Chúa Tể Chi Vương

Chương 561

Quần Đảo vực Thiên Lô, Tịnh Nguyệt Linh Tông.

Một tòa điện các nằm giữa hồ, được hào quang mơ hồ bao phủ, nữ tử mặc nguyệt bào đoan trang thánh khiết, đứng trong tầng ánh sáng, giống như một bức tượng Tinh Nguyệt Nữ Thần được điêu khắc từ bạch ngọc.

- Ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện.

Hàng lông mày của Thánh Nguyệt Tiên Cô chợt nhướng lên, khóe miệng nhếch lên một tia cười nhạt tràn ngập lãnh ý.

Vụt…

Thánh Nguyệt Tiên Cô phất tay, trước người xuất hiện một đầu “Bò Cạp biến dị” màu sắc hỗn tạp, đôi mắt đỏ sậm băng lãnh, ngưng tụ chuyển động, khiến người khác cảm thấy một luồng hàn ý không tên.

Giờ phút này.

Hai con mắt của đầu Bò Cạp biến dị không ngừng chuyển động, bộ dạng có chút giãy dụa, sau đó lại chìm vào tĩnh lặng.

- Truyền lệnh xuống, Triệu Phong đang hiện thân tại khu vực cảnh nội của Quần Đảo vực Thiên Lô, vị trí đại khái ở biên cảnh phía nam, phụ cận Bát Hoang Sơn…

- Phụ cận Bát Hoang Sơn có cường giả nào tọa trấn? Lấy danh nghĩa của Tịnh Nguyệt Linh Tông hiệu lệnh, tập trung tai nơi hạ lạc của Triệu Phong, treo giải thưởng truy nã…

Trong lòng bàn tay của Thánh Nguyệt Tiên Cô hiện lên một cái lệnh phù đặc chế.

Chấn động vô hình, phát ra từng vòng tròn lan tỏa trong thiên địa, liên tục truyền xuống phía dưới.

Thân là đại Tông phái cấp bậc Nhị Tinh rưỡi, Tịnh Nguyệt Linh Tông tại Quần Đảo vực Thiên Lô, có địa vị chủ đạo.

Không đến nửa canh giờ…

Từng đợt tin tức dao động, truyền đến ngoài cùng Đảo Vực của Tịnh Nguyệt Linh Tông.

Phải biết rằng.

Đảo Vực của Tịnh Nguyệt Linh Tông có diện tích còn lớn hơn Thanh Hoa Vực rất nhiều.

Mà số lượng Đảo Vực đạt tới quy mô này, trong khắp toàn bộ Quần Đảo vực Thiên Lô, cũng có đến mười mấy cái.

Địa vực rộng lớn như vậy, khoảng cách vô cùng xa xôi, cho dù là Vương Giả Hư Thần Cảnh như Thánh Nguyệt Tiên Cô, cũng không thể tự mình đi đuổi giết Triệu Phong được.

Vụt…

Đột nhiên, một tia tinh thần chấn động mơ hồ, từ trên người Bò Cạp biến dị lóe lên rồi biến mất.

- Tên Triệu Phong này, phản ứng thật nhanh, không ngờ lập tức đoạn đi quan hệ Huyết khế với Linh sủng.

Sắc mặt Thánh Nguyệt Tiên Cô thoáng trầm xuống.

Cùng lúc đó, tại một nơi xa xôi khác.

Trong Hư Không Hải.

- Không ngờ đã quên mất đầu Bò Cạp biến dị này.

Triệu Phong mở mắt ra, tâm thần thoáng rung động, không khỏi rên lên một tiếng.

Cưỡng ép xóa bỏ quan hệ khế ước với Bò Cạp huyết mạch biến dị, cũng khiến cho tâm thần Triệu Phong bị thương tổn.

Hoàn thành mọi chuyện, Triệu Phong thoáng an tâm hơn một chút.

Không có sự liên hệ tinh thần với Bò Cạp biến dị, ít nhất ba đại Tông phái sẽ không thể tùy thời tùy khắc cảm ứng được phương vị của hắn.

- Phải mau chóng rời khỏi Quần Đảo vực Thiên Lô này thôi.

Sắc mặt Triệu Phong trở nên ngưng trọng.

Trước khi xuất phát, Triệu Phong đã tìm hiểu sợ bộ đối với thế cục tại Ngoại Vực.

Ba đại thế lực mạnh nhất Quần Đảo vực Thiên Lô này, tự nhiên là Tịnh Nguyệt Linh Tông, Hắc Nhai Cung, Nguyệt Ma Điện, khống chế mười mấy cái Đảo Vực có quy mô ngang với Thanh Hoa Vực.

Triệu Phong hiện đang đối địch với ba đại Tông phái, bây giờ xuất hiện tại khu vực này, há có thể sống yên ổn được?

Cũng may.

Tàn linh Tử Thánh đã truyền tống Triệu Phong đến khu vực biên giới của “Quần Đảo vực Thiên Lô”.

- Quần Đảo vực Thiên Lô… phụ cận Cổ Thụ Vực… Bát Hoang Sơn.

Trong đầu Triệu Phong, chợt hiện lên một tổ hợp tin tức và địa đồ.

Tin tức và bản đồ này, đều ghi chép vị trí địa lý trong phạm vi “Thương Hải”.

Thương Hải chính là một khối Hải vực vô biên khổng lồ trong Hư Không Hải.

Trong địa đồ, Quần Đảo vực Thiên Lô cách Quần Đảo vực Cổ Thanh, đến mấy trăm dặm ánh sáng.

Thanh Hoa Vực của Triệu Phong, chỉ là một thành viên nho nhỏ trong “Quần Đảo vực Cổ Thanh” mà thôi.

Bởi vậy có thể thấy được.

Khu vực Thương Hải này, rốt cuộc rộng lớn như thế nào.

Hơn nữa, ngoại trừ những Đảo vực san sát này ra, trong phạm vi của Thương Hải, còn có rất nhiều tiểu Đảo Vực đơn lẻ không có thông tin, hoặc là một số vị trí địa lý đặc thù.

Ví dụ như, Bát Hoang Sơn ở gần đây chẳng hạn.

- Bát Hoang Sơn, xuyên qua khu vực mấy trăm dặm, liền có thể đến Quần Đảo vực Thiên Lô.

Ánh sáng Phong Lôi bao bọc khắp toàn thân Triệu Phong.

Vụt…

Một đạo chùm tia sáng Phong Lôi tím xanh, lập tức vách phá Hư Không Hải mênh mông.

Hkh cũng không phải là hải dương bình thường.

- Thế giới này, phàm là không gian Ngoại Vực, đều có một biển sương mù, càng lên trên, sương mù càng mỏng manh, mờ nhạt, càng xuống dưới, sương mù lại càng dày đặc và nồng đậm hơn.

Trong quá trình Triệu Phong phi hành, tùy thời đều đề phòng quan sát.

Trong tầng sương mù ở Hư Không Hải, còn có một ít chủng tộc dị loại, sinh vật biển thiên kỳ bách quái, thậm chí là một số uy hiếp đến từ tự nhiên.

Tầng sương mù bên dưới, vô cùng đặc dính, sương mù hình thành giọt nước thực sự, là hải dương chính thức.

Mà trong hải dương, thì lại càng không thích hợp cho nhân loại sinh tồn.

Trên thực tế, Hư Không Hải mênh mông, chỉ có những Đảo Vực và khu vực Thánh Địa “rải rác”, mới thích hợp cho nhân loại sinh tồn.

Sau khi Thái Cổ Man Hoang vỡ vụn, hàng tỉ vạn hạt bụi bặm rơi lả tả, tản mát khắp thiên địa.

Những hạt bụi đó, lại hình thành một đám sinh linh bình thường thích hợp sinh tồn tại nơi đó, và nơi đó được gọi là “Vực”.

Hư Không Hải, đối với nhân loại mà nói, là một loại Hoang Vực.

Chỉ có một số chủng tộc và Yêu thú, mới có thể sinh tồn tại nơi này.

Vụt…

Triệu Phong phi hành trong biển sương mù càng lúc càng nhanh, đã gấp mười lần so với ở Thanh Hoa Vực.

Trong Hư Không Hải, lực cản không khí và trọng lực đều rất nhỏ, thậm chí Cố Thể Cảnh hay Thoát Phàm Cảnh bình thường, cũng có thể nhẹ nhàng phi hành ở đây.

Thế nhưng, thành phần không khí tại đây rất mong manh, áp suất không khí cũng không tầm thường.

Tu vi thấp hơn Chân Linh Cảnh, bỗng nhiên tiến vào Hư Không Hải, có thể sẽ bạo thể mà vong, ít nhất là không thể sinh tồn trong thời gian dài.

- Nguyên khí thiên địa rất mỏng manh, nếu phi hành trong thời gian dài, có lẽ cần có nguyên tinh thạch chống đỡ.

Triệu Phong không khỏi cảm khái.

Ục ục ục…

Sau khi phi hành được mấy vạn dặm, mặt biển bên dưới tầng sương mù phía trước, chợt dâng lên một luồng nguyên khí nồng đậm.

- Dưới biển sâu, còn có một số khu vực có nguyên khí đặc biệt, chẳng qua, thường có một số chủng tộc dị loại hoặc là Yêu thú cường đại trú ngụ.

Triệu Phong lập tức đề phòng.

Trong lúc hắn phi hành, bình thường sẽ không tiếp cận quá gần hải dương.

Phốc phốc phốc…

Trong nước biển, bỗng dâng lên mấy đạo “hắc ảnh” cực lớn, dẫn động sương mù nhộn nhạo, khí tức yêu sát cường đại, vượt xa toàn bộ những Yêu thú mà Triệu Phong từng gặp tại Thanh Hoa Vực.

Tập trung nhìn lại, chỉ thấy đó là những con rắn nước đen như mực, mỗi con đều thô to bằng thùng nước, dài đến bảy tám trượng.

Rắn nước màu đen này có lực lớn vô cùng, vừa xông ra khỏi hải dương, liền có thể tự do phi hành trên không.

Bởi vì tại Hư Không Hải, trọng lực, không khí và lực cản đều nhỏ nhất, huống chi là những con rắn nước màu đen này, khí tức cường đại vô cùng, không phải sinh linh bình thường.

Rít rít…

Những con rắn nước màu đen này, dường như có khứu giác, cách xa hơn mười dặm, vẫn xuyên qua Hư Không Hải, thế như sấm sét, phóng tới Triệu Phong.

- Những con rắn nước màu đen này, ít nhất đều có thực lực Chân Huyền Cấp a.

Triệu Phong cũng không nhượng bộ.

Hắn muốn thử xem thực lực của những sinh linh trong Hư Không Hải này là như thế nào.

Trước kia từng nghe Hồng Giáo chủ nói, muốn đi lại trong Hư Không Hải, hành tẩu thế giới Ngoại Vực, Chân Chủ Cấp là tiêu chuẩn thấp nhất.

Mà Chân Chủ Cấp bình thường, hành tẩu tại Ngoại Vực sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn, thậm chí khó mà sinh tồn được.

Đạt tới Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, nguy hiểm sẽ giảm xuống một phần. Đạt tới Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, mới có thể yên tâm du hành trong thế giới Ngoại Vực.

Hồng Giáo chủ từng đề nghị với Triệu Phong rằng, trước khi tu vi đạt tới Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, đừng vội tiến vào thế giới Ngoại Vực.

Nhưng Triệu Phong bây giờ, thậm chí còn chưa có được tu vi Nửa bước Đan Nguyên Cảnh.

- Diệt!

Triệu Phong nhẹ nhàng khoát tay, vài đạo quang nhận Phong Lôi màu xanh đậm, phá không mà đi.

Phốc phốc phốc…

Thân thể những con rắn nước màu đen kia, lập tức đứt đoạn, huyết quang bắn tung tóe, thi thể rơi xuống hải dương.

- Thực lực không đạt tới cấp độ Tôn Giả, không có khả năng uy hiếp được ta.

Triệu Phong mỉm cười.

Ục ục ục…

Đột nhiên, trong phương viên mấy trăm dặm, nước biển bắt đầu cuồn cuộn, tạo thành sóng lớn mãnh liệt.

Ồ?

Triệu Phong bỗng nhiên cảm thấy một tia bất an, bởi vì hắn không thể dễ dàng vận dụng Thần Linh Nhãn, cho nên cũng không hiểu rõ tình huống ở sâu trong hải dương.

Hắn phóng ra một tia linh thức quan sát, lập tức giật mình hoảng sợ.

Dù là linh thức của Triệu Phong, trong Hư Không Hải này, cũng bị giới hạn, phạm vi thăm dò chật hẹp vô cùng.

Dị biến phát sinh.

Phốc phốc phốc phốc…

Trong phương viên mấy trăm dặm, từng mảng lớn sinh vật biển, lấy rắn nước làm chủ, số lượng đến ngàn vạn, lao ra khỏi hải dương, tiến vào biển sương mù trong hư không.

Vụt vụt vụt…

Những sinh vật biển này, nhỏ thì cỡ bàn tay, lớn thì hình thể như quả núi.

Hết thảy những sinh vật trong Hư Không Hải này, không ngờ trong giây lát đã rời khỏi hải dương, phóng lên biển sương mù trên hư không mà bay lượn.

Rít…

Trong đó, mười đạo thân ảnh Yêu thú Thủy Tộc cực lớn, khí tức khổng lồ, có thể sánh ngang Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, e rằng còn mạnh hơn so với Nửa bước Đan Nguyên Cảnh nhân loại bình thường.

Ngoài ra.

Đám rắn nước màu đen chằng chịt dày đặc kia, khí tức phần lớn đều ở cấp độ Chân Linh Cảnh.

Những sinh vật biển này, dường như men theo mùi máu, lao tới như thủy triều.

- Chạy mau!

Da đầu Triệu Phong run lên, lập tức, thân ảnh đám Yêu thú các loại ở xung quanh, càng ngày càng nhiều, có một số thậm chí còn bay đến đỉnh đầu của mình.

Phong Lôi Quyển.

Triệu Phong phát động Phong Lôi chiến kỹ mang tính phạm vi, Phong Lôi Quyển quét ngang toàn bộ mọi thứ trong phương viên một dặm.

Chỉ trong thoáng chốc, các sinh linh Yêu thú trong Hư Không Hải tiếp cận Triệu Phong, đều tử vong một mảng lớn, máu chảy thành sông.

Thế nhưng, khí tức huyết tinh giết chóc, lại càng dẫn tới nhiều chủng tộc sinh linh cường đại ở sâu bên dưới đáy biển hơn.

Phù…

Triệu Phong nghe thấy một tiếng hô hấp nặng nề kinh thiên, từ bên dưới biển sâu truyền đến, e rằng có Yêu thú cấp bậc Tôn Giả đã cảm ứng được, đang nhanh chóng chạy tới bên này.

Chỉ trong giây lát ngắn ngủi.

Trong vòng ngàn dặm, trên vạn đạo chủng tộc sinh linh trong Hư Không Hải, lao ra khỏi biển sâu, nhảy lên tầng sương mù bên trên.

- Chủ nhân, e rằng đây là lần đầu tiên ngươi tiến vào Hư Không Hải rồi. Nơi này là địa bàn của sinh vật tại Hư Không Hải, không thể lưu lại huyết tinh giết chóc, nếu không sẽ dẫn tới vô số chủng tộc hải dương cường đại.

Khô Lâu đường chủ ở bên trong Vạn Quỷ Châu cũng bị kinh động.

Triệu Phong minh bạch, bản thân mình đã phạm vào tối kỵ.

- Trước tiên thoát ra khỏi khu vực này đã.

Dưới sự chỉ dẫn của Khô Lâu đường chủ, Triệu Phong tận lực bay cao một chút, vượt qua đám sinh vật biển đang chặn được truy kích trong Hư Không Hải.

Thế nhưng, cũng không thể bay quá cao được.

Khu vực trên cao có thể xuất hiện cương phong, cho dù là Tôn Giả cũng có thể bị xé rách thành mảnh vụn.

Còn nữa, khu vực trên cao, hơi nước biển và sương mù mỏng manh, sẽ bị Liệt Dương phát ra từ “Thái Cổ Kim Ô” thiêu rụi.

Một khi bị ánh sáng của Thái Cổ Kim Ô chiếu thẳng đến, cho dù là Vương Giả Hư Thần Cảnh, thân thể và linh hồn đều sẽ bị thiêu đốt thành tro tàn.

- Nhân loại, trốn đi ddaau.

Trong những sinh vật biển này, không ngờ còn có chủng tộc sinh vật hình người, làn da như vẩy cá, tay cầm trường xoa, miệng nói tiếng người.

Vụt…

Triệu Phong cũng không quan tâm, một hơi vượt qua hơn nghìn dặm, tận lực không triền đấu, những sinh vật biển dày đặc xung quanh, lúc này mới bớt đi một chút.

- Trong Hư Không Hải, nguyên khí thiên địa mỏng manh, nhân loại không thích hợp chiến đấu tại nơi này lâu.

Triệu Phong cảm giác chân lực của mình đang nhanh chóng tiêu hao, thiếu hụt nguồn bổ sung.

Nếu tình huống này kéo dài, cần phải có ngoại vật như nguyên tinh thạch chống đỡ và khôi phục.

Cùng lúc đó…

Phía sau Triệu Phong, cách ngoài mười dặm, một con thuyền toàn thân bọc kim loại, màu sắc u ám, dài hơn hai ba mươi trượng đang bay đến.

Màu sắc của con thuyền này, có chút tương đồng với tầng sương mù hơi nước, thậm chí dung hợp làm một thể, vô thanh vô tức, khó có thể phát giác ra được.

- Lão đại, hình như là một tên tu vi Chân Chủ Cấp đại thành. Không ngờ một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa, cũng dám đơn độc tiến vào Hư Không Hải.

Trên con thuyền kim loại u ám này, xuất hiện một đám thân ảnh dữ tợn hung hãn.

- Nhìn tiểu tử này bộ dạng nghèo kiết xác.. Cướp hắn ư? E rằng cũng không có chút chất bổ nào, ngược lại còn bại lộ hành tích của chúng ta.
Bình Luận (0)
Comment