Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 281

Mặt đất rung chuyển, bầu trời sét đánh. 

Hàng trăm vạn đại quân địa ngục từ hư không xuất hiện. Giống như giáng thế thần ma bao phủ kín thiên địa. 

Chỉ với hơn 20 vạn đại quân, bị hơn 300 vạn đại quân vây kín.

Hoàn toàn là cá nằm trong chậu chỉ chờ bị tàn sát. 

Cái này hoàn toàn là không có khả năng chiến thắng.

“Ngươi thật không định ra tay?”. Alena bên cạnh Vũ Minh quay qua nhìn hắn thật sâu 1 cái.

Vũ Minh không có lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn xuống chiến trường.

Alena thấy thế, khẽ thở dài. Nàng tại chỗ biến mất.

Ngay sau đó, Alena xuất hiện phía trên bầu trời, xung quanh nàng năng lượng kinh khủng dần tụ tập. Chỉ là chưa chờ nàng phát động chiêu thức, 1 sóng lửa liền đem nàng đánh bay ra ngoài.

Vũ Minh ánh mắt híp lại nhìn về phía đó.

Trên không trung, không biết từ bao giờ xuất hiện 1 tên… ma quỷ. Hoặc có thể nói là chúa quỷ.

Hắn hình dáng nhân loại, trên thân mặc 1 bộ quần áo hết sức bình thường. Nhưng chính là cái đầu lại nhô ra 2 chiếc sừng đen, phía sau mọc ra 1 cái đuôi, toàn thân đỏ như máu. Không biết là do làn da hắn sinh ra đã thế hay là do lâu ngày tại trong địa ngục bị lửa đốt thành dạng này.

Vũ Minh tùy ý nhìn 1 cái liền bị tên kia phát hiện.

Trong nháy mắt, Vũ Minh liền bị 1 khí thế vô hình đè ép. Hắn có thể cảm nhận được, nếu như cùng tên kia ra tay, hắn 1% khả năng chiến thắng cũng không có.

Loại kia bễ nghễ, loại kia thản nhiên khí chất. Chỉ có vương giả mới nắm giữ.

Đã không biết bao lâu Vũ Minh chưa cảm nhận được loại khí chất này. Đây không phải là đại biểu cho thực lực, mà đại biểu cho quyền lực.

Chỉ có nắm giữ quyền lực tới mức tận cùng, tại trên vương tọa nhiều năm mới có được loại này khí chất.

Hết thảy bên dưới chỉ là thần dân, chỉ có thể cúi đầu xưng thần mà không dám cùng người kia đối mặt. 

Đây chính là vương giả!

Cho dù là Đế Cảnh cũng không có nhiều người có loại này khí chất. Bởi vì rất nhiều Đế Cảnh là đơn độc tu luyện, phía sau họ không có vương triều, họ khí chất là kiểu độc tôn, bá đạo, coi thường chúng sinh. Mà không phải loại này vương giả.

Cũng đúng!

Sở hữu như thế đội quân, cũng không lạ gì nắm giữ khí chất này.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là, kẻ này thực lực, thật sự quá mạnh. Mạnh đến mức Vũ Minh đều cảm thấy vô lực. 

Tên kia tùy ý liếc Vũ Minh 1 cái, sau đó ánh mắt liền thu lại, hắn nhìn xuống bên dưới quân đội, lạnh nhạt lên tiếng.

“Đầu hàng, hoặc là chết!”. 

“Ha ha ha! Satan, ngươi đừng có nằm mơ!”. Arthur cười lớn 1 tiếng, giở lên thanh kiếm của mình chỉ thẳng vào Satan quát lớn.

“Chỉ là phàm nhân, cũng dám cùng bản vương lớn giọng?”. Satan lạnh nhạt nói 1 tiếng, ánh mắt lóe lên 1 cái, một đạo ánh sáng màu đỏ từ hai mắt hắn bắn ra. 

Tốc độ vô cùng nhanh chống. Vượt quá tốc độ âm thanh quá nhiều.

Chỉ là đạo ánh sáng kia chưa chạm vào người Arthur liền bị Alena cản lại. 

“Merlin? Không đúng! Ngươi là ai?”. Satan kinh ngạc nhìn Alena hỏi.

“Hừ! Ngươi không xứng biết tên ta”. 

“Thú vị, rất lâu rồi chưa có ai dám cùng ta nói như thế. Ngươi làm ta nhớ tới lão bằng hữu Merlin”. Satan lâm vào hồi tưởng.

“Ngậm miệng!”. Alena tức giận quát.

“Ồ? Ngươi trong người vậy mà có huyết mạch của hắn? Ngươi là con gái Merlin?”. Satan ngẩn ra một chút, sau đó ánh mắt đầy tham lam nhìn lấy Alena.

“Ngươi không xứng nói tên cha ta”. 

“Ha ha, quả nhiên trời cũng giúp ta. Đã ngươi là con gái hắn, đem ngươi bắt lại hẳn là sẽ ép hắn đi ra được”. Satan cười lớn, sau đó bàn tay duỗi ra nhẽ nắm 1 cái.

Alena biến sắc, lập tức biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện tại cách đó không xa.

“Ha ha, chạy còn rất nhanh. Đã ngươi xuất hiện, những tên này, cũng không cần thiết tồn tại”.

“Giết đi!”. Satan lạnh nhạt nói một tiếng, đám ma quỷ quân đoàn của hắn như cuồng lũ lao vào đám người.

“Ngươi cho rằng ta là không khí sao?!”. Lâm Dũng thấy thế tức giận gắt 1 tiếng, hắn lập tức nhảy vào giữa đại quân ma quỷ chém giết. Chỉ trong vòng vài giây đồng hồ ngắn ngủi liền đem 1 đám lớn ma quỷ diệt sát.

Satan nhìn thấy Lâm Dũng tung hoành ngang dọc, hắn cũng chẳng thèm để ý. Trong mắt hắn, Lâm Dũng chẳng qua chỉ là con kiến hôi mạnh 1 chút mà thôi. Hắn đại quân là vô số, cần gì quan tâm chút tổn thất này.

“Đây chính là ngươi sợ hãi đối mặt sao? Vũ Duệ?”. Vũ Minh trong đầu cùng Vũ Duệ nói chuyện.

“Ha ha, hắn? Còn chưa xứng. Đã ngươi đều biết, ta cũng nói thật, người ta kiêng kị, là Merlin, còn tên này? Chỉ là 1 con cấp cao hồn thể mà thôi!”. Vũ Duệ lên tiếng đầy vẻ khinh thường.

“Thật sao? Đã như vậy, vì cái gì không từ đầu nói cho ta đây?”. Vũ Minh cười lạnh 1 tiếng.

“Không phải không muốn nói cho ngươi, mà là khi đó Merlin hắn còn bên cạnh, mặc dù phát hiện không được ta, nhưng là nếu như ta nhắc tới tên hắn, hắn sẽ biết được ta tồn tại”.

“Ngược lại như bây giờ, ngươi đã biết hết mọi thứ, ta cũng chẳng cần che dấu làm gì”. Vũ Duệ thản nhiên đáp.

“Ngươi cho rằng nói như thế liền qua được việc ngươi lừa ta? Hơn nữa, ngươi lại e ngại hắn điều gì?!”. Vũ Minh lạnh lùng hỏi.

“Thôi đi, ngươi không biết tên này nắm giữ sức mạnh thế nào đâu, nếu như ở bên ngoài, ta sẽ không e ngại hắn cái gì, nhưng đây là hắn thế giới thần thông, mặc dù là giả, nhưng phương thiên địa này, hắn là chúa tể”. Vũ Duệ nói.

“Vậy bây giờ ngươi còn dám đi ra?”.

“Ha ha, ta đi ra là vì hiện tại hắn quản không được ta, địch nhân lớn nhất của hắn là tên gọi Satan kia. Vì bố cục cái này, Merlin ông ta liền cả bản thân cũng thiết kế đi vào không thấy sao? Hắc hắc, chờ xem, vở kịch tiếp theo càng đặc sắc”. Vũ Duệ cười nói.

“...”. Vũ Minh.

Hắn có chút cảm giác quái dị, hắn thế nào cảm thấy, Vũ Duệ đang nói vở kịch kia chính là hắn đây? Hi vọng chỉ là ảo giác đi.

“Vậy ngươi biết Merlin hiện tại đang ở đâu sao?”. 

“Ngươi đủ a, biết rõ còn cố hỏi? Cho ta là đồ ngốc sao?”. Vũ Duệ khinh thường nói 1 câu.

Vũ Minh khóe miệng giật giật 1 cái.

Không sai, hắn quả thật biết được những điều này. 

Merlin vẫn luôn ở bên cạnh hắn, chính xác hơn là ở gần bọn hắn.

Trên cổ Alena đeo sợi kia dây truyền chính là nơi Merlin ẩn giấu.

Trong lâu đài ma, người điều khiển cánh tay Vũ Minh viết ra những lời kia chính là Merlin, ông ta vẫn chưa bao giờ rời đi. 

Cũng ngày hôm đó, Alena nói câu kia “điều kiện trao đổi”, cũng chính là Merlin dẫn dắt Alena nói ra mà không phải bản ý của nàng. Chẳng qua nàng không nhận ra mà thôi.

Cho nên lúc đó hắn nói câu kia “ngươi làm chủ không được” là dành cho Merlin, chứ không phải cho Alena.

Đáng thương Alena đến bây giờ vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì. Còn vẫn đang vì cha nàng lo lắng. Lão già này ngay cả con gái mình cũng thiết kế, thật đúng là đủ hung ác.

Cũng không lạ gì, dù sao Merlin dòng máu trong người cũng là do Incubi để lại, nắm giữ sức mạnh cùng thiên phú vượt quá tưởng tượng của người khác. 

Tuy rằng trong vũ trụ, kiểu người như này không tính là gì, so với đỉnh cấp thiên tài cũng không bằng. Nhưng tại Hệ Ngần Hà có thể nói là tuyệt thế thiên tài. 

Về phần cái gọi là địa ngục cùng Satan quân vương, cũng chỉ là do Vũ Trụ Hải chảy ra tạo thành mà thôi. Cũng chỉ là kiểu biến dị sinh vật, hình thành 1 giống loài mới. Tính ra cũng chỉ là cấp độ trung lưu tại vũ trụ. 

So với những cái kia tộc quần, thật đúng là không đáng xem.

Chỉ là trong mắt Vũ Minh cái gọi là tộc quần không đáng xem này hắn lại không có cách nào đi chiến thắng. Trừ khi đột phá tới Tử Linh cảnh, mới có thể đem những kẻ này toàn bộ diệt sát.

Còn chưa nói tới thần bí Merlin kia. Có thể khiến cho Satan kiêng kị cùng tìm kiếm, đủ biết ông ta cũng không phải dạng vừa gì.

“Đúng rồi, ngươi thật không ra tay sao? Merlin đã tỏ rõ ý vị như thế, ngươi chẳng lẽ không động tâm?”. Vũ Duệ hiếu kỳ hỏi.

“Động tâm? Ngươi cho là ta ngu sao? Ta thiếu nữ nhân?”. Vũ Minh trán đầy hắc tuyến nói.

Không sai!

Merlin là muốn Vũ Minh ra tay cùng Satan chiến đấu, không cần chiến thắng, chỉ cần đem nó suy yếu. Mà Vũ Minh đạt được là Alena.

Nhưng Vũ Minh thật đúng là không có ý định ra tay, chưa nói tới hắn không có hứng thú đối với Alena, nàng còn lừa hắn đây. Hắn chưa đem nàng giết đã là may mắn rồi, còn muốn hắn ra tay? Nằm mơ đi thôi.

Hắn biết, lúc này Merlin là không dám đi ra, bởi vì duy trì nơi này không sụp đổ, cùng nhốt lấy Satan đã khiến hắn suy yếu quá nhiều.

Tại sao lại nói như thế đây? Bởi vì Satan là thật, Alena là thật. Lâm Dũng cùng Vũ Minh cũng là thật, nhưng những thứ khác toàn bộ đều là giả.

Mà không nghi ngờ chút nào, Satan cũng nhận ra điều đó, cho nên mới điên cuồng tìm kiếm Merlin, muốn đem ông ta ra diệt sát, sau đó nơi này sẽ tự động sụp đổ.

Về phần mấy người Duke, cũng chỉ là con rối của Merlin, phối hợp với kế hoạch của hắn mà thôi. 

“Ta biết ngươi không thiếu nữ nhân, nhưng là nàng khác biệt. Ngươi không thấy được nàng nắm giữ sức mạnh vô cùng to lớn sao? Loại này pháp sư là đã không còn tồn tại, đây là thuộc về cổ đại pháp sư tu luyện sức mạnh. So với pháp sư bây giờ, có thể nói mạnh hơn nhiều lắm”.

“Có nàng làm trợ thủ, ngươi có thể bớt đi không ít chuyện”. Vũ Duệ tiếp túc nói.

“Hơn nữa nàng cũng rất xinh đẹp nha, không phải sao? Ngươi lại không lỗ lã gì, cần gì như thế đây”.

“Ngươi giỏi ngươi đi a, không đi đừng ở đó nói nhảm”. Vũ Minh cười lạnh 1 tiếng.

“Ta? Vẫn là quên đi, ta không có diễm phúc đó. Hơn nữa ngươi không thấy, Lâm Dũng hắn bắt đầu suy yếu rồi sao? Đây là hồn thể, không phải thực thể”. Vũ Duệ nói.

Vũ Minh nghe thế híp lại ánh mắt, suy nghĩ xem có nên cho Lâm Dũng rút lui khỏi chiến trường hay không!
Bình Luận (0)
Comment