Chúa Tể Chi Vương

Chương 449

Khoảng không trên sơn trang

Mảy đen như một tầm lưới u ám, từng sợi tơ lưới nổi lên ánh kim loại lạnh lẽo như băng, kéo dài thẩm thấu phương viên một dặm.

Ba mươi sáu vị cường giả của Liên minh Thiết Long liên thủ bố trí “Thiên La Địa Võng”, khiến cho mọi người trong sơn trang bên dưới đều giống như chim trong lồng, chạy đằng trời cũng không thoát.

Phần lớn thành viên của Liên minh Thí Long, sắc mặt như tro tàn, trong lòng tuyệt vọng

Uy lực của “Thiết Vãn Tử Võng” này so với trong tưởng tượng còn đáng sợ hơn, đợt công kích thử phá phòng vây thứ nhất của sơn trang đã thất bại.

- Khu vực Hoành Vân hiện nay là thiên hạ của Liên minh Thiết Long, thời gian càng kéo dài, hi vọng chạy trốn lại càng nhỏ bé.

Tĩnh công chúa lòng nóng như lửa đốt, cố gắng duy trì biểu hiện trấn định, nhằm ổn định quân tâm

Nhưng xui xẻo là bên phía Liên minh Thiết Long lại chiếm hết ưu thế, hơn nữa chỉ vây khốn, không nóng vội công kích, hiển nhiên là muốn hốt gọn một mẻ cả đám.

Tên béo đầu trọc - trưởng lão hạch tâm thứ mười tám của Liên minh Thiết Long, con mắt híp thành kẽ hở, ngẫu nhiên thoáng hiện một tia lạnh lùng.

- Dư nghiệt của Liên minh Thí Long, nếu như muốn chạy trốn, chỉ có thể cưỡng ép phá vòng vây, ta chỉ cần dùng thủ làm công là được.

Tên béo đầu trọc đứng trên vách núi, trên mặt lộ vẻ vui mừng và âm hiểm xảo trá.

Đương nhiên, trong lúc hắn khống chế thế cục, cũng không quên phóng thích linh thức, kiểm tra sơn trang bên dưới.

Mục tiêu lần này, là một thiếu niên tóc lam tên “Triệu Phong”.

Nếu không phải cao tầng Điện Vương của Liên minh Thiết Long phát động “lệnh truy sát cấp một”, vậy thì cũng không có khả năng phát động toàn bộ lực lượng của Phân Điện thứ mười tám

Trên thực tế.

Dựa theo kinh nghiệm trước đây, lúc chấp hành “lệnh truy sát cấp một”, thậm chí là lực lượng của Phân Điện đỉnh cao cũng không đủ khống chế cục diện.

- Ồ?

Linh thức của tên béo đầu trọc dừng lại tại một gian phòng trong sơn trang

Trong phòng có một thiếu niên tóc lam đang an tĩnh ngủ, bên cạnh còn có một con tặc miêu đang ngồi gật gù.

Bầu không khí bên ngoài khắc nghiệt như vậy, thế nhưng dường như không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào đối với một người một mèo này.

Tên béo đầu trọc không khỏi lộ ra một tia cổ quái, thiếu niên trẻ tuổi như vậy, tại sao lại là mục tiêu của “lệnh truy sát cấp một”?

- Chư vị, đợt tiếp theo Liên minh Thí Long sẽ phá vòng vây, mọi người chuẩn bị tử thủ giết!

Trưởng lão hạch tâm thứ mười tám thu hồi linh thức, vẻ vui mừng trên mặt rất đậm, bộ dạng như nắm chắc thắng lợi trong tay.

Hắn cũng không vọng động, vẫn sử đụng phương pháp tử thủ bằng Thiết Vân Tử Võng.

Đây hiển nhiên là sách lược ổn trọng, có thể bằng vào cái giá nhỏ nhất mà đổi lấy thành quả chiến đấu lớn nhất.

- Giết!

Liên minh Thí Long phát động đợt phá vòng vây thứ hai, thế công càng mạnh hơn, kết quả lọt vào sự phản kích điên cuồng của Liên minh Thiết Long, lập tức lưu lại hơn mười cỗ thi thể.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Tấm lưới u ám trên không trung thẩm thấu khắp sơn trang, lại nhanh chóng tu bổ, hoàn hảo như chưa từng phát sinh chuyện gì.

Trong sơn trang.

Cường giả Chân Nhân cấp, ngoại trừ Tĩnh công chúa, Khương lão ra, còn có một trung niên áo xám khác.

Nói cách khác.

Bên phía Liên minh Thí Long, cường giả Chân Nhân cấp chỉ có ba vị.

- Tĩnh công chúa, nếu như lúc này Túc lão còn không ra tay, cho dù chúng ta có miễn cưỡng phá vòng vây thì cũng khó thoát khỏi cái chết, trưởng lão hạch tâm thứ mười tám của Liên minh Thiết Long, đến bây giờ vẫn chưa xuất thủ.

Gã trung niên áo xám Chân Nhân cấp, chùi đi vết máu bên khóe miệng, lắc đầu cay đắng.

Một khi có lực uy hiếp của Chân Huyền cấp, kết quả trận chiến chắc chắn sẽ thay đổi.

- Tĩnh nhi, ngươi nhanh mời Túc lão xuất quan, nếu không thì hậu quả e rằng khó mà chịu nổi.

Khương lão không khỏi lên tiếng thúc dục.

Trong lòng Tĩnh công chúa thầm kêu khổ, sư tôn đang bế quan chữa thương vào giai đoạn khẩn yếu quan đầu, nếu như vội vàng xuất quan, sẽ ảnh hưởng tới căn cơ bổn nguyên và thương thế, đem tới ảnh hưởng trái chiều.

Ngày lúc Tĩnh công chúa đang khó xử, sâu trong sơn trang đột nhiên truyền đến một âm thanh già nua:

- Tĩnh nhi, không được kinh hoảng, vì sư sẽ lập tức xuất quan.

Thanh âm kia cứng cáp hùng hậu, phảng phất đến từ thâm sơn biển cả.

A...

Bốn phía sơn trang nổi lên một trận bão cát mãnh liệt, một tầng xích ánh sáng màu xanh chợt nhiễm lên tầng mây, nguyên khí thiên địa cũng theo đó mà hô ứng rung động

Uy thế mênh mông cuồn cuộn này khiến cho vẻ mặt trưởng lão hạch tâm thứ mười tám khẽ biến đổi, lông mày nhướng lên.

- Chân Chủ cấp!

- Túc lão của Liên minh Thí Long, quả nhiên ở nơi này.

Các cao nhân Chân Linh cảnh bên phía Liên minh Thiết Long, trên mặt thoáng xuất hiện vẻ bối rối, thế nhưng cũng không quá mức kinh hoảng đối với Chân Chủ cấp.

Phù...

Trong trận bão cát điên cuồng gào thét, một lão giả thất tuần lông mi trắng mặc thanh sam xuất hiện, trên người là một tầng diễm khí xích thanh, phiêu nhiên bay lên khoảng không của sơn trang

Két...

Lão giả thất tuần vung tay lên, phảng phất có một đoàn liệt nhật, phát ra ánh sáng nóng bỏng như xích dưỡng, đem đám mây đen giống như tâm lưới trên không trung xé rách, mở ra một lỗ thủng lớn với đường kính lên đến gần mười trượng

- Túc lão.

- Túc lão xuất quan rồi.

Trong sơn trang lập tức hò reo vui mừng.

Người đến chính là Túc lão - lãnh tụ tinh thần của Liên minh Thí Long, là một trong số rất ít cường giả Chân Chủ cấp của khu vực Hoành Vân.

- Túc Thiên Thần này, ngày xưa chính là Tàn linh Tử Thánh của “Thiên Phong Các”, từng dẫn đầu Thiên Phong Thất Tông chống lại Thiết Long Cường Quốc nhiều năm qua.

- Nếu không phải vì thương thế của hắn rất nặng tổn hại bổn nguyên, thực lực rơi xuống Chân Huyền cấp, e rằng chúng ta cũng chỉ có thể bỏ chạy trối chết.

Mấy vị cao nhân Chân Linh cảnh của Liên minh Thiết Long, ngoại trừ hồi hộp, còn có chút cảm giác may mắn.

- Ha ha ha... Túc Thiên Thần, hãy để bổn trưởng lão lĩnh giáo một phen xem ngươi còn mấy thành chiến lực?

Tên béo đầu trọc cười dài một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh Bạch cốt Kiếm u ám, “ong” một tiếng, bên ngoài cốt kiếm nổi lên một tầng diễm văn đen tối, lại tăng thêm vài phân âm lãnh tà dị.

- Tà Kiếm Liệu Nguyên!

Trưởng lão hạch tâm thứ mười tám quát một tiếng, Bạch cốt Kiếm trong tay mãnh lực xoay tròn.

Vụt vụt...

Chỉ trong thoáng chốc, một luồng cương phong kiếm khí âm sát cuồng bạo, mang theo một đám diễm khí hồng, lục, với xu thế lửa cháy đồng cỏ khô, tràn thẳng về phía sơn trang, cũng tức là hướng của Túc lão.

Công kích của tên béo đầu trọc thập phần vì diệu, không phải chỉ nhằm vào Túc lão, mà còn có ý định ảnh hưởng tới đám thành viên Liên minh Thí Long bên trong sơn trang

- Bọn đạo chích vô sỉ!

Túc lão khẽ quát một tiếng, tay áo di động trên dưới tung bay, phát ra một trận vòng xoáy tròn dài hẹp, giống như một sợi xích ánh sáng màu xanh.

Sợi xích ánh sáng màu xanh kia xoáy theo vòng tròn, nhanh chóng bành trướng ngăn cản và hấp thu thế công của tên béo đầu trọc, tránh ảnh hưởng đến những cường giả khác bên trong sơn trang

Chiến lực của hai bên, ít nhất phải tiếp cận cấp độ Chân Huyền cấp đỉnh phong dư âm chiến lực cường đại, có thể tạo thành uy hiếp rất lớn đối với Chân Nhân cấp, mà đối với cường giả dưới Chân Linh cảnh thì lại càng tạo thành tai họa không thể tưởng tượng

Để tránh hậu quả xấu này xảy ra, Túc lão đành phải tiêu hao thêm nguyên khí Chân Linh khí trong cơ thể chấn động phát ra một luồng uy thế càng kinh người hơn

Phành...

Túc lão và tên béo đầu trọc mãnh lực giao phong vài kịch ở trên không trung của sơn trang

Trong quá trình đó, thế công của tên béo đầu trọc vô cùng giảo hoạt, nhiều lần bị trưởng lão nhìn thấu, đồng thời thành công hóa giải.

Tuy nhiên, cũng chính vì thế mà Túc lão càng tiêu hao nhiều nguyên khí hơn.

Phốc phốc phốc...

Khí tức xích thanh viêm dương, hóa thành một chùm tia sáng xông thẳng lên trời cường thế xuyên thủng Thiết Vân Tử Võng trên không trung

Phành...

Tên béo đầu trọc hét thảm một tiếng, bị đẩy lui hơn mười trượng khóe miệng tràn ra một vết máu.

- Không hổ là tu vi cảnh giới Chân Chủ cấp, dù thực lực đã rơi xuống một cấp, thế nhưng với lực lượng của ta cũng khó có thể địch nổi.

Tên béo đầu trọc cũng không dám suy nghĩ nhiều.

Mắt thấy trưởng lão hạch tâm thứ mười tám bị đánh lui, đám thành viên trong Liên minh Thí Long đều hò reo mừng rỡ.

- Chư vị, theo ta phá vòng vây!

Túc lão chỉnh đốn những thành viên trong Liên minh Thí Long.

Tĩnh công chúa đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng sai người đem Triệu Phong đang ngủ say theo.

Ảm thanh chém giết vang vọng ngoài cửa, thế nhưng Triệu Phong vẫn ngủ rất say sưa.

Ngược lại, đôi mắt Tiểu Tặc Miêu lại loạn chuyển, dò xét hai bên địch ta.

- Chuẩn bị phá vòng vây!

Tĩnh công chúa che chở cho Triệu Phong, đi theo Túc lão, phát động phá vòng vây.

Có Túc lão ra tay, Thiết Vân Tử Võng phòng thủ kiên cố lập tức bị xé ra một vết nứt lớn. Trưởng lão hạch tâm thứ mười tám cười hắc hắc, cũng không hề kinh hoảng, lạnh nhạt nói:

- Còn không ra tay? Ngươi muốn đợi tới khi nào?

- Hì hì, trận chiến này thật sự vô vị, bổn trưởng lão cũng muốn nhanh nhanh xong việc để đi ngủ.

Một thanh âm nữ tử nhẹ nhàng vạch phá bầu trời đêm.

Vụt...

Trong màn đêm, một thân ảnh nhỏ hắn hiện lên tại một gốc đại thụ trong sơn trang.

Người nào?

Đám người Liên minh Thí Long đều giật mình, bước chân khựng lại, đồng loạt quay đầu.

Sau lưng mọi người, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một nữ tử thần bí, dáng người xinh đẹp mông lung mỹ lệ, một thân váy dài đen nhánh, hợp làm một thể với cảnh đêm.

Không ai biết nữ tử thần bí này trà trộn vào sơn trang từ lúc nào, ngay cả Túc lão cũng không phát giác ra.

- Là ngươi... Trưởng lão hạch tâm thứ mười của Liên minh Thiết Long!

Trong mắt Túc lão lóe lên tinh mang, thoáng chốc đã nhận ra thân phận của người đó, hiển nhiên trước kia đã từng quen biết.

Trưởng lão hạch tâm thứ mười.

Hai bên địch ta đều cảm thấy trong lòng run rẩy.

Mọi người đều biết rằng, Liên minh Thiết Long có tổng cộng ba mươi sáu vị trưởng lão hạch tâm, tu vi cơ bản đều là Chân Huyền cấp.

Thế nhưng, trong ba mươi sáu vị trưởng lão hạch tâm này, những người nắm trong mười hạng đầu lại có thực lực và thủ đoạn cực kỳ khủng bố, không thể cân nhắc theo lẽ thường.

Vị trưởng lão hạch tâm thứ mười trước mặt, tu vi cao tới Chân Huyền cấp đỉnh phong, nếu như đặt tại Chân Long hội mấy tháng trước, e rằng chỉ có Vũ Thiên Ngô mới có thể địch lại.

- Hì hì, Túc Thiên Thần, năm đó thương tích của ta do vây quét ngươi đã khỏi. Nhưng nhìn tình thế hiện nay, e rằng ngươi chỉ mới khôi phục được hơn ba thành chiến lực mà thôi.

Nữ tử mặc váy đen cười khẽ, thân hình “vụt” một cái, biến mất không thấy đâu nữa.

- Mơ tưởng!

Túc lão hét lớn một tiếng, thân hình phát ra hào quang xích thanh, lóe lên trước mặt Tinh công chúa.

Vụt...

Bỗng nhiên, một thanh trủy thủ sắc bén, màu sắc như trong suốt, đánh ra một đạo ba nhận, bay thẳng về phía Tĩnh công chúa.

Thực sự mà nói, mục tiêu của cây trủy thủ này, chính là Triệu Phong mà Tĩnh công chúa đang che chở.

Đinh...

Khoảnh khắc nguy cơ, Túc lão liền bấm tay ngăn cản đạo ba nhận trong suốt đó.

Vụt...

Nữ tử váy đen vóc người nhỏ nhắn, thoáng cái biến mất, khoảnh khắc tiếp theo lại hiện sau lưng Tình công chúa, một thanh trủy thủ sắc bén mang theo một trận gió lạnh, đâm về phía trước.

Lúc này đây.

Công kích của nàng đồng thời bao phủ Tĩnh công chúa, Triệu Phong và Túc lão.

- Có sát khí...

Triệu Phong đang ngủ mơ, miễn cưỡng mở mắt ra, trong mắt nổi lên một đạo lam trạch giống như u thủy.

Mái tóc màu lam như biển sâu đột nhiên nổi lên pháp phòng như gợn sóng

Phành...

Thân hình Túc lão lại thoáng hiện, toàn thân bộc phát một tầng hoa văn xích thanh, thay Tĩnh công chúa và Triệu Phong chính diện ngạnh kháng một kích này.

- Túc lão...

- Sư tôn...

Khuôn mắt Tĩnh công chúa tái nhợt, đôi mắt dễ thương đỏ lên.

Lúc này, trước ngực Túc lão nhiễm vài vết máu, thân hình thoáng lung lay.

- Túc Thiên Thần, sơ hở của ngươi vẫn như trước. Nếu như không phải quá câu nệ thân tình nhân nghĩa thì mấy năm trước ngươi cũng không lọt vào âm mưu vây quét của chúng ta.

Khóe miệng nữ tử nhỏ nhắn - Trưởng lão hạch tâm thứ mười chợt nổi lên một tia lãnh ý trào phúng chùi đi vết máu trên trủy thủ.

Đúng lúc đó.

Triệu Phong đang dựa vào Tĩnh công chúa, từ trong mệt mỏi cực độ, miễn cưỡng mở mắt

Có lẽ bởi vì ngoại lực quấy nhiễu thức tỉnh, cho nên tia lam trạch u thủy trong mắt có chút run run không ổn định, mơ hồ vặn vẹo, không gian bên trong mắt trái không ngừng xoay chuyển, ngẫu nhiên xuất hiện một điểm ánh sáng màu lam.
Bình Luận (0)
Comment