Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 279

Dịch: Đức Thành

Vốn Thúy Ma điểu đã xông vào trong cơ thể song đầu viên hầu, vậy mà lại bị mạnh mẽ quăng ra. Vòng xoáy song sắc kia rõ ràng rất không ổn định, song đầu viên hầu bị Thúy Ma điểu đánh trúng, cái đầu kia lập tức triệt để teo rũ, nửa người bên đó cũng bắt đầu mềm hoá, song đầu viên hầu cũng mất đi lực khống chế đối với bên đầu màu lam.

Nhưng hai cái đầu cũng có nghĩa nó mang hai cái mạng, cho nên nó cũng chưa chết, ngược lại kêu to liên tục, khống chế vòng xoáy song sắc bao phủ tới hướng Thúy Ma Điểu.

Thúy Ma điểu là dạng tốc độ gì chứ? Ngay khi cảm nhận được nguy hiểm, nó căn bản không thèm để ý tới vòng xoáy kia, lập tức phóng thẳng tới hướng con song đầu viên hầu thứ hai. Có vết xe đổ của đồng bọn. Con song đầu viên hầu thứ hai không chút do dự đồng thời phóng xuất ra hai loại hào quang, mặc dù nó cũng không liên hệ với hai vầng mặt trời phía trên, nhưng dù sao nó cũng đã từng có thể ngăn cản lực công kích mạnh như Điện Thần Hàng Lâm của Băng Thiên Lương, lúc này hoàn toàn có thể đánh bay Thúy Ma Điểu.

Từ lúc tiến vào tinh cầu này bắt đầu chiến đấu cho đến bây giờ, người có tác dụng nhỏ nhất trong đoàn đội chính là Tiền Lỗi, nhưng chẳng ai ngờ rằng hắn còn có sát chiêu thế này. Một loài song đầu viên hầu ngay cả Băng Thiên Lương cũng không thể đối phó, vậy mà lại bị Thúy Ma điểu đánh một kích trọng thương.

Thúy Ma điểu không ngừng phát ra từng tiếng rít sắc lạnh, nó cứ quấn lấy một con song đầu viên hầu mà tung hoành trên không trung. Bích quang đại phóng, vậy mà nó có thể hoàn toàn chế trụ song đầu viên hầu trong lúc nhất thời.

Mà lúc này, vòng xoáy song sắc trên người con song đầu viên hầu bị nó công kích đầu tiên bất chợt nổ tung, sóng xung kích mạnh mẽ vô cùng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, chủ yếu là phóng tới đám người Lam Hiên Vũ bên này, đánh tan một khoảng lớn bông tuyết.

Lúc này Lam Hiên Vũ đã không để ý tới những thứ khác. Hai tay được bao trùm bởi lân phiến kim ngân đồng thời ôm lấy eo Đống Thiên Thu. Đống Thiên Thu chỉ cảm thấy thân thể nóng lên, sau đó liền lập tức dựa lưng vào Lam Hiên Vũ. Sau một khnhữ một đôi mắt hư ảo màu lam ngưng tụ thành hình sau lưng bọn họ, nhìn chăm chú phía trước trong màn băng tuyết ngập trời. Võ hồn dung hợp kỹ, Thâm Lam Ngưng Thị!

Sóng xung kích kéo tới. Đoàn bông tuyết lập tức biến thành gió lốc mà ngăn cản.  Dù sao trước đó vòng xoáy kia cũng nhằm chủ yếu vào Thúy Ma điểu, cho nên đã tiêu hao tương đối lớn. Sau khi nó nổ tung thành sóng xung kích, trong lúc nhất thời lại bị luồng bão tuyết triệt tiêu phần lớn. Ngay lúc này là Thâm Lam Ngưng Thị xuất hiện, con song đầu viên hầu bị đụng vào rừng cây lúc trước cũng đã lao ra.

Trong ánh nhìn của đôi mắt lam sẫm giữa không trung, thân thể của chúng dần cứng ngắc từng con một, tất cả đều bị khống chế! Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ sáu con song đầu viên hầu đều hóa thành tượng băng. Đám người phe mình đều không nhịn được mà chấn động. Võ hồn dung hợp kỹ thật cường đại! Băng Thiên Lương thầm tán thưởng trong lòng, đây quả nhiên là kỹ năng khống chế quần thể, mà hình như nó còn mạnh hơn lúc trước.

Thúy Ma Điểu có điểm mạnh nhất là giết chóc, lúc này làm sao nó lại buông tha cơ hội như vậy?

"Phốc___Phốc___"

Con song đầu viên hầu đang chiến đấu với nó lập tức bị đánh xuyên cả hai đầu, cấp tốc héo rút. Bích quang lóe lên, Thúy Ma điểu không đi công kích con song đầu viên hầu nào khác, mà bắn thẳng đến con đã bị nó đả thương nặng lúc trước. "Phốc" một tiếng, cái đầu còn lại của nó cũng bị Thúy Ma điểu đánh xuyên, mất mạng hoàn toàn.

"Chít ——" Một tiếng kêu lớn không cam lòng vang lên, bích quang hiển hiện, ngay lúc tất cả mọi người đã cho rằng Thúy Ma điểu muốn tiếp tục công kích song đầu viên hầu, Thúy Ma điểu lại đột nhiên quay người bay thẳng về phía Tiền Lỗi. "Vù" một tiếng, nó đã biến mất trong Phục Khắc Triệu Hoán Chi Môn phía trên đỉnh đầu hắn.

Tiền Lỗi kinh ngạc nói: "Hình như nó rất không hài lòng nên về sớm rồi."

Lực công kích của Thúy Ma điểu đã khiến mọi người rung động hoàn toàn. Nhưng làm sao nó lại đột nhiên trở về? Dựa theo thời gian triệu hoán thì nó còn có khả năng chống đỡ mười mấy giây, mà mười mấy giây này có giết thêm hai con song đầu viên hầu cũng hoàn toàn có thể. Loại song đầu viên hầu này rõ ràng không am hiểu phòng ngự a!

Nhưng giờ này khắc này mọi người cũng không còn tâm ý nào mà lo vấn đề đó. Băng Thiên Lương đã xuất thủ lần nữa, đệ nhất Hồn kỹ Dung Điện phóng thích, điện quang lượn lờ toàn thân hắn. Hồn kỹ thứ ba Điện Thiểm phóng thích, tốc độ của hắn lập tức tăng lên tới cực hạn. Thân thể cao tốc xoay tròn trên không trung, bay thẳng đến một con song đầu viên hầu như máy khoan điện, đệ tứ Hồn kỹ lấp lánh liên tục ba lần, tam đại kỹ năng đồng thời phóng thích.

"Oành ——" Song đầu viên hầu lập tức bị trọng thương cả hai cái đầu.

Lưu Phong lóe thân, chỉ trong nháy mắt đã trở lại bên người Vũ Thiên, Bạch Long thương trong tay hắn chống hướng lên, ngay sau đó là Bạch Long Phản, Vũ Thiên lập tức bay đi như được mọc cánh, bắn thẳng đến một con song đầu viên hầu. Vũ Thiên đã sớm chuẩn bị mạch đao rất kỹ càng, hắn hét lớn một tiếng rồi vung đao chém xuống.

"Phốc___" Song đầu viên hầu đã bị Vũ Thiên giải quyết!

Bão tuyết bao phủ mà lên, lúc này chỉ còn lại hai con song đầu viên hầu. Sau đó mọi người liền thấy từng cái hồn hoàn lần lượt lấp lánh trên người Lam Mộng Cầm.

Đệ nhất Hồn kỹ, Bão Tuyết. Đệ nhị Hồn kỹ, Bạo Tuyết Long Quyển.

Hai con song đầu viên hầu đông cứng bị cuốn lên không trung, tầng băng trên người chúng cũng không hề có dấu hiệu bị phá vỡ, ngược lại càng lúc càng dày. Ngay một khắc này, đệ tứ Hồn Hoàn của Lam Mộng Cầm lóe sáng, hai tròng mắt của nàng đã kinh biến đến mức trắng lóa như tuyết. Hai tay khép lại đặt trên đỉnh đầu, một thanh trường kiếm màu lam sẫm xuất hiện trong tay. Một đạo hào quang màu lam sẫm hạ xuống, vẽ ra một hình chữ V giữa không trung.

“Oành____” Tầng băng trên người hai con song đầu viên hầu đột nhiên bị dẫn nổ. Thân thể chúng xuất hiện vô số vết thương. Lưỡi kiếm buông xuống ngay lúc này, hai đạo hào quang màu lam sẫm lướt qua người chúng, cả hai lại lập tức giáng xuống từ trên trời.

Đống Thiên Thu nhũn người ngã vào lồng ngực Lam Hiên Vũ, một kích Thâm Lam Ngưng Thị vừa rồi là bọn hắn đã toàn lực ứng phó. Đống Thiên Thu đã tiêu hao gần như hết kiệt hồn lực, chỉ còn thần chí là có thể bảo trì tỉnh táo.

Sau khi phóng ra hồn kỹ thứ năm, Nguyên Ân Huy Huy cũng không khỏi thở dốc từng hơi. Vốn dĩ hắn đã giương cung lắp tên, chuẩn bị bắn thêm một lần nữa, thực sự không nghĩ chiến đấu lại kết thúc trong thời gian ngắn ngủi này. 

Gió tuyết đầy trời dần dần tán đi, tất cả đều thở dốc từng hơi mà nhìn đám song đầu viên hầu ngã đầy đất. Mỗi người đều có cảm giác như trút được gánh nặng. Đối mặt nhìn nhau, trên mặt bọn họ dần dần lộ ra nụ cười. Thành công! Vậy mà bọn hắn lại có thể giết toàn bộ sáu con quái thú thủ lĩnh. Mặc dù lần này bọn hắn cũng đã tiêu hao rất nhiều, nhưng dù sao cũng đã giết được đám quái thú này.

Sáu con song đầu viên hầu này đều có được hai loại năng lực, đồng thời cũng đều có khả năng mượn nhờ lực lượng của hai vầng mặt trời trên không, một khi chúng toàn lực bùng nổ thì mọi người sẽ khó mà ngăn cản.

Thoạt nhìn thì bọn hắn là toàn thắng, nhưng trên thực tế thì quá trình chiến đấu lại cực kỳ mạo hiểm, nguy nhất là thời điểm sáu con song đầu viên hầu này vừa mới xuất hiện. Nếu vào thời khắc ấy, tất cả chúng nó đều dùng tới năng lực dẫn động hai vầng mặt trời Lam Dương và Tử Dương, lập tức công kích bọn hắn, vậy chỉ sợ đám người Lam Hiên Vũ sẽ phải chết ít nhất một nửa. Từ vụ nổ vòng xoáy song sắc đó là có thể nhìn ra, lực bộc phát của đám song đầu viên hầu này là cực mạnh, công kích đó có chút cùng loại với võ hồn dung hợp kỹ.

Lam Hiên Vũ lệnh tất cả mọi người toàn lực ra tay ngay từ ban đầu, đó chính vì hắn không cho đám song đầu viên hầu cơ hội phóng thích loại năng lực này, bức bách chúng nó phải tự chiến đấu đơn lẻ, đồng thời tiến hành áp chế chúng một mức nhất định.

Mà thứ gây kinh hỉ nhất chính là Thúy Ma điểu, công kích cường hãn của nó chỉ dùng một thoáng đã giải quyết một con song đầu viên hầu, đồng thời dẫn xuất đối phương phải dung hợp Lam Dương cùng Tử Dương để công kích. Mà tốc độ Thúy Ma điểu lại quá nhanh, căn bản hoàn toàn không bị đối phương bắn trúng. Vào lúc đó, Lam Hiên Vũ lệnh tất cả mọi người lui lại, sau đó dùng Thâm Lam Ngưng Thị khống chế toàn trường.

Thúy Ma điểu lại một lần nữa đại triển thần uy, dùng sức một mình đánh chết hai con song đầu viên hầu. Mà điểm trọng yếu nhất, là việc nó đả thương song đầu viên hầu đã nói cho tất cả mọi người một điều, lực phòng thủ của đám song đầu viên hầu này rất bình thường, còn lâu mới mạnh được như quái thú thủ lĩnh của những trận đánh lúc trước. Chính do điểm này mới có một màn mọi người toàn lực công kích như vậy.
Bình Luận (0)
Comment