

“Cảm ơn ngươi đã khen. Để cảm ơn, ta sẽ tặng ngươi một mẩu thông tin trên đường đến Địa ngục.”

Zich khuỵu một đầu gối và nhìn vào mắt gã.

“Ngươi có thể không tin ta, nhưng ta đang cố gắng sống một cuộc sống tử tế. Dù ta có nghĩ thế nào đi chăng nữa thì các người vẫn là kẻ xấu và các người cũng đã tấn công ta.”

Chúng là những kẻ xấu đã chống đối Zich và đối với anh - người đã cố gắng sống một cuộc sống tử tế sau khi trùng sinh, cần phải giết chúng bằng mọi giá.

“Vì vậy, ta dự định đi khắp thế giới để tìm những người trong tổ chức của ngươi. Và ta sẽ gửi từng người trong số chúng đến bên ngươi. Nghe như thế nào? Khi đó ngươi sẽ không cảm thấy cô đơn trong Địa ngục.”

“Dịch vụ của ngươi dường như đã đi đúng hướng. Nhưng liệu ngươi có thực sự làm được điều đó không? Nếu ngươi trở thành kẻ thù của tổ chức chúng ta, ngươi sẽ nhanh chóng cùng ta xuống Địa ngục.”

“Thật đáng tiếc là ta không thể cá cược với ngươi về điều đó. Cho dù ngươi có bảo ta phải thề trước cả thế giới thì ta cũng sẽ làm.”

“Ta cầu nguyện rằng ngươi sẽ luôn ghi nhớ những lời đó để khi thời cơ đến, ngươi sẽ cảm thấy sợ hãi tận đáy lòng.”

“Ta sẽ ghi nhớ lời nói của ngươi trong tâm trí. Sau đó, chúng ta hãy nói lời chia tay. Ta phải đến chỗ Snoc nhanh thôi. Dù ta có dừng lại hay cứu hắn thì ta càng đi nhanh hơn thì càng tốt.”

“Cứu? Gã đó?” Gã cười khúc khích. “Không thể cứu được hắn. À, ta biết ngươi đang nghĩ gì. Vì ta đã cưỡng ép hợp nhất chúng lại với nhau, ngươi có nghĩ rằng nếu hắn lập khế ước với Nowem, hắn sẽ trở lại bình thường không? Nhưng Snoc sẽ không bao giờ có thể chấp nhận Nowem. Cho dù hắn có vượt qua được rào cản đó thì vẫn sẽ có một rào cản khác xuất hiện. Đó là số phận của hắn đã được quyết định trước khi chúng ta lập kế hoạch này.”

“Số phận? Đó là một từ tốt. Đó là một từ mà ta thực sự muốn nghiền nát.”

“Vậy ngươi hãy thử nhé.”

“Ta sẽ thử.” Nói xong những lời này, Zich vung kiếm. Anh chĩa thẳng thanh kiếm vào cổ gã.

Xoẹt!

Đầu của gã bay lên cao rồi rơi xuống đất. Có phải gã đó đã trêu chọc anh ấy đến cùng? Đầu gã lăn tới chân Zich và dừng lại như thể gã đang ngước nhìn anh. Khuôn mặt gã đang cười tươi; cứ như thể gã đang gửi ý định lạnh lùng của mình để cười nhạo anh ấy ngay cả sau khi chết.

Nó có thể trở thành một chấn thương tâm lý đối với những người bình thường, và ngay cả đối với những tâm hồn dũng cảm, nó cũng có thể khiến họ cảm thấy nôn nao hoặc khó chịu. Tuy nhiên, Zich tỏ ra thờ ơ. So với nhiều điều anh đã trải qua trong đời, đây thậm chí còn không được coi là một lời nguyền.

Sút!

Zich đá vào đầu gã như sút một quả bóng và trận chiến kết thúc như thế.

‘Vậy mình có nên đi tìm Snoc không?’

Zich mở rộng các giác quan của mình. Bởi vì trạng thái biến đổi của gã này vượt trội hơn rất nhiều so với anh ấy về sức mạnh tuyệt đối nên Zich đã không thể phân tán các giác quan của mình. Anh ấy phải tập trung toàn bộ sự chú ý vào gã; do đó, không giống như thường lệ, Zich không thể kiểm tra xung quanh mình.

“Hử?”

Anh ấy cảm nhận được một sự hiện diện vừa mới xuất hiện; đó là một sự hiện diện vô lý và mâu thuẫn, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Đó là Snoc. Cảm nhận được năng lượng thuộc tính Thổ đang tuôn ra tới Zich, đó chắc chắn là hắn. Vấn đề là còn có hai sự hiện diện khác ngoài Snoc.

‘Tại sao họ lại ở đây?’

Sau khi lắng nghe cẩn thận, anh nghe thấy âm thanh chiến đấu từ xa. Zich bắt đầu di chuyển để bảo vệ họ.

Mặc dù đây là một sự việc kỳ lạ nhưng Hans không thể hiểu được tầm quan trọng của việc nhìn thấy một người mà cậu biết rơi xuống giữa một ngọn núi cằn cỗi vào giữa đêm. Nhưng ở một khía cạnh nào đó, điều đó có thể hiểu được. Hans không đủ khả năng để đánh giá tình hình.

Vù!

Một tảng đá bay về phía cậu. Tảng đá lớn hơn 1,5 lần so với một người bình thường. Người trực tiếp bị đòn đó hiển nhiên sẽ phải gánh chịu hậu quả nặng nề. Hans cắn môi và duỗi thẳng thanh kiếm.

“Haa!”

Với một tiếng hét, cậu ấy vung kiếm vào tảng đá.

Keng!

Mặc dù tay cậu ấy hơi tê nhưng vẫn có thể cắt thành công tảng đá. Tảng đá vỡ thành hai mảnh rơi xuống hai bên cậu.

Ầm ầm! ầm ầm!

Cậu nghe thấy những chấn động đủ mạnh để làm rung chuyển cả ngọn núi. Tuy nhiên, Hans thậm chí không có thời gian để tập trung vào việc đó và chặn đòn tấn công tiếp theo.

Vù!

Lần này nó là một măng đá khổng lồ. Măng đá sắc nhọn bắn lên từ mặt đất và lao về phía trước như những ngọn giáo đâm vào kẻ thù.

‘Chết tiệt!’

Tim cậu đập mạnh. Tuy nhiên, Hans vẫn bình tĩnh lại và cắt những măng đá cản đường mình. ‘Đừng hoảng sợ bất kể tình huống nào’- đó là những gì Zich đã nói với Hans khi ép cậu vào đủ loại tình huống bất lợi dưới chiêu bài huấn luyện.

Trong quá trình luyện tập, Hans cảm thấy vô cùng căm phẫn Zich vì đã khiến cậu phải trải qua quá nhiều khó khăn, nhưng kết quả là cậu vẫn có thể giữ được sự điềm tĩnh đáng ngạc nhiên; và yếu tố đó đã giúp Hans thể hiện 100% kỹ năng của mình.

‘Chết tiệt! Bây giờ, mình thậm chí sẽ không thể xúc phạm ngài ấy trong tâm trí nữa.’

Vì đã trực tiếp trải nghiệm kết quả luyện tập của mình nên cậu ấy không thể phàn nàn về điều đó nữa. Trong khi cậu đang suy nghĩ điều này, cơ thể cậu chuyển động. Chuyển động của cậu trôi chảy, khiến người ta khó tin rằng cậu chỉ vừa sống một cuộc sống với kiếm thuật hay công việc thể chất gần đây. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là cậu đang có lợi thế.

Nhờ sự huấn luyện khắc nghiệt của Zich và tài năng thiên bẩm của mình, Hans đã có thể chặn được các đòn tấn công của Snoc. Tuy nhiên, Snoc không phải là một đối thủ dễ chơi. Mặc dù các đòn tấn công của Snoc rất thô bạo và chỉ đơn giản dựa trên bản năng, nhưng sự kết hợp giữa mana tự nhiên của Snoc và Nowem đã tạo ra một sự hội tụ sức mạnh thực sự đáng gờm. Ngoài ra, Hans còn có thêm một gánh nặng cần cân nhắc.

Nổ tung!

Mặt đất dâng lên như sóng. Một khối đất khổng lồ ập vào Hans như một làn sóng dữ dội.

‘Chết tiệt!’

Sau khi nhận định rằng mình không thể chặn đòn tấn công này bằng một thanh kiếm, Hans cố gắng nhanh chóng thoát khỏi khu vực đó. Tuy nhiên, có một người khác mà cậu phải xem xét.

“Nắm chặt vào!”

Hans vác Sam như một hành lý rồi vội vàng lùi lại.

Rắccccc!

Một đống đất quét qua khu vực Hans đang đứng. Tuy nhiên, như thể chưa hài lòng với điều đó, mặt đất lao tới như một cơn sóng thần và đuổi theo họ. Nếu chỉ có một mình, Hans sẽ có thể di chuyển dễ dàng với ít mana, nhưng với việc tăng thêm trọng lượng của Sam, mức tiêu thụ mana của cậu ấy đã tăng lên gấp nhiều lần.

Cậu ấy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc truyền thêm mana vào chân và tăng khoảng cách. Cậu đã nhiều lần cố gắng để Sam trốn thoát nhưng không hiểu vì lý do gì mà Snoc cũng liên tục tấn công Sam một cách tàn nhẫn mà không có ngoại lệ.

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Bình Luận (0)
Comment