Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 170

Ngân Thiên Phàm tiếp tục đắng chát mà nói: "Cuộc thi chấm dứt, thành tích của ta là đứng đầu. Nhưng cùng lúc đó, thứ làm ta tuyệt đối không nghĩ tới đã xảy ra, xử phạt khai trừ của học viện cũng tiếp theo mà đến.

"Lúc ấy ta rất không phục. Đó là chiến trường, hơn nữa cũng chỉ là chiến trường mô phỏng, ta biết tuy rằng ta làm sai, nhưng cũng không nên bị khai trừ. Thế nhưng ngay cả lão sư luôn đối tốt nhất với ta cũng nói, chiến thuật ngụy biến có thể tiếp nhận, am hiểu kì binh tập kích cũng có thể tiếp nhận, nhưng ngay cả đồng minh cũng không tha, chỉ vì chút mâu thuẫn liền hủy diệt cả đồng minh là tuyệt đối không thể. Người như ta không xứng trở thành một vị quan chỉ huy. Nếu như ta thật sự chỉ huy một hạm đội thì rất có thể sẽ mang cho hạm đội những tai hoạ ngập đầu. Người như ta chỉ biết trở thành một vị gian hùng mà không phải anh hùng."

"Vì vậy, ta bị đã khai trừ, mang theo muôn phần không cam lòng mà bị khai trừ, hơn nữa, học viện cũng xóa đi tất cả vinh dự mà ta đã đạt được. Thậm chí học viện còn cảnh cáo với Liên bang, không cho phép bất kì một học viện cao cấp nào tiếp nhận ta. Lúc đó gần như ta đã rơi vào tuyệt cảnh."

"Đoạn thời gian đó là quãng đường tăm tối nhất đời ta, trọn vẹn hai năm ta đều vượt qua trong đần độn. Nhưng cũng chính lần đả kích đó đã lại cho ta xúc động vực lớn. Âu khi tất cả tâm tình phẫn nộ đã tan biến, ta rốt cuộc cũng hiểu rõ ra một ít đạo lý. Sau đó, ta đã tìm được đồng đội lúc trước, thành khẩn mà xin lỗi họ. Ta không thể về Sử Lai Khắc, nhưng ta không cam lòng cứ tầm thường như vậy, ta lựa chọn tòng quân. Ta không có chứng nhận tốt nghiệp từ bất kì học viện cao cấp nào, thậm chí ngay cả trung cấp học viện cũng không có, cho nên ta chỉ có thể bắt đầu từ một gã binh lính bình thường. Ta dùng hai mươi năm thời gian, từ binh lính bình thường thành bộ đội đặc chủng, sau đó trở thành một phi công chiến cơ không gian, từng bước tăng lên, rốt cuộc cuối cùng cũng đã có thể chỉ huy một hạm đội loại nhỏ, cũng đã có được cấp bậc Thiếu tướng. Nhưng cũng chỉ đến đây là chấm dứt. Việc xấu ta từng làm tại Sử Lai Khắc học viện đã làm cho ta chỉ có thể dừng ở đó, dù ta có cố gắng thế nào cũng không có khả năng tiếp tục đi tới. Thẳng đến sau này, dưới sự nản lòng thoái chí ta mới đến đây. Ta vẫn luôn khát vọng có được một sân khấu lớn cho riêng mình, là do sai lầm của bản thân đã làm ta mất đi tất cả."

"Ta tự nhận mình vẫn có một thân bản lĩnh, có phương thức tinh chiến chuyên thuộc của chính ta, thế nhưng căn bản là ta không có biện pháp đem nó đến chiến trường giữa các hành tinh. Mọi người cho ta một cái tên hiệu"Ma Hồ", nhưng bọn hắn lại nào biết đâu, ta chỉ là một Ma Hồ tâm đã chết. Cho nên, Hiên Vũ, ngươi phải nhớ kỹ, vô luận ngươi học được chiến thuật ngụy biết tốt đến cỡ nào cũng nhất định phải đứng thẳng, vì chỉ thành tâm mới có thể đi được xa hơn."

Lúc này, vẻ mặt Ngân Thiên Phàm đã cực kì phiền muộn, nhớ lại luôn làm người ta thống khổ.

Lam Hiên Vũ khẽ gật gật đầu: "có phải Sử Lai Khắc học viện uốn cong thành thẳng rồi không? Hẳn là bọn họ cho ngài một cái cơ hội đấy."

Ngân Thiên Phàm thở dài một tiếng: "Trước kia ta cũng thấu như vậy, nhưng về sau ta mới dần hiểu rõ, Có lẽ là tính cách của ta thật sự có vấn đề. Nếu cứ một mực thuận buồm xuôi gió mà phát triển như vậy thì chỉ sợ ta sẽ kiêu ngạo tới mức không biết mình là ai mất. Cho nên, ta đã sớm không còn hận Sử Lai Khắc nữa rồi. Nhưng việc không thể tốt nghiệp từ Sử Lai Khắc, không thể đi nội viện vẫn luôn là tiếc nuối nhất trong đời ta. Hiên Vũ, bây giờ đã có cơ hội tiến vào Sử Lai Khắc, ngươi nguyện ý giúp lão sư hoàn thành tâm nguyện, gia nhập hệ chỉ huy giữa các hành tinh chứ?"

Ngân Thiên Phàm khẩn thiết mà nhìn Lam Hiên Vũ, trong mắt mơ hồ ngấn lệ thoáng hiện.

Lam Hiên Vũ cũng không tự chủ được mà có chút kích động, muốn gật đầu đáp ứng.

"Tiểu tử ngốc, đều là giả dối thôi. Cái gì mà gia nhập hệ chỉ huy giữa các hành tinh chứ? Thế giới của ngươi không thể chỉ có ngôi sao biển rộng, còn phải là anh hùng vô địch." Một tiếng hét lớn truyền đến, Quý Hồng Bân đẩy cửa vào, hắn mang vẻ mặt phẫn nộ mà nhìn Ngân Thiên Phàm, "Tên chết tiệt nhà ngươi, ngươi dụ ta đi là vì hướng dẫn Hiên Vũ, lại để hắn đáp ứng ngươi đi khảo thí hệ chỉ huy giữa các hành tinh sao! Tốt, tên mập chết bầm, ngươi còn có xấu hổ hay không hả? Đã nói là cạnh tranh công bằng rồi đấy?"

Lam Hiên Vũ trợn mắt há hốc mồm, Ngân Thiên Phàm lại sờ sờ cái mũi, có chút ngượng ngùng mà nói: "Ta nói cũng đều là sự thật a!"

Quý Hồng Bân cười lạnh một tiếng: "Sự thật? Ngươi ra khỏi quân đội như thế nào hả? Có muốn ta nói cho Hiên Vũ một chút hay không? Lúc trước, học viện khai trừ ngươi là một điểm sai cũng không có, ngươi là cái loại người vì mục đích không từ thủ đoạn. Tuy hiện tại đã tốt hơn nhiều, nhưng giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, đánh chết cái nết không chừa!"

"Khám phá cũng không nên vạch trần a, Lão Quý. Được rồi, Hiên Vũ, ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi, sau đó còn phải tiếp tục tham gia thi đấu tuyển chọn đây. Không ai biết nội dung cụ thể nên ngươi phải giữ vững tinh thần, cố gắng lấy được thành tích tốt." Ngân Thiên Phàm ôm lấy vai Lam Hiên Vũ mà đẩy hắn ra khỏi phòng.

Lam Hiên Vũ cũng không phải người ngốc, lúc này hắn cũng đã rõ, trong lời nói của Ngân lão sư vừa rồi, chỉ sợ ít nhiều gì cũng có chút kể nể giả bộ đấy, Ngân lão sư nói chân tình ý cắt như vậy, chủ yếu vẫn là vì dẫn mình ghi danh vào hệ chỉ huy giữa các hành tinh.

Nếu không phải trước kia hắn đã thấy được mọi việc trong không gian thì nhất định hắn sẽ không chút do dự mà đáp ứng, nhưng hiện tại, ít nhiều gì trong lòng hắn cũng có chút biến hóa, hắn cũng không nghĩ mình sẽ nên phát triển theo hướng nào đó.

Tinh lực của người là có hạn, chính hắn cũng rất rõ ràng. Nếu hắn lựa chọn hệ chỉ huy giữa các hành tinh thì nhất định sẽ phải buông lỏng vài phần ở phương diện thực lực cá nhân, nhất là Cơ Giáp và Đấu Khải. Điều này thật sự là làm người ta phải có chút đau đầu a!

Có điều Lam Hiên Vũ vẫn luôn luôn am hiểu tự điều chỉnh, rất nhanh hắn đã điều chỉnh tâm tính tốt lại, hiện giờ nghĩ tới những thứ này còn là quá sớm, chờ mình thi đậu Sử Lai Khắc học viện rồi nói sau.

Hắn vừa mới trở lại ký túc xá, Mục Trọng Thiên liền tìm tới, vì đa đến thời gia rút thưởng, mà việc này vẫn tiên hành trong mô phỏng khoang thuyền.

Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi, Lưu Phong ba người mang tâm tình phấn khởi mà tiến vào mô phỏng khoang thuyền, Mục Trọng Thiên lại một lần nữa đưa bọn chúng tới phòng huấn luyện.

Lăng Y Y cười tủm tỉm, nàng đã sớm chờ ở đó. Vừa thấy nàng Tiền Lỗi liền có chút buồn bực, lúc trước, chỉ có nàng mang cho hắn hy vọng lớn như vậy, sau đó lại làm hắn không thể không buông tha! Nên tất nhiên nụ cười xinh đẹp kia của nàng vào mắt hắn đã không thể xinh đẹp rồi.

"Chúc mừng các ngươi đã lấy được thành tích quán quân hải tuyển. Hơn nữa, theo tình huống ta được biết thì hẳn là tổng điểm của các ngươi đang đứng đầu liên bang. Đây chính là thành tích giỏi vô cùng a. Lần này các ngươi là vinh dự lớn của Thiên La tinh." Lăng Y Y khẽ cười nói.

Mục Trọng Thiên cũng chấn động trong lòng: "Đứng đầu toàn liên bang sao?"

Lăng Y Y khẽ gật đầu. Tổ đứng đầu hải tuyển toàn liên bang, thật sự là cái thành tích này đã quá khó lường rồi. Tổ thứ hai cũng không hơn một vạn điểm, mà bọn hắn lại có tới hơn hai vạn điểm. Việc này có quan hệ rất lớn với Thúy Ma Điểu. nhưng đồng thời Lam Hiên Vũ có thể sáng tạo ra cơ hội kia cũng đã được coi trọng rất cao.

Trên thực tế thì mấy người Lam Hiên Vũ cũng không biết, cái thành tích đứng đầu toàn liên bang này cũng đã đủ cho ba người bọn hắn trực tiếp trúng tuyển, nhưng phía trên có người nói muốn xem lại biểu hiện của bọn hắn nên mới không tuyển chọn trực tiếp.

"Lăng tỷ tỷ, đứng đầu toàn liên bang có thưởng thêm gì không, thí dụ như rút thưởng thêm một vòng hay gì đó?" Lam Hiên Vũ chớp chớp đôi mắt to mà nhìn Lăng Y Y với vẻ chờ đợi.

Hắn vốn rất đẹp, hơn nữa, cái ánh mắt kỳ vọng kia đã làm Lăng Y Y có chút ngẩn người, nhưng nàng rất nhanh liền hồi phục tinh thần, trong nội tâm thầm nghĩ, tiểu tử này thật đúng là lợi hại đây. Nàng đã xem qua biểu hiện của Lam Hiên Vũ trong khảo hạch hải tuyển, tỉnh táo, gan lớn, thận thận, dũng khí, đều biết tròn biết méo, đó là khác hoàn toàn với cái bộ dáng trước mắt này a.

Hắn mới bao nhiêu tuổi, cái này là thế nào bồi dưỡng ra được? Hay vẫn là thiên phú?

"Không có. Vì công bằng nên sẽ đối xử như nhau." sắc mặt Lăng Y Y khẽ biến thành hơi trầm, cố ý không cho hắn thấy một sắc mặt tốt.

Lam Hiên Vũ nói: "Đối xử như nhau? Nhưng chúng ta đứng đầu là có thể rút thưởng, việc này đối với những người khác cũng đã là không công bằng rồi a. Vì sao lại không dứt khoát cho chúng ta rút nhiều một lần đây?"

Lăng Y Y tức giận nói: "Vậy ngươi có thể lựa chọn không rút, chẳng phải công bình rồi sao?"

Lam Hiên Vũ lại vội vàng lắc đầu nguây nguẩy: "Vậy cũng không đúng. Những tổ đứng đầu Tinh Cầu khác nhất định sẽ rút thưởng, nếu chúng ta không rút chính là không công bằng với bản thân rồi. Nếu chỉ được rút một lần vậy rút một lần a." Khi thấy sự tình đã không thể thành, hắn cũng không dây dưa thêm.

Lăng Y Y nói: "Tốt rồi, chuẩn bị rút thưởng." Tay phải nàng nhấn vào hư không một cái, một cổng ánh sáng màu hồng phấn hiện ra. Sau đó nàng làm cái ra hiệu mời với ba người Lam Hiên Vũ
Bình Luận (0)
Comment