Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 305

Dịch: Đức Thành

Nghe xong lời này, hai mắt Lam Hiên Vũ lập tức phát sáng lên, mỗi tháng ba viên huy chương trắng? Đây chính là ba tháng phí ăn ở a! Nếu có thể một mực làm lớp trưởng, vậy một năm liền có ba mươi sáu viên huy chương trắng, hoàn toàn đủ phí ăn ở cho hắn cùng Lưu Phong, Tiền Lỗi.

Lam Mộng Cầm đột nhiên nói: "Lão sư, thế này không công bằng a? Dựa theo lời ngài giải thích, vậy người đứng hạng số chẵn trong khảo sát tổng hợp sẽ chỉ có thể làm lớp phó?"

Tiếu Khải mỉm cười nói: "Cái này đơn giản. Nếu lớp phó cảm thấy mình mạnh hơn lớp trưởng thì có thể khiêu chiến. Khiêu chiến thành công thì hai người đổi vị trí. Tại Sử Lai Khắc, thực lực luôn là thứ trọng yếu nhất."

Nghe hắn nói như vậy, Lam Hiên Vũ vô thức nhìn về phía Nguyên Ân Huy Huy. Nhưng Nguyên Ân Huy Huy lại vội vàng lắc đầu liên tục, ra hiệu mình sẽ không khiêu chiến hắn. Trong lòng Lam Hiên Vũ không khỏi có chút vui mừng, nếu đó là Lam Mộng Cầm, chỉ sợ nàng sẽ trực tiếp khiêu chiến mình rồi. Mà với thực lực bây giờ của mình thì khẳng định sẽ không phải đối thủ của nàng. Dù có dùng võ hồn dung hợp kỹ cũng không được, thực lực chênh lệch quá xa. Chờ mình tới tam hoàn, nói không chừng sẽ có khả năng thử một chút. Mấu chốt vẫn phải nỗ lực đề thăng thực lực của mình mới được!

Tiếu Khải tiếp tục giảng bài, hôm nay hắn giảng đều là kiến thức căn bản liên quan tới Đấu Khải. Sau giờ học, Lam Hiên Vũ thừa dịp Tiếu Khải còn chưa đi, vội vàng tới trước mặt hắn, hỏi: "Tiếu lão sư, Tiền Lỗi hôm nay làm sao xin nghỉ vậy? Giờ hắn đang ở đâu?"

Tiếu Khải nói: "Lão sư Tiền Lỗi xin nghỉ cho hắn, đang tiến hành một chút tu luyện đặc thù, không cần lo lắng. Hiên Vũ, tháng này ngươi là lớp trưởng, có một vài khóa học công cộng cần ngươi tới tổ chức mọi người lên lớp. Chương trình học sáng mai cũng là như vậy, đến lúc đó ngươi tới chỉ huy."

"Vâng."

Lam Hiên Vũ nhớ lại lịch học, khóa công cộng ngày mai chỉ ghi là Đấu La thế giới. cụ thể làm gì thì cũng không nói. Hẳn là học trong khoang thuyền mô phỏng, cũng không cần chạy đến tận bên này. Lát nữa về phải điều chỉnh khoang thuyền mô phỏng cho tốt mới được.  Buổi chiều hắn còn muốn tới trung tâm không gian, xem vị kia Đường lão sư kia có gì muốn dạy dỗ mình.

Hôm qua sau khi hắn trở về, khoang thuyền mô phỏng chiến cơ không gian đã được lắp đặt hoàn tất, hôm nay đã có thể sử dụng. Không biết Đường lão sư có làm “chiến cơ khiêu khích” tiếp một lần nữa hay không. Vừa nghĩ tới tình huống lần trước, trong lòng của hắn lại có chút ám ảnh.

Thực ra thứ Lam Hiên Vũ đang mong chờ nhất là đi đổi tài nguyên tu luyện, hắn còn chưa từng tới trung tâm trao đổi bao giờ đây.

Lưu Phong không đợi Lam Hiên Vũ, hắn vội vàng quay trở lại ký túc xá. Lưu Phong có nhiệm vụ của mình, Tiếu Khải nói xế chiều hôm nay Lưu Phong phải đi qua tìm hắn. Mà ngay cả Lưu Phong cũng không nghĩ lão sư của mình lại là chủ nhiệm lớp. Cái này khiến trong lòng Lưu Phong cũng dễ chịu hơn một chút, điều kiện tiên quyết là không suy nghĩ ới việc mình đang thiếu nợ.

Trở lại ký túc xá, Lam Hiên Vũ vội vàng ăn cơm trưa, điều chỉnh tốt khoang thuyền mô phỏng, sau đó liền đến phòng minh tưởng kiểm tra viên huy chương đen kia. Quả nhiên, huy chương đen qua nửa ngày thời gian khôi phục, sinh mệnh năng lượng trên nó rõ ràng đã trở nên nồng đậm hơn một chút. Nhưng so với lúc mới đầu thì còn kém rất nhiều. Theo theo tốc độ này, chỉ sợ phải có thời gian mười ngày mới có thể khôi phục hoàn toàn.

Lam Hiên Vũ thầm nghĩ, buổi chiều hỏi lão sư một chút, xem có biện pháp gì để nó gia tốc khôi phục hay không. Vừa nghĩ tới phương thức tu luyện hoàn toàn mới do mình sáng tạo, Lam Hiên Vũ lại có chút nôn nóng, loại phương thức tu luyện này thật sự quá thích hợp bản thân, tăng lên rất nhanh chóng a!

Từ khi Lam Hiên Vũ tới Sử Lai Khắc, hắn luôn có một loại cảm giác cấp bách, mà loại cảm giác này lại xuất hiện vô cùng bất tri bất giác. Bên người đều là những bạn học có mức hồn lực vượt xa mình, Tiếu Khải lão sư nói không sai, tại Sử Lai Khắc thì thực lực chính là tất cả. Mặc dù năng lực chỉ huy của mình vẫn được, năng lực phụ trợ cũng tốt, nhưng dù sao đó cũng không phải thực lực chiến đấu chân chính. Muốn đi được càng xa, muốn một mực bảo trì vị trí thứ nhất, vậy sẽ phải tăng lên nhiều hơn nữa mới được.

Sau khi ngồi một lát trong phòng minh tưởng, để trạng thái tinh thần khôi phục lại mức tốt nhất, sau đó hắn mới bấm hồn đạo thông tin.

"Lão sư, bây giờ ta đi qua tìm ngài được không?"

"Ngươi đi thẳng đến trung tâm trao đổi đi, ta ở đó chờ ngươi." Đường Chấn Hoa thanh âm truyền đến.

"Vâng." Lam Hiên Vũ đáp một tiếng, không dám chậm trễ, vừa ra khỏi ký túc xá liền chạy. Nương theo hướng dẫn của hồn đạo thông tin, hắn chạy thẳng đến trung tâm trao đổi.

Từ xa xa có thể thấy tòa kiến trúc khổng lồ, trung tâm trao đổi này trông như một cái ống đựng bút, toàn thân là hình trụ tròn, đỉnh chóp giống như đang lõm xuống phía trong. Nơi này cao chí ít cũng phải ba mươi tầng, hơn hẳn những những kiến trúc khác chung quanh. Phải biết, độ cao của những công trình kiến trúc tại thành Sử Lai Khắc luôn phải hạn chế. Loại độ cao này khá hiếm thấy, mà nó lại chiếm diện tích không nhỏ, so với tòa dạy học chính thì lớn hơn rất nhiều.

Tới đây, Lam Hiên Vũ thấy được khá nhiều đệ tử Sử Lai Khắc. Tất cả mọi người đều mặc đồng phục, ra vào không ngớt. Người đi ra từ bên trong thì phần lớn đều mang vẻ vui mừng trên mặt, mà người muốn đi vào thì hầu hết là một bộ dáng vẻ không nỡ.

Trên bức tường ngoài của tòa kiến trúc này có vài chữ to: “Trung Tâm Trao Đổi - Nhiệm Vụ”. Đúng vậy, nơi này không chỉ là trung tâm trao đổi, mà còn là trung tâm nhiệm vụ, tiếp nhận nhiệm vụ của học viện cũng đều là tại đây.

Đi vào cửa chính, bên trong là một đại sảnh rộng lớn, sau khi vào đến nơi này, Lam Hiên Vũ lại càng thấy kiến trúc này thật sự quá giống một cái ống đựng bút. Toàn bộ bên trong kiến trúc là trống rỗng, ngẩng đầu nhìn lên trên là vó thể thấy trực tiếp bầu trời, hình như có một tầng năng lượng hoặc pha lê tại đỉnh chóp, nhưng từ góc độ của hắn thì không thể thấy rõ ràng.

Trong kiến trúc có từng tầng vòng hướng lên đỉnh, có tới mười sáu bộ thang máy ngắm cảnh pha lê, vô cùng hiện đại, thực sự là khác một trời một vực với những kiến trúc cổ điển thường thấy của học viện Sử Lai Khắc.

"Có phải cảm thấy lối kiến trúc của trung tâm trao đổi này rất kỳ quái hay không? Ý nghĩa của thiết kế này đến từ bốn chữ "ếch ngồi đáy giếng". Đây là đang nhắc nhở các ngươi, vô luận lúc nào cũng không thể mù quáng tự mãn như ếch ngồi đáy giếng." Giọng nói của Đường Chấn Hoa bất chợt truyền đến.

Lam Hiên Vũ vội vàng quay người. Hình như quần áo của lão sư vẫn chưa thay đổi, vẫn y nguyên một dạng ngày hôm qua, ngay cả kiểu tóc cũng không kém bao nhiêu. Trong tay hắn đang cầm là cái gì? Không phải là chai rượu đó chứ?

"Đi theo ta." Đường Chấn Hoa vẫy vẫy tay, sau đó bước đến hướng một bộ thang máy.

Lam Hiên Vũ vừa đi theo hắn, một bên ngó nghiêng chung quanh. Hai bên tầng này đều có quầy hàng hình vòng cung, trong mỗi quầy đều có mấy chục phân khu, dưới đất là từng phần chia như ô quạt với những màu sắc rực rỡ. Hẳn là dùng màu sắc khác nhau để phân biệt, tất cả có bảy loại màu sắc, quầy nhiệm vụ hay quầy trao đổi cũng đều giống nhau.

Cũng là những màu sắc quen thuộc nhất với hồn sư: Màu trắng, màu vàng, màu tím, màu đen, màu đỏ, còn có màu vàng cam, màu vàng kim. Hai loại màu sắc cuối này là có ý gì? Nhưng các quầy có hai loại màu này đều không có người.

Đường Chấn Hoa lắc lắc hồn đạo thông tin trước thang máy một thoáng, rất nhanh, cửa thang máy lập tức mở ra. Đường Chấn Hoa mang theo Lam Hiên Vũ đi vào, hắn ấn số năm.

Thang máy đi rất nhanh mà bình ổn, một thoáng liền mang bọn hắn lên tới lầu năm. Hai người bước ra, một bên hành lang là tường pha lê, có thể thấy sân vườn to lớn bên ngoài, một bên khác thì là từng cánh cửa kim loại, phía trên có biển hiệu.

Đường Chấn Hoa mang Lam Hiên Vũ đi tới trước một cánh cửa mang tên: phòng khách quý số ba. Hắn lại đưa hồn đạo thông tin ra lắc lắc trước của phòng, cửa kim loại mở ra, bên trong truyền tới một giong nói: "Lão sư, ngài tới rồi."

Một tên thanh niên nhìn qua hai bảy hai tám tuổi tiến lên đón từ bên trong. Hắn mặt mỉm cười, cũng mặc đồng phục, khác biệt chính là hắn mặc đồng phục màu đỏ, nơi ngực trái có một phù hiệu quái vật Sử Lai Khắc màu bạc. Nhìn lại bộ đồng phục xanh lá trên người mình, Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu.

Màu đỏ cùng màu xanh lá... Đồng phục học viện thiết kế cái kiểu quỷ gì vậy?
Bình Luận (0)
Comment