Chung Cực Truyền Thừa

Chương 305

Như vậy sau đó khi An Đệ Tư gia tộc liên hợp với Ban Lỗ Đốn và Tây Môn Đặc công kích Thư gia, Tây Bá Nhĩ gia tộc lại đột nhiên lâm trận đào ngũ, sẽ như thế nào? Kết quả rõ ràng, Tạp Lạc Tháp sẽ lấy được thành quả mà mình muốn.

Mà cái này, mới chính là toàn bộ kế hoạch của Kiều Trì Á và Tạp Lạc Tháp, rất cẩn thận, tinh vi.

Nhưng mà, bọn hắn đều quên, hoặc là nói tận lực quên đi thượng đẳng chiến văn của Lâm Dịch.

Nhưng mà vào lúc này. Tạp Lạc Tháp đối diện với Lâm Dịch, lại dùng đúng là Bạch Hổ chiến văn. Cường giả Trung tinh vị thượng giai bình thường, sau khi gia trì chiến văn này, rõ ràng thẳng truy cường giả Đại tinh vị trung giai? Cái này ý vị như thế nào? Cái này có nghĩa là chiến văn này, ít nhất cũng là thượng đẳng chiến văn!

Lại liên tưởng tất cả kế hoạch một lần, lưng Tạp Lạc Tháp đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

- Chẳng lẽ Lâm Dịch kia...Thật là đệ tử hạch tâm của Cổ Văn sao? Mà người trước mắt này, chính là người mà Cổ Văn phái tới cảnh cáo mình?

Tạp Lạc Tháp không khỏi mà lại lần nữa nghĩ lại tới lời Lâm Dịch vừa rồi, lại càng thêm khẳng định.

Tạp Lạc Tháp trong nội tâm nghĩ cái gì, Lâm Dịch cũng không rõ ràng lắm. Chỉ là thấy kinh hãi trong mắt đối phương lại càng ngày càng thịnh, lại khiến hắn có chút nghi hoặc. Trên thực tế cho tới bây giờ, hắn cũng còn không rõ ràng lắm mình ở trong mắt người khác, nghiễm nhiên là truyền nhân đại biểu của Cổ Văn. Tuy rằng sự thật cũng là như thế, nhưng chỉ sợ bọn họ cũng không biết, Lâm Dịch tuy rằng là truyền nhân của Cổ Văn, nhưng ngay cả một chút tình hình cụ thể của Cổ Văn cũng không biết. Thậm chí, hắn còn phải tránh né Cổ Văn nữa.

Ngay khi Lâm Dịch muốn mở miệng nói chuyện, lông mày hơi động một chút, quay đầu nhìn về hướng Thư gia, mà lúc này mọi người trên không trung, cũng đều phát hiện.

Ở phương hướng Thư gia, đột nhiên bắn ra mà đến hơn mười đạo tia sáng trắng, sau một lát, chỉ thấy Thư Bác, Trương Tạp cùng với rất nhiều trưởng lão của Thư gia, cũng đã xuất hiện ở không trung! Bọn hắn chỉ ngẫng đầu, liền phát hiện Lâm Dịch trên bầu trời, cùng với bọn người Thư Nhiên và Trương Dịch ở chỗ rất cao.

- Lên trước đi.

Thư Bác mở miệng nói. Lập tức, hơn mười đạo thân ảnh, hóa thành tia sáng trắng, đi tới bên người bọn người Thư Nhiên.

- Đại trưởng lão, chúng ta tới đã muộn.

Thư Bác đi đến bên người Thư Nhiên có chút khom người.

Thư Nhiên nhìn nhìn mọi người cùng hắn đến, sau đó khẽ gật đầu, không nói gì. Lập tức quăng ánh mắt về phía dưới.

Thư Bác thấy Thư Nhiên không có tỏ vẻ, lập tức cũng cúi đầu nhìn lại, khi nhìn thấy Tạp Lạc Tháp liền hơi kinh hãi, chợt thấp giọng hỏi:

- Đại trưởng lão...Tạp Lạc Tháp, thật sự đã là Đại tinh vị trung giai rồi sao?

Thư Nhiên nghe vậy nhẹ gật đầu, mang theo chút cảm thán nói:

- Thiên phú chiến đấu của Tạp Lạc Tháp quả thật rất cao. Thật sự hắn đã đạt đến Đại tinh vị trung giai rồi.

- Vậy bây giờ chiến đấu với hắn là...

Thư Bác cả kinh, chợt ánh mắt nhìn về phía đối diện Tạp Lạc Tháp.

- Hổ Nhân kia chính là...Lâm Dịch?

Thư Bác lập tức lộ ra biểu lộ kinh hãi. Lâm Dịch hôm nay đã biến thành trạng thái sau khi gia trì chiến văn, nhưng Thư Bác vẫn nhận ra hắn.

Thư Nhiên cảm khái nhẹ gật đầu:

- Lần này nếu không phải có Lâm Dịch...Chỉ sợ Thư gia ta thật sự xong rồi.

Nhưng Thư Bác vẫn sững sờ nhìn Lâm Dịch, hiển nhiên chưa hồi phục lại tinh thần từ trong rung động khi biết Lâm Dịch có được lực lượng cường đại như thế. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Mà mấy người Thư gia khác cùng đến với Thư Bác, hiển nhiên cũng bị chấn trụ rồi...Bọn hắn đều rất rõ ràng tuổi tác của Lâm Dịch.

26 tuổi, một gã cường giả Đại tinh vị trung giai 26 tuổi? Chỉ riêng con số này thôi, cũng đủ để khiến tất cả mọi người kinh hãi rồi.

Nhưng mà lúc này trong nội tâm Tạp Lạc Tháp lại lộ ra có chút do dự. Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung, bọn người Thư Nhiên, Thư Bác đang bao quát phía dưới...

Tình huống bởi vì sự xuất hiện của Lâm Dịch mà đã có biến hóa mang tính nghịch chuyển. Đối phương bây giờ có được hai gã cường giả ngoài Đại tinh vị, nếu như tiếp tục, mình một khi bị người bị nghi là trong Cổ Văn này quấn lấy, những người khác dưới tay Thư Nhiên căn bản không hề có chỗ trống để phản kháng.

Không tiếp tục? Hiện giờ ở loại tình huống này, dường như không còn do hắn quyết định nữa.

Lâm Dịch đợi cả buổi, đã thấy đối phương vẫn còn do dự gì đấy, lập tức đứng thẳng thân thể, nói:

- Đại nhân đã không động thủ, như vậy tiểu tử tới đây.

Nói xong, thân ảnh khẽ động, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Tạp Lạc Tháp lập tức phản ứng lại, hàm răng khẽ cắn, lập tức cũng chẳng quan tâm gì khác nữa.

- Chỉ có thể trong thời gian ngắn nhất đánh chết thanh niên này thôi. Về phần Cổ Văn, bây giờ đã không phải là lúc cân nhắc nữa.

Nghĩ đến đây, thân thể Tạp Lạc Tháp cũng lập tức bắt đầu chuyển động.

Oanh, oanh, oanh, oanh!

Thanh âm cực lớn liên tiếp vang lên, từng đợt không gian gợn sóng cường đại xuất hiện từ chỗ hai người giao thủ. Mỗi một lần giao thủ, nơi hai người va chạm, đều sẽ xuất hiện một vết nứt không gian đen kịt. Lực lượng cường đại lan đến gần ngàn mét dưới mặt đất, thổ địa phạm vi 5 km, trong nháy mắt bị lực lượng cường đại đè thành bột mịn, biến thành một mảnh xích địa.

Tất cả mọi người kinh hãi nhìn chiến đấu giữa hai người.

Lúc này hai người có thể nói là dùng cứng đối cứng, không có chút kỹ xảo nào đáng nói. Tiếng va đập bồng bồng bồng bồng vang lên như lôi minh, mọi người trên bầu trời bay đi, miễn cho dư ba của bọn hắn ảnh hướng đến.

Quyết đấu giữa Đại tinh vị trung giai, chỉ là dư âm thôi, cũng đủ để khiến bản thân cường giả trình độ Hạ tinh vị bị trọng thương rồi.

Tạp Lạc Tháp lúc này đã triển khai toàn bộ lực lượng, một tầng khí thế như thực chất quay chung quanh hắn, phóng đãng không thôi. Mỗi một lần đối bính, hắn đều đã dùng hết lực lượng của mình.

Mà Lâm Dịch lúc này cũng có chút khó chịu. Dù nói thế nào, lực lượng của Tạp Lạc Tháp lúc này cũng mạnh hơn hắn gần gấp đôi. Đã đến lúc này, hắn đã bất chấp kỹ xảo che dấu bộc phát tức thời gì nữa, lực lượng toàn bộ triển khai, khí thế phóng đãng cũng xuất hiện quanh hắn, lực lượng chiến văn 73 lần triển khai toàn bộ, trong đồng tử cũng lộ ra một tia yêu dị.

Chiến đấu như vậy không thể nghi ngờ rất hấp dẫn người, ánh mắt mọi người đều không hề chớp mắt nhìn xem, sợ bỏ sót gì đó. Người của hai phe, lúc này trong lúc nhất thời đều quên phải chiến đấu với nhau, rõ ràng toàn bộ nhìn hết sức chăm chú.

- Tạp Lạc Tháp này quả nhiên danh bất hư truyền!

Lâm Dịch cắn răng, miễn cưỡng thừa nhận một lần lại một lần va chạm kịch liệt trên tay, không khỏi nghĩ đến. Nếu là chỉ dựa vào lực lượng của chiến văn, quả nhiên không phải là đối thủ của hắn.

- Xem ra, chỉ có thể dựa vào Băng Sương Vịnh Thán Chi Tàn Khuyết thôi.

Lâm Dịch nghĩ đến, lại tách ra, lúc này, Lâm Dịch lại không ra tay phải nữa, mà là ra quyền trái.

Bình Luận (0)
Comment