Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 739

Mua Mạng Các Ngươi

- ---------------------

- Nếu Lôi Kiếm Tông dám đả thương Diệp Hạo một cọng tóc gáy, Đông Tiên Điện ta sẽ san bằng Lôi Kiếm Tông các ngươi bằng bất kể giá nào.

Âm thanh Âu Dương Ly như một đạo kinh lôi nổ vang phía trên Lôi Kiếm Tông.

- Diệp Hạo?

Lôi Minh chấn động toàn thân.

Lôi Kiếm Tông có thể không biết Diệp Hạo sao?

Tình báo Lôi Kiếm Tông cũng không phải ăn chay.

Căn cứ tình báo phân tích, Diệp Hạo này chính là một Yêu Nghiệt.

Đông Tiên Điện không ai tu luyện thành công Âm Dương Bản Nguyên Kiếm Quyết, nhưng chỉ có mình Diệp Hạo tu luyện được. Còn nữa, Bản Nguyên Công Pháp mạnh nhất Đông Tiên Điện là Tử Ngọc Huyền Công, Diệp Hạo cũng tu luyện thành công, càng thêm trọng yếu là người này có thành tựu cực cao trên Trận Đạo cùng Đan Đạo.

Điều khiến Lôi Minh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi Diệp Hạo đi đến Đông Tiên Điện chưa được bao lâu đã tu luyện tới Ngọc Tiên cảnh.

Tốc độ tu luyện có thể gọi kinh khủng.

Kỳ thật, Diệp Hạo vừa mới bộc lộ tài năng, Lôi Minh đã bắt đầu chú ý.

Càng chú ý lại càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Kết hợp các phương diện tình báo, Diệp Hạo có tu vi khoảng Ngọc Tiên Thập Chuyển.

Về phần Diệp Hạo từ Ngọc Tiên Tứ Chuyển cưỡng ép tăng lên năm cảnh giới, Lôi Minh vốn nhìn ra Diệp Hạo ẩn giấu thực lực; Diệp Hạo vận dụng Thần Hồn đánh bại 16 Chuyển Ma Da, Lôi Minh nghi ngờ đó là lời nói vô căn cứ, nhất định có một vị tu sĩ Kim Tiên âm thầm xuất thủ.

Nhưng hiện tại thì sao?

Diệp Hạo chỉ dùng một quyền đánh bại Ngọc Tiên 19 Chuyển Diêm Dương.

Chưa tới 1 năm, Diệp Hạo có thể tăng lên nhiều như vậy?

Không có khả năng!

- Cho tới bây giờ, ta chưa từng gặp qua Diệp Hạo.

Lôi Minh trầm giọng nói

- Cần ta nhắc nhở một chút không?

Âu Dương Ly nhìn chằm chằm Lôi Minh, chậm rãi nói.

- Kim Dương Thành.

- Vị kia thực sự là Diệp Hạo.

Sắc mặt Lôi Minh đại biến.

Giờ khắc này, đâu chỉ Lôi Minh như thế.

Dù Đông Tiên Điện suy sụp cũng không phải Lôi Kiếm Tông hắn có thể so sánh.

Lôi Kiếm Tông rất rõ ràng, nếu Đông Tiên Điện không có quá nhiều đối thủ, bọn họ cho phép Lôi Kiếm Tông cắm dùi một chỗ tại vực nội sao?

Nếu Đông Tiên Điện nổi giận, Lôi Kiếm Tông tuyệt đối không thể tiếp nhận được.

- Tông Chủ.

Một vị trưởng lão vội vàng hô.

Lôi Minh vội vàng chạy đến Kim Dương Thành.

Nhìn thấy một màn này, Âu Dương Ly đã ý thức được điều gì đó?

Rõ ràng, Lôi Kiếm Tông phái đại quân tiến về Kim Dương Thành.

- Lôi Minh, ngươi tốt nhất nên cầu nguyện Diệp Hạo không có việc gì, nếu không, Đông Tiên Điện nhất định nhổ tận gốc Lôi Kiếm Tông ngươi.

Âu Dương Ly mang theo quân tinh nhuệ tiến về Kim Dương Thành, quát.

Cao tầng Lôi Kiếm Tông lập tức biến sắc.

Bọn họ không cảm thấy Âu Dương Ly nói đùa.

Hiện tại, Bọn họ chỉ có thể cầu nguyện đám người Khô Hòe không có tốc độ nhanh như vậy.

Nhưng trên đời này có rất nhiều chuyện không như mong muốn.

Kim Dương Thành!

Đám người Khô Hòe chạy đến Kim Dương Thành, thứ đầu tiên bọn họ nhìn thấy là Diêm Dương bị treo trên tường thành.

Diêm Dương nhìn thấy đám người Khô Hòe, nước mắt không khỏi chảy xuống tới.

Diêm Dương khóc.

Hắn không ngờ lại có một ngày thê thảm như vậy.

Thiên Kiêu Chi Tử như hắn, ai không quan tâm mặt mũi?

Nhưng hiện tại, hắn đã trở thành một phong cảnh tú lệ nhất Kim Dương Thành, bị vô số tu sĩ đến xem, Diêm Dương thấy được sự trào phúng cùng khinh bỉ trên mặt bọn họ, còn có một bộ phận tu sĩ nói ra ngôn ngữ vũ nhục.

Những lời này như lưỡi đao hung hăng đâm vào trái tim hắn.

- Giết toàn bộ cho ta.

Đại trưởng lão Thang Âm vung tay lên, quát.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Lúc này, hơn trăm tu sĩ vọt tới tướng sĩ trên cửa thành.

Nhưng lúc bọn họ còn cách cửa thành 100 mét, một đạo ngũ thải quang tráo ngăn cản bọn họ lại.

- Trận Pháp.

- Trận Pháp có thể ngăn được chúng ta sao?

- Phá.

Hơn trăm tu sĩ đều là tinh nhuệ Lôi Kiếm Tông, bởi vậy sau khi phát giác ra Trận Pháp, từng người đánh ra Thần Thông riêng mình.

Nhưng bọn họ không ngờ, công kích đánh vào trận pháp chỉ đưa tới một chút ba động, sau đó biến mất không còn một chút dấu vết.

- Trận pháp thật khủng khiếp.

- Tướng sĩ xuất thủ có hơn 10 vị cao thủ Ngọc Tiên cảnh.

- Ai bố trí vậy?

Lúc này, cao tầng Thang Âm thảo luận, trận pháp thành trì đột nhiên biến ảo sắc thái. Sau một khắc, hỏa hải vô biên bay đến phản ngược hơn trăm tu sĩ, đồng thời từng cây Mạn Đằng trói chặt tứ chi bọn họ.

- Không tốt.

Sắc mặt Thang Âm đại biến.

Khi Thang Âm chuẩn bị xuất thủ, một đạo âm thanh “hừ” lạnh lan đến trái tim hắn.

- Ngươi có gan động thủ thử xem?

“Quang quác” một tiếng, Thang Âm há miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hoảng sợ nhìn một đạo thân ảnh chẳng biết xuất hiện trên thành trì lúc nào.

Sắc mặt Khô Hòe ngưng trọng nhìn về phía Thôn Thiên Mãng, nói

- Ngươi là ai?

- Ngươi không có tư cách biết tục danh của ta.

Thôn Thiên Mãng cười lạnh

- Làm sao, Lôi Kiếm Tông bày ra trận thế lớn như vậy, ý muốn như thế nào?

Trong lúc nhất thời, Khô Hòe thật sự không biết nên nói gì.

Bất quá, Khô Hòe lại rõ ràng vị trước mắt không phải người Lôi Kiếm Tông có thể đắc tội.

- Lần này, Lôi Kiếm Tông đã đắc tội, hi vọng ngươi có thể bỏ qua.

Đại trưởng lão Thang Âm lau sạch máu tươi trên khóe miệng, khổ sở nói.

- Ngươi nên nói lời này với Công Tử nhà ta.

Thôn Thiên Mãng lắc đầu.

- Công Tử?

Thang Âm kinh nghi bất định nhìn về phía Diệp Hạo đứng bên cạnh Thôn Thiên Mãng.

Thôn Thiên Mãng nói câu này đã tiết lộ tin tức quá rung động.

Công Tử mang ý nghĩa đi theo.

Phải biết, dù Vĩ Thắng cũng không có đi theo Diêm Dương

Diệp Hạo có tài đức gì khiến một cường giả Tiên Chủ cao giai đi theo hắn chứ?

Thang Âm không minh bạch.

Nhưng hắn rõ ràng, thanh niên trước mắt tuyệt đối không đơn giản như mặt ngoài.

- Từ trước đến nay, ta là người hay giảng đạo lý.

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn Thang Âm, nói

- Lôi Kiếm Tông phái nhiều người giết ta, vậy Lôi Kiếm Tông phải mua mạng các ngươi.

- Có ý gì?

Thang Âm nghi ngờ, hỏi lại.

- Các ngươi trị giá bao nhiêu, Lôi Kiếm Tông bồi thường ta bấy nhiêu.

- Cái này....

Thang Âm cười khổ.

- Có vấn đề?

Diệp Hạo cau mày.

- Không có vấn đề.

Thang Âm lắc đầu.

Tông Môn mua mạng bọn họ tổn thất không ít tài nguyên, nhưng những tài nguyên này chưa đủ thương cân động cốt bọn họ. Nếu bọn họ vẫn lạc, không chỉ thương cân động cốt đơn giản như vậy.

- Ngươi trở về, nói chuyện này cho Tông Chủ các ngươi.

Diệp Hạo chỉ một tên tu sĩ, nói.

Tu sĩ nhìn về phía Thang Âm.

Thang Âm nhẹ gật đầu, tu sĩ mới rời đi.

Không lâu sau, tu sĩ đi theo Lôi Minh cùng cao tầng Lôi Kiếm Tông đến.

- Tông Chủ.

Mặt mũi Thang Âm tràn đầy đắng chát.

- Nếu ta đoán không sai, ngươi là Diệp Hạo?

Lôi Minh nhìn Thang Âm một cái, sau đó quay người nhìn về phía Diệp Hạo.

- Không sai.

Loại chuyện này không có gì để giấu diếm.

- Ngươi muốn tài nguyên, ta có thể cho ngươi một phần.

Lôi Minh trầm giọng nói

- Nhưng ta có một điều kiện.

- Nói.

- Ân oán Lôi Kiếm Tông và ngươi chấm dứt tại đây.
Bình Luận (0)
Comment