Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 335

“Đây là thứ ngươi dựa vào?”. Vũ Minh nhìn bầu trời một mảnh hỗn độn phát ra khủng bố năng lượng, kinh ngạc hỏi.

“Muốn thử một chút uy lực sao?”. Jack liếc nhìn Vũ Minh hỏi.

“Ha ha”. Vũ Minh bật cười.

“Ngươi cười cái gì?”.

“Không hổ là người sở hữu trí tuệ linh vật. Thứ này cũng bị ngươi tạo ra được”. Vũ Minh khẽ thở dài nói.

“Ngươi… ngươi biết thứ này? Làm sao có thể. Ta nhưng là tốn nhiều năm trời mới nghiên cứu ra”.

“Cũng đạt tới H3 cấp độ, chỉ là đáng tiếc, bên ngoài này còn dễ nói, nhưng đặt trong chiến trường không gian thật không đủ nhìn”. Vũ Minh lắc đầu nói.

“Ngươi… không sợ?”. Jack nghi ngờ hỏi.

“Sợ? Ừm, ta là thật sợ, sợ nhiều thứ, nhưngkhông phải sợ ngươi vũ khí. Nếu chỉ dựa vào nó liền muốn áp chế ta, chỉ sợ ngươi đối với võ giả tới nói chẳng biết cái gì cả”.

“Ngươi muốn nói cái gì?”. Jack nhíu mày hỏi.

“Ngươi hẳn là có thứ đối phó võ giả, đúng chứ?”. Vũ Minh nhếch miệng nói.

“Không sai”.

“Vậy lấy ra đi, ta để ngươi kiến thứ một chút, võ giả là như thế nào”.

“... Ngươi chắc chắn?”.

“Tới đi, để xem thứ ngươi dựa vào có thể đối phó chúng ta uy lực thế nào”. Vũ Minh cười nhạt một tiếng. Cái thứ đơn giản hóa Diệt Tinh Pháo kia hắn thật không để tâm, bởi vì Jack hắn cũng sẽ không ngu ngốc tới mức cùng chết với họ.

Hắn đoán Jack dựa vào là thứ khác.

Xoạt

Jack từ trong người lấy ra một cây súng nhỏ làm Vũ Minh hơi bất ngờ.

“Là nó?”.

“Không sai, ta đem cơ chế hoạt động của đại pháo vận dụng vào nó. Uy lực nhỏ hơn rất nhiều, nhưng so với vũ khí khác lại mạnh quá nhiều. Chỉ là bình thường vũ khí liền để võ giả như ngươi chật vật như vậy, ngươi nghĩ có thể chống lại nó?”. Jack cười lạnh nói.

“Bắn đi”.

“...”. Jack.

“Đây là ngươi cơ hội cuối cùng thể hiện giá trị của ngươi”. Vũ Minh đôi mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo.

Hắn từ lúc đầu đến giờ chưa từng sử dụng ra bất kỳ võ kỹ nào, bởi vì hắn thừa biết Jack đối với võ giả không biết gì cả, nếu không hắn cũng sẽ không dùng thái độ đó đi phán đoán võ giả.

Hơn nữa, võ giả bên ngoài chiến trường không gian thật sự rất kém cỏi, từ công pháp cho đến võ kỹ, kinh nghiệm chiến đấu. So với chiến trường không gian thật vô cùng phế vật.

Tại chiến trường không gian, không có nơi nào mà không nguy hiểm.

Gia nhập môn phái? Thật xin lỗi, mỗi tháng ngươi đều phải ra ngoài làm nhiệm vụ. Tại chiến trường không gian là không cho phép phế vật tồn tại, thất bại đồng nghĩa với cái chết.

Cho dù là lúc ngủ cũng phải đề cao cảnh giác, bởi vì ngươi không biết ngày hôm sau mình có thể tỉnh lại hay không.

Đương nhiên, những nhân vật trọng yếu thì sẽ có đãi ngộ khác nhau, điều này để nói sau.

Vũ Minh nhìn chằm chằm Jack, chờ đợi hắn nổ súng.

Mà Jack hiện tại nội tâm hơi rối loạn, vốn dĩ, hắn không tin đám người Vũ Minh, bất kỳ lời gì từ họ hắn cũng không tin. Hắn mục đích ban đầu chính là muốn chấn nhiếp đám người Vũ Minh, để họ thấy hắn cường đại.

Chỉ cần đám người Vũ Minh sợ hãi hắn, như vậy hắn liền có thể tiến hành bước tiếp theo.

Đương nhiên, vũ lực uy hiếp hắn sẽ không dùng, hắn cũng không có đủ vũ lực để mà uy hiếp võ giả. Hắn muốn lợi dụng đám người Vũ Minh hấp dẫn chú ý của người khác, để đám người Vũ Minh tiến về nơi bán bộ não, cũng chính là trong miệng Vũ Minh nói linh vật.

Lúc đó, hoàng thất sẽ bị hấp dẫn tới, mà hắn sẽ sử dụng nơi này san bằng hoàng thất.

Không sai, tinh cầu Sofia của hắn là có thể di động. Mà lại nhiều năm qua, hắn đã sớm tích trữ đủ năng lượng để đem hoàng thất san thành bình địa.

Giết người? Hắn không nghĩ tới điều đó, dù nghĩ cũng sẽ không giết được quá nhiều. Hắn muốn, chỉ là để cho hoàng thất đám người kia sợ hãi hắn mà thôi. Mà lại, hắn cũng chính là người để lộ vị trí cho Black Water quân đoàn.

Mà mục đích đây? Giết người dọa khỉ chứ sao.

Chỉ là đáng tiếc, phản ứng của Vũ Minh nằm ngoài dự đoán của hắn. Hiện tại cầm trong tay vũ khí, hắn tâm thần có chút bất định.

Bắn? Vẫn là không bắn?.

Nhưng nhìn nụ cười của Vũ Minh, hắn cắn ra một cái, sau đó bóp cò súng. Mặc dù điều này sẽ khiến những người khác nghi ngờ, nhưng chỉ cần người đã chết, đem trách nhiệm đổ lên đầu Black Water quân đoàn là xong việc.

Vũ Minh ánh mắt co rút lại, nhìn đạo năng lượng bay tới, hắn trong nháy mắt đem Thiên Ma Phản Đạn Khí sử dụng ra.

Ầm!

Đạn năng lượng cùng Vũ Minh võ kỹ va chạm trong nháy mắt phát ra tiếng nổ cực lớn.

Vũ Minh có thể cảm nhận được, chỉ cần hắn sử dụng thiếu đi một chút sức lực liền sẽ bị Jack bắn gục tại chỗ. May mắn hắn cũng không có coi thường, hắn đem toàn lực sử dụng.

Sóng xung kích va chạm làm xung quanh phạm vi mấy chục mét bị san thành bình địa. Bụi mù bay lên tứ tán.

Jack nhíu chặt lông mày nhìn tới, chỉ là khi bụi mù tán đi, hắn ánh mắt trở lên hoảng sợ, gương mặt giấu không được sự sợ hãi.

Chỉ thấy Vũ Minh hai bàn tay lại đang nắm lấy đạn năng lượng, không, không phải nắm lấy. Mà là dùng một loại năng lượng nào đó khống chế lấy đạn năng lượng, đạn năng lượng bắt đầu xoay tròn, sau đó chỉ thấy Vũ Minh nở ra nụ cười.

Hắn nhẹ tay đẩy một cái, đạn năng lượng bắn về một phía.

Ầm!

Tiếng nổ trực tiếp làm Jack sợ hãi lùi lại phía sau vài bước. Tuy nhiên nhìn thấy nụ cười chứa sự khinh bỉ của Vũ Minh, hắn lần nữa nâng lên súng bắn thêm một phát.

Vũ Minh nheo mắt lại, chân giơ lên, một chiêu Thiên Ma Hoàng Quân Bộ đánh ra.

Jack hắn vũ khí cũng chỉ là năng lượng, mà đối với Vũ Minh tới nói, hắn có rất nhiều cách đem năng lượng loại bỏ. Cứng đối cứng chỉ là một loại biện pháp đơn giản nhất mà thôi.

Tuy nhiên có chút ngốc, nhưng là đủ lực chấn nhiếp.

Lần này, Jack nhìn Vũ Minh không chút tổn hại nào đứng đó, nội tâm hắn đã nằm ở biên giới sụp đổ rồi.

“Các ngươi chơi đã chưa?”.

Ngay tại lúc này, Lâm Dũng tiếng nói vang lên.

Vũ Minh nhìn qua thì thấy Lâm Dũng đám người không biết lúc nào đã đứng ở một bên nhìn lấy bọn họ.

“Ta còn tưởng thế nào, uy lực cũng chỉ có một chút như này sao?”. Alena nhíu mày nói.

“Như vậy đã rất kinh khủng rồi có được hay không? Ngươi tại trái đất thấy qua cùng loại uy lực sao?”. Tô Ánh Tuyết bất đắc dĩ nhìn Alena nói.

“Uy lực này đã rất không tệ, ít nhất so với đại đa số vương quốc tới nói đều mạnh hơn”. Vũ Minh nói, sau đó ánh mắt nhìn về phía Jack, nở ra nụ cười.

“Đây là ngươi tất cả sao? Xem ra ngươi kế hoạch phải phá sản rồi”.

“... Ngươi chừng nào thì phát hiện ra?”. Jack không phải người ngu, hắn ban đầu theo dõi Vũ Minh đám người, ngoại trừ Alena ở ngoài, những người khác biểu hiện thật sự quá bình thường. Cho nên hắn đối với võ giả đề phòng hạ xuống một bậc.

Nhưng hiện tại, hắn biết, bản thân là sai lầm cỡ nào.

“Ngay từ lúc tại trong tù, ngươi nói ra thứ kia đáng giá 5 tỷ đơn vị, khi đó ta liền biết ngươi có âm mưu rồi. Chúng ta phối hợp ngươi, chẳng qua là vì muốn thoát ra sớm một chút mà thôi”.

“Sau lần đó, ngươi cho nổ toàn bộ nhà tù, với kích cỡ của nhà tù, muốn cho nổ toàn bộ, dù là thứ đại pháo kia của người cũng làm không được. Cho nên ta biết, ngươi kế hoạch nổ nhà tù đã sớm chuẩn bị từ lâu”.

“Ngươi nói qua mình trốn thoát 12 lần, như vậy, có phải hay không mỗi lần đều là nhà tù Karita? Hẳn là như thế rồi. Nếu không ngươi cũng sẽ không quen thuộc đến như vậy”. Vũ Minh lạnh nhạt nói.

“... Chỉ dựa vào chút đầu mối đó?”. Jack kinh ngạc nói.

“Không, thứ ta dựa vào duy nhất là, sẽ không ai ngu ngốc nói ra tài sản giá trị của mình cho người khác biệt, đặc biệt là người không quen biết. Càng đừng nói là đem họ đến nơi căn cứ của mình”.

“Ta nói đúng chứ?”.

“Không sai. Ngươi nói rất đúng, ta mục đích chính là cho nổ nhà tù, ta cũng sớm biết các ngươi là võ giả, cho nên lần đó bị bắt, ta mới hướng chạy là tới chỗ các ngươi. Đạn tuy không có mắt, nhưng cũng không bắn chuẩn được như vậy”. Jack lạnh nhạt nói.

Quả thật là như thế, nếu như Jack khi đó thật muốn giết người, hắn sớm đã động thủ rồi, mà không phải chờ quân đoàn Thiên Lam tới bắt.

“Vậy sao? Như vậy mục đích ngươi tiếp xúc chúng ta là cái gì?”.

“Vì cái gì? Hiếu kỳ mà thôi. Thuận tiện khám phá một chút năng lực của võ giả là như thế nào. Đáng tiếc, so với ta dự đoán còn kinh khủng hơn. Ta vốn đã làm chuẩn bị rất đầy đủ, nhưng lại coi thường võ giả”. Jack thở dài nói.

“Không, ngươi là coi thường chúng ta. Chúng ta không giống như võ giả mà ngươi biết, đừng nên so sánh võ giả bên ngoài cùng võ giả trong chiến trường không gian. Chúng không xứng!”. Vũ Minh lạnh như băng nói.

Lâm Dũng đám người nghe nhất thời mờ mịt.

Chúng ta đi qua chiến trường không gian khi nào???.

Bình Luận (0)
Comment