Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 164

Nghe thấy Lưu Phong nói vậy, Tiền Lỗi mãnh liệt ngẩng đầu, trên mặt tràn đầy vệt nước mắt đột nhiên lộ ra một vẻ hung ác, sau đó hắn liền nhảy tới mà bắt lấy vạt áo trước ngực Lưu Phong, giận dữ hét: "Ngươi có lương tâm hay không hả? Ngươi có biết không, vì các ngươi ta đã buông bỏ cái gì? Ta buông bỏ đi cơ hội trúng tuyển sớm của Sử Lai Khắc! Ta buông bỏ rồi ngươi biết không? Ngươi lại vẫn nói ta làm chuyện có lỗi với các ngươi! Lương tâm của ngươi ở đâu? Lương tâm của ngươi sẽ không đau sao hả?"

Lưu Phong bị Tiền Lỗi dùng sức kéo cho loạng choạng, vô luận là Lưu Phong hay Lam Hiên Vũ, trong nội tâm lúc này đều đã tràn đầy rung động. Ba người bọn hắn đã quen nhau ba năm rưỡi rồi. Tiền Lỗi là một tên mập mạp tham tài, sức chiến đấu thì luôn đội sổ toàn lớp, bình thường lại nhát như chuột, trừ tinh thần lực cao thì gần như không có ưu điểm gì. Nếu không phải có Lam Hiên Vũ đến thì có lẽ hắn và Lưu Phong đã bị lớp thiếu niên năng động đào thải từ sớm rồi.

Vô luận là Lam Hiên Vũ hay Lưu Phong cũng đều tuyệt đối không nghĩ tới, trước lực hấp dẫn cực lớn của Sử Lai Khắc, Tiền Lỗi lại có thể dứt khoát làm ra một lựa chọn khó khăn như vậy.

"Đừng khóc, đừng khóc, ngươi nói rõ ràng trước đi." Tiền Lỗi bị Lưu Phong kéo ra mà hỏi. "Đến cùng là tình huống như thế nào?"

Tiền Lỗi vẫn không ngừng tuôn nước mắt: "Nếu ta được tuyển chọn sớm thì các ngươi cũng sẽ bị đào thải, vậy sẽ để ta phải chịu đựng trong lòng thế nào đây?! Không có các ngươi ta cũng không có khả năng đi cho tới một bước này. Hơn nữa, ca là người thông minh a. Tinh Thần Lực của ta cũng cao hơn bốn trăm điểm rồi, chẳng lẽ ta còn không biết, nếu không có Hiên Vũ thì ta sẽ chẳng triệu hoán được thứ gì lên hồn sao? Nếu một mình ta tới Sử Lai Khắc học viện thì có lẽ không đến một tháng cũng sẽ bị đá ra. Không có các ngươi ta cũng chẳng còn là cái gi Ta buông bỏ vì muốn tham gia khảo hạch cùng các ngươi, cơ hội này thật đúng là vẫn không nỡ bỏ a! Ta rất thống khổ! Thà rằng không được trúng tuyển sớm còn tốt hơn"

Nghe hắn nói năng lộn xộn mà giải thích như vậy, Lam Hiên Vũ cùng Lưu Phong cũng đã hiểu rõ hoàn toàn.

Tuy trong lời nói của Tiền Lỗi có một ý rằng nếu hắn rời khỏi Lam Hiên Vũ thì sẽ lại trở nên không đáng tin cậy, nhưng dù sao sự hấp dãn kia cũng là Sử Lai Khắc học viện a! Hắn có thể quyết định như vậy sao có thể dễ dàng chứ!

Lưu Phong ôm cổ Tiền Lỗi, nghiêm túc nói: "Hảo huynh đệ!"

Lam Hiên Vũ cũng cười, hai tay khoác lên vai Lưu Phong cùng Tiền Lỗi, giờ này khắc này, ánh mắt của hắn đã trở nên kiên định hơn bao giờ hết: "Nhất định chúng ta sẽ thi đậu Sử Lai Khắc học viện. Ba người chúng ta cùng một chỗ!"

"Hải tuyển chấm dứt." Thanh âm nhắc nhở vang lên, hào quang lập loè, ba người Lam Hiên Vũ đồng thời biến mất. Khi bọn hắn xuất hiện lần nữa đã là cửa vào phòng huấn luyện, cũng chính là nơi ban đầu bọn họ gặp được Lăng Y Y

Lăng Y Y cười dịu dàng mà đứng ở nơi đó đợi bọn hắn, khi thấy ba người, nàng khẽ gật đầu thăm hỏi với bọn hắn. Lúc này Tiền Lỗi còn đang mang vẻ mặt vẻ chán nản mà cúi đầu, hiển nhiên trong nội tâm hắn còn có chút xoắn xuýt.

Lam Hiên Vũ tức thì nhìn ra chung quanh một chút, nhưng cũng không nhìn thấy những người khác. Hắn quay sang hỏi Lăng Y Y hỏi: "Lăng tỷ tỷ, những đồng học của chúng ta đâu?"

Lăng Y Y nói: "Bọn hắn đã rời đi rồi, các ngươi là những người cuối cùng đi ra đấy."

Lưu Phong nhịn không được nói: "Nếu thật sự Tiền Lỗi lựa chọn tiếp nhận trúng tuyển sớm, ta cùng Hiên Vũ sẽ thật sự bị loại bỏ sao?"

Lăng Y Y cười nói: "Bất đồng lựa chọn, con đường sẽ khác nhau. Về sau các ngươi sẽ rõ."

Tiền Lỗi ngẩng đầu nói: "Vậy nếu ta lựa chọn tiếp nhận trúng tuyển mà từ bỏ hai người bọn họ thì thật sự ta sẽ trúng tuyển sao?"

Lăng Y Y lắc đầu: "Ta cũng không biết, cái này phải do các sư phụ quyết định. Có điều, ta có thể nói cho ngươi là năng lực của ngươi rất đặc thù, đã có lão sư của học viện coi trọng."

Thấy nàng nói chuyện cẩn thận chặt chẽ như vậy, ba người cũng không có biện pháp gì.

"Lăng tỷ tỷ, vậy thành tích của chúng ta..." Lam Hiên Vũ hỏi.

Lăng Y Y nói: "Về sau sẽ thống nhất công bố thành tích hải tuyển của toàn bộ Thiên La tinh. Cụ thể như thế nào thì đến lúc đó nhìn bảng điểm a."

Lam Hiên Vũ bất đắc dĩ, thật sự là vị này không chịu nói bất kì cái gì a!

Ba người chấm dứt hành trình trong Đấu La thế giới, mô phỏng khoang thuyền chậm rãi mở ra. Khi Lam Hiên Vũ chui ra từ trong mô phỏng khoang thuyền, cảm giác mệt mỏi mãnh liệt mới bắt đầu truyền khắp toàn thân. Với tu vi của hắn thì những tiêu hao thể lực mà trận hải tuyển này mang đến cũng không tính là lớn, nhưng tinh thần lực thid lại là tiêu hao là cực lớn. Trong suốt trận hải tuyển này hắn vẫn luôn kéo căng thần kinh từ đầu tới cuối, luôn tìm cơ hội, cuối cùng mới lấy được thành tích tốt. Lúc này đã trầm tĩnh lại, cảm giác ủ rũ lập tức kéo tới.

Sau khi ba người bọn hắn ra khỏi mô phỏng khoang thuyền mới biết, v những người khác còn chưa có đi, toàn bộ vẫn chờ ở bên ngoài chờ, cũng kể cả Quý Hồng Bân, Ngân Thiên Phàm và những lão sư khác.

Chứng kiến ba người rốt cuộc cũng ra khỏi mô phỏng khoang thuyền, các vị lão sư đều thở dài một hơi, đồng thời trong mắt cũng không hẹn mà cùng mà toát ra vẻ kỳ vọng, thật sự là vì thời gian sống sót của bọn hắn dài hơn nhũng người khác nhiều lắm. Ngay cả tổ Lữ Thiên Tầm cũng đã ra từ mười phút trước. Vậy mà bọn hắn lại có thể giữ vững được thời gian lâu như vậy, quả thực làm cho người khó có thể nghĩ tới.

Ánh mắt Lữ Thiên Tầm nhìn Lam Hiên Vũ lúc này có chút là lạ, không có ai biết vì sao mấy người Lam Hiên Vũ lại có thể kiên trì lâu như vậy, cuối cùng là có chuyện gì trong đó. Khi đó, một đầu Địa Hỏa Xích Long từ sơn cốc bên kia cũng đã tới, hơn nữa còn chủ động công kích nhân loại. Hai đầu Địa Hỏa Xích Long đó không có khả năng buông tha cho mấy người Lam Hiên Vũ mới đúng a! Dưới tình huống đó bọn hắn không thể kiên trì lâu như vậy mới đúng chứ.

Quý Hồng Bân có chút vội vàng mà đi tới trước mặt Lam Hiên Vũ, lộ ra thần sắc hỏi thăm.

Lam Hiên Vũ không lấy được bất kì thông tin gì từ Lăng Y Y nên cũng không dám nói lung tung. Dù sao đây cũng là hải tuyển bao trùm toàn bộ Thiên La tinh, không biết có bao nhiêu thiên tài tham gia, thành tích cuối cùng như thế nào thì chính hắn cũng không có quá nắm chắc.

"Lão sư, hẳn là chúng ta cũng được. Nhưng còn chưa biết thành tích, họ bảo là muốn công bố thống nhất." Lam Hiên Vũ nói với Quý Hồng Bân.

Quý Hồng Bân khẽ gật đầu, yên tâm một chút đi. Hắn vẫn biết, thường thì thời gian khảo hạch hải tuyển sẽ không quá dài, hơn nữa cường độ sẽ rất cao. Có thể kiên trì thời gian dài như vậy thì hẳn là tổ này của Lam Hiên Vũ đã có thể tiến vào vòng tiếp theo.

Ngân Thiên Phàm nhìn Lam Hiên Vũ từ trên xuống dưới: "Ta nghe những người khác nói, biểu hiện và phán đoán lúc đó của ngươi không tệ, tốt lắm, chưa làm cho ta phải mất mặt. Được rồi, tất cả mọi người đi về nghỉ trước đi, hẳn là ngày mai mới công bố thành tích."

"Vâng." Hai mươi mốt tên đệ tử lớp thiếu niên năng động hòa cùng một tiếng, lúc này mới láo nháo đi ra ngoài. Lam Hiên Vũ phát hiện, đại đã số mọi người đều mang sắc mặt khó coi. Thí dụ như tổ Kim Tường bị đào thải vì Hỏa Lưu Tinh Vũ đập trúng, còn có mấy tổ bị hỏa cầu bắn trực tiếp từ ban đầu, thậm chí bọn hắn còn chưa phát huy được hết thực lực của bản thân đã phải rời khỏi sân khảo hạch rồi. Có thể nghĩ, thành tích của bọn hắn sẽ không quá tốt.

Lữ Thiên Tầm, Thường Kiếm Dật cùng Diệp Linh Đồng còn bình tĩnh một chút, ít nhất bọn hắn còn triển khai được gần như toàn bộ năng lực. Sau khi được Lam Hiên Vũ nhắc nhở bọn hắn cũng kiên trì thêm được một thời gian không ngắn, số lượng Địa Hỏa Tích Dịch bị bọn hắn đánh chết cũng không ít.

Lữ Thiên Tầm chủ động đi tới, giơ ngón tay với Lam Hiên Vũ: "Cảm ơn."

Lam Hiên Vũ đưa tay lên vỗ vỗ với hắn: "Không có gì, mọi người là đồng học, đó là việc ta nên làm. Đáng tiếc là ta phán đoán vẫn trễ một chút, nếu không phải vậy thì thành tích của mọi người thành tích cũng sẽ tốt hơn."

Lữ Thiên Tầm nói: "Sau khi bọn ta ra ngoài, tại sao các ngươi lại giữ vững được lâu như vậy? Lúc ấy ta còn nghĩ các ngươi đã chấm dứt khảo hạch."

Khi Hỏa Lưu Tinh Vũ xuất hiện lần thứ hai, hắn đã thấy ba người tổ Lam Hiên Vũ biến mất trong biển lửa, cho nên như thế nào hắn cũng nghĩ không ra vì sao Lam Hiên Vũ có thể sống sót. Lam Hiên Vũ cũng không có giấu giếm, hắn thản nhiên mà nói ra những ý tưởng lúc đó của mình.
Bình Luận (0)
Comment