Buổi ký tặng EP đầu tiên diễn ra ở quảng trường Đế Vương. Theo như lịch trình thì đầu tiên cả nhóm sẽ đến khách sạn Đế Vương tham dự buổi họp báo ra mắt với các phóng viên. Trong phòng họp báo tụ tập rất đông người trong giới truyền thông, cả quen thuộc lẫn không quen thuộc. Jessica cũng cùng nhóm tới tham dự buổi họp báo, sẵn tiện điều khiển hiện trường, không để những câu hỏi tiến triển đến mức không khống chế được. Dù gì nhóm nhạc cũng chỉ vừa mới ra mắt, cũng không có tai tiếng gì, nên cô cũng không cần lo lắng quá mức.
Các câu hỏi cho tới bây giờ đều xoay quanh việc quảng bá cho EP, phần lớn câu hỏi là do Hạ Chinh trả lời, những thành viên còn lại thỉnh thoảng phụ họa một hai câu. Có điều Tần Tu không chủ động mở miệng nhiều lắm. Jessica nhìn thoáng qua, vỗ nhẹ bả vai Tần Tu một chút. Mặc dù các thành viên khác có hỗ trợ phân tán sức chú ý, nhưng Tần Tu quả thật rất hấp dẫn, luôn liên tục bị phóng viên lợi dụng sơ hở.
Đúng như dự đoán.
“Tần Tu diễn Lãnh Liệt lâu vậy rồi mà vẫn chưa thoát vai được sao?” Có phóng viên trêu ghẹo hỏi, “Sắc mặt cậu tệ như vậy, hay là có chuyện gì xảy ra ?”
Phía dưới cũng có những phóng viên truyền thông khác cười rộ lên phụ họa.
Thẩm Triệt nhìn về phía Tần Tu ngồi bên cạnh, trong lòng nói mặt anh ta lúc nào chả đơ đơ như quân bài poker thế đấy. Đâu có phải sắc mặt khó coi đâu?
Tần Tu sờ sờ má một chút, cười nói: “Sắc mặt tôi trông tệ lắm sao?”
Nụ cười kia nháy mắt thắp sáng toàn hiện trường. Tay phóng viên vừa trêu ghẹo kia lập tức im lời, camera khắp phòng thì liên tục “tách tách tách” chụp lại nụ cười ngắn ngủi của băng sơn mĩ nam.
Jessica thở nhẹ một hơi, lại không ngờ rằng thách thức thật sự còn ở phía sau.
Một phóng viên của một tuần san giải trí mới thành lập giơ tay đặt câu hỏi: “Không biết vị trí của TAKE FIVE đối với Quan Triều là như thế nào nhỉ? Tôi đã xem qua Official website cùng MV của ca khúc mới, trong một số lịch trình sắp tới và các cuộc phỏng vấn trên Internet, tâm điểm của nhóm dường như là đặt trên người Tần Tu. Nhóm nhạc này, xin lỗi tôi nói thẳng, không giống những nhóm nhạc thần tượng khác mà Quan Triều đào tạo, kì thật giống với nhóm nhạc của riêng Tần Tu thì đúng hơn.”
Lời này vừa nói ra toàn hiện trường liền “Ồ” lên. Sắc mặt năm thành viên sau bàn phỏng vấn đều trở nên tương đối khó coi, đương nhiên còn có cả Jessica. Thế nhưng đối với nữ đại diện tài giỏi này mà nói, câu hỏi này cũng không nằm ngoài dự đoán, việc ngoài dự đoán của cô chính là, nó tới quá sớm mà thôi. Vừa mới tuyên bố phát hành EP đầu tiên mà đã có người nghi ngờ thế này, cũng không phải chuyện tốt lành.
Các phóng viên khác ở hiện trường đều đã châu đầu ghé tai nhau bình luận. Một câu hỏi lúng túng như vậy thành viên trong nhóm hiển nhiên không thể trả lời. Jessica kéo microphone gần lại:
“Hiện tại Tần Tu quả thật là thành viên nổi tiếng nhất trong nhóm. Việc này cũng liên quan nhiều đến chuyện cậu ấy đóng vai Lãnh Liệt. Mà vai diễn này mọi người cũng nhìn thấy rồi, cậu ta thật sự là lựa chọn tốt nhất. Nếu trong buổi phỏng vấn sắp tới, mọi người cảm giác có thiên về phía Tần Tu hơn, cũng chỉ là vì nguyên nhân như vậy. Trong Official website cùng MV, tần suất xuất hiện của năm người là hoàn toàn ngang nhau. Nếu các bạn cho rằng Tần Tu có vẻ rất nổi bật, tôi nghĩ đó là vấn đề chú ý cá nhân của các bạn.”
Nói tới đây lại dừng một chút nhấn mạnh, “TAKE FIVE vừa mới thành lập, kế tiếp mọi người sẽ lần lượt nhìn thấy ưu điểm của bốn thành viên còn lại. TAKE FIVE chính là ngôi sao sáng được mong chờ nhất của giới thần tượng trong tương lai, chỉ một thành viên là Tần Tu đây đã chứng minh được cho mọi người thấy điều này.”
Tuy rằng Jessica thuận lợi trả lời trôi chảy, đưa ra lời giải thích hợp tình hợp lý cho sự nghi ngờ của người ngoài, nhưng vấn đề này ở trong lòng các thành viên thì không dễ dàng lặng sóng giống như vậy. Ngay cả bản thân Jessica, trong tương lai, liệu còn có thể một lần nữa đối mặt với vấn đề này hay không, cô cũng không chắc chắn.
Buổi họp báo kết thúc trong buổi sáng, đến giữa trưa ăn cơm rồi nghỉ ngơi, đến chiều thì tiếp tục tiến hành ký tặng.
Câu hỏi của phóng viên《 Tuần san ngôi sao mới khiến cho không khí trong phòng nghỉ đến lúc này vẫn gượng gạo. Quà tặng cùng thư do fan đưa tới chất thành đống trên bàn dài, tất cả đều là do Nữu Nữu thay mặt mang về từ chỗ nhóm fan cắm chốt trước cổng khách sạn, thế nhưng cũng không có ai mở ra xem. Nữu Nữu cố hết sức muốn làm nóng không khí, đi đến trước cửa sổ sát đất nhìn xuống quảng trường Đế Vương dưới khách sạn, ra vẻ kích động nói: “Fan đứng chờ nhiều thiệt nha! Các cậu nói có thể có bao nhiêu nhỉ?”
“Là fan của Lãnh gia mới đúng.” Doãn Long Nhất không mặn không nhạt phun một câu.
Hạ Chinh thở dài một hơi, lấy một lá thư mở ra, có vẻ không muốn gia nhập vào cuộc cãi cọ nhàm chán vô vị.
Tần Tu đẩy ghế dựa đứng lên, đi thẳng ra khỏi phòng nghỉ.
Thẩm Triệt đứng dậy nhìn Doãn Long Nhất một cái: “Anh hơi quá đáng rồi đấy.”
Doãn Long Nhất nhún nhún vai, nói với Thẩm Triệt đang xoay người định bước ra ngoài: “Thật không biết cậu bảo vệ tên đó như vậy làm gì? Thẩm Triệt, cậu rốt cuộc có tự hiểu được không vậy? Cậu cùng lắm chỉ là làm nền cho Tần gia mà thôi. Cậu cho là cứ xum xoe như vậy, hắn ta sẽ chia cho cậu chút danh tiếng sao?”
Lời này nói ra cũng quá chướng tai, Phương Viên nhíu mày, ngay cả Hạ Chinh cũng nhịn không được : “Đủ rồi.”
“Đủ cái gì mà đủ? Jessica không ở đây, ngược lại tôi rất muốn nói cho rõ ràng, Quan Triều làm như vậy thật sự quá không ra gì. Đem bốn người chúng ta cột vào một chỗ làm đệm lưng cho Tần Tu!”
“Không phải bốn.” Thẩm Triệt quay đầu lại nói, “Ít nhất có tôi không phải bị trói tới.” Dứt lời lập tức đi ra khỏi phòng.
Phương Viên ngồi một lát cũng chịu không nổi, yên lặng đứng lên rời đi. Nữu Nữu cũng chạy nhanh theo ra ngoài. Trong phòng nghỉ chỉ còn lại Doãn Long Nhất cùng Hạ Chinh.
“Cậu cứ nhằm vào Tần Tu như vậy thật chẳng có nghĩa lý gì cả.” Hạ Chinh buông bức thư trong tay xuống, nói.
Doãn Long Nhất ngã lưng ra ghế tựa, cũng tự biết mình đang cố tình gây sự: “Nhưng mà tôi nuốt không trôi cục tức này.”
“Thế tôi hỏi cậu nhé, cậu nói thật lòng cho tôi biết, cậu có cảm thấy Tần Tu rất ưu tú không? Nếu so sánh với bốn người chúng ta thì thế nào?”
Doãn Long Nhất hiếm khi không đeo bộ mặt chọc tức người thế này, nhíu nhíu mày, tuy rằng không nói câu nào nhưng Hạ Chinh cũng biết trong lòng hắn đã có câu trả lời.
“Cậu có khi nào chịu suy xét kĩ một chút chưa, nếu Ngô Tưởng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu như ban nhạc ba người chúng ta thật sự có thể ra mắt, chúng ta có thể giống như bây giờ, nhanh chóng thành công như vậy hay không? Tôi nói cho cậu biết, chúng ta không thể. Ngẫm lại DDD năm đó, khi bọn họ ra mắt cũng không thuận lợi như TAKE FIVE bây giờ, huống chi là chúng ta.” Hạ Chinh nói, “Không có gì có thể nhanh chóng nổi tiếng như đóng phim, mà bộ phim thần tượng này nếu không có Tần Tu thì không có khả năng thành công như vậy. Không có hắn, chúng ta thậm chí không có khả năng tham diễn. Bộ phim thần tượng này là vì TAKE FIVE mà chuẩn bị, mà TAKE FIVE là vì Tần Tu mà tồn tại.”
Doãn Long Nhất không nói gì.
“Có lẽ Quan Triều thật sự dùng chúng ta lót đường cho Tần Tu, nhưng trái lại chúng ta tại sao không lợi dụng Tần Tu? Năm đó DDD phải mất một năm mới bắt đầu được nhiều người biết đến, chúng ta còn chưa đến nửa năm đã có được , ngoại trừ độ nổi tiếng không cao như Tần Tu, tôi không thấy chúng ta có chỗ nào bị thiệt thòi cả.” Hạ Chinh nói xong, đứng lên vỗ vỗ vai Doãn Long Nhất, “Buổi ký tặng chiều này, kiềm chế chút đi.”
Hai giờ chiều, quảng trường Đế Vương đã chật kín người. Thẩm Triệt và các thành viên khác từ trong xe quản lý bước ra. Cậu nhìn thoáng qua Tần Tu bên cạnh, tóc Tần Tu được tạo kiểu một chút, tóc mái bồng bềnh hất ra sau đầu, lộ ra vầng trán cũng khuôn mặt vô cùng lãnh ngạo. Người mặc bộ veston màu đen thời thượng, quần bó và giày thấp cổ khiến cho đôi chân có vẻ đặc biệt thon dài. Áo sơ mi đỏ đậm còn đặc biệt “ôm sát người”, cúc áo thì vừa khít vừa nhỏ. Thẩm Triệt thật lo lắng khi anh ta hát đến đoạn cao trào, ***g ngực mở lớn ra có khi nào làm đứt cả cúc áo hay không. Ngoài ra, stylist còn thiết kế một cái khuyên tai cực kì độc, cực kì bắt mắt, yêu nghiệt đến không thể yêu nghiệt hơn, may mà có khí thế băng sơn trấn áp, yêu khí mới không có làm càn bay ra ngoài.
Lần đầu tiên tham gia hoạt động lại có thể gặp gỡ với nhiều fan như vậy, Nữu Nữu cũng thực kích động, cứ tới tới lui lui ngắm nghía năm người, ngắm đến nào cũng thấy không đủ. Năm người đều được stylist tỉ mỉ chăm chút. Hạ Chinh mặc một chiếc áo len ôm người màu xám, lộ ra ***g ngực vững chãi cùng dáng người hoàn hảo. Tóc Doãn Long Nhất được vuốt dựng lên gần giống với Thẩm Triệt, vạt tóc được nhuộm tím kia nhìn càng chói mắt lạ thường. Phương Viên thì mặc áo khoác cùng âu phục phong cách học viện Anh Quốc, nhìn qua thực tinh xảo. Thẩm Triệt mặc một chiếc áo len màu lam cổ chữ V, bên trong là áo sơmi trắng. Nếu bàn về khí chất, Tần Tu vẫn hơn hẳn bốn người kia, đương nhiên, cũng có thể cũng có quan hệ với chiều cao. Bộ dạng cao ráo đẹp trai, khí chất lại lạnh lùng, vô luận thế nào cũng đều là đối tượng đầu tiên làm kinh diễm những ánh nhìn.
Năm người được nhân viên an ninh hộ tống đi ra hậu trường sau sân khấu. Nhìn đầu người đông nghịt phía trước cách đó không xa, Thẩm Triệt trong lòng vừa kích động vừa cảm khái. Non nửa năm trước, khi cậu ở đây thấy Âu Triết Luân ký tặng, khi đó cậu chỉ là khách qua đường, hiện tại, những gương mặt trẻ tuổi nhiệt huyết ngập tràn trước mặt, đều đang hướng về phía bọn họ.
MC trên sân khấu đang làm nóng không khí, cũng không biết nam MC đó nói gì, fan dưới sân khấu bỗng nhiên hét ầm lên. Tiếng hét cao the thé, làm cho bọn họ ở trong hậu trường cũng hết hồn theo. Thẩm Triệt nhìn xuống đám đông ồn ào, trong ngày đông lạnh giá lại chỉ cảm thấy sóng nhiệt cuộn trào, vô số nữ sinh đứng hàng sau vươn cổ nhìn về phía trong hậu trường. Thẩm Triệt lúc này mới hiểu, chắc là tại trông thấy nhóm đang ở bên này stand by.
Thẩm Triệt chú ý tới bảng đèn cổ vũ bên dưới sân khấu, ngoại trừ TAKE FIVE, cùng logo chữ V của nhóm, nhiều nhất chính là “Tần Tu”, giơ tên của bọn họ cũng không có gì lạ, nhưng lạ là những bảng như: “Lãnh Chân”, “Tu Triệt”, “Tu Viên” số lượng cũng không ít.
“Lãnh Chân là cái gì?” Thẩm Triệt không hiểu gì cả.
“Chính là Lãnh Liệt cùng Hoàng Chân đó.” Nữu Nữu cười hì hì, chỉ vào những bảng đèn ân cần giới thiệu, “Tu Triệt thì chính là chỉ Tần Tu và cậu.”
Thẩm Triệt vừa uống nước vừa nói: “Chính là fan thích cả hai chúng tôi sao? Còn có kiểu gọi tắt như vậy sao.”
Nữu Nữu trộm cười hề hề: “Không phải chỉ là thích hai người các cậu, mà là thích hai người các cậu ở bên cạnh nhau.”
Thẩm Triệt phun ra một ngụm nước, trừng lớn mắt khó có thể tin nhìn về phía Tần Tu.
Tần Tu vẻ mặt bình tĩnh, “chuyện nhỏ vậy cũng kinh ngạc sao”.
Thẩm Triệt lại nhìn nhìn mấy tấm bảng ở hiện trường, Lãnh Chân cùng Tu Triệt số lượng thực không ít, hai chữ “Thẩm Triệt” cũng tuyệt không ít, không khỏi có chụt chột dạ. Nữu Nữu nghĩ đến cậu không quen với fan CP, nói: “Cậu có biết hiện tại có rất nhiều hủ nữ không. Họ đại khái là cảm thấy hai người các cậu ở cùng một chỗ rất đáng yêu, tôi cũng rất yêu thích cặp đôi Lãnh Liệt cùng Hoàng Chân trong 《 Cú ném quyết định 》nha.”
Thấy Thẩm Triệt mặt xám xịt, Nữu Nữu an ủi vỗ vỗ vai cậu, “Đừng để ý. Chỉ tùy tiện YY chút thôi, không có gì đâu. Có các loại couple vương đạo này nhóm mới có thể thành công đó!” Nữu Nữu vô cùng am hiểu nói tiếp, “Cậu xem, bảng Tu Viên cũng rất nhiều nha!”
Tần Tu nhìn về phía đám đông nghìn nghịt trên quảng trường, quả nhiên nhìn thấy không ít bảng “Tu Viên”. Trong phim, Lãnh Liệt do anh diễn cùng vai diễn của Phương Viên không diễn chung với nhau nhiều lắm, fan CP này ít nhất có thể khẳng định không phải từ 《Cú ném quyết định 》 mà ra.
Không chịu đựng nổi nhất chính là Doãn Long Nhất, nhìn đến hai chữ “Tu Nhất” quả thực muốn giận đến thổ huyết: “Làm cái trò gì vậy, mắt mấy người đó có vấn đề à? Thấy tôi và cậu quan hệ tốt lắm sao?!”
Tần Tu bình tĩnh ôm cánh tay, cũng không quay đầu lại nói: “Tôi còn khó chịu hơn anh đó.”
Doãn Long Nhất chỉ thiếu chút nữa đã phóng lên đánh người .
Nữu Nữu đành im lặng không nói gì. Nếu Doãn Long Nhất biết chữ “Tu” của Tần Tu vì sao đứng trước chữ “Nhất” của hắn, chỉ sợ thực sự sẽ xông vào liều mạng với Tần Tu. (=)))) )
Nam MC trên sân khấu bắt đầu cùng fan ở phía dưới kêu lớn tên của TAKE FIVE, trong tiếng hô lớn dâng cao như sóng trào, nhóm nhạc mới vụt nổi tiếng nhanh chóng bước lên sân khấu đỏ rực.
Sau khi lên sân khấu phía dưới có người truyền đến một chiếc microphone. Bây giờ là màn giới thiệu, xem tình hình là năm người phải xài chung một cái mic rồi. Microphone đưa cho Tần Tu, Tần Tu tiếp nhận, chuyển qua cho nhóm trưởng Hạ Chinh.
Năm người từ trái sang phải theo thứ tự là Doãn Long Nhất, Hạ Chinh, Phương Viên, Tần Tu, Thẩm Triệt. MC đầu tiên tán gẫu cùng Hạ Chinh, đề tài xoay xung quanh EP mới. Doãn Long Nhất theo thường lệ không muốn làm người ngoài cuộc ở một bên xen mồm vào, nhưng kỳ thật nội dung đều là mấy lời cũ rích, giới thiệu phong cách ca khúc trong CD, các phiên bản của EP, thuận tiện mời fan ra sức ủng hộ các loại.
Đề tài này thật vất vả rốt cục cũng dừng lại, MC cười cười, hỏi: “Lại nói tiếp, vài ngày nữa chính là lễ Tình nhân, các thành viên TAKE FIVE đã có sắp xếp gì chưa nhỉ?”
Đề tài này làm cho fan dưới sân khấu vô cùng kích động.
Hạ Chinh trả lời vẫn như cũ rất nghiêm túc: “Bởi vì ngày lễ tình nhân không phải ngày nghỉ pháp định, cho nên rất buồn là chúng tôi vẫn phải làm việc. Phỏng chừng không phải ở công ty thì cũng là đi show thôi.”
“Nói như vậy sắp xếp công việc vẫn chưa chắc chắn mà, cũng có thể có thay đổi đúng không nào. Cứ chống chế khéo như vậy là không được đâu nha!” MC lại hỏi Doãn Long Nhất, “Doãn Long Nhất, nói thật đi!” �
Doãn Long Nhất nhún nhún vai: “Ừm, làm thần tượng cho nên không thể quen bạn gái, cho nên tôi chắc sẽ cùng fan chúc mừng ở trên mạng vậy.”
“Không thành thật chút nào, sao không ai dám nói thật vậy nhỉ?” MC lại hỏi, “Phương Viên thì sao?”
Mĩ thiếu niên ngại ngùng cười cười: “Tôi thật ra rất hy vọng được cùng các anh trải qua.” Nói xong ngước mắt nhìn nhìn người bên cạnh, ánh mắt trước tiên nhìn về phía Tần Tu, người nọ lại dường như không để ý.
Thế nhưng màn này không tránh khỏi ánh mắt cú vọ của fan, mấy tấm bảng “Tu Viên” được giơ lên rất cao, không ít fan mong mỏi nhìn Tần Tu, hy vọng đối phương có thể đáp lại đôi chút, cho dù là liếc sang một cái cũng được, đáng tiếc là chẳng có gì. Tần Tu cứ như “tôi không nghe, tôi không thấy, tôi không biết gì cả”.
“Vậy Tần Tu thì sao?” MC hỏi, “Ngày lễ tình nhân này cậu có dự định gì không?”
Hiện trường yên lặng đến từng đề-xi-ben, băng sơn yêu nghiệt mĩ nam dưới ánh mắt chờ đợi của đông đảo fan, thật lâu sau “Ừm” một tiếng, trầm ngâm nói: “Chắc là sẽ ở bên cạnh cún lông vàng thôi.”
“Sao cơ?” MC kinh ngạc, “Cậu có nuôi chó sao?”
Thẩm Triệt cũng có chút bất ngờ. Trước kia Tần Tu còn đăng bài tìm chó lạc trên weibo, cậu còn tưởng rằng anh ta thực sự nuôi chó trong chung cư, chỉ là lúc chuyển về mới thấy, trong nhà chỉ có con mèo của Khải đại thủ mà thôi. Nhưng Tần Tu lúc này nói như vậy, có thể là để ứng phó MC.
Đang mải nghĩ ngợi thì MC đã chuyển sang cậu: “Thẩm Triệt nào?” Không đợi cậu trả lời, nam MC đã phì cười trước, “Không phải sẽ ở cùng chủ nhân chứ?”
Fan dưới sân khấu đều bị chọc cười, Thẩm Triệt đầu đầy mồ hôi: “Đừng nói giỡn. . . . . .”
“Chỉ là tôi vừa mới phát hiện cậu nhìn kỹ cũng rất giống một con cún lông vàng cỡ bự à nha!”
Ngữ điệu của MC làm fan dưới sân khấu vô cùng phấn khích, liên tục hô lớn “Tu Triệt vương đạo” “Lãnh Liệt Hoàng Chân trọn đời”.
“Tần Tu, tôi thấy cậu cứ nên cùng cậu cún lông vàng này trải qua lễ tình nhân luôn đi!”
Thẩm Triệt xấu hổ thê thảm , trước khi chủ nhân Tần Tu kịp nói chuyện liền cướp lời: “Mọi người còn chưa biết tôi muốn trải qua lễ tình nhân thế nào mà, ngày đó tôi sẽ …”
MC vẻ mặt tẻ nhạt cầm lại mic: “A, không có hứng thú.” Lại nói với fan dưới sân khấu, “Được rồi, chúng ta sang phần tiếp theo!”
Thẩm Triệt bị gạt sang một bên có chút không biết làm sao. Fan dưới sân khấu cười thành một đống, ngược lại có mấy người lớn tiếng hô: “Làm ơn đừng bắt nạt Hoàng Chân”, nhưng sau đó đều phì cười.
Tần Tu hơi nghiêng mặt sang một bên, Thẩm Triệt cảm thấy hơi thở tươi mát đảo qua bên tai: “Cần tôi mang cậu trải qua lễ Tình nhân không, kẻ đáng thương?”
Thẩm Triệt buồn bực, trong lòng nói tôi bị người khác bắt nạt còn chưa tính, anh thế mà cũng không chịu nói giúp tôi vài câu. Bọn họ nói bạn trai anh giống cẩu anh cũng không giận sao?
Phần tiếp theo là biểu diễn ở ngay tại sân khấu. Nhân viên kỹ thuật âm thanh trong hậu trường chuẩn bị sắp xếp chu đáo, dưới sân khấu có người theo thứ tự chuyển microphone lên. Doãn Long Nhất nhận lấy xong dừng một chút, quay đầu lại phá lệ đem microphone đầu tiên chủ động đưa cho Tần Tu, Tần Tu nhìn hắn một cái, yên lặng tiếp nhận.
Kỹ thuật viên âm thanh phát nhạc đệm. Thẩm Triệt phát hiện Doãn Long Nhất và Hạ Chinh thật sự rất có phong cách ca sĩ. Doãn Long Nhất theo nhịp nhạc, tay giơ mic hướng tới fan vẫy vẫy, fan phía dưới cũng nhất tề đong đưa cánh tay theo. Hạ Chinh thì rất tự nhiên hô lớn với các fan: “Các bạn cùng hát chung có được không nào?”
Nữu Nữu ở dưới sân khấu lúc này mới chú ý, đây là lần đầu tiên TAKE FIVE cùng fan chính thức gặp mặt. Được làm một thành viên hậu đài cho nhóm nhạc thần tượng vừa mới xuất hiện đã vụt lên nổi tiếng này, bản thân cô không khỏi có chút tự hào.
Đặc biệt là khi trên quảng trường vang lên nhạc dạo của bài nhạc nền cuối phim 《 Cú ném quyết định 》, tiếp theo những hình ảnh cả năm người cùng nhau quay phim, quảng bá đều từng chút từng chút đều hiện lên màn hình lớn. Đoạn đầu tiên của ca khúc chủ đề FINALLY I WIN là phần solo của Doãn Long Nhất cùng Hạ Chinh. Tiếng hát quen thuộc vừa vang lên, trên quảng trường rất nhiều người qua đường cũng đã nhận ra, không ít người dừng lại, đứng lên bồn hoa, thậm chí nhiều người trẻ tuổi còn đứng cả lên nóc xe huýt sáo, ngay cả trước cửa sổ sát đất của trung tâm mua sắm đối diện cũng đầy người đứng lại nghe.
Đoạn thứ nhất của ca khúc chủ đề hát xong, khi tiến vào điệp khúc cao trào, Nữu Nữu cùng A Tường đều nhịn không được cùng nhau ngâm nga, nhưng mới vừa ngâm nga hai câu, Nữu Nữu liền cứng đờ cả người.
Không nghe thấy giọng Tần Tu?
Nữ trợ lý mập mạp chen đến bên rìa sân khấu, từ vị trí này có thể rõ ràng nhìn thấy Tần Tu hát xong hai câu liền kỳ quái hạ microphone xuống, cúi đầu chỉnh một chút, vẫn không có âm thanh, mà bốn người bên cạnh đều đang nhập tâm ca hát, mặt hướng về phía khán giả, không chú ý tới chi tiết này.
Nữu Nữu quay đầu đang muốn đi tìm nhân viên phụ trách thiết bị âm thanh, bỗng nhiên lại nghe thấy giọng Tần Tu. Đồng thời còn có vô số tiếng hét chói tai của fan dưới sân khấu vang lên.
Cô quay đầu lại, trên sân khấu, chỉ thấy Phương Viên đứng ở cạnh Tần Tu, đang đưa mic của mình cho Tần Tu, cả hai người dùng chung.
Thẩm Triệt lúc này mới để ý thấy mic của Tần Tu có vấn đề. Ngay sau khi Tần Tu hát xong đoạn chủ ca tiếp theo thì đến Phương Viên đơn ca, tiếp tục dùng chung mic thì không ổn lắm, cho nên đoạn điệp khúc mới vừa kết thúc thì Thẩm Triệt vội vàng đưa mic của mình cho Tần Tu, không ngờ rằng Phương Viên đồng thời cũng đưa mic của chính mình qua. Trước mặt nhiều fan như vậy, Thẩm Triệt giơ mic một chút liền xấu hổ. Cuối cùng Tần Tu quay sang Phương Viên lắc đầu, như muốn nói không cần, sau đó nhận lấy mic của Thẩm Triệt.