Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 216

Dịch: Đức Thành

Vạn năm? Nghe được hai chữ này, mọi người đều không khỏi biến sắc. Hồn Thú vạn năm không phải thứ mà tu vi của bọn hắn có khả năng đối kháng. Cho dù Băng Thiên Lương luôn rất có lòng tin đối với chính mình cũng là như thế. Muốn đối kháng với một con Thụ Yêu Vạn Niên, nói dễ vậy sao? Nơi này mới chỉ là khu vực bên ngoài, tại sao có thể có Hồn Thú vạn năm, lại còn tới tận đây tìm tới bọn hắn chứ?

"Liệu có phải nó có liên quan với con Thụ Yêu ban ngày hay không?" Tiền Lỗi kinh ngạc nói.

Lam Hiên Vũ nói: "Rất có thể. Bây giờ không phải lúc để suy đoán những điều này, chúng ta nhất định phải chủ động xuất kích, cố gắng tìm ra Vạn Niên Thụ Yêu."

"Tìm ra Vạn Niên Thụ Yêu? Chủ động xuất kích?" Nghe hắn nói như vậy, ánh mắt mọi người nhìn hắn đều có chút biến hóa. Chủ động đi tìm Vạn Niên Thụ Yêu, đây không phải là muốn chết sao? Lúc này, do bị hỏa cầu áp chế nên đám đại thụ đang tiến về phía trước cũng bị ngăn lại tạm thời, đám đại thụ đang cháy cũng gây tổn thất rất lớn cho những cây cối chung quanh.

Điểm tốt duy nhất là những cây kia cháy rụi xong vẫn biến thành từng đám bạch quang nhỏ yếu, hướng về thân thể mọi người mà bay tới. Tuy rằng mấy gốc đại thụ này cung cấp năng lượng không nhiều lắm, chỉ có cấp độ như một hồn thú mười năm, nhưng bây giờ bốn phương tám hướng lại rất nhiều cây cối! Trong khoảng thời gian ngắn, bọn hắn đã kiếm được một nguồn năng lượng rất tốt.

Lam Hiên Vũ nói: "Vạn Niên Thụ Yêu có thể điều động nhiều đại thụ như vậy, hơn nữa còn có thể giao phó cho bọn chúng bản năng chiến đấu, có nghĩa là rất có thể tu vi con Thụ Yêu này không chỉ là một vạn năm. Nếu chúng ta cứ bị động ở chỗ này thì chỉ sợ sẽ bị vây công tới chết. Mà nó khống chế nhiều đại thụ công kích chúng ta như vậy, tất nhiên sẽ phải chia Tinh Thần Lực ra làm rất nhiều phần, phân biệt rót vào những cây to này. Bởi vậy, ý thức bản thể của nó cũng sẽ không thể quá tập trung. Nếu chúng ta có thể tìm được nó, nói không chừng vẫn có khả năng lấy yếu thắng mạnh. Nếu có thể đánh chết một con vạn năm Thụ Yêu như vậy, có lẽ tất cả hồn hoàn của chúng ta đều có thể trực tiếp tăng lên tới cảnh giới nghìn năm."

Tinh thần mạo hiểm của Lam Hiên Vũ lại một lần nữa xuất hiện vào thời khắc này, lần này hắn càng không do dự. Bởi vì tiếp tục tục chờ ở chỗ này thì cũng chỉ có thể là chờ chết. Nếu Vạn Niên Thụ Yêu đã phát động ra thế công như vậy thì chắc chắn nó sẽ không e ngại hỏa diễm.

Đang khi hắn nói đến đây, chung quanh cây cối quả nhiên đã có biến hóa. Những cây bị đốt cháy kia rõ ràng đã bị những gốc đại thụ phía sau quấn lấy, sau đó lại tiếp tục bị quẳng về hướng bọn hắn bên này. Từng gốc đại thụ cháy rực đang bay tới sườn núi bên này một cách phô thiên cái địa, vậy trên sườn núi này còn yên ổn được sao? Đây cũng không phải là thứ có thể dùng thân thể mà cứng rắn ngăn cản đâu.

"Đi! Băng đồng học, Vũ đồng học, Lâm đồng học ở phía trước mở đường, ta ở phía sau phụ trợ, Tiền Lỗi triệu hồi ra Hồn Thú cản phía sau, Lưu Phong bổ khuyết."

Lam Hiên Vũ gấp giọng nói ra. Ở thời điểm này, đối mặt với nguy cơ, toàn bộ đoàn đội rất cần một người tỉnh táo chỉ huy như hắn. Băng Thiên Lương tự hỏi trong lòng, nhưng lúc này hắn cũng không biết nên xử lý tình huống trước mắt như thế nào, mà nếu không biết nên xử lý như thế nào, vậy dứt khoát nghe Lam Hiên Vũ a. Bọn hắn không chút do dự bay lên trời, dựa theo Lam Hiên Vũ phân phó mà nhanh chóng hướng về một hướng phóng đi.

Trong lòng Lam Hiên Vũ vẫn có phán đoán, phía dưới nhiều đại thụ vây công như vậy, muốn lao ra quá khó khăn. Bởi vì không ai biết Hồn Thú trong rừng rậm này có bao nhiêu, tuy cây cối bình thường không đủ để tạo thành tổn thương đối với bọn hắn, nhưng chúng vẫn đủ để khiến bọn hắn sinh ra tiêu hao, dẫn đến việc làm bọn hắn hao tổn mà chết ở chỗ này.

Bởi vậy, phương hướng hắn lựa chọn đột kích chính là chỗ sâu trong rừng rậm đã được quan sát từ sớm. Rất có thể con Vạn Năm Thụ Yêu này là được con Ngàn Năm Thụ Yêu bọn hắn đánh chết hồi sáng dẫn tới, như vậy thì rất có thể nó cũng tới từ nơi sâu trong kia. Ở phương hướng đó là có khả năng gặp được Vạn Niên Thụ Yêu lớn nhất.

Băng Thiên Lương xung trận lên trước. Cả ngày săn giết Hồn Thú nhưng số lần hắn xuất thủ rất ít, vẫn luôn nghỉ ngơi dưỡng sức, lại thêm đoạn thời gian nghỉ ngơi vừa rồi, lúc này hắn đang ở trạng thái tốt nhất. Sau khi vị thiên tài Lăng Thiên học viện này bật hết hỏa lực, lập tức thể hiện ra thực lực cường đại của hắn.

Từng đạo điện quang lập loè chung quanh thân thể hắn, làm cả người hắn đều trở nên có chút hư ảo. Hắn nhảy vào trong đám rừng cây, lúc này chỉ cần có cành cây nào đó va chạm vào thân thể của hắn sẽ lập tức bùng nổ. Băng Thiên Lương vùi đầu vào trong rừng cây về sau, lập tức tạo thành từng tiếng nổ vang.

Lâm Đông Huy theo sát sau lưng Băng Thiên Lương, hắn bắn nguyên một đám hỏa cầu hướng lên đỉnh đầu, mở rộng lỗ hổng để cho người phía sau có thể thuận lợi thông qua. Mạch Đao Trảm của Vũ Thiên dẹp tan chướng ngại, vượt mọi chông gai bước nhanh đi về phía trước. Lúc này Tiền Lỗi đã triệu hồi ra một con Xích Giáp Long theo ở phía sau, vào thời điểm này thì hiển nhiên Xích Giáp Long không quá hữu dụng, bởi vì cây cối xung quanh hầu như đều là công kích từ bên trên xuống. Nhưng đây cũng là chuyện không có cách nào khác, Tiền Lỗi cùng Lam Hiên Vũ đều đứng trên lưng Xích Giáp Long, mượn tốc độ của nó mà phóng tới phía trước, hắn ra lệnh cho nó chính là chạy theo Vũ Thiên trước mặt.

Trong tay Lam Hiên Vũ phóng xuất ra hai cây Lam Ngân Thảo, phân biệt quấn quanh người Vũ Thiên cùng Lâm Đông Huy, toàn lực mà tăng khúc cho bọn họ. Lưu Phong thì ở phía sau như ẩn như hiện, tốc độ của hắn rất tốt, sau khi có Hồn Cốt cánh tay phải Ngân Nguyệt Lang lại đáng tin cậy hơn rất nhiều. Mỗi lần Bạch Long thương triển khai đều có thể đẩy bay một vài công kích có tính uy hiếp. Một nhóm sáu người, trực tiếp sát nhập trong rừng cây, nhanh chóng xông về phía trước.

Lúc này bọn hắn như đang xông vào một tộc quần hồn thú mười năm vậy, chung quanh không ngừng có cây cối bị phá toái, không ngừng có năng lượng tràn vào thân thể của bọn hắn, tuy rằng những năng lượng này rất yếu ớt, nhưng bởi cái gọi là góp gió thành bão nên cũng rất khả quan.

Lần này Lam Hiên Vũ không có vội vã triệu hoán Đống Thiên Thu, bởi vì rất có thể tiếp tới bọn hắn chỉ có thể triệu hoán Đống Thiên Thu một lần, vậy nhất định phải dùng cơ hội lần này vào thời khắc thích hợp nhất.

Sau khi quyết định đi tìm Vạn Niên Thụ Yêu thì trong nội tâm Lam Hiên Vũ cũng đã bắt đầu tính toán kế hoạch tác chiến. Dưới tình huống bình thường, bọn hắn không thể nào là đối thủ của một đầu vạn năm Hồn Thú, dù là nhiều người cũng không có khả năng. Nhưng thế sự lại không tuyệt đối, nếu có thể kiến tạo ra cơ hội thích hợp, nói không chừng lại có thể xuất hiện kỳ tích, mà hắn lại luôn là người am hiểu sáng tạo kỳ tích.

Mọi người một mực xông về trước chém giết, chỉ một lát sau liền chạy ra khỏi vài trăm mét, nhưng sau khi xâm nhập vào sâu thì bọn hắn mới phát hiện, quả thực mọi thứ trên đời đều là địch, tất cả cây cối chung quanh đều giương nanh múa vuốt mà phát động công kích về phía bọn hắn. Dưới những cành cây tráng kiện quật liên tục như vậy, tuy đều là những công kích rất đơn giản nhưng không chỗ nào không có.

Mà điều làm cho Lâm Đông Huy có chút giật mình chính là Lam Hiên Vũ cũng ngưng tụ ra nguyên một đám hỏa cầu, không ngừng bắn liên hồi hướng ra phía ngoài, luận uy lực thì hiển nhiên không bằng hắn, nhưng về phương diện thao túng lại tinh chuẩn hơn hắn rất nhiều. Đám hỏa cầu Lam Hiên Vũ bắn ra luôn có thể lách qua những cành cây mà bay thẳng đến thân chúng. Gần như mỗi khỏa hỏa cầu đều có thể mang một ít năng lượng cây cối trở về.

Đến cùng thì võ hồn của tên này là cái loại quái quỷ gì vậy? Nghi vấn này xuất hiện trong đầu cả nhóm ba người Băng Thiên Lương, chẳng qua là lúc này ai cũng không thể cẩn thận suy nghĩ.

Băng Thiên Lương xông lên phía trước, tất nhiên cũng là người thừa nhận áp lực lớn nhất, nhưng năng lức hóa thân thành lôi điện kia của hắn quả thực là cường hãn. Cây cối e ngại hỏa diễm thì đồng dạng cũng e ngại Lôi đình. Trong khoảng thời gian ngắn căn bản không có cây cối nào có thể ngăn cản hắn mảy may.

"Lam Hiên Vũ, còn tiếp tục đi vào đâu nữa sao? Hinhg như không có điểm cuối a!" Lâm Đông Huy quay đầu hướng Lam Hiên Vũ hỏi.

Lam Hiên Vũ không chút do dự nói: "Tiếp tục. Sẽ không thể không có điểm cuối. Coi như đầu Thụ Yêu này có thể điều động đại lượng cây cối thì đám cây này cũng là từ bốn phương tám hướng xúm lại. Tinh Thần Lực của nó cường thịnh hơn nữa thì cũng phải có cực hạn. Chúng ta chỉ cần hướng về một phương là nhất định có thể lao ra. Khi nó cảm giác được chúng ta sắp sửa thoát khỏi sự khống chế của nó, ta đoán lúc đó bản thể của nó sẽ xuất hiện...Băng đồng học, ngươi phải cẩn thận, Vạn Niên Thụ Yêu có khả năng phát động đánh lén bất cứ lúc nào."

Một câu cuối cùng là hắn hô cho Băng Thiên Lương đang chạy tít xa phía trước, nhưng hắn vừa mới hô lên, phía trước Băng Thiên Lương đã truyền đến một tiếng kêu đau đớn, thân thể đột nhiên hóa thành vô số đạo điện quang bay tán loạn, sau đó lại hợp ở một chỗ, rơi vào trước người Vũ Thiên, sắc mặt rõ ràng có chút tái nhợt.
Bình Luận (0)
Comment