Chung Cực Truyền Thừa

Chương 17


Trung tâm đài cao, La thành nhìn đồng hồ sau đó nói với trung niên bên cạnh:

- Đã tới giờ, bắt đầu chứ?

Trung niên kia gật đầu.

Thấy thế La Thành đứng lên nói:

- Thời gian đã tới, mời mọi người nhìn bảng trên tay mình có đánh số, từ 1 đến 100 đi tới điểm kiểm tra số 1, từ 101 đến 200 đi tới điểm kiểm tra số 2...cứ thế suy ra.

giọng nói của La Thành truyền khắp ngóc ngách thao trường, Lâm Dịch cúi đầu nhìn bảng của mình, trên bảng viết số '893'.

Ngẩng đầu nhìn quanh một chút liền thấy được bảng số tám trên đài cao, liền chạy qua.

- Ta gọi số ai người đó lên, gọi ba lần không lên coi như mất quyền thi đấu.

Tới gần điểm kiểm tra số 8, Lâm Dịch lại nghe thấy tiếng một người truyền tới trên đài cao.

Phụ trách điểm kiểm tra số tám là hai người trung niên, người vừa nói là một trung niên cao, thân thể rắn chớt, mà trung niên lùn hơn hắn đang ngồi trên bàn, một quyển sổ đặt trước mặt, hiển nhiên là phụ trách ghi điểm thành tích.

- Kiểm tra thế nào đây?

Lâm Dịch có chút tò mò nghĩ.

- Số 801

- Có, tới ngay.

Theo tiếng gọi của trung niên, dưới đài cao có một âm thanh đáp lại, sau đó một người từ trong đám người đi ra.

Người nọ cực kỳ béo, bộ dạng chừng 20 tuổi, đi tới trước đài mất một khoảng thời gian mới bò lên được đài cao, khiến trung niên kia bất giác nhíu mày.

Dường như trèo lên đài cao này là một việc cật lực của hắn, hô hấp cũng có chút gấp gáp lên.

Nhưng mà hắn dường như không quen xuất hiện trước mặt nhiều người như vậy, biểu hiện có chút nhút nhát.

- Đưa bảng của ngươi cho ta.

Trung niên kia nói.

Gã béo thấy vậy đưa bảng trong tay cho trung niên.

Trung niên cúi đầu nhìn thoáng qua bảng sau đó gật đầu, không nói gì thêm, chỉ tay vào cơ quan phía sau hắn nói:

- Dùng sức mạnh lớn nhất của ngươi đánh lên cái cơ quan này, dùng chân hay tay đều được.

Thiếu niên béo nghe vậy quay đầu nhìn về phía sau.

Chính là khí cơ quái dị lúc trước.

Khí cơ cao chừng hai thước hình lập phương, không biết là do tài liệu gì chế thành, phía trước có một tấm chắn hình tròn trước mặt, trước tấm chắn có một tầng che chắn mềm mại như vải vóc.

- Công kích ở chỗ này.

Trung niên sợ hắn không rõ, liền chỉ tấm chắn nói.

- Ừm, ta biết rồi...

Thiếu niên béo gật đầu, sau đó có chút khẩn trương hít sâu mấy hơi, đi với trước khí cơ kia, hai tay chắn trước ngực, hạ mình thủ thế sau đó mãnh liệt đánh ra một quyền!

- Bang!

Một âm thành trầm muộn vang lên, thiếu niên béo vung quyền đánh lên tấm chắn, trên mặt khí cơ đột nhiên sáng ngời, chợt mặt trên khối tinh thể phía trên khí cơ hiện lên dòng chữ '132'.

Trung niên gật đầu, nói:

- Ừm, kết quả 132 lợi mạt.

Trung niên ngồi trước bàn nghe vậy liền ghi chép một chút, trong khi trung niên kia đi tới trước cao giọng hô:

- Số 802 lên, ngươi đi xuống đi.

Thiếu niên béo xuống dưới, một gã thiếu niên gầy gò đi lên đài cai, hắn đi đến đài cao động tác có phần tiêu sái.

- Cũng đánh vào đó.

Trung niên chỉ tấm chắn nói.

Thiếu niên gầy yếu gật đầu, đưa bảng trong tay cho trung niên.

Sau đó đi tới trước khí cơ, hít sâu một hơi, cũng thủ thế, đùi phải mạnh mẽ đá ra một kích.

- Bang!

Một âm thanh trầm muộn vang lên.

- 534 lợi mạt...ừm không tồi!

Trung niên kia gật đầu...hiển nhiên là thành tích như vậy không tồi.

Trung niên kia lại ghi chép một chút, sau đó gọi người mới.

Thời gian cứ thế qua đi, bởi vì đã có người làm mẫu cho nên những người sau lên rất thành thạo đưa tấm bảng cho trung niên kia sau đó đánh lên tấm chắn, sau khi chỉ số hiện lên liền nhanh chóng xuống đài.

Trong đó phân nửa không ngờ là nữ! Hơn nữa trong đó có vài cô gái thậm chí còn mạnh hơn thiếu niên gầy gò thứ hai, cao nhất thậm chí còn tiếp cận tới chỉ số 700!

Hơn hai giờ, cuối cùng cũng đến phiên Lâm Dịch.

- Số 893!

Trung niên án theo trình tự hô ra. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Lâm Dịch theo thói quen nhìn Lý phía sau một chút, Lý gật đầu với hắn, Lâm Dịch lúc này mới hít sâu một hơi, lên tiếng nói:

- Có!

Sau đó nhanh chóng bước lên đài cao.

Đi tới dưới đài, hai chân khẽ nhún, sau đó mạnh mẽ bắn lên, liền thẳng tắp nhảy lên đứng trước trung niên kia năm thước.

Điều này làm cho trung niên hai mắt sáng ngời...trong đám người đã kiểm tra trước đây, cũng người có động tác trơn tru nhún chân là nhảy lên tới đài cao. Bộ dạng nhẹ nhàng lại chính xác như Lâm Dịch thì đúng là không có.

Nhận bảng từ tay Lâm Dịch, cúi đầu nhìn thoáng qua, miệng hơi lẩm bẩm: 'Lâm Dịch...' Sau đó gật đầu ngẩng lên theo lệ cũ nói với Lâm Dịch:

- Dùng lực mạnh nhất của ngươi công kích chỗ kia, chân hay tay đều được.

Nhìn đám người lên kiểm tra lúc trước, Lâm Dịch trên cơ bản đã hiểu rõ, vì thế gật đầu, đi tới trước khí cơ.

Hắn lúc này cũng có chút khẩn trương...không biết mình có thể đạt tới mức nào a? Lúc trước có một thiếu niên rất khá, cú đá của hắn không ngờ có thành tích 835! Lâm Dịch cũng muốn xem trình độ của mình đến mức nào.

Hít sâu một hơi, Lâm Dịch nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, loại biểu tình lãnh tĩnh khi đối mặt với Lý lại xuất hiện trên mặt hắn.

Hai chân hơi choãi ra, thân thể trầm xuống, chợt chân phải như lợi kiếm đá ra!

Vù! Ầm!

Tiếng xé gió vang lên, ngay sau đó là âm thanh va chạm nặng nề.

Khí cơ lóe lên quang mang! Chợt một chuỗi số xuất hiện trên màn hình.

- 3274 lợi mạt?

Trung niên nhân kinh ngạc mở to mắt nhìn!

Dưới đài một trận xôn xao!

- 3274...trời ạ! Quá khoa trương!

- Hắn có phải người không a?

- Đẹp trai quá!

Bởi vì đại đa số mọi người đều đã kiểm tra, tự nhiên hiểu được thành tích kia tương đương với lực lượng cỡ nào, bọn họ dùng hết lực công kích khó khăn lắm mới đạt hai ba trăm...nhưng người này đơn giản đá một cú đã đạt tới trình độ hơn 3000? Điều này thực quá khoa trương đi?

Bình Luận (0)
Comment