Chúa Tể Chi Vương

Chương 844

- A a…

Một luồng khí lưu viêm nhiệt khủng bố, từ trong đại môn Luyện Chú lâu trút xuống, dưới tiếng kêu gào thê thảm, có bốn năm vị tinh anh thiên tài, đã bị thiêu đốt thành tro tàn, hơn mười vị Vương Giả và Nửa bước Vương Giả trọng thương.

Trong Hoàng tộc Đại Càn, một vị Vương Giả mới tấn chức, bị khí lưu viêm nhiệt chính diện thổi trúng, thi thể cháy đen ngã xuống trước đại môn.

Trước đại môn kim loại màu đen của Luyện Chú lâu.

Những thế lực tiểu đội của Hoàng tộc, Thiên Kiếm Các, Đoan Mộc gia, Viên Công Phủ, không ai là may mắn thoát khỏi.

Hít…

Những cường giả tránh được một kiếp, trong lòng vẫn còn sợ hãi, thầm hít một ngụm khí lạnh.

Nếu như bị thổi trúng chính diện, chín phần thiên tài tại đây, e rằng đều khó có thể may mắn thoát khỏi.

Chỉ có thể nói, những người đứng gần cửa đại môn, vận khí tương đối kém mà thôi.

Tại rất nhiều thời điểm, người có thể kiên trì tới cuối cùng, trở thành một nhà độc đại, không nhất định phải là chiến lực mạnh nhất, có lẽ là vận khí tương đối tốt thì đúng hơn.

- Là lão phu đã sơ sót, Luyện Chú lâu này đã nhiều năm không mở ra, lô hỏa bên trong còn chưa tắt, bởi vì tản nhiệt không tốt, cho nên mới tích súc một luồng viêm nhiệt. Khoảnh khắc đại môn mở ra, luồng viêm khí này cũng theo đó mà trút ra ngoài…

Vị Đại Sư trận pháp của Hoàng tộc, nói với vẻ hổ thẹn bất an.

Trên mặt và quần áo của hắn, cũng bị cháy đen một trận, nếu không phải vào thời khắc mấu chốt, Bát hoàng tử và lão giả khô diện đã ra tay bảo hộ, nói không chừng hắn cũng khó thoát được một kiếp.

Một lúc lâu sau…

Trong Luyện Chú lâu, luồng viêm khí cực nóng đã không còn thổi ra rõ ràng nữa, chẳng qua vẫn còn rất nóng.

Trước cửa đại môn kim loại màu đen, không còn người nào dám vượt qua.

- Tốt nhất là hãy chờ thêm nửa ngày, để những viêm nhiệt trong Luyện Chú lâu, tản bớt một ít.

Hai ba vị Tông Sư trận pháp ở đây, đều có ý kiến tương đồng.

Thông qua cửa kim loại màu đen, mọi người đều có thể nhìn thấy hỏa lô khổng lồ trong Luyện Chú lâu, mơ hồ ẩn hiện một luồng viêm quang xích hồng sắc.

Hỏa lô này, nói là một cái luyện lô, còn không bằng nói là một cái hố lửa khổng lồ dưới đất.

Thậm chí, có thể nói là một hỏa vực.

Cách từ rất xa, nhưng viêm quang trong hỏa lô kia, vẫn mang đến cho mọi người cảm giác nóng rát, hít thở không thông.

- Trải qua thời gian dài như vậy, không ngờ trong luyện lô vẫn còn có thể phát ra viêm lực đáng sợ như vậy…

Ở đây không thiếu những tinh anh lão bối am hiểu về luyện khí.

Mà trong hỏa lô kia, viêm hỏa giống như “vĩnh hằng bất diệt”, đã hoàn toàn lật đổ thường thức của chúng nhân.

- Có lẽ, đây chính là Lĩnh Vực của Thần.

Mọi người đều kinh thán, trên mặt lộ ra vẻ hứng phấn và chờ mong.

Có lẽ, mọi người đã chân chính bước vào “Trọng địa” của Tà Dương Phủ.

Lúc trước, những kỳ ngộ khổng lồ mà mọi người thu hoạch, so với nơi này, quả thật không khác gì những vật tầm thường.

- Mọi người cẩn thận, ta cảm thấy trong Luyện chú lô, đang có một luồng viêm lực cấm kỵ khổng lồ, một khi hoàn toàn bùng nổ, cho dù là Bán Thần đích thân đến đây, e rằng cũng khó có thể toàn thân trở ra.

Lão giả tóc trắng của Thiên Kiếm Các, trầm giọng nói.

Mọi người nghe vậy, đều cảm thấy trong lòng thoáng run.

Ngay cả Bán Thần cũng khó có thể toàn thân trở ra, e rằng đó là cấp độ của Thiên Giai Thần Vị rồi.

Theo thời gian trôi qua.

Luồng viêm nhiệt cực nóng từ trong Luyện Chú lâu phát ra, đã thoáng chậm lại.

Nửa ngày sau, luồng viêm nhiệt cực nóng tích súc trong Luyện Chú lâu cũng dần tiêu tán bảy tám phần.

Lúc này.

Ánh sáng viêm nhiệt trong Luyện Chú lâu cũng ôn hòa hơn một chút, có thể nhìn thấy rõ quang cảnh tán loạn bên trong, gồm một ít khoáng thạch luyện khí và Thần binh cũ nát.

Những Thần binh cũ nát hoặc mảnh vụn này, mặc dù đã trải qua một thời gian dài, nhưng khí tức nó phát ra, vẫn như cũ khiến mọi người cảm thấy tim đập mạnh.

Ô...ô...ô...n...g!

Thần binh vũ khí của mọi người ở đây, đều sinh ra chấn động run rẩy, cho dù là số ít Thánh Khí truyền thừa trong đó, cũng không ngoại lệ.

“Thánh Hoàng bội kiếm” trong tay Thập Tam hoàng tử, cũng truyền đến một trận run rẩy nhè nhẹ, mơ hồ có chút hưng phấn.

- Thần Vẫn thiết… Đó là loại tài liệu Thượng Cổ được cất giữ trong cấm địa của Hoàng tộc…

Bát hoàng tử lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

Hắn nhận ra trước luyện hỏa lô, chính là một loại khoáng thạch luyện khí tên là “Thần Vẫn Thiết”.

Loại khoáng thạch luyện khí này, cho dù là ở Đại Càn Vương triều cũng vạn lần khó gặp, ngay cả Hoàng tộc cũng chỉ có vài khối, thậm chí còn canh giữ nghiêm ngặt.

Vậy mà ở đây, lại có loại khoáng thạch này.

Loại tài liệu luyện khí tương tự “Thần Vẫn Thiết”, cũng có thể tùy ý nhìn thấy trước luyện hỏa lô.

Đương nhiên.

Thực sự hấp dẫn mọi người, vẫn là Thần binh cũ nát và mảnh vỡ trong luyện hỏa lô, trong đó thậm chí còn có một ít bán thành phẩm và thành phẩm.

Sâu trong luyện hỏa lô, dường như truyền đến một luồng khí tức Thần binh chấn thế.

Trên sân, chỉ có một vài tồn tại như Tiểu Kiếm Thánh, Cửu hoàng tử, Triệu Vũ Phi, là có thể cảm giác được sâu trong luyện hỏa lô, có một luồng khí tức trọng bảo Thần binh hoàn chỉnh hư hư thực thực.

Nhưng luồng khí tức này, đã yên lặng rất lâu rồi, ngay cả cảm quan của bọn họ cũng không dám chính diện tiếp xúc, sợ rằng sẽ dẫn đến một hồi tai kiếp không thể ngăn cản.

Dù sao đi nữa, nơi này cũng là luyện khí lâu của Thần phủ.

Cho dù nơi này xuất hiện Thần binh Thiên cấp, thậm chí là “Cổ Thần Khí” trong truyền thuyết, cũng không có gì là bất ngờ.

- Lão hủ vào trước thăm dò.

Mái tóc trắng của Tiểu Kiếm Thánh lay động, trong mắt đầy vẻ sắc bén kiên quyết, trên người mơ hồ lộ ra một loại đảm khí không màng đến sinh tử.

Vụt...

Bóng trắng lóe lên, Tiểu Kiếm Thánh tóc trắng là người đầu tiên bước vào Luyện Chú lâu.

Một vài tinh anh thiên tài phía sau, đều nhìn theo bóng dáng của lão giả tóc trắng, trong mắt tràn ngập kính ý.

Không ít người đều biết, thọ nguyên của Tiểu Kiếm Thánh đã đến gần đại nạn, từ khi tiến vào Tà Dương Phủ, đã có quyết tâm tìm sống trong chỗ chết.

- Đuổi theo.

Phần đông đội ngũ như Thiên Kiếm Các, Hoàng tộc, Đoan Mộc gia, cũng dè dặt thận trọng, theo sau Tiểu Kiếm Thánh.

Hít…

Vừa bước vào Luyện Chú lâu, lòng bàn chân của mọi người đã nóng ran.

- A…

Một luồng viêm nhiệt nóng rát, khiến không ít thiên tài phải nhảy dựng lên, kêu la oai oái.

Phía sau, những cường giả lưu phái Viêm đạo hoặc Băng thủy, lại dễ chịu hơn một chút.

Tinh anh thiên tài Viêm đạo, bản thân có kháng tính cao đối với Viêm lực, mà cường giả Băng Thủy nhất hệ, cũng có thể chống đỡ và hỏa giải viêm nhiệt.

- Nhiệt độ cao quá…

Thập Tam hoàng tử của Hoàng tộc, cũng cảm thấy nóng không chịu nổi.

Mặc dù trong Tà Dương Phủ, hắn đã tấn chức Vương Giả, nhưng với xuất thân cao quý của hắn, nào đã từng chịu qua loại dày vò như thế này.

- Nóng quá, cho dù là Đại Đế, ở trong này thời gian dài, cũng sẽ bị nướng chín.

Một tên Nửa bước Vương Giả vừa mới tiến vào được chừng vài nhịp hô hấp thì trên trán đã ứa đầy mồ hôi, toàn thân nóng rát bất an.

Trong Luyện Chú lâu.

Càng gần trung tâm luyện hỏa lô thì nhiệt độ càng cao hơn.

Lúc này, mọi người chỉ vừa mới tiến vào Luyện Chú lâu, ở rìa ngoài chứ chưa xâm nhập vào sâu trong luyện hỏa lô.

Thế nhưng.

Tuyệt đại đa số Thần binh cũ nát hoặc khoáng thạch, đều nằm tương đối gần luyện hỏa lô.

Những Thần binh cũ nát hoặc mảnh vỡ, thậm chí khoáng thạch luyện khí, chỉ cần tùy tiện một hai loại lưu truyền bên ngoài, e rằng cũng đủ khiến cho Tông phái Tam Tinh, Tứ Tinh phải điên cuồng tranh đoạt một phen rồi.

Trong đó, “Thần Vẫn Thiết” mà Hoàng tộc Đại Càn xem như trân bảo canh giữ nghiêm ngặt, thì lại rất bình thường ở nơi này.

Giá trị cao nhất, vẫn là những Thần binh tương đối hoàn chỉnh.

- Gần rồi…

Tiểu Kiếm Thánh tóc trắng, mang theo một tia cười nhạt như nhìn thấu sinh tử.

Toàn thân của hắn được một tầng kiếm ảnh Bạch Hồng rực rỡ bao phủ, từng bước một tiếp cận luyện hỏa lô, dẫn đầu mọi người một bước.

Giờ khắc này.

Kiếm khí cường thịnh trên người lão giả tóc trắng, đã khiến cho mọi người khắp toàn trường phải kinh hãi khiếp sợ.

Ô...ô...ô...n...g!

Bỗng nhiên, sâu trong Luyện Chú lâu, chợt truyền đến một đạo kiếm minh chấn động thiên địa, xuyên suốt linh hồn.

Linh hồn moi người, thậm chí chân nguyên khí huyết trong cơ thể, cũng theo đó mà rung động.

- Khí tức kiếm khí thật đáng sợ…

Tiếng kiếm minh đó, khiến những Vương Giả và Nửa bước Vương Giả ở đây, cảm thấy thể xác và tinh thần rét lạnh, bước chân cứng đờ.

Mọi người chỉ có thể miễn cưỡng quan sát.

Chỉ thấy, phụ cận luyện hỏa lô, có một thanh đồng kiếm cũ nát màu xanh.

Thanh kiếm này, thoạt nhìn giống như một miếng đồng nát, nhưng cẩn thận nhìn kỹ, sẽ phát hiện chất liệu và tạo hình cổ xưa phi phàm.

Ô...ô...ô...n...g!

Thanh đồng kiếm màu xanh cũ nát, nằm trên mặt đất, vang lên từng trận kiếm minh, khí tức Kiếm Đạo không gì sánh nổi, xuyên qua vật chất hư không, thấu triệt linh hồn.

Ọc ọc…

Một vài thiên tài nội tình tâm thần không đủ, đều hộc máu, tâm thần trọng thương.

Bịch bịch…

Hơn nữa, trong Luyện Chú lâu vốn cực kỳ nóng, vài tên Nửa bước Vương Giả không kiên trì nổi, lập tức ngã xuống đất hôn mê.

- Làm sao có thể…

“Thánh Hoàng bội kiếm” trên người Thập Tam hoàng tử, cũng mơ hồ phát run.

Trong tiếng kiếm minh của thanh kiếm đồng cũ nát kia, ngay cả “Thánh Hoàng Bội Kiếm”, cũng mơ hồ phát ra một trận run rẩy và kiêng kỵ.

- Ngay cả Thần binh Thiên cấp cũng không thể khiến Thánh Hoàng Bội Kiếm sợ hãi. Vậy mà kiện Thần binh cũ nát, linh tính uy lực hao tổn này lại làm được.

Mọi người trong Hoàng tộc Đại Càn, đều kinh hãi vô cùng.

Bát hoàng tử, Cửu hoàng tử, Thập Tam hoàng tử, đều nhìn nhau, trên mặt đầy vẻ rung động.

Thân là thành viên Hoàng thất, bọn họ tự nhiên biết rõ ý nghĩa của “Thánh Hoàng Bội Kiếm”.

Cho dù Thánh Hoàng Bội Kiếm trong Không Gian Thần Huyễn này, cũng không thể phát huy được uy chân chính.

- Cổ Thần Kiếm.

- E rằng đây là một kiện Cổ Thần Khí hư tổn.

Ba đại hoàng tử của Đại Càn Vương triều, đều vô cùng sợ hãi, đưa ra một kết luận chung.

Mà kết luận này, lại càng khiến ba người cảm thấy kiêng kỵ.

Khi đạt được một kiện trọng bảo Thần binh, e rằng sẽ khiến người ta vô cùng sợ hãi, thậm chí cảm thấy nó không khác gì một củ khoai lang phỏng tay.

Cổ Thần Khí, bắt nguồn từ Thượng Cổ, thậm chí là Thái Cổ.

Nó có uy lực cường đại ra như thế nào, chỉ giới hạn trong “Thời đại Thần Thoại”.

- Mấy ngàn năm trước, một kiện Cổ Thần Khí xuất hiện, đã trực tiếp khiến cho ba vị Thánh Chủ của một Tông phái Tam Tinh ngã xuống…

- Kiện Thứ Thần Khí đó, chính là đến từ đại Tông Tứ Tinh – Thiên Huyền Cung…

Trong Luyện Chú lâu, truyền đến một trận âm thanh kinh thán.

Đương nhiên.

Thanh kiếm đồng hư hại trước mắt, không phải là Thứ Thần Khí, bởi vì chỉ cần một vài tia khí tức còn sót lại của nó, cũng đủ khiến cho Thánh Hoàng Bội Kiếm phải run rẩy sợ hãi.

Bên ngoài Luyện Chú lâu.

- Khí tức Cổ Thần Khí.

Hai đạo thân ảnh tóc tím, dưới sự bao phủ của một tầng hư mang tím bạc, lóe lên, tiến vào đại môn Luyện Chú lâu.

- Tử Phát Song Tà.

Trước đại môn Luyện Chú lâu, một vài thiên tài tinh anh không chịu được dày vò của viêm nhiệt, đều không khỏi kinh hãi thốt lên, vẻ mặt tràn ngập cừu hận đối địch.

Nhưng trước mắt.

Bên trong Luyện Chú lâu, viêm lực cực nóng cùng với khí tức của “thanh đồng kiếm hư hại”, cũng đủ khiến cho phần lớn mọi người mệt mỏi và tự bảo vệ mình.

Dưới tình huống không có lợi ích, nguy cơ tứ phía, mọi người cũng không có tâm tình và dư lực mà đi vây diệt “Tử Phát Song Tà”.

Có thể nói, Tử Phát Song Tà tới rất đúng lúc.

Lão giả tóc trắng có chiến lực mạnh nhất, đều dốc toàn bộ tâm lực ứng phó với Cổ Thần Tàn Kiếm, căn bản không thể phân tâm.

- Nếu vạn nhất để cho “Tiểu Kiếm Thánh” nhận được sự tán thành của Cổ Thần Tàn Kiếm, e rằng trong những người từ bên ngoài tiến vào, hắn sẽ trở thành tồn tại vô địch.

- Mặc dù xác suất rất thấp… Nhưng chúng ta cũng không thể không đề phòng.

Ba đại Hoàng tộc của Hoàng tộc Đại Càn bắt đầu nhỏ giọng thương thảo, xem làm thế nào để ứng phó với uy hiếp mà “Cổ Thần Tàn Kiếm” mang lại, tranh thủ tiếp cận những loại khoáng thạch như “Thần Vẫn Thiết”.

Cùng lúc đó…

Tại một nơi khác trong Tà Dương Phủ, trước một tòa Thư Các u ám.

Trong Thư Các rộng rãi, từng bộ thư tịch cổ xưa phát ra từng trận hào quang nhàn nhạt như sao trên trời.

- Khí tức Cổ Thần Khí…

Hiên Viên Văn đột nhiên mở mắt, trước ngực hắn nổi lên một cái ngọc phiến kỳ dị, một tầng quang lưu trắng noãn mơ hồ truyền đến một tia rung động.
Bình Luận (0)
Comment