Chung Cực Truyền Thừa

Chương 201

Lạp Cổ Kỳ nghe vậy cũng không nhịn được nhíu mày. Một lúc lâu sau đó mới mở miệng nói:

- Xem ra, trong này hẳn là còn có biến cố nào đó mà chúng ta không biết. Tiểu tử Lâm Dịch này ta là rõ ràng, hắn không quá có thể là người truyền thừa cổ văn. Dù sao, người truyền thừa cổ văn cũng có rất nhiều ở các nơi trên đại lục. Có thể, hắn chỉ là một hậu nhân trong số đó mà thôi.

Khải Ni Cổ Lạp gật đầu, không có nói nữa.

Thời gian còn đang không ngừng trôi đi. Lâm Dịch tu hành vẫn duy trì liên tục, Vô Song Hội cũng đang tiếp tục tiến hành. Rốt cuộc, thi đấu tấn 136 cường cũng két thúc. Kế tiếp muốn triển khai là thi đấu tấn 68 cường. Đối thủ của Lâm Dịch lại là một nữ tử trẻ tuổi thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp.

Nữ tử sinh ra có vẻ ngoài xinh đẹp, vóc người cao gầy thon dài chỉ so với Lâm Dịch thấp hơn một chút. Hai hàng lông mày như vẽ, môi đỏ mọng, thoạt nhìn vô cùng mềm mại. Thực sự rất khó tưởng tượng một vị mỹ nữ như vậy cư nhiên lại là một nữ chiến sĩ Bát cấp đỉnh phong! Thực lực không hề kém!

Khi nàng đứng đối diện Lâm Dịch, Lâm Dịch cũng không nhịn được hơi thất thần. Đương nhiên, cũng chỉ là thất thần. Lâm Dịch rất rõ ràng, hiện tại là đang thi đấu. Mà toàn bộ người đang đứng đối diện đều là địch nhân của hắn, bất kể nam nữ.

Trong hai mắt nàng lộ ra một tia ngưng trọng. Đối với Lâm Dịch, nàng có biết. Khi thi đấu từ 272 cường tấn 136 cường lần trước, thực lực Lâm Dịch biểu hiện ra, nàng đã xem được. Nói thật, nàng cũng không phải đối thủ của Lâm Dịch. Bất quá, nàng lại không muốn buông bỏ như vậy. Lập tức ngưng thần chờ đợi. Nàng chỉ có một lần cơ hội, đó chính là tại trong nháy mắt Lâm Dịch chưa gia trì linh văn. Bằng không, nàng chỉ có thể chịu thua.

- Trận đấu, bắt đầu!

Theo trọng tài ra lệnh một tiếng, lĩnh vực của Lâm Dịch nhất thời phóng xuất. Hôm nay nhược điểm lĩnh vực của hắn đã phi thường rõ ràng. Đó chính là lĩnh vực của hắn nếu như là đối thủ thực lực tương đương, hoặc giả so với hắn mạnh hơn một chút, vậy tuyệt đối là miểu sát. Đối phương thậm chí ngay cả một chút dư địa phản kháng cũng không có. Nhưng nếu như gặp phải đối thủ so với hắn mạnh hơn rất nhiều, như vậy, lĩnh vực của hắn không tạo ra tác dụng mang tính thực chất gì. Chống lại Thánh Giai, hắn thậm chí ngay cả tìm cách phóng xuất lĩnh vực cũng không sản sinh. Bởi vì lĩnh vực nếu như vỡ nát, linh hồn kim châu của hắn cũng sẽ bị trọng thương.

Ưu điểm và khuyết điểm của lĩnh vực là rõ ràng như nhau. Đối với đối thủ thực lực tương đương, lĩnh vực là vô địch. Nhưng nếu như đối thủ mạnh hơn rất nhiều, lĩnh vực thậm chí so kém thể thuật hoặc dị năng bình thường.

Mà Lâm Dịch cũng không có dự định trước khi gặp Thánh Giai, hao phí công phu quá lớn. Tuy rằng thể thuật gia trì chiến văn cũng có thể dễ dàng chiến thắng. Nhưng chung quy vẫn không có lĩnh vực dễ dàng mau lẹ.

Do đó, Lâm Dịch trước tiên phóng xuất lĩnh vực. Hắn suy xét rất đơn giản, nếu như đối phương có chiến văn hoặc linh văn, như vậy Lâm Dịch cũng sẽ lập tức gia trì linh văn. Nếu như đối phương không nói, vậy tự nhiên là rất tốt. Trực tiếp sử dụng lĩnh vực lực lượng đem nàng bức hạ lôi đài.

Hắc sắc quang mang chợt từ trên người nữ tử kia lóe ra. Chính như Lâm Dịch nghĩ. Đối thủ là một Bát cấp đỉnh phong chiến sĩ.

Hắc mang hiện lên, đồng thời, lĩnh vực của Lâm Dịch đã đem nữ tử hoàn toàn bao phủ bên trong.

- Vân Tước chiến văn. Hiện!

Một tiếng thanh thúy dễ nghe từ trong miệng nữ tử phát ra. Đột nhiên, một cổ thanh sắc quang mang nhất thời đem thân thể nàng hoàn toàn bao phủ.

Lâm Dịch khẽ nhíu mày lại, trong lòng lại bất đắc dĩ cười. Chính như hắn suy nghĩ, đối thủ hiện nay, hầu hết đều là cường giả có chiến văn. Xem ra, hắn lại phải phá hỏng một cái quần.

Tinh lam sắc lĩnh vực nhất thời thu hồi trở lại. Mà trên người Lâm Dịch cũng chợt lóe ra hồng sắc quang mang! Chính là đoạn mở đầu gia trì linh văn!

Nhưng mà, đúng vào lúc này, dị biến nổi lên!

Chỉ thấy thân thể nữ tử kia còn bao phủ trong một tầng thanh sắc quang mang đột nhiên giơ tay phải lên, chợt, Lâm Dịch rõ ràng cảm giác được một cổ lực lượng cường đại đến cực điểm mạnh mẽ tụ tập về phía nàng! Mà nơi cổ lực lượng này tụ tập lại chính là cánh tay phải đang giơ lên.

- Đây là...!

Trong lòng Lâm Dịch nhất thời chấn động! Còn chưa kịp ngẫm nghĩ, thân thể đã theo bản năng mạnh mẽ lướt sang bên cạnh. Cùng lúc đó, chỉ nghe bùng một tiếng nổ! Một đợt khí văn thực chất chợt từ cánh tay phải đang giơ lên của nàng bắn ra! Một tia thanh sắc quang mang tốc độc cực kỳ nhanh bắn ra! Tốc độ cực nhanh, đuổi thẳng tới!

Lâm Dịch chỉ cảm thấy cánh tay trái nóng lên, hoảng sợ cúi đầu vừa nhìn. Cánh tay trái của hắn đã hoàn toàn bị xuyên qua! Trán Lâm Dịch nhất thời kinh hãi túa ra một tầng mồ hôi lạnh! Nếu như mình hơi chậm một chút, lần này, đủ để lấy mạng mình!

Nữ tử kia hiển nhiên cũng không ngờ Lâm Dịch cư nhiên có thể tránh thoát đạo công kích này, lập tức tay phải lại hướng phía Lâm Dịch dời đi. Một cổ lực lượng hung hãn lại tụ tập tới tay phải của nàng. Bùng một tiếng, lại một đợt không gian ba văn bắn ra! Thanh sắc năng lượng chợt lóe rồi biến mất!

Bất quá lúc này không có bắn trúng Lâm Dịch. Lần trước là bởi vì Lâm Dịch trong lúc nhất thời không có phản ứng kip, nên mới trúng chiêu. Hiện tại, hắn phản ứng lại, sao có thể dễ dàng để nàng đắc thủ như vậy?

- Tiễn Chỉ!

Trong lòng Lâm Dịch nhất thời nghĩ đến. Nhưng trong lòng là nghĩ như vậy, linh văn gia trì cũng chợt tăng nhanh! Chỉ thấy thân thể hắn trong khoảnh khắc hồng mang đại thịnh! Biến thành vật phát sáng giống như thái dương!

Nữ tử liên tục công kích lưỡng đạo Tiễn Chỉ, nói thì chậm, nhưng trên thực tế lại rất nhanh. Mãi cho đến lúc này, quang mang trên người nữ tử kia mới giảm xuống. Vóc người cao gầy càng cao hơn, thậm chí so với Lâm Dịch còn muốn cao hơn mấy phân. Mái tóc dài lúc này đẫ biến thành thanh sắc, rủ thắng xuống tấm lưng thon dài của nàng. Đôi mắt đẹp màu đen cũng biến thành lục sắc. Mà mi tâm của nàng, càng thêm một xích hồng sắc chu sa! Tựa như vẽ rồng thêm mắt, khiến nàng càng thêm xinh đẹp! Khiến người ta không dám nhìn gần.

Nữ tử thần sắc lạnh lùng, hạ thủ liên tục, tay phải lại giơ lên, chỉ thẳng phía Lâm Dịch ở giữa hồng mang. Chỉ nghe lại một tiếng nổ! Một đạo thanh sắc quang mang bắn nhanh ra! Lâm Dịch đang gia trì chiến văn tựa hồ đã không có thời gian để tránh né.

Trong nháy mắt thanh sắc quang mang gần chạm tới thân thể, hồng mang chợt bạo liệt tán ra! Tinh lam sắc lĩnh vực quang mang mạnh mẽ bạo phát! Đồng thời, một tiếng quát vang lên!

- Định!

Một màn khiến người ta kinh hãi xuất hiện. Chỉ thấy cái đuôi dài của hắn không ngờ cứ như vậy từ cực nhanh đến dừng lại.

Mà biến thân hoàn tất, thân thể Lâm Dịch ngay trước mặt nó không đến nửa thước.

Hai tròng mắt của Lâm Dịch đã hoàn toàn biến thành tinh lam sắc nhàn nhạt nhìn thanh sắc năng lượng trước người, đột nhiên, chỉ thấy thanh sắc năng lượng cứ như vậy hư không tiêu thất trong lĩnh vực của hắn.

Trong mắt nữ tử hiện lên một tia tiếc hận, than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn Lâm Dịch sau khi biến thân lộ ra vẻ than nhiên và ưu nhã, sau đó mở miệng nói:

- Ta chịu thua!

Nói xong, xoay người rời khỏi lôi đài.

Lâm Dịch thản nhiên nhìn theo nàng hạ lôi đài, trọng tài tuyên bố Lâm Dịch thắng lợi, thẳng đến sau khi hắn giải trừ linh văn biến thân, tim đập mới chợt nhanh hơn!

- Nguy hiểm thật!

Tim Lâm Dịch đập bình bịch liên tục. Ngay vừa rồi, khi Tiễn Chỉ cường hãn đến cực điểm sắp xuyên thủng người hắn, cách hắn chỉ có nửa thước. Cự ly nửa thước, lấy tốc độ của nó, hầu như có thể hoàn toàn không để ý! Nếu là Lâm Dịch chậm dù chỉ vài giây, thanh sắc năng lượng sẽ xuyên qua đầu hắn.

- Quả nhiên, đến lúc này, đã không có ai là kẻ yếu cả.

Đến lúc này, Lâm Dịch mới cảm thận được sâu sắc điểm này. Vô Song Hội quả nhiên không hổ là đại lục đệ nhất thịnh hội.

Từ trên lôi đài đi xuống, Thủy Linh Lung lập tức chào đón, cũng không chú ý nhiều, nắm cánh tay bị xuyên thủng của Lâm Dịch. Kéo ống tay áo lộ ra một cái lỗ bị cháy đen ước chừng một ngón tay. Máu tươi còn đang chảy ra. Chỉ thấy trên tay Thủy Linh Lung nhất thời lóe ra lam sắc quang mang, khẽ đặt lên chỗ bị cánh tay bị thương của Lâm Dịch, một cổ cảm giác thanh lương nhất thời từ vết thương truyền đến. Sau một lát, khi Thủy Linh Lung dời tay, vết thương bên trong đã hoàn toàn khép lại. Thủy hệ dị năng, hiệu quả chữa thương quả nhiên là tốt.

Mà Lâm Dịch cũng trả giá cánh tay trái bị thương, chính thức tấn cấp 68 cường. Trận đấu phía sau sẽ là Vô Song Hội chân chính!

Thời gian lại chậm rãi trôi qua. Thi đấu từ 136 cường tấn 68 cường đã kết thúc vào ngày hôm qua. Mà hôm nay, Vô Song Hội tràng lại nghỉ một ngày. Bởi vì bắt đầu từ thi đấu ngày mai, sẽ trở thành trận đấu một đấu một chân chính. Trên lôi đài thật lớn, dựng lôi dài nhỏ muốn dỡ bỏ chung quy cũng tốn chút thời gian. Hơn nữa, người dự thi cũng cần một chút thời gian để điều chỉnh trạng thái của mình.

Lạp Cổ Kỳ thoả mãn nhìn Lâm Dịch, cười nói:

- Tơp 68 cường. Nỗ lực a. Tranh thủ đạt được thành tích tốt nhất! Lấy lĩnh vực của ngươi lại thêm thực lực trung đẳng Bạch Hổ linh văn. Chỉ cần không gặp phải Thánh Giai, tiến nhập tiền ngũ, hẳn là không thành vấn đề.

Lâm Dịch cười gật đầu:

- n, đệ tử sẽ nỗ lực.

Lạp Cổ Kỳ cười gật đầu, không có nói nữa.

- Nếu như gặp phải Thánh Giai, tốt nhất là chịu thua đi!

Thủy Linh Lung nhíu mày nói. Lúc đầu Lạp Cơ Tư và tên thanh y Thánh Giai kia tỷ thí, ký ức của nàng vẫn còn mới mẻ. Đối phương thực sự quá mức cường đại, Hỏa Long dài đến vài trăm thước, không ngờ một cái phất tay liền trực tiếp đánh tan. Thực sự quá đáng sợ.

Lâm Dịch gật đầu nói:

- Yên tâm đi lão sư, ta biết nên làm như thế nào!

Thủy Linh Lung gật đầu, liền không nói gì nữa.

- Ngày mai Bạch tiểu tử kia nên qua đây rồi?

Khải Ni Cổ Lạp đột nhiên quay đầu dò hỏi Lạp Cổ Kỳ.

Lạp Cổ Kỳ thất thần, chợt gật đầu nói:

- Hẳn là vậy. Dù sao từ ngày mai bắt đầu chính là quyết đấu top 68 cường.

Khải Ni Cổ Lạp nghe vậy, nhíu nhíu mày, hắc hắc cười nói:

- Chờ tiểu tử kia đến. Chúng ta nên hảo hảo uống một chén. Tính toán thời gian, chúng ta đã khoảng mười năm không có tụ tập cùng uống với nhau. Lần trước tựa hồ cũng là tại Vô Song Hội.

Lạp Cổ Kỳ nghe vậy gật đầu, chợt có chút cảm khái nói:

- Thời gian thực sự quá nhanh a. Trong nháy mắt đã hơn ba trăm năm.

Khải Ni Cổ Lạp nghe vậy tán thành gật đầu:

- Đúng vậy...thực nhanh!

Ăn xong bữa cơm, Lâm Dịch và Thủy Linh Lung liền trở lại phòng. Thở ra một hơi, sau đó, Lâm Dịch liền nhập định.

Nhưng mà vừa mới nhập định, cổ cảm giác mạc danh kỳ diệu kia lại xuất hiện. Lâm Dịch tâm thần khẽ động đã nghĩ muốn nắm bắt nó, nhưng rồi lại nhất vô sở hoạch.

Lâm Dịch không khỏi có chút phiền toái và nghi hoặc. Đó rốt cuộc là cái gì? Cũng không biết là bắt đầu từ lúc nào trong lòng Lâm Dịch lại hiện lên một tia cảm giác huyền ảo khó hiểu. Rõ ràng có thể cảm giác được thiết thực, nhưng mà khi Lâm Dịch tận lực cảm thụ, cổ cảm giác kia lại đột nhiên biến mất, tựa hồ luôn luôn thiếu một cái gì đó.

Ngay từ đầu cảm giác cũng rất rõ ràng. Gần đây, cổ cảm giác kia cũng càng lúc càng rõ ràng hơn, nhưng thủy chung không có nắm bắt được. Điều này làm cho Lâm Dịch có chút phiền muộn.

- Đến tột cùng là cái gì?

Lâm Dịch không khỏi có chút phiền toái.

Lâm Dịch chưa từ bỏ ý định tận lực tìm lại cảm giác này. Nhưng lại một chút cũng vô pháp cảm giác ra được. Như cổ cảm giác huyền diệu đến cực điểm kia, căn bản là chưa bao giờ từng xuất hiện qua.

Sáng sớm hôm sau, cả Vô Song Đảo đều rơi vào trong một bầu không khí náo nhiệt. Nguyên nhân thứ nhất là vì từ hôm nay trở đi, đã là quyết đấu của cường giả chân chính. Cuối cùng hơn ba tháng rốt cuộc đi tới hôm nay. Khán giả tự nhiên là kích động không ngớt.

Mà một nguyên nhân khác cũng bởi vì một người đến - Bạch Đế đế quốc đương nhiệm quân chủ, Bạch Lạc!

Nói đến, nội bộ hoàng tộc đế quốc, thân phận Bạch Lạc có thể kém hơn bất luận một ai tromg đám Thánh Giai Bạch Tiếu Thiên trên đài chủ tịch. Nhưng hắn dù sao cũng là người lãnh đạo trên danh nghĩa của toàn bộ đại lục. Huống chi, trong tay hắn cũng là nắm thực quyền hành chính. Cần nói rõ hơn là, thân phận nội bộ hoàng tộc cùng thực quyền hành chính cũng không có gì xung đột.

Bạch Lạc xuất hiện để khán giả càng hưng phấn. Tuy rằng những khán giả này hầu hết đều là người của một vài gia tộc thần bí cổ xưa trên đại lục. Nhưng dù sao hoàng tộc đế quốc vẫn là gia tộc mạnh nhất trên đại lục. Cùng hoàng tộc đế quốc làm tốt quan hệ là căn bản để những gia tộc cổ xưa này đặt chân trên đại lục.

Do đó, khi Lạp Cổ Kỳ và Khải Ni Cổ Lạp muốn tìm Bạch Lạc ôn chuyện, bên cạnh hắn đã vây đầy người.

- Xem ra chỉ có thể chờ buổi tối lại tìm hắn.

Trên mặt Khải Ni Cổ Lạp lộ ra một tia bất đắc dĩ. Lạp Cổ Kỳ thì cười khẽ gật đầu, không nói gì.

- Hiệu trưởng, Khải tiên sinh, lão sư, đệ tử xin phép được đi trước. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Lâm Dịch quay đầu nói với ba người rằng.

Mấy người Lạp Cổ Kỳ gật đầu, nói:

- Nỗ lực lên!

- n.

Lâm Dịch đáp ứng một tiếng, liền đi tới phía lôi đài.

Hiện tại là sáng sớm bảy giờ bốn mươi. Đêm qua có người thông báo. Hôm nay sáng sớm tám giờ, toàn bộ cường giả tấn cấp 68 cường đều phải tập hợp tại lôi đài này. Cụ thể chuyện gì cũng không có nói, lập tức Lâm Dịch chỉ đành nghi hoặc đi tới.

Hôm nay Vô Song Hội tràng tbiến thành bộ dáng như lúc đầu đến đây. Lôi đài nhỏ trên lôi đài thật lớn kia đã hoàn toàn dỡ xuống. Vị trí đài chủ tịch cũng chuyển về phía sau khoảng mấy chục thước. Lâm Dịch Lâm Dịch liếc mắt nhìn đài chủ tịch, chỉ thấy bên cạnh Bạch Tiếu Thiên có một người thanh niên xa lạ.

Người thanh niên này tướng mạo cực kỳ uy nghiêm. Khuông mặt chữ quốc uy nghiêm mang theo dáng tươi cười thân mật, có vẻ rất hòa nhã.

Bình Luận (0)
Comment