Chúa Tể Chi Vương

Chương 1198

Trong lòng đất, Triệu Phong đã thành công luyện hóa xong kiện Không gian Trữ vật đoạt được từ trong tay Không Nguyên Chuẩn Thần.

Đeo kiện thủ hoàn ngân sắc này lên trên cổ tay, Triệu Phong đem toàn bộ những bảo vật đoạt được trước đây, trực tiếp để vào trong đó.

Sưu!

Đột nhiên, Triệu Phong từ dưới lòng đất nhảy vọt lên.

Trước đây liên tục không ngừng sử dụng Khóa Không Chi Mâu, tiêu hao đối với Triệu Phong mà nói vẫn là rất lớn. Một khi tiêu hao hết tâm hồn cùng đồng lực, như vậy trong khoảng thời gian tranh đoạt bảo vật sau đó sẽ không thể nào sử dụng Thần Linh Nhãn được nữa!

Hưu! Vù vù!

Sau lưng Triệu Phong mở ra một đôi kim quang vũ dực, bay thẳng vào trong đội ngũ Diệt Thế Hắc Giao Long.

- Bảo tồn thực lực, chuẩn bị tranh đoạt trọng bảo!

Thanh âm Triệu Phong vang lên trong não hải mọi người. Mọi người đồng loạt gật đầu một cái.

Vốn dĩ mọi người chỉ hy vọng lần này có thể đạt được một hai kiện trọng bảo đã xem là không tệ rồi, căn bản không hề mơ tưởng tới những bảo vật trân quý nhất bên trong tòa cung điện trong suốt kia.

Nhưng mà bởi vì đám chủng tộc Thái Cổ cùng với Hồng Viêm Kỳ Lân đã đến, kiềm chế tất cả Chân Thần Ngũ giai của các đội ngũ, làm giảm xuống thế yếu của tiểu đội Triệu Phong, khiến cho bọn họ đạt được những thu hoạch phong phú. Ngay cả những bảo vật trọng yếu hơn sắp sửa xuất hiện kia, bọn họ cũng có cơ hội tham dự!

Lúc này, tất cả mọi người đều có thể cảm giác được tòa cung điện trong suốt trên bầu trời kia bất cứ lúc nào cũng có khả năng vỡ vụn. Đến lúc đó, tất cả trọng bảo cũng sẽ cùng nhau rớt xuống.

Đội ngũ của Triệu Phong lăn lộn trong đám người hỗn loạn, thỉnh thoảng tranh đoạt một chút bảo vật với những đội ngũ thế lực yếu kém. Bọn họ cũng không xuất ra toàn lực, mà là âm thầm khôi phục lại những tiêu hao trước đây.

Sau khi Triệu Phong tham dự chiến đấu, cũng không hề sử dụng nhãn đồng. Hắn chỉ dựa vào lực lượng của Thánh Lôi Bá Thể cùng Hủy Diệt Viêm Lôi, đã đủ có thể nghiền ép Chân Thần Nhị giai bình thường rồi.

o0o

Bên trong đội ngũ Lam Lân Tộc…

- Đại ca, ta nhìn thấy Triệu Phong rồi!

Hồ Thành bỗng nhiên nhìn thấy Triệu Phong ở cách đó không xa, thần sắc nhất thời cả kinh, quay sang nói với Đại ca hắn.

Đám người Lam Lân Tộc vốn cũng không có ý định tham dự vào tranh đoạt trọng bảo ở nơi này, nhưng mà trước khi tòa cung điện trong suốt kia mở ra, bọn chúng vừa lúc gặp được một chi đội ngũ khác trong tộc, trong đó có cả một gã Chân Thần Tứ giai. Bởi vậy, đám người Lam Lân Tộc mới quyết định đến đây thử thời vận một phen.

Nào ngờ cuối cùng Chân Thần Ngũ giai bị kềm chế, nhân số tiểu đội bọn chúng khá nhiều, lại có cả Chân Thần Tứ giai cực mạnh, đã đoạt được không ít Thần khí, bảo vật.

- Lam Diệp Chuẩn Thần, Triệu Phong đang ở đằng kia!

Huynh đệ Hồ gia lập tức nói với Lam Diệp Chuẩn Thần.

Huynh đệ Hồ gia không có bất kỳ địa vị gì trong đội ngũ Lam Lân Tộc, bởi vậy chỉ có thể báo lại cho Lam Diệp Chuẩn Thần. Trước đây Lam Diệp Chuẩn Thần đã có đổ ước ba chiêu với Triệu Phong, cuối cùng thảm bại, Lam Diệp Chuẩn Thần so với bọn chúng có lẽ càng muốn giết chết Triệu Phong hơn.

- Ha ha… Đúng là tiểu tử kia!

Lam Diệp Chuẩn Thần phát ra tràng cười to dữ tợn, trong mắt toát ra sát ý nồng đậm.

Sau đó, Lam Diệp Chuẩn Thần bắt đầu giao lưu với những cường giả trong đội ngũ.

Các cường giả Chuẩn Thần trong tiểu đội, ngoại trừ Ngụy Kha cùng Mã Linh Thi không đồng ý ra, những người khác đều không dám trái lại ý tứ của Lam Diệp Chuẩn Thần. Mà cũng có một bộ phận rất lớn cường giả Chân Thần đứng bên phía của Lam Diệp Chuẩn Thần.

Cuối cùng, tiểu đội Lam Lân Tộc quyết định xuất thủ với đám người Triệu Phong.

- Hai người các ngươi chính là loại ăn cây táo, rào cây sung! Trở về, ta nhất định sẽ báo lại Tộc trưởng, để ngài trừng phạt các ngươi!

Một gã Chân Thần Tam giai nổi giận mắng. Kẻ hắn nói tự nhiên chính là Ngụy Kha cùng Mã Linh Thi.

- Giết sạch toàn bộ bọn chúng!

Ánh mắt Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc lạnh lẽo.

Sưu sưu!

Gần mười sáu gã cường giả Lam Lân Tộc mang theo khí thế hung hăng phóng thẳng về phía tiểu đội Triệu Phong.

- Người của Lam Lân Tộc! Chạy mau!

Triệu Phong sớm đã phát hiện ra dị dạng.

Nhân số của Lam Lân Tộc khá nhiều, lại còn có Chân Thần Tứ giai tọa trấn, Triệu Phong tự nhiên sẽ không mạnh mẽ đối kháng với bọn chúng.

Hưu hưu!

Đám người Triệu Phong trực tiếp bỏ chạy về phía phương xa.

Trong đó tốc độ của ba người Tiểu Linh, Triệu Phong cùng Diệt Thế Hắc Giao Long là nhanh nhất, kế tới chính là lão giả áo xanh cùng Triệu Vạn, cuối cùng mới là Triệu Vong.

Đương nhiên, tốc độ của Triệu Vong cũng tương đối nhanh, chỉ bất quá so sánh với những người khác trong cùng đội ngũ thì xa xa không bằng.

Sưu sưu!

- Các ngươi có thể chạy đi đâu?

Trong đội ngũ Lam Lân Tộc, gã Chân Thần Tứ giai cùng một bộ phận nhỏ Chân Thần Tam giai đỉnh phong có tốc độ nhanh nhất, chậm rãi tiếp cận đám người Triệu Phong, đại bộ phận thực lực yếu kém còn thừa lại thì nhanh chóng bị quăng lại phía sau.

Ví dụ như Ngụy Kha cùng Mã Linh Thi, vốn dĩ thực lực cũng thấp, hơn nữa trong lòng bọn họ cũng không muốn truy sát Triệu Phong, bởi vậy đuổi theo nửa đường đã ngừng lại.

- Triệu Phong, ngoan ngoãn đi tìm cái chết! Những người khác trong đội ngũ của ngươi, chúng ta có thể niệm tình buông tha!

Lam Diệp Chuẩn Thần nở nụ cười âm tà.

Đám cường giả còn lại của Lam Lân Tộc cũng đều gật đầu. Kế sách của Lam Diệp Chuẩn Thần thật sự rất hay! Đối mặt với nguy cơ sinh tử, cho dù quan hệ giữa mấy người này có tốt đến đâu đi nữa, cũng có khả năng phản bội!

Thế nhưng, ngoài dự liệu của đám người Lam Lân Tộc chính là, tất cả mọi người trong tiểu đội Triệu Phong phảng phất không hề nghe được câu này, tốc độ phóng chạy cũng không suy giảm chút nào.

Sưu sưu!

Trải qua thời gian truy đuổi ngắn ngủi, bên phía Lam Lân Tộc có sáu người tốc độ nhanh nhất, đã vô cùng tiếp cận tiểu đội của Triệu Phong.

- Nhận lấy cái chết đi!

Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc trực tiếp hạ thủ với Triệu Vong chạy ở phía sau nhất.

Hưu!

Trường kiếm vũ động, một đạo kiếm phong lam sắc thật lớn, phiếm động quang mang như sóng biển kinh người, mạnh mẽ quét ngang về phía trước.

Từ xa nhìn lại, một trảm này cũng giống như hải khiếu kinh thiên, giống như muốn hủy diệt, nuốt hết tất cả mọi thứ trên thế gian.

Hô!

Trong tiểu đội Triệu Phong, Tiểu Linh bỗng nhiên xoay người lại, trực tiếp xuất thủ.

Oanh! Vù vù!

Hỏa diễm lam tử sắc ngập trời bùng phát ra, trong nháy mắt đã ngưng kết thành vô số sợi tơ mảnh, bện lại thành một tấm lưới hỏa diễm thật lớn, ngăn cản ngay phía trước.

Oanh! Phanh! Oành!

Lửa nước ngập trời đan xen nhau, một kích của Chân Thần Tứ giai Lam Lân Tộc dễ dàng bị hóa giải.

- Cô nương xinh đẹp như hoa, thực lực cũng không tệ, không bằng hãy hợp tác với Lam Lân Tộc?

Một gã Chân Thần Tam giai của Lam Lân Tộc, ánh mắt không chút kiêng kỵ du đãng khắp nơi trên thân thể mềm mại của Tiểu Linh.

Nhưng mà sau một khắc, sáu người Lam Lân Tộc đuổi theo tới, kể cả gã Chân Thần Tứ giai kia, sắc mặt nhất thời chấn động một trận.

Tất cả mọi người trong tiểu đội Triệu Phong bỗng nhiên toàn bộ xoay người lại, trực tiếp giết thẳng về phía bọn chúng.

- Tiểu Linh, Triệu Vong! Các ngươi đối phó Chân Thần Tứ giai! Diệt Thế Hắc Giao Long cùng ta sẽ cấp tốc giết chết một gã Chân Thần Tam giai! Những người còn lại kềm chế đám người Lam Lân Tộc còn lại!

Trong nháy mắt hành động, Triệu Phong liên tục truyền ra mệnh lệnh.

Hiện tại chỉ có sáu người Lam Lân Tộc đuổi theo kịp, đám người Triệu Phong tuyệt đối có sức đánh một trận. Thậm chí còn có thể thông qua trận chiến này, cải biến toàn bộ cục diện!

Hưu hưu!

Tốc độ Triệu Phong cực nhanh, cùng với Diệt Thế Hắc Giao Long, trực tiếp công kích về phía một gã Chân Thần Tam giai trong đó.

Leng keng!

Trong tay Triệu Phong xuất hiện một thanh trường kiếm hắc thiết, đúng là hình thái biến hóa của Cổ Thần Ấn.

- Chết!

Triệu Phong vận chuyển Hủy Diệt Viêm Lôi, chém mạnh ra một đạo kiếm trảm ba văn ám kim sắc.

- Diệt Thế Long Kích!

Diệt Thế Hắc Giao Long vận chuyển lực lượng Hủy Diệt Bản Nguyên, trực tiếp thi triển sát chiêu.

Oanh! Phanh! Oành!

Tốc độ hai người cực nhanh, xuất thủ như sấm sét. Gã Chân Thần Tam giai này còn chưa kịp phản ứng lại, đã trúng phải hai đạo công kích kinh khủng.

- Giết!

Thể phách của Triệu Phong cùng Diệt Thế Hắc Giao Long cường đại, hoàn toàn bỏ qua tất cả dư ba công kích, lướt thẳng về phía hắn.

- Diễm Khí Thiết Cát!

Tiểu Linh vung hai tay lên, vô số sợi tơ hỏa diễm mỏng manh điên cuồng xuyên toa về phía gã Chân Thần Tứ giai kia.

- Chút tài mọn!

Gã Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc huy động trường kiếm trong tay, chém mạnh ra từng đạo từng đạo kiếm phong bích thủy kinh thiên khổng lồ.

Sưu!

Triệu Vong ở một bên, nhân cơ hội công kích gã Chân Thần Tứ giai này.

- Chỉ là Chuẩn Thần, thật là muốn chết!

Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc không khỏi phì cười một tiếng.

Một tên Chuẩn Thần nhỏ yếu như vậy, căn bản không đả thương được hắn chút nào!

Bá!

Đột nhiên, trong tay Triệu Vong bỗng nhiên xuất hiện một cây quyền trượng đen như mực, tản mát ra khí tức Tử vong cực kỳ nồng nặc, trong nháy mắt đã khiến cho thiên địa phụ cận tối sầm xuống!

- Cỗ khí tức tử vong này!

Toàn thân gã Chân Thần Tứ giai này nhất thời run lên. Cỗ khí tức tà ác đáng sợ kia khiến cho hắn cảm nhận được nguy cơ tử vong nồng đậm!

- Tử Vong Hắc Động!

Triệu Vong tay cầm Quyền trượng Tử Chú, đồng thời vận chuyển Tử Vong Chi Mâu.

Hưu!

Quyền trượng Tử Chú cùng Tử Vong Chi Mâu trên ánh mắt Triệu Vong hô ứng lẫn nhau, trực tiếp bắn ra một đoàn hắc vụ. Đoàn hắc vụ kia tà ác đáng sợ, ẩn chứa lực lượng Áo nghĩa khiến cho người ta sợ hãi.

Oanh!

Gã Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc sơ xẩy khinh suất, bị đoàn hắc vụ kia bắn trúng thân thể.

Hô! Hưu hưu!

Trong nháy mắt, đoàn hắc vụ này liền biến thành một cái tử động đen như mực, sản sinh ra một cỗ hấp lực đáng sợ, hút lấy linh hồn cùng sinh mệnh của tên Chân Thần Tứ giai này.

Oanh!

Gã Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc trực tiếp thiêu đốt Thần lực, bộc phát ra lực lượng Áo nghĩa kinh người, thoái lui về phía hậu phương.

- A!

Một cánh tay của gã Chân Thần Tứ giai này bị hắc động kia triệt để thôn phệ, đồng thời tính mạng cùng linh hồn của hắn cũng bị tổn thương nghiêm trọng!

Hơn nữa hắn còn cảm giác trên người mình còn đang quấn lấy một cỗ lực lượng Trớ chú không thể nhìn thấy bằng mắt thường.

- Đây đến cùng là lực lượng gì?

Sắc mặt Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc tái nhợt, vẻ mặt kinh hoàng nhìn chằm chằm về phía Triệu Vong.

Bất quá lúc này Triệu Vong đã thu hồi Quyền trượng Tử Chú trở lại. Dù sao phẩm chất kiện Thần khí này thậm chí có thể so sánh với đám chí bảo trong tòa cung điện trong suốt kia, không thể tùy tiện bại lộ ra ngoài.

- A!

Phía bên kia, Triệu Phong cùng Diệt Thế Hắc Giao Long liên thủ, mặc kệ tất cả, đã giết chết một gã Chân Thần Tam giai!

Mà hết thảy những chuyện này chỉ mới phát sinh không được thời gian hai hơi thở.

Sưu sưu sưu!

Lúc này, đám cường giả Lam Lân Tộc còn lại cũng đã chạy tới.

- Như thế nào lại…

Hồ Thành nhất thời kinh hãi không thôi.

Thời điểm bọn chúng chạy tới, không ngờ lại nhìn thấy cường giả Chân Thần Tứ giai trong tộc đã bị tổn thất một cánh tay, một gã Chân Thần Tam giai khác lại bị giết chết!

Mà đám người Triệu Phong đang tụ tập cùng một chỗ, sắc mặt trấn định, đối mặt đám người của Lam Lân Tộc, không ai bỏ chạy cũng không ai có vẻ bối rối chút nào.

- Đi!

Mọi người giằng co trong chốc lát, gã Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc bỗng nhiên cắn răng nói.

Thương thế của hắn cũng không phải chỉ đơn giản tổn thất một cánh tay! Linh hồn cùng sinh mệnh của hắn đều bị Tử Vong Áo Nghĩa ăn mòn nghiêm trọng, mà trên người hắn vẫn còn bị một cỗ lực lượng Trớ chú quấn lấy, các loại trạng thái đều bị hạ thấp đến cực điểm.

Nếu như không lập tức tiến hành trị liệu khôi phục, thương thế sẽ càng lúc càng nghiêm trọng hơn!

Hơn nữa, trong lòng hắn cũng có chút e ngại kiện Thần khí vừa rồi Triệu Vong xuất ra. Còn nữa, đám trọng bảo trong tòa cung điện trong suốt kia, bất cứ lúc nào cũng có khả năng xuất hiện! Hắn phải nhanh chóng khôi phục thực lực, đến lúc đó có lẽ còn có sức đánh một trận.

- Không giết bọn chúng sao?

Lam Diệp Chuẩn Thần vô cùng ngạc nhiên. Cường giả Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc không ngờ lại chủ động rút lui! Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Hừ!

Gã Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc tức giận hừ lạnh một tiếng, lực lượng thiên địa nhất thời nghiền ép về phía Lam Diệp Chuẩn Thần.

Lam Diệp Chuẩn Thần bị đẩy lui về phía hai bước, nhất thời cúi đầu xuống, không dám nhắc lại lần nữa.

Ầm!

Ngay vào lúc này, tòa cung điện trong suốt trên trời cao phương xa kia trực tiếp nổ ầm ra một cái.

Oanh vù vù!

Không gian phong bạo kinh khủng thổi quét ra bốn phía xung quanh, khiến cho toàn bộ thiên địa đều vặn vẹo một mảnh.

Giờ khắc này, tất cả cường giả đang tranh đoạt bảo vật kia đều sửng sốt một chút. Ngay cả Hồng Viêm Kỳ Lân đang chiến đấu cùng đám Chân Thần Ngũ giai ở phương đều thoáng dừng lại một chút.

Hô hưu!

Chỉ thấy, từ bên trong đám không gian phong bạo kinh thiên kia chợt rơi ra mấy đạo quang huy ngân sắc.

Đám bảo vật này có thể hoàn hảo không tổn hao gì trong đám không gian phong bạo mang tính hủy diệt kia, không thể nghi ngờ đã chứng minh được phẩm chất của bọn chúng! Mà trong mấy đạo quang huy ngân sắc này, có bốn đạo lóng lánh nhất, tản ra khí tức ba động kinh người.

- Trọng bảo! Trọng bảo chân chính đã xuất hiện!

Đám tiểu đội thế lực còn đang tranh đoạt bảo vật phía dưới nhất thời sôi trào lên.

- Trường bào Thời Không!

Ánh mắt Không Nguyên Chuẩn Thần tập trung vào một đạo quang huy chói mắt trong số đó. Bên trong đạo quang huy đó chính là một kiện trường bào ám ngân sắc phiêu dật.

- Thiên Nguyên Thạch Bàn!

Ánh mắt Tư Không Chuẩn Thần của Thiên Vận Thánh Địa đồng dạng nhìn chằm chằm vào một kiện trọng bảo. Đó là một kiện thạch bàn màu xám thương tang cổ lão, trên đó bao phủ đầy minh văn tối tăm thâm ảo.

o0o

- Không tốt! Trọng bảo đã xuất hiện!

Bên này, trong lòng gã Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc chồng chất phẫn nộ. Bởi vì việc riêng của Lam Diệp Chuẩn Thần, bản thân hắn đã bị trọng thương, sợ rằng đã vô duyên với trọng bảo!

- Chủ nhân, chúng ta đi cướp một kiện không?

Tâm thần Diệt Thế Hắc Giao Long thoáng nhảy lên, lập tức hỏi.

Diệt Thế Hắc Giao Long chỉ biết là trong những kiện trọng bảo này có bốn kiện trân quý nhất! Nhưng hắn ngay cả một kiện cũng không nhận ra!
Bình Luận (0)
Comment