Chúa Tể Chi Vương

Chương 1179

Rất nhanh mọi người đã tiếp cận Phượng Lâm, mỗi một loài thực vật tạo nên Phượng Lâm đều là nguyên liệu giá trị cực lớn, hơn nữa cũng rất khó phá hoại.

- Vừa rồi thật đa tạ Dư huynh!

Triệu Phong mỉm cười.

Mấy người Kim Tí Tộc chỉ gặp Triệu Phong trên đường, cũng chẳng có giao tình gì sâu sắc nhưng Triệu Phong không ngờ đối phương lại giúp hắn giải quyết phiền phức này.

- Không cần khách khí. Đến Phượng Lâm Kim Tí Tộc bọn ta chỉ có ba người, còn phải mượn sức Triệu huynh và vị tiền bối đây.

Dư Hận mỉm cười nói, mắt nhìn qua Triệu Phong và thanh y lão giả.

Thanh y lão giả từ đầu chí cuối đều không nói lời nào, nhưng mọi người cũng không nghi ngờ gì vì vị nam tử cao lớn bên Kim Tí Tộc cũng vậy.

Khi vào trong Phượng Lâm có thể nghe thấy rõ ràng tiếng chiến đấu từ nhiều hướng.

- Nhìn kia, ở kia có một cái tổ Phượng Vĩ Tước.

Dư Hận nhìn về một nơi, kích động nói.

Chỉ thấy không xa ở đằng trước là một quả cầu tròn được tạo nên từ những sợi dây leo, từ bên trong tỏa ra mùi hương.

- Tổ Phượng Vĩ Tước?

Triệu Phong có chút khó hiểu, tổ Phượng Vĩ Tước không phải nên là nơi cơ ngộ lớn nhất trong Phượng Lâm sao? Sao lại dễ dàng gặp vậy?

- Đây là tổ ở ngoại vi, là nơi Phượng Vĩ Tước nghỉ ngơi. Còn ở trung tâm Phượng Lâm có một cái tổ khổng lồ, nghỉ chân ở đó đều là Phượng Vĩ Tước mạnh nhất, đẹp nhất. Nơi đó mới là cơ ngộ lớn nhất.

Nữ tử áo hồng biết Triệu Phong nghĩ gì bèn từ tốn giải thích.

- Nhân loại, đi chết đi!

Khi mọi người đang nói chuyện, Phượng Vĩ Tước trong tổ đã bay ra, phun ra vô số tia lửa nhiều màu.

- Để ta!

Dư Hận hô lớn, huyết mạch toàn thân sôi sục, một luồng kim quang bọc quanh cánh tay hắn.

Con Phượng Vĩ Tước đó chỉ có thực lực nhị giai Chân Thần, một mình Dư Hận cũng đối phó được. Vừa hay Triệu Phong cũng được chứng kiến thực lực của thiên tài Kim Tí Tộc.

Ầm! Vù!

Trên cánh tay phải của Dư Hận xuất hiện hư ảnh của một cánh tay kim quang, giống như được đúc nên từ sắt thép vậy rất mang cảm giác sức mạnh.

- Kim Sát Quyền.

Dư Hận giơ cánh tay lên, đánh ra một đạo kim quang quyền ảnh hung mãnh bá đạo.

Vù vù!

Phượng Vĩ Tước thấy đối phương mạnh như vậy cũng không dám lơ là, phun ra vô số tia lửa nhiều màu, tạo nên một cái lưới lửa bọc lấy công kích của Dư Hận.

Uỳnh!

Kim quang của Dư Hận phá vỡ sự trói buộc của lưới lửa, nhưng sức mạnh cũng bị suy yếu nhiều, cuối cùng đánh lên thân cây leo phía sau.

Điều khiến Triệu Phong không nờ đó là, quang quyền sau khi bị suy yếu của Dư Hận không tạo được thương thế gì mấy cho cây dây leo trong Phượng Lâm.

Vút!

Tốc độ Phượng Vĩ Tước cực nhanh, kéo theo vô số sợi lửa quấn lấy Dư Hận cảm giác như sắp cắt hắn thành trăm mảnh vậy.

- Kim Ba Nhận!

Dư Hận thay đổi cách tấn công. Tay phải thành chưởng chém ra vô số đạo đao quang kim sắc sắc bén.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Phượng Vĩ Tước thực lực nhị giai Chân Thần căn bản không thể tổn thương được tới Dư Hận, liền trực tiếp bỏ chạy.

- Đi, tới tổ Phượng Vĩ Tước.

Dư Hận không truy kích con Phượng Vĩ Tước kia.

Dù sao Phượng Vĩ Tước cũng có sở trường là tốc độ, trong Phượng Lâm thì càng như cá gặp nước, vì thế mặc dù Phượng Vĩ Tước thấy nhiều kẻ xâm nhập như vậy nhưng cũng không bỏ đi.

Vút vút vút!

Mấy người đến thẳng chỗ Phượng Vĩ Tước ban nãy ở.

- Đây là Cửu Khướu Khí Thảo, Tử Tâm Kim Hoa…

Triệu Phong vừa nhìn thì phát hiện ra vô số nguyên liệu quý giá, gióng như những đốm lấp lánh tô điểm cho bên trong tổ Phượng Vĩ Tước.

- Phượng Vĩ Tước thích những thứ nguyên liệu nhiều màu sắc trang trí cho tổ của mình để thu hút con cái. Hơn nữa những nơi Phượng Vĩ Tước từng ở tác dụng của những loài dược tài đều tốt hơn những chỗ khác.

Dư Hận cười nói, rồi lấy hết tài nguyên trong tổ Phượng Vĩ Tước.

Con Phượng Vĩ Tước này là do Dư Hận đánh lui, hơn nữa cái tổ này ở ngoại vi, tài nguyên cũng không có gì quá quý giá nên cũng không ai nói gì.

- Phượng Lâm này thật đặc biệt!

Triệu Phong cảm giác được thế giới thật rộng lớn, không có gì là không có. Mỗi chủng tộc đều có tập tính và tín ngưỡng riêng của mình.

Nơi cư trú của Phượng Vĩ Tước có lẽ là bảo địa tốt nhất để thu thập tài nguyên, hơn nữa loại dược tài gì cũng có. Do đó Phượng Lâm mới hấp dẫn nhiều cường giả, thế lực đến vậy.

Mọi người bay vào trong trung tâm, rất nhanh đã phát hiện thêm một cái tổ nữa. Bên trong có hai con Phượng Vĩ Tước thực lực nhị giới Chân Thần.

Hai bên gặp nhau cũng chẳng có gì để nói, trực tiếp giao chiến. Lần này là nữ tử kia và thanh y lão giả ra tay.

Uỳnh!

Thực lực thanh y lão giả rất cường hãn, vừa lên đã chiếm ưu thế, trấn áp Phượng Vĩ Tước.

- Người tu hành Lôi đạo, thực lực rất mạnh!

Dư Hận và nam tử cao lớn không khỏi đánh giá thanh y lão giả cao hơn vài phần.

Cuối cùng hai con Phượng Vĩ Tước bị thương bỏ chạy. Thanh y lão giả công lớn hơn, lấy sáu phần tài nguyên trong tổ.

- Nhiều tổ Phượng Vĩ Tước thật!

Triệu Phong nheo mắt nhìn phía trước.

Càng vào trung tâm mật độ tổ càng dày đặc. Trong tổ đều có ít nhất là hai con Phượng Vĩ Tước, hơn nữa thực lực cũng không tầm thường.

- Thánh Lôi Bá Thể!

Lần này Triệu Phong dùng tới Thánh Lôi Thể xông ra, cùng với hắn còn có thanh y lão giả và nữ tử áo hồng.

Vù vù!

Trước mặt ba người bắn ra vô số tia lửa chằng chịt, ngọn lửa tuy mảnh nhưng uy năng không thể coi thường.

- Luyện Thần Chỉ!

Vận Kim Chi Phong Lôi, song chỉ của Triệu Phong vung lên vun vút trong hư không. Chỉ thấy vô số kim quang bắn ra cắt đứt mọi tia lửa chạm phải.

Vút vút!

Những tia kim quang mang lực phá hoại cực lớn đó để lại vô số vết cắt trên thân cây.

- Đi thôi, thực lực của những nhân loại này rất mạnh.

Phượng Vĩ Tước lần nào không địch lại được đều sẽ nhanh chóng rút lui chứ không cố chiến đấu.

- Triệu huynh thực lực mạnh thật!

Dư Hận cười nói. Trung niên nam tử kia cũng chăm chú nhìn Triệu Phong.

Tuy thực lực Triệu Phong không nổi trội, nhưng Huyền Quang viên mãn lại có thực lực như vậy thì quả thật có phần đáng kinh ngạc.

- Đây là Thủy Văn Thánh Linh Hoa.

Khi mọi người tới chỗ tổ Phượng Vĩ Tước thì nử tử áo hồng nhìn chăm chăm một loại tài nguyên, kinh hô.

Thủy Văn Thánh Linh Hoa nghe nói là món khôi bảo tu luyện Thủy đạo. Hoa văn nước đặc thù trên đó là đặc trưng của áo nghĩa, quy tắc, có thể trực tiếp hòa vào Thần lực, ổn định vòng sáng thánh lực. Như vậy sau này khi đột phá Thần Vị có thể tạo ra Thần Vị cường đại hơn. Cũng có nghĩa nó là món khôi bảo giúp Bán Thần xung kích Thần Vị cao hơn, có tác dụng lớn nhất đối với người hành Thủy đạo.

Tuy số lượng hoa văn trên cây Thủy Văn Thánh Linh Hoa này hơi ít, nhưng vẫn là món khôi bảo có thể gặp mà không thể cầu.

- Cây này xin nhường Triệu huynh và vị tiền bối đây.

Ba người Kim Tí Tộc sau khi trao đổi, Dư Hận nói.

- Vậy Triệu mỗ mà từ chối thì thành bất kính rồi.

Triệu Phong cũng là nhắm trúng cây Thủy Văn Thánh Linh Hoa này nên mới dẫn mọi người tới đây.

Triệu Phong tu hành Ngũ Hành áo nghĩa, cây Thủy Văn Thánh Linh Thảo này cũng có tác dụng nhất định với hắn. Ngoài ra nó cũng sẽ dụ được những kẻ phía sau xuất hiện.

- Khoan đã!

Đúng như Triệu Phong dự liệu, phía sau vang lên tiếng hô gấp gáp.

Vút vút vút!

Vài thân ảnh bay tới, chính là bọn người Lam Lân Tộc.

Ba người Kim Tí Tộc sắc mặt tối lại, không ngờ người Lam Lân Tộc lại theo sau họ.

- Triệu huynh, người của Lam Lân Tộc muốn giết huynh, tìm cơ hội chạy đi.

Đột nhiên trong đầu Triệu Phong vang lên tiếng linh hồn truyền âm của Ngụy Kha.

Triệu Phong hơi khựng lại rồi mỉm cười, cũng không bận tâm.

- Người của Lam Lân Tộc theo dõi bọn ta có ý đồ gì?

Dư Hận sắc mặt lạnh tanh, chất vấn.

- Bọn ta chỉ là tình cờ đi qua.

Một tam giai Chân Thần của Lam Lân Tộc thần sắc bình thản nói.

Lúc này ở xung quanh không có thế lực khác. Lam Lân Tộc có tám người, Kim Tí Tộc chỉ có năm người, còn cần phải khách sáo với Kim Tí Tộc sao?

- Thủy văn Thánh Linh Thảo thích hợp nhất với người tu luyện Thủy đạo. Hy vọng các vị Kim Tí Tộc có thể giao nó cho bọn ta.

Lại một nhị giai Chân Thần khác nói.

Dư Hận và nữ tử áo hồng sắc mặt tối lại. Nếu đối đầu chính diện, có lẽ bên họ sẽ thua thiệt, hơn nữa hoàn toàn không cần vì một cây Thủy văn Thánh Linh Thảo mà gây chiến.

- Bảo vật này đã là của Triệu huynh rồi. Nếu Triệu huynh không có ý kiến gì thì tặng các ngươi cũng được. Nếu Triệu huynh không đồng ý thì các vị cũng đừng miễn cưỡng.

Lúc này Dư Hận không còn sự bá khí như ở bên ngoài Phượng Lâm, hơn nữa hắn cũng chuyển quyền lựa chọn sang Triệu Phong.

- Triệu Phong, giao ra đi!

Hồ Tang cười nham hiểm.

- Giao Thủy văn Thánh Linh Thảo ra đây, món khôi bảo này ngươi không có tư cách để lấy.

Trong Lam Lân Tộc, Lam Diệp Chuẩn Thần tiến ra một bước, mặt lạnh tanh quát.

Lam Diệp Chuẩn Thần, thiên kiêu Chuẩn Thần mạnh nhất Lam Lân Tộc. Giá trị của cây Thủy văn Thánh Linh Thảo này đối với hắn không cần nói cũng biết.

Lam Lân Tộc vốn định đánh lén mấy người Kim Tí Tộc, không cần giết Kim Tí Tộc mà chỉ cần giết được Triệu Phong, chấn nhiếp Kim Tí Tộc là được.

Nhưng lúc này mục tiêu hàng đầu của chúng là đoạt được Thủy văn Thánh Linh Thảo, mục tiêu thứ hai mới là giết Triệu Phong.

- Vậy ngươi có tư cách gì?

Triệu Phong vẫn bình thản, không hề hoảng hốt.

- Ngươi như con kiến nằm trong tay ta, một chiêu cũng không đỡ nổi.

Lam Diệp đầy vẻ cao ngạo, liếc Triệu Phong coi thường. Huyền Quang viên mãn mà dám nói tư cách với hắn, đúng là không biết trời cao đất dày.

- Nếu ngươi đã tự tin như vậy thì chi bằng chúng ta đánh cược. Ngươi ra ba chiêu. Nếu ta không đỡ được thì cây Thủy văn Thánh Linh Thảo này thuộc về ngươi.

Triệu Phong cười nói. Cây Thủy văn Thánh Linh Thảo xuất hiện trong tay hắn, trên đó là hoa văn áo nghĩa quy tắc kỳ diệu.

Lam Diệp vừa nói Triệu Phong không đỡ nổi một chiêu của hắn. Mà giờ Triệu Phong lại đánh cược để hắn đánh ba chiêu, như vậy Lam Diệp căn bản không thể từ chối.

Ba người Kim Tí Tộc khựng người, không ngờ Triệu Phong lại nói vậy, nhưng họ cũng rất có lòng tin với Triệu Phong.

Người Lam Lân Tộc đều không nghĩ Triệu Phong có thể tiếp nổi ba chiêu của Lam Diệp. Nếu là bình thường, Lam Diệp chỉ tùy ý ra một chiêu cũng có thể giết chết một đám Huyền Quang viên mãn. Nhưng Triệu Phong thì khác, hơn nữa hắn còn chủ động đưa ra yêu cầu thì nhất định là hắn có tự tin.

- Sau ba chiêu Thủy văn Thánh Linh Thảo là của ta rồi.

Lam Diệp nhướn mày rồi tự tin nói.

Vừa rồi hắn theo sau Kim Tí Tộc đã thấy thực lực của Triệu Phong, đúng là rất mạnh, có lẽ tương đương nhị giai Chân Thần phổ thông. Nhưng Lam Diệp có chiến thích kích sát nhị giai Chân Thần rồi.

Hơn nữa Triệu Phong chủ động khiêu chiến hắn, lẽ nào Lam Diệp lại không đồng ý. Hơn nữa hắn có tự tin trong ba chiêu sẽ đả thương Triệu Phong. Như vậy, sau khi lấy được Thủy văn Thánh Linh Thảo, chưa biết chừng có thể nhân cơ hội giết Triệu Phong, từ đó chấn nhiệp luôn Kim Tí Tộc vừa mới ngông nghênh trước mặt hắn.

- Nếu ta đỡ được hoàn toàn ba chiêu, có phải ngươi cũng nên thể hiện một chút không? Ta tin là trên người Lam Diệp Chân Thần cũng phải có bảo vật gì đó đúng không?

Triệu Phong cười

Lam Diệp khựng người, Triệu Phong còn nghĩ có thể đỡ được ba chiêu của hắn thật.

- Hừ, vậy thì ta dùng viên Kim Thần Tinh này để đánh cược.

Lam Diệp lật tay, một viên tinh châu lấp lánh kim quang xuất hiện.

Vừa rồi theo dõi Kim Tí Tộc, Lam Diệp biết Triệu Phong sở trường là Kim chi áo nghĩa. Vậy thì hắn lấy ra viên Kim Thần Tinh này chắc hẳn Triệu Phong không nói gì nữa.
Bình Luận (0)
Comment