Chung Cực Truyền Thừa

Chương 141

Phải biết rằng, kim hệ ma thú toàn bộ là kim chúc sinh mệnh! Chúng căn bản là không biết mệt mỏi! Mà bọn nó lại ẩn thân trong vách tường kim loại...Bất kể là Thủy hệ dị năng của Thủy Linh Lung, Thổ hệ dị năng của Khải Hi, hay vẫn là Phong hệ dị năng của Khắc Lý Tư cũng không cách nào tạo thành thương tổn đối với chúng. Duy nhất có thể tạo thành tổn thương đối với chúng chính là Hỏa hệ dị năng của Thư Mộng, nhưng nếu như thiếu đi lĩnh vực của Lâm Dịch trợ giúp bọn họ ngăn cách hỏa diễm, chỉ sợ trước khi đem kim hệ ma thú bức ra, thì mọi người đã bị thiêu thành thịt nướng rồi. Đây chính là căn phòng bằng vàng ròng thuần túy. Thả một mồi lửa lớn như thế trong này, thiếu đi sự bảo hộ của lĩnh vực. Hậu quả là không thể nào tưởng tượng ra được.

Có thể nói như vậy...cửa ải này. Kỳ thực mới là một cửa hung hiểm nhất! Nếu như không có linh vực biến thái kia của Lâm Dịch, mọi người muốn qua được cửa ải này, chỉ sợ phải trả một cái giá đắt, làm không tốt, thì toàn quân có thể bị diệt ở chỗ này! Mỗi lần một lần mười lăm người, nhân số còn sống sót tối đa không đến 5 người, đó cũng không phải là không có nguyên nhân.

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người không khỏi lại lần nữa tỏ vẻ cảm kích đối với Lâm Dịch, nhưng mà Lâm Dịch cũng chỉ là gãi đầu cười cười, không nói gì.

- Mọi người nên nghỉ ngơi một chút, chờ một chút Mộng Nhi tỉnh lại chúng ta liền rời đi.

Lâm Dịch vừa cười vừa nói.

Tất cả mọi người nhẹ gật đầu, Lâm Dịch từ từ thu hồi lĩnh vực lại. Mọi người rơi xuống mặt đất đã trở nên nguội lạnh, đều tự tìm một địa phương bằng phẳng, bắt đầu ngồi xếp bằng nghỉ ngơi khôi phục.

...**************

- Kỳ Á Khố Tư, ngươi có tin vui gì sao?

Không gian trống rỗng, lấp lóe lên kim quang. Tại vị trí trung tâm của kim quang, một đạo hư ảnh cực lớn màu đen, trống rỗng xuất hiện. Hư ảnh kia toàn thân bao phủ một tầng màu đen. Nhìn qua cực kì sền sệt, căn bản là không thấy rõ bộ dáng của hư ảnh kia, thanh âm trầm thấp mà khàn khàn. Quanh quẩn trong không gian vắng vẻ. Một thân ảnh, đang cung kính quỳ một gối trước một hư ảnh trước người.

- Đại nhân, lần này ở trong 'Ma nguyên động quật', lại xuất hiện một gã lĩnh vực dị năng giả.

Thanh âm như kim loại va chạm đó lộ ra vẻ vô cùng thành kính. Trong đôi con ngươi màu vàng lạnh lùng, cũng lộ ra vài tia sùng kính - chính là đầu ma thú cửu cấp vừa xuất hiện trước mặt đám người Lâm Dịch. Lúc này, hắn đang quỳ một gối trước hư ảnh trước mặt, đầu cụp xuống, tỏ vẻ tôn kính đối với hư ảnh.

- Hả?

Trong thanh âm của hư ảnh hơi hiện lên một tia kinh ngạc. Chợt hỏi:

- Lĩnh vực dị năng giả? Là hệ gì?

- Là Thủy hệ. Bọn hắn vừa mới thông qua một tầng cuối cùng...Bất quá...cân nhắc đến tên kia là lĩnh vực dị năng giả, nên thuộc hạ không có ra tay.

Kỳ Á Khố Tư cung kính trả lời.

Bóng đen kia chậm rãi nhẹ gật đầu, khen ngợi:

- Ừ, làm không tệ.

Nghe được bóng đen khen ngợi, trong mắt Kỳ Á Khố Tư hiện lên một tia kinh hỉ. Nhưng hắn vẫn cố gắng kiềm chế được, quỳ một chân trên đất, không nói gì.

Bóng đen tựa hồ có chút ngẩng đầu lên. Trong thanh âm khàn khàn mang theo một tia cảm khái:

- Mười vạn năm liền sắp hết rồi...

Hơi dừng lại một chút, lại cúi đầu trầm giọng nói:

- Kỳ Á Khố Tư, thứ đồ vật ta cho ngươi tìm, ngươi đã tìm được chưa?

Kỳ Á Khố Tư nghe vậy thân thể liền chấn động. Chợt gục đầu xuống nói:

- Bẩm đại nhân...toàn bộ 'Ma Nguyên động quật' đã tìm tới mấy lần...nhưng không có tìm được vật kia...Kỳ Á Khố Tư đã không hoàn thành trách nhiệm của mình. Kính xin đại nhân trách phạt.

Nói xong, đầu cúi rạp trên mặt đất.

Bóng đen hơi dừng lại một chút, sau đó mới nói:

- Được rồi, cái này cũng không trách ngươi.

- Tạ đại nhân.

Bóng đen hơi dừng lại một chút mới nói:

- Trông coi thật kỹ, bảo vệ thật tốt ' Ma Nguyên động quật'

Kỳ Á Khố Tư vô cùng cung kính đáp lời:

- Vâng, đại nhân!

- Ừ.

Bóng đen kia nhẹ gật đầu, chợt, bóng đen kia cứ như là trôi theo gió nhẹ nhàng phiêu tán đi, dần dần liền biến mất không thấy gì nữa...mà thẳng đến thật lâu về sau, Kỳ Á Khố Tư mới ngẩng đầu lên, nhìn xem địa phương mà bóng đen kia biến mất, vẻ tôn sùng trong ánh mắt, thật lâu không có tiêu tán.

...****************

- Mọi người nghỉ ngơi tốt rồi chứ?

Trong căn phòng kim loại, thanh âm Lang Sa trong trẻo nhưng lạnh lùng mà hỏi.

Lúc này, Thư Mộng đã tỉnh lại, tuy tinh thần còn không phải quá tốt, nhưng vẫn là có thể hành động, tất cả mọi người nhẹ gật đầu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

- Đi thôi.

Lang Sa nhìn chung quanh, sau đó chợt nói, mọi người liền đi tới phía không gian truyền tống.

Không thể không nói, cái cửa không gian truyền tống nhìn như một cửa gỗ bình thường này, nhưng là rắn chắc đến thần kỳ! hứng chịu nhiệt độ đến hơn ba nghìn độ vừa rồi của Thư Mộng, nhưng mà đến một vết cháy xém cũng không có! Ngân sắc quang mang, vẫn lóe sáng nhu hòa như cũ.

- Đây là tầng thứ năm, là tầng cuối cùng, ta đoán chừng sau khi ra ngoài chính là không gian loạn lưu mà Bạch đại nhân nhắc đến, cho nên mọi người nhất định phải theo sát Lang Sa.

Đi đến trước cửa không gian truyền tống, Trương Diệc Vũ đột nhiên nói ra.

Mọi người đều biết y nói có lý, sau đó Thư Mộng liền đi vào đầu tiên, mọi người đều theo sát sau lưng Thư Mộng nhanh chóng đi vào.

Khi Lâm Dịch tiến vào cửa không gian truyền tống liền khôi phục lại cảm giác, bên tai liền truyền tới âm thanh ' Đùng đùng' như động đất vậy! Trợn mắt mà nhìn, chỉ thấy bốn phía lập lòe tia sáng màu bạc trắng, không gian màu đen có rất nhiều vết rách! Một tầng ánh sáng trắng nhu hòa đem mọi người bao bọc lại bên trong, mà những tia sáng màu bạc trắng cùng vết rách không gian màu đen kia khi tiếp xúc với tầng sáng màu trắng nhu hòa này, liền cứ như vậy biến mất! Trương Diệc Vũ quả nhiên suy đoán chính xác.

- Mọi người đến đông đủ rồi. Đi thôi!

Quay đầu lại nhìn 14 người đều đã đến đông đủ, Trương Diệc Vũ liền nói. Mọi người đều cẩn thận theo sát sau lưng Lang Sa, đi về phía trước.

Trước mặt đều là màu bạc và màu đen! Căn bản là không thấy rõ cảnh tượng phía trước thế nào, chỉ có thể đi theo sau lưng Lang Sa mà thôi.

Rời đi ước chừng hơn mười mét, rốt cuộc đi tới địa phương mà màu trắng bạc kịch liệt nhất, đột nhiên một lực hút cường đại truyền tới hướng mọi người. Sắc mặt mọi người đều kịch biến!

- Mọi người cầm lấy tay nhau, đừng để bị phân tán!

Trương Diệc Vũ đột nhiên hô.

Mọi người không dám chậm trễ, lập tức liền cầm tay lẫn nhau. Hai bên Lâm Dịch, chính là Lang Sa và Thư Mộng.

Vừa cầm tay nhau xong, mọi người chỉ cảm thấy đầu trầm xuống, trước mặt lập tức tối sầm lại!

Thời điểm Lâm Dịch khôi phục lại ý thức, bên tai liền truyền đến tiếng xé gió ' xiu...xiu...' kịch liệt.

Lâm Dịch lập tức liền trợn mắt mà nhìn, chỉ thấy trước mặt toàn là kim quang chớp động!

- Cái gì?

Lâm Dịch kinh hãi mở to hai mắt mà nhìn, gần như là hành vi vô ý thức, lĩnh vực tinh lam sắc liền mở ra, một mảnh kim quang này chính là do hơn một trăm chuôi đao có lưỡi hơi mỏng tạo thành. Cũng may Lâm Dịch phản ứng nhanh, lĩnh vực vừa khởi động, tinh thần lực theo bản năng ra một cái chỉ lệnh tạm dừng, những cái lưỡi đao kia, lập tức liền dừng lại giữa không trung.

Lâm Dịch là người khôi phục ý thức trước hết, khi tạm dừng lưỡi đao về sau, mọi người còn lại mới mịt mờ mở to hai mắt.

Thời điểm vừa tỉnh lại liền thấy hơn trăm chuôi đao treo trước mắt, Khải Hi lập tức kinh hô một tiếng, thân thể theo phản xạ lui một bước, lúc này mới phát hiện những chuôi đao này rõ ràng lại treo lơ lửng giữa không trung.

- Cái này, sao lại thế này?

Khải Hi vỗ vỗ trái tim đang nhảy bình bịch của mình, khoảng cách vừa rồi giữa ánh mắt của hắn và lưỡi đao tuyệt không cách quá mười mét! Nếu là ý thức Lâm Dịch tỉnh lại chậm một chút thôi...thì hậu quả đã không thể tưởng tượng nổi.

- Ta nghĩ cửa ải cuối cùng đã bắt đầu rồi...

Trương Diệc Vũ nhìn về phía xa, sau đó đột nhiên nói ra.

Khải Hi nghi hoặc quay đầu nhìn lại...

Lúc này mọi người đã xuất hiện ở trong một rừng cây! Bốn phía khắp nơi đều là cây cối to lớn, tán cây dày đặc, nhìn không tới không trung. Ánh nắng mặt trời chói mắt nương theo tán cây làm cho mọi người biết được lúc này đã ra khỏi ' Ma nguyên động quật'.
Lẽ ra nên cao hứng mới phải...nhưng lúc này mọi người thật sự không có cách nào cao hứng trở lại. Bởi vì, hoàn cảnh xung quanh...bọn họ đã bị bao vây.

Bao quanh bọn họ, là một đoàn kim hệ ma thú...nhìn qua, số lượng không dưới một trăm con. Từng đợt kim quang không ngừng lập lòe, hình thành từng mảnh lưỡi đao bắn đến chỗ mọi người. Bắn vào trong lĩnh vực, lại lần nữa bị Lâm Dịch dùng lĩnh vực khống chế dừng lại. Không đến một lát, phạm vi ngoài lĩnh vực, sớm đã dày đặc những lưỡi đao trôi lơ lửng trên không trung. Từ xa nhìn lại, lĩnh vực của Lâm Dịch, lúc này trông cực kì giống một quả bóng với toàn thân là gai bằng kim loại.

Mọi người chỉ còn có thể nhìn nhau cười khổ, trừ đỉnh đầu không có, địa phương khác khắp nơi đều là lưỡi đao.

- Lại phải làm phiền ngươi rồi.

Trương Diệc Vũ đột nhiên cười khổ nói với Lâm Dịch.

Lâm Dịch chỉ cười khẽ.

- Không có gì!

Tiếng nói vừa dứt, lĩnh vực lập tức liền bay lên không trung. Với khí thế mạnh mẽ đâm vào cây cối phía trên, lưu lại vô số lưỡi đao...Lại nói tiếp, chạy trốn trước sự vây công của đám kim hệ ma thú đối với những người tiến nhập ' Ma Nguyên động quật' là sự tình gian nan nguy hiểm nhất, thế nhưng lại là sự tình đơn giản nhất đối với đám người Lâm Dịch. Dưới sự trợ giúp của lĩnh vực, mọi người có thể ly khai từ trên cao. Mà đám kim hệ ma thú bình thường, lại không có cách nào có thể phi hành được! Tuy tốc độ của đám kim hệ ma thú cũng rất khá, nhưng bất kể như thế nào, chạy bộ cũng không bao giờ có khả năng nhanh hơn phi hành được.

Khi lĩnh vực bay lên giữa không trung, lưỡi đao lập tức bị Lâm Dịch buông xuống, từ không trung đến trong rừng cây, mà mặt trời ở trên đỉnh đầu cũng xuất hiện ở trước mắt mọi người.

- Rốt cuộc cũng đi ra!

Thư Mộng nhất thời có chút như trẻ con đứng lên hoan hô.

Từ ngày tiến vào Ma Nguyên động quật. Tâm thần mọi người vẫn luôn ở vào trạng thái khẩn trương. Trải qua bao nhiêu gian nguy, cuối cùng hôm nay cũng bước ra khỏi động quật, tâm trạng mọi người mới thả lỏng ra được, nghe được tiếng hoan hô của Thư Mộng, tất cả mọi người đều lộ ra dáng vẻ tươi cười.

Đám kim hệ ma thú truy đuổi bọn họ rất có trách nhiệm, tuy mọi người đã được Lâm Dịch dẫn lên không trung, nhưng chúng vẫn không buông tha kiên trì đuổi theo nhóm người Lâm Dịch, kim hệ là tồn tại mạnh nhất trong ngũ hành, tuy nhiên đám người Lâm Dịch lại phi hành trên không trung, nhưng tốc độ của chúng vẫn không chậm hơn bao nhiêu so với Lâm Dịch, thỉnh thoảng vẫn có từng đạo kim quang bắn lên từ dưới mặt đất, bất quá cũng không tạo thành ảnh hưởng gì đối với mọi người.

- Chúng thật ra cũng chưa hết hy vọng.

Khải Hi nhếch miệng cười nói. Có lĩnh vực của Lâm Dịch, công kích của bọn nó căn bản là không có chút hiệu quả nào.

Lâm Dịch quay đầu nhìn thoáng qua dưới chân. Sau đó nhìn về phía trước, tuy đã đi ra, nhưng Lâm Dịch lại không có cách nào xác định được vị trí hiện tại trên mặt đất là địa phương nào, bất quá dù sao cũng tuyệt đối là ở trong Mạn Vân sơn mạch, phía trước toàn là dãy núi liên miên chập chùng lên nhau như là quái thú vậy, phiêu vũ trên không trung, bị ánh mặt trời chiếu rọi thành đám mây màu vàng, cảnh sắc cực kì đẹp.

Tính toán thời gian, mọi người tiến vào trong Ma Nguyên động quật đã chừng nửa năm. Hôm nay, mọi người rốt cuộc cũng đi ra.

- Lâm Dịch, ra khỏi Mạn Vân sơn mạch này, chúng cũng sẽ không đuổi theo nữa.

Trương Diệc Vũ chợt mở miệng nói.

Bình Luận (0)
Comment