Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 373

Quân Lâm Tam Thế Giới

- ---------------------------------

Bên trong Tam Tông Lục Môn cho dù Bế Nguyệt Tông hay Long Hổ Môn, trong Chính Đạo Tông Môn không tông môn nào giống Mao Sơn Phái toàn lực ủng hộ Cục Linh Dị.

Còn về Tà Đạo Tông Môn, họ không quấy rồi đã rất tốt rồi.

Có thể nói, đệ tử Mao Sơn Phái rời đi gây cho Long Đằng một kích trí mạng.

Rất nhiều công tác ở Cục Linh Dị không cách nào triển khai.



Huyết Trì!

Phá cái cũ, lập cái mới.

Đây là một lần cải tạo từ trong ra ngoài.

Diệp Hạo im lặng nằm trong Huyết Trì toàn thân phát ra ánh sáng thánh khiết.

Trong quá trình Diệp Hạo được cải tạo, năng lượng bên trong Huyết Trì không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn, mà tu vi của hắn cũng đang nhanh chóng nhưng ổn định tăng lên.

Tiên Thiên tầng một!

Tiên Thiên tầng hai!

...

Phá bỏ cái cũ đồng nghĩa với bỏ đi hết tất cả của Diệp Hạo.

Bao gồm tu vi của hắn.

Cũng may, năng lượng trong Huyết Trì vượt qua tưởng tượng, có thể cũng cấp năng lượng liên tục cho Diệp Hạo.

Thời gian từng chút trôi qua, tu vi của hắn đã tăng lên tới Kim Đan Cảnh.

Khi tu vi đạt đến Kim Đan Nhất Chuyển, hai con ngươi của Diệp Hạo mở ra.

- Cảm giác thế nào?

Vô Cương mỉm cười hỏi.

Diệp Hạo cẩn thận kiểm tra, không khỏi kinh sợ nói:

- Tôi cảm thấy mình mạnh hơn trước đó ít nhất hai lần.

Chiến lực của Diệp Hạo nếu tăng lên gấp hai lần thì hắn có thể vượt qua ba cảnh giới nhỏ để khiêu chiến, cho dù thiên tài như Mai Doãn Tuyết cũng chưa biết có vượt qua được hai cảnh giới nhỏ hay không nữa.

- Trước đó, Long Châu đã ảnh hưởng rất lớn đến cậu.

Vô Cương nhẹ gật đầu, nói:

- Không thể phủ nhận Hắc Long trong Tiên Vực cũng có uy danh hiển hách, nhưng giọt Thần Huyết trong cơ thể cậu lại chuyển hóa cơ thể cậu thành Thần Thể. Nói cách khác, Long Châu kia đã vô tình kiềm chế sự phát triển của cậu.

- Thần Thể?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Thần Thể chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thể chất này còn tôn quý hơn Thánh Thể, Bảo Thể, Tiên Thể của Tiên Vực.

Vô Cương nhìn Diệp Hạo nói:

- Lần này cậu phá đi cái cũ đã giúp bản thân đi đúng quỹ đão.

- Vậy thì sau này có phải tiếp tục phá bỏ nữa không?

Diệp Hạo hỏi.

- Số lần phá bỏ càng nhiều thì cậu sẽ càng hoàn mỹ.

Vô Cương nhẹ gật đầu nói:

- Trên con đường tu hành ai không có sai lầm, nhưng dù sai lầm nhỏ hay lớn thì khi tích lũy đến một mức độ nhất đinh sẽ ảnh hưởng đến thành tựu tương lai. Mà phá cũ lập mới của tôi để sửa chữa những sai lầm này, nhưng trước hết phải có đủ tài nguyên, nếu không muốn tăng lại cảnh giới cũ thì nghĩ dễ hơn làm a.

- Vãn bối thụ giáo.

Diệp Hạo cung kính nói.

- Diệp Hạo, có chuyện tôi phải nói cho cậu.

Thanh Ma nhìn Diệp Hạo cười nói.

- Mời tiền bối nói.

Diệp Hạo trả lời.

- Trong lúc cậu phá bỏ cái cũ thì Tâm Ma của cậu cũng đã đột phá đến ngưỡng cửa Nguyên Anh Cảnh, nếu không nhờ lão phu âm thầm hỗ trợ sợ rằng cậu đã sớm bị Tâm Ma thôn phệ.

Thanh Ma nhẹ nhàng nói ra.

- Tôi sẽ tăng tu vi lên.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Thật ra Diệp Hạo hoàn toàn có thể sử dụng Trãm Ngã Chi Thuật để hạn chế Tâm Ma tăng lên nhưng hắn cảm thấy làm vậy không nhất thiết phải làm vậy.

Bởi vì tốc độ của Diệp Hạo chắc chắn sẽ vượt xa Tâm Ma của hắn.

Dù sao bản thân hắn tăng lên chỉ là Kim Đan Cảnh mà Tâm Ma tăng lên lại là Nguyên Anh Cảnh.

Diệp Hạo không phải hấp thu năng lượng Huyến Trì bình thường mà là năng lượng do Thanh Ma chiết xuất từ Huyết Trì ra. Cường độ của năng lượng này có thể nói là khủng bố.

Kim Đan Nhị Chuyển!

Kim Đan Tam Chuyển!

...

Kim Đan Bát Chuyển!

Kim Đan Cửu Chuyển!

Diệp Hạo tăng đến Kim Đan Thập Chuyển thì ngừng lại.

- Tại sao không tăng lên tiếp?

Vô Cương cười hỏi.

- Năng lượng Huyết Trì hàm chứa kinh nghĩa đại đạo, tôi có thể không lo lắng gì tăng lên tu vi nhưng tôi cảm thấy lịch duyệt nhân sinh của tôi còn khiếm khuyết. Còn nữa, tôi định từ từ cảm ngộ từng cảnh giới của Kim Đan Cảnh, nếu giờ tăng lên Nguyên Anh Cảnh thì không còn cơ hội này nữa rồi.

Diệp Hạo trầm ngâm nói.

- Cậu có thể hiểu được như vậy thật ngoài dự đoán của tôi.

Ánh mắt Vô Cường sáng rực nhìn Diệp Hạo nói:

- Không phải ai cũng loại bỏ được dụ hoặc tăng lên tu vi đâu.

Sau khi Vô Cương nói xong, Huyết Trì to lớn không ngừng thu nhỏ lại, trong khoảng thời gian ngắn diện tích Huyết Trì chỉ còn lại một phần tư.

Diệp Hạo nhìn hai giọt huyết dịch phát ra ba động kinh khủng lơ lửng trên không trung:

- Tiền bối, đây là…?

- Hai giọt huyết dịch này là huyết dịch bản tôn của ta và Thanh Ma, huyết dịch còn lại bên trong Huyết Trì chỉ là của một ít yêu thú.

Vô Cương cười nói:

- Sau khi cậu tiến vào Huyết Trì thần trí bị xâm chiếm, đó là vì ảnh hưởng của huyết dịch những yêu thú này.

- Nếu nói như vậy, tu vi của tôi tăng lên nhờ máu tươi của hai vị tiền bối.

Diệp Hạo lập tức hiểu được.

- Không sai.

Vô Cương nói xong nhìn Thanh Ma:

- Không phải ông định mang hết năng lượng trong những huyết dịch này đi theo đấy chứ?

- Tôi chỉ cần năng lượng đủ để trở về Bản Thể được rồi.

Thanh Ma nói xong vung tay lên, chém giọt máu kia thành hai nữa, một nữa tiến thành một đoàn ánh sáng bay vào thân ảnh Huyết Ma, rất nhanh thân ảnh Huyết Ma hiện tới trước mặt Diệp Hạo.

Mày kiếm tinh mâu, thần sắc bễ nghễ.

Thanh Ma chỉ lẳng lặng đứng giữa không trung nhưng lại có một cảm giác vô thượng Ma Chủ.

Vô Cương cũng chém rút một nữa huyết dịch về cơ thể.

Một thân áo trắng bay phấp phới.

Vô Cương không nói lời nào nhưng hơn vạn ức chúng sinh trong trời đất giống như xoay tròn xung quanh Vô Cương.

- Thật ra phần lớn tinh hoa đã bị chúng ta tiêu hao gần hết, mà còn lại năng lượng trong đó lại bị một bộ phận yêu thú hấp thu.

Thanh Ma chậm rãi nói:

- Nếu không năng lượng chúng ta lưu lại cho cậu có thể giúp cậu lên tới Tiên Cảnh.

- Một giọt máu tươi có thể mạnh như thế hả?

Diệp Hạo không hiểu hỏi.

- Đợi tu vi của cậu đến độ cao nhất định cậu sẽ hiểu.

Thanh Ma vừa nói vừa ngưng tụ một bình ngọc, sau đó lần lượt đưa hai giọt máu tươi vào bên trong.

Diệp Hạo cất kỹ bình ngọc xong hỏi:

- Bây giờ hai vị tiền bối muốn rời đi sao?

- Ừm.

Thanh Ma gật đầu.

- Ở chung với hai vị tiền bối bấy lâu nay, vãn bối phát hiện những Thần Thông mà bản thân học tập là rác rưỡi, không biết hai vị tiền bối có thể truyền thị cho vãn bối một ít Thần Thông bên người không?

Diệp Hạo xấu hổ xoa xoa đoi bàn tay nói.

Thanh Ma khẽ giật mình, chợt cười to.

- Tiểu tử, cậu học được Quy Nhất Chi Thuật của tôi còn chưa biết đủ à, lại còn muốn học Thần Thông của tôi nữa?

Thanh Ma vỗ tay cười nói:

- Cũng được, vậy tôi sẽ truyền cho cậu Quân Lâm Tam Thiên Giới.
Bình Luận (0)
Comment