Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 566

Đại Quang Minh Bảo Thể

- ---------------------

- Chân Tiên đánh nhau à?

- Đi nhìn thì biết ngay

Ngay lúc tu sĩ chạy đến địa điểm chiến đấu, Diệp Hạo lại kinh nghi bất định nhìn Tiểu Độc đứng sừng sững phía xa.

Diệp Hạo không nghĩ tới, hắn vận dụng Ngũ Hành Kiếm Quyết cũng chỉ đánh ngang tay với nàng.

Diệp Hạo rất rõ ràng Ngũ Hành Kiếm Quyết mạnh bao nhiêu, dù trong Tiên Vực cũng tuyệt đối thuộc về Kiếm Quyết cường hãn a!

Hắn không biết, trong lòng Tiểu Độc đối diện đồng dạng cũng chấn kinh, nàng đến từ một Cấm Địa Tiên Vực, công pháp tu hành từ trước đến nay rất nghịch thiên, nhưng nàng không nghĩ tới, tu vi nàng cao hơn Diệp Hạo một cấp vẫn chiến ngang tay, điều này khiến trong lòng Tiểu Độc không thể tiếp nhận được.

- Không ngờ Ngũ Hành Kiếm Quyết ngươi tinh thâm đến vậy.

Tiểu Độc lạnh lùng nhìn Diệp Hạo, nói.

Chỉ có giải thích này.

Nếu Ngũ Hành Kiếm Quyết không tinh thâm, sao Diệp Hạo có thể không phân cao thấp với mình chứ?

- Ta cũng không ngờ, lực thôn phệ của ngươi đáng sợ như vậy.

Mặt mũi Diệp Hạo tràn đầy ngưng trọng.

- Bất quá cũng dừng ở đây thôi.

Âm thanh Tiểu Độc lạnh lùng

- Diệp Hạo, để cảm tạ ngươi khoảng thời gian này chiếu cố, ta sẽ sử dụng toàn bộ thực lực tiễn ngươi một đoạn đường.

Khóe miệng Diệp Hạo giật một cái.

Cảm tạ đây sao?

Nếu cảm tạ thật, con mẹ nó ngươi hẳn nên tự vẫn đi.

Bất quá tâm thần Diệp Hạo vẫn đề phòng cao độ, nếu Tiểu Độc đã nói như vậy, khẳng định sẽ không nói đùa.

Tiểu Độc sáng lên.

Đúng vậy, sáng lên.

Tiểu Độc trong mắt Diệp Hạo như một khỏa Tân Tinh, toát ra quang huy ngày càng cường hoành, chưa tới một nhịp hô hấp, xung quanh Tiểu Độc trở nên cực nóng khó có thể tưởng tượng.

- Đại Quang Minh Bảo Thể.

Đúng lúc này, Diệp Hạo nghe được một âm thanh kinh hô.

- Ngươi biết cái này?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi lại.

- Nói nhảm, Đại Quang Minh Bảo Thể được xếp vào Top 10 Bảo Thể, tiểu tử ngươi xong đời rồi, thi triển Đại Quang Minh Bảo Thể, thực lực cô gái nhỏ này sẽ bạo tăng gấp 10 lần trở lên.

- Hơn 10 lần sao?

Diệp Hạo lẩm bẩm.

- Nếu tiểu tử ngươi không muốn chết, hãy thả ta ra ngoài, lấy tu vi ta hiện tại, chỉ cần vài phút có thể đánh bại cô ta dễ dàng.

...

Có thể nói Tu vi Long Đằng vô địch bên trong Địa Tiên, bởi vậy tốc độ ông ta cũng nhanh nhất.

Nhưng khi Long Đằng sắp đuổi đến nơi, thì khiếp sợ nhìn một vòng Kiêu Dương xuất hiện phía trên thương khung, thời gian càng trôi qua, nhiệt độ vòng Kiêu Dương càng điên cuồng tăng lên.

Long Đằng không còn dám đi tới, bởi vì ông ta mơ hồ có cảm giác, nếu mình tiếp tục tiến lên, rất có thể sẽ vẫn lạc.

- Diệp Hạo, chuẩn bị nhận lấy cái chết chưa?

Đúng lúc này, Long Đằng nghe được một đạo âm thanh như kinh lôi.

Cái gì?

Chẳng lẽ Diệp Hạo đang giao thủ cùng một tồn tại thần bí?

Lấy tu vi Diệp Hạo hiện nay, còn ai có thể giết được hắn chứ?

Long Đằng biết rõ Thiên Yêu chứng đạo Chân Tiên cũng vẫn lạc trong tay Diệp Hạo a.

- Ngươi cảm thấy Đại Quang Minh Bảo Thể có thể giết được ta sao?

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn Tiểu Độc thân hóa Kiêu Dương, nói

- Ếch ngồi đáy giếng.

Cái gì?

Tiểu Độc choáng váng.

Diệp Hạo nói cái gì?

Nói mình ếch ngồi đáy giếng?

Có nghe lầm không vậy?

Bất quá, trên mặt Tiểu Độc chợt lộ ra vẻ ngưng trọngthật sâu, bởi vì trên người Diệp Hạo toát ra từng đạo ám kim sắc quang huy.

Cùng lúc đó, cả người Diệp Hạo phảng phất trở nên cao cao tại thượng.

Không thể xâm phạm!

Không thể xâm phạm!

Không thể xâm phạm!

Tiểu Độc không biết tại sao có loại cảm giác này, khiến nàng không biết phải làm gì.

Nhưng sau một khắc, trên mặt nàng tràn đầy hoảng sợ, bởi vì lúc Diệp Hạo đi về phía nàng, quang huy nở rộ trên người nàng bỗng nhiên tiêu tán.

Điều này còn chưa để nàng sợ hãi, bởi vì sau đó nàng không còn khống chế được Đại Quang Minh Bảo Thể nữa.

Lúc Diệp Hạo còn cách mười bước, Tiểu Độc kêu rên một tiếng, Đại Quang Minh Bảo Thể như chuột gặp mèo, tự thu trở về, điều này cùng quỹ tích Chân Nguyên vận hành trái ngược nhau, trong lúc nhất thời, Tiểu Độc chỉ cảm thấy mùi máu tanh ở tạng phủ “vùn vụt” dâng lên.

- Ngươi…ngươi làm cái gì ta?

Tiểu Độc nhìn Diệp Hạo gần trong gang tấc, run rẩy hỏi.

- Hiện tại, ta cảm thấy ngươi không nên quan tâm vấn đề này.

Diệp Hạo bình tĩnh nói ra.

Tiểu Độc biến sắc.

- Ngươi muốn giết ta?

Diệp Hạo không đáp lại, hai tay làm một pháp ấn toát ra ba động khó có thể tưởng tượng nỗi, Chân Nguyên Hộ Thể Tiểu Độc bể nát trong nháy mắt.

Không Vô Ấn!

Lúc này,Tiểu Độc mới biết đó là Thần Thông kinh khủng, nàng có khả năng bị Thần Thông này chôn vùi.

Lui!

Khi Tiểu Độc lui lại, nàng phát giác từng đạo Không Gian Chi Lực giam cầm tứ phương bát hướng.

- Ngươi không nên ép ta.

Trong mắt Tiểu Độc đột nhiên bắn ra hàn mang lăng liệt.

- Ép ngươi lại như thế nào?

Diệp Hạo cười lạnh

Trước đó,Tiểu Độc hạ sát thủ với hắn. Bây giờ mặc kệ Tiểu Độc có thân phận gì, Diệp Hạo không cần quan tâm.

Giết là được.

Ngay lúc Không Vô Ấn sắp lâm thể, trong mắt Tiểu Độc lộ ra một tia không cam lòng, sau đó một đầu thông đạo huyết sắc phá vỡ bình chướng lưỡng giới, bao phủ thân thể mềm mại nàng lại.

- Diệp Hạo, ta nhớ kỹ ngươi rồi.

Tiếng nói vừa rơi xuống, Diệp Hạo trơ mắt nhìn Tiểu Độc biến mất bên trong huyết sắc thông đạo.

- Diệp Hạo, ngươi không sao chứ?

Lúc này, Long Đằng chạy tới.

- Không có việc gì.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.

- Nữ tử kia là ai?

- Ta thu lưu ở cửa Đông Phương Võ Giáo, không ngờ cô ta lại là tu sĩ Tiên Vực.

- Tiên Vực?

Long Đằng mở to hai mắt

- Ý ngươi là cô ta từ Tiên Vực xuống?

- Không sai.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Cô ta đến Địa Cầu làm gì?

- Ta cũng muốn biết.

- Địa Cầu hiện nay thực sự rối loạn a.

- Chuyện này cũng không có biện pháp.

Diệp Hạo ung dung nói ra.

Trở lại Đông Phương Võ Giáo, Diệp Hạo thấy đám người Thiều Hoa đứng trong sân tiểu viện hắn, nhưng nó đã trở thành phế tích.

- Các ngươi có thể rời đi.

Diệp Hạo giả bộ âm thanh khàn khàn, nói ra.

- Đặc Sứ đại nhân, vừa mới phát sinh chuyện gì?

Thiều Hoa cung kính hỏi.

- Không có chuyện gì.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

Câu trả lời khiến đám người Thiều Hoa đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không nghĩ đặc sứ lại trả lời như vậy.

- Vậy chúng ta cáo từ.

Thiều Hoa trầm giọng nói.

Đợi đến khi đám người Thiều Hoa rời đi, Diệp Hạo vung tay lên, vẫy gọi Trương Lan bên trong không gian trùng điệp đến bên cạnh mình.

Trương Lan kinh ngạc nhìn bốn phía

- Tiểu Độc đâu?

- Tiểu Độc bị tôi đả thương, chạy trốn rồi.

- Lấy thực lực anh cũng không thể lưu cô ta sao?

Trương Lan mở to hai mắt nhìn.

- Toàn bộ Địa Cầu không bao nhiêu người có thể lưu cô ta lại.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu,

- Tư chất cô hiện nay cũng rất mạnh mẽ, tôi sẽ truyền cho cô mấy bộ Thần Thông tinh giản.

Diệp Hạo vừa nói vừa đưa một đạo Thần Niệm điểm tại mi tâm Trương Lan.
Bình Luận (0)
Comment