Chúa Tể Chi Vương

Chương 807

Chúng đệ tử Thế gia bọn Tào Vân nhìn theo thân ảnh Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh hướng phế tích cổ thành bay vọt mà đi, trong lòng có chút kinh ngạc.

Trong phế tích cổ thành kia, thế nhưng chính là hội tụ một đám thiên tài đỉnh phong Thế gia của Vương triều Đại Càn.

- Cơ Lan, ngươi thế nào rồi?

Vẻ mặt Tào Vân thân thiết, nhìn về phía thiếu nữ tóc tím bên cạnh mình.

Thân thể mềm mại của Cơ Lan vẫn còn có chút run rẩy, tiếu dung tái nhợt, thuần một bộ dáng hồn bất phụ thể.

Tựa hồ, nàng còn chưa tỉnh thần lại từ trong trận kinh hách vừa rồi.

Một đám thiên tài tinh anh cũng đều kinh nghi khó hiểu.

Cơ Lan thân là thiên kim tiểu thư của một trong Bát Đại Thế Gia, thân phận tôn quý, tâm cao khí ngạo, hơn nữa huyết mạch nhãn đồng đặc thù, có thể nói là thiên chi kiêu nữ.

Trong cùng thế hệ, Cơ Lan cũng không phải là chưa từng gặp qua địch thủ, nhưng mọi người cũng chưa từng bao giờ thấy nàng gặp qua đả kích bậc này.

- Huyết mạch nhãn đồng của hắn không phải là một trong những loại mạnh nhất từng gặp, mà là loại đáng sợ nhất ta từng gặp qua!

Trong lòng Cơ Lan vẫn còn chưa tiêu tan nổi khiếp sợ, run rẩy nói.

Lời ấy vừa ra, trong lòng chúng đệ tử Thế gia đều đại chấn.

Bởi vì, Cơ gia chính là luôn lấy truyền thừa huyết mạch nhãn đồng mà nổi tiếng, trong Gia tộc từng xuất hiện qua một ít nhãn đồng cường đại danh chấn thiên cổ.

Có lẽ huyết mạch nhãn đồng của Cơ gia cũng không phải là cực mạnh trên Đại lục, nhưng những huyết mạch nhãn đồng đỉnh phong mà Cơ Lan từng tiếp xúc qua, cũng không phải là số ít.

- Hừ! Cho dù có cường đại đến đâu, cũng không thể nào so sánh cùng mấy loại Thần Mâu hậu duệ như Luân Hồi Chi Mâu, Tử Vong Chi Đồng… trong truyền thuyết từng xuất hiện qua trên Đại lục được!

Một gã thanh niên Nửa bước Vương Giả nói.

Đại lục Vương triều gần ngàn năm qua cũng từng xuất hiện qua một ít hậu duệ Bát Đại Thần Mâu. Trong các thế lực cao tầng đỉnh phong, những cái này cũng không tính là đại bí mật gì.

- Truyền thừa hậu duệ Thần Mâu, ta cũng đã từng gặp qua! Nhưng áp lực uy hiếp mà đồng tử mắt trái của hắn mang đến cho Tử Tinh Đồng của ta, lại vô cùng độc đáo! Tựa hồ, nó chính là độc nhất vô nhị, không có nhãn đồng nào có thể bằng được!

Cơ Lan mang theo một tia trầm tư, nói.

Giờ phút này, Tử Tinh Đồng của nàng vẫn còn chưa có thoát ly khỏi trạng thái phủ phục sợ hãi kia.

Đồng dạng là Linh Hồn hệ, hai người căn bản là cách biệt một trời một vực.

- Ha ha… Cơ Lan, ngươi suy nghĩ nhiều rồi! Đừng nói với ta là, huyết mạch nhãn đồng của tên tiểu tử kia sẽ là một trong Bát Đại Thần Mâu a?

Tào Vân lắc đầu, cười nói.

Mọi người cũng đều bật cười một trận, cũng không đặt ở trong lòng.

o0o

Vụt... Vụt...

Mà ở bên kia, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh ở trong một tầng hư quang huyền ngân sắc đáp xuống bên cạnh phế tích cổ thành.

Đồng tử mắt trái của Triệu Phong đã khôi phục lại màu sắc bình thường, chỉ là mái tóc vẫn là màu tím, phối hợp với khuôn mặt càng tuấn mỹ của hắn, đối với những kẻ khác phái càng có lực hấp dẫn trí mạng.

Giữa không trung, đồng tử mắt trái của Triệu Phong đại khái đảo quét một vòng.

Tòa phế tích cổ thành trước mắt này, phạm vi rất lớn, không thua kém gì thế giới thành thị dưới lòng đất.

Trong mơ hồ, Triệu Phong có thể phán đoán, đây đã từng là một tòa thương mậu trọng thành phồn vinh, các đại chủng tộc trong Không Gian Thần Huyễn lui tới nơi đây, tiến hành giao dịch.

Trong thành trì, có thể nhìn thấy cốt hài các loại Dị tộc rãi rác khắp nơi, kể cả các phong cách kiến trúc chủng tộc bất đồng.

Về sau, cũng không biết nơi này đã lọt vào đại kiếp nạn gì, khiến cho sinh linh trong tòa thương mậu trọng thành này ở trong thời gian ngắn đều chết hết, biến thành một mảnh phế tích.

Hai người vừa mới tiến đến bên cạnh tòa phế thành này, liền cảm nhận được ở bên trong truyền đến nguyên khí thiên địa chấn động cùng chân nguyên, vĩ lực va chạm mãnh liệt.

Chiến đấu cùng tranh đoạt trong tòa phế tích thành trì này dị thường kịch liệt.

- Hóa ra, trong tràng đại kiếp nạn không biết kia, sinh linh bên trong cổ thành tuy là đã chết hết, nhưng vẫn còn có rất nhiều trọng bảo hiếm quý được bảo tồn lại!

Triệu Phong căn bản cũng hiểu được nguyên do.

Cái này chính là Thần Linh Nhãn của hắn thông qua nhìn thấu triệt phân tích đại khái mà đưa ra kết luận.

Trên thực tế, trong tòa phế tích thành trì này quả thật có thể khai thác được không ít dị bảo cổ lão xa xưa hiếm quý.

Vụt vụt vụt...

Chúng cường giả trận doanh Thế gia bọn Tào Vân, Cơ Lan phía sau lại một lần nữa phản hồi trở lại phế tích thành trì, tham dự quá trình tranh đoạt các trọng bảo khác.

- Chúng ta dường như đã tới chậm rồi!

Sắc mặt Nam Cung Thánh có một tia hưng phấn, dưới loại thế cục hỗn chiến như thế này, không gian thiên phú của hắn càng thích hợp cho việc đục nước béo cò.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, không chút do dự, liền lắc mình tiến nhập vào trong phế tích cổ thành.

Mới vừa bay đi được mấy chục dặm, phía trước xuất hiện vài chục gã thiên tài tinh anh đang tranh đấu, trong đó có đệ tử Thế gia, cũng có thiên tài tông môn.

- Cút! Khoáng Cổ Tinh Thạch này là do Bát Tinh Lâu chúng ta phát hiện trước!

- Lời ấy sai rồi! Khoáng Cổ Tinh Thạch này chính là tài liệu luyện chú Thần binh Thiên cấp tuyệt phẩm có một không hai, trên Đại lục sớm đã tuyệt tích, chính là vật liệu mà Thái thượng Trưởng lão Khương gia ta đang cần!

Hai phương nhân mã, đều có Vương Giả Hư Thần Cảnh tham dự.

Một ít Nửa bước Vương Giả đang đánh nhau sống chết, dựa vào ưu thế của huyết mạch hoặc là công pháp, có thể phát huy ra chiến lực cấp Vương Giả.

Phụ cận cũng có một ít thế lực cường giả đang âm thầm nhìn trộm.

Vụt... Vụt...

Đúng lúc này, một tầng hư quang huyền ngân sắc từ trên không trung song phương tranh đấu đảo quét mà qua.

- Người nào?

Hai phương nhân mã đều có chút cả kinh.

Trong hai người mới tới có một vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực, tựa hồ còn tinh thông bí kỹ Không Gian!

- Chỉ là một ít khoáng thạch vật liệu mà thôi!

Trong hư quang huyền ngân sắc, một gã thiếu niên tóc tím, vẻ mặt bình thản nói.

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh, một kẻ có Tỏa Thiên Cung, một kẻ có Càn Khôn Kiếm, đối với Thần binh cùng vật liệu luyện khí bình thường, hứng thú cũng không lớn.

Giá trị Khoáng Cổ Tinh Thạch kia mặc dù rất cao, nhưng cũng còn không đủ để khiến cho hai người phải trả giá thật đắt để liên lụy vào.

Vụt...

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh từ trong đám người song phương bay ngang mà qua.

- A! Thủy Mẫu Chi Tinh của ta!

Một nàng thiếu nữ tóc lam ôn nhu trong đó, tiếu dung nghẹn khuất đỏ bừng, hô nhỏ một tiếng.

Ầm…

Dưới một cỗ thể phách cự lực cùng không gian bí pháp bao phủ, nàng không có năng lực phản kháng, Thủy Mẫu Chi Tinh mới vừa đắc thủ, đã bị cướp đoạt đi mất!

- Hai tên gia hỏa kia dám cướp đoạt trân bảo của Đệ nhất mỹ nữ Khương gia Khương Phi Tuyết!

Một ít thế lực tinh anh bốn phía đang âm thầm nhìn trộm, cũng không khỏi kinh ngạc một trận.

Phiến khu vực này khai thác được không ít khoáng thạch đỉnh phong trân quý, trong đó Khoáng Cổ Tinh Thạch kia chính là có giá trị cao nhất.

Thiên tài tinh anh hai đại thế lực siêu cấp Khương gia cùng Bát Tinh Lâu đang tham dự tranh đoạt.

Nào ngờ, hai gã thiên tài chẳng biết thuộc thế lực nào từ đâu xuất hiện, cứ như vậy ngang nhiên sát tiến vào, xuống tay đối với Đệ nhất mỹ nữ Khương gia.

- Phi Tuyết muội! Chờ sau khi chúng ta đoạt được Khoáng Cổ Tinh Thạch, lại giúp ngươi xả giận!

Một vị thanh niên hắc bào Vương Giả của Khương gia, ánh mắt lãnh liệt đảo quét qua phương hướng Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh rời đi.

Vụt...

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh tiến thẳng vào chỗ sâu trong phế tích cổ thành.

- Không tệ! Thủy Mẫu Chi Tinh này có thể bổ khuyết một chút thuộc tính không đầy đủ của Tinh hạch Phong Lôi kia!

Vẻ mặt Triệu Phong mang theo ý cười.

Chỉ chốc lát, hai người lại gặp được một đám đoàn đội tinh anh gần một trăm người, tựa hồ là một cái Gia tộc nào đó.

- Ha ha ha… Nơi đây không ngờ lại đào móc ra hai kiện Thần binh Thiên cấp tàn phá, hơn nữa lại tương đối đầy đủ!

Một gã thiếu niên chiến bào tử kim, cười lớn một tiếng.

Gã thiếu niên này có tu vi Nửa bước Vương Giả, bên cạnh còn đứng một vị lão giả khô diện, lại là một vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực.

- Thập Tam Hoàng tử, ngoại trừ Thần binh Thiên cấp, trong này còn một gốc Mặc Lục Trúc Tử bị phong ấn…

- Ồ? Nơi này có một kiện nhuyễn giáp tổn hại, còn có cả một kiện Thần binh Địa cấp không chút tổn hại nữa!

Một ít thiên tài hoặc lão bối tinh anh phụ cận cũng đều có phát hiện.

Những người này, cũng đều lấy Thập Tam Hoàng tử chiến bào tử kim kia làm chủ.

Mà các thế lực chung quanh, nhiều nhất cũng chỉ là âm thầm nhìn trộm, không dám chạy vào tranh đoạt ích lợi.

Vụt...

Đúng lúc này, một tầng hư quang huyền ngân sắc từ giữa không trung phóng vọt mà đến.

- Vương Giả Lĩnh Vực Không Gian hệ!

Sắc mặt lão giả khô diện kia khẽ biến, lộ ra vẻ cảnh giác.

- Người tới là thế lực phương nào? Chúng ta chính là người của Hoàng tộc Đại Càn, mau mau tránh lui!

Một gã Nửa bước Vương Giả trong đó quát lạnh một tiếng.

Vụt...

Một tầng hư quang huyền ngân sắc kia không những không lùi mà còn tiến tới, chợt lóe lên một cái, đã tiến nhập vào trong đám người.

Oanh!

Trong đám người, một ít thiên tài Hoàng tộc lọt vào một cỗ thể phách áp lực giống như núi cao đè xuống, khiến cho không ít người hộc máu.

- Tặc tử lớn mật! Dừng tay!

Lão giả khô diện kia quát lớn một tiếng, hóa thành một đạo tàn quang khô vàng, sát hướng hai người kia.

Nam Cung Thánh cười lạnh một tiếng, đảo tay đánh lại một quyền, quang huy ngân tử sắc liên tục lóe sáng.

Bồng oanh!

Thoáng chốc, hai cỗ Vương Giả vĩ lực cùng hư ảnh Không gian Lĩnh Vực ở giữa không trung chạm vào nhau, phát ra dư âm cường đại, lại khiến cho tinh anh Hoàng tộc phụ cận không chết cũng bị trọng thương.

- Lão thất phu! Tài nguyên trong Không Gian Thần Huyễn này, người thấy có phần!

Trong Lĩnh Vực Không Gian hệ, một gã thiếu niên tóc tím oanh ra một quyền, quyền kình lực phách cường đại, dâng lên một tầng huyết diễm đỏ tươi giống như thiêu đốt, đánh thẳng về hướng lão giả khô diện.

Thình thịch!

Lão giả khô diện bị mạnh mẽ đánh lui trở về. Hắn vừa sợ vừa giận, cũng không dám buông tay mạnh mẽ xuất thủ, nếu không sẽ làm bị thương càng nhiều nhân mã bên ta.

Một kích giao phong vừa rồi, hắn chẳng những không chiếm được tiện nghi, ngược lại còn ăn phải một ít thiệt thòi nữa.

Vụt...

Trong một mảnh hỗn loạn, tầng hư quang huyền ngân sắc kia chỉ lưu lại thời gian mấy hơi thở, liền phiêu nhiên bay đi.

- Điện hạ, không xong! Vừa rồi một đoạn lớn trân bảo Mộc hệ Vô Cương Thương Mộc kia, đã bị hai người kia cướp đi rồi!

- Ta mới vừa đào móc được mấy khối Không Tinh Nguyên Thạch, cũng bị đoạt đi rồi!

Vài gã đệ tử Hoàng tộc, kinh hoảng thất thố.

- Sao lại có chuyện này! Tặc tử phương nào, dám xúc phạm uy nghiêm Hoàng tộc ta?

Thiếu niên chiến bào tử kim kia khí giận bùng phát.

- Thánh Hoàng bội kiếm!

Thập Tam Hoàng tử kia nộ quát một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh bảo kiếm kim sắc quang mang sáng lạn, ngoài mặt vờn quanh một tầng long văn kiếm khí, một cỗ uy thế hoàng giả chấn động thiên địa, làm cho sinh linh trong cả phế tích cổ thành, tâm thần đều run lên.

- Điện hạ, xin dừng tay!

Sắc mặt lão giả khô diện biến đổi, vội vàng ngăn cản:

- Thánh Hoàng bội kiếm này không thể dễ dàng phát động, huống chi trong này cũng không phải là lãnh thổ Vương triều Đại Càn…

- Cướp đoạt tài nguyên Hoàng tộc ta, há có thể tha thứ?

Nộ khí Thập Tam Hoàng tử căn bản không chỗ phát tiết.

Lão giả khô diện cười khổ, liên tục khuyên nhủ.

Trong Không Gian Thần Huyễn này, tập hợp vô số thiên tài tinh anh các thế lực cường đại quanh thân Đại Lục Vực, Hoàng tộc Đại Càn cũng rất khó một nhà độc đại.

Còn nữa, thứ mà hai người kia cướp đoạt đi, chẳng qua chỉ là một bộ phận ích lợi vừa mới đào móc ra mà thôi.

Nếu phái người đuổi theo, hoặc là mạnh mẽ tranh đấu, chỉ sợ sẽ được ít mất nhiều. Nếu làm không tốt, sẽ dẫn tới các thế lực khác thừa dịp cháy nhà mà hôi của.

o0o

Vụt...

Tầng hư quang huyền ngân sắc kia hướng tới chỗ càng sâu trong phế tích bay đi.

- Ha ha, Vô Cương Thương Mộc này thân là trân phẩm Mộc hệ, đối với việc ta kế tiếp dựng dục ra Mộc Chi Phong Lôi, Ngũ Hành Phong Lôi thứ hai, có sự trợ giúp rất lớn!

Triệu Phong nhẹ nhàng cười nói.

Kế tiếp, hai người thân ở bên trong tầng hư quang huyền ngân sắc này, lại lấy phương thức nhanh như tia chớp đánh bất ngờ, cướp đoạt thêm tài nguyên trân bảo mấy cỗ nhân mã nữa.

Chẳng qua, vài phương thế lực cướp đoạt sau đó, cũng không có Vương Giả Hư Thần Cảnh, chỉ có Nửa bước Vương Giả chiến lực sánh vai Hư Thần Cảnh, thu hoạch tương ứng cũng nhỏ hơn chút.

- Triệu Phong, chúng ta làm như vậy, có thể nào sẽ khiến cho mấy đám thiên tài Đại lục Vương triều này tức giận hay không?

Nam Cung Thánh có chút bất an nói.

Mới trải qua hai cái canh giờ, hai người đã cướp đoạt đi bốn năm đoàn đội.

- Cứ việc tiếp tục! Hai người chúng ta liên thủ, Vương Giả bình thường căn bản không thể tiếp cận được!

Triệu Phong lạnh nhạt nói.

Tổ hợp của hắn cùng Nam Cung Thánh vẫn là rất cường đại.

Hai người trải qua thương nghị, quyết định lại cướp đoạt thêm mấy thế lực đoàn đội nữa.

Không có biện pháp, hai người tới đây khá trễ, chỉ có thể lấy phương thức loại tống tiền này mà cướp đoạt một ít tài nguyên trân tài.

Đúng lúc này…

Ầm ầm ầm...

Ở chỗ sâu trong phế tích, truyền ra thanh âm chiến đấu kinh hồn động phách, một cỗ chân nguyên áo nghĩa ba động mạnh mẽ bay vọt tới, khiến cho Nam Cung Thánh cũng phải giật mình một trận.

o0o

Trên không trung một tòa cung lầu tàn phá.

- Vũ Phi cô nương, thực lực của ngươi khiến cho chúng ta tâm phục! Nhưng chỉ dựa vào thực lực một mình Đoan Mộc gia các ngươi, chỉ sợ không thể cùng bốn phương thế lực chúng ta chống đỡ!

Một gã nam tử đầu trọc cao lớn chiến bào đen như mực, đạm mạc mở miệng.

Ở một phương của hắn còn có ba vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, đồng loạt đối kháng một nàng nữ tử váy tím tuyệt đại tao nhã phía trước.
Bình Luận (0)
Comment