Chung Cực Truyền Thừa

Chương 393

- Thêm chút sức, giết chết bọn hắn!

Có người lớn tiếng gầm thét trong chiến đấu.

Lại nói tiếp, thực lực người Cổ Văn đích thật rất cường đại, nhưng lại cũng cường thế quá mức, bị người ghen ghét, cũng là không thể tránh được.

Nhưng mà, lúc Lý Vân Diệc nhìn thấy khóe miệng Lâm Thiên Ngạo mang theo dáng tươi cười khinh thường, trong lòng cũng là khẽ run lên, tựa hồ có chút dự cảm bất hảo.

- Tốt rồi, cũng không xê xích gì nhiều. Tiễn đưa bọn hắn lên đường đi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lâm Thiên Ngạo đột nhiên hét lớn, nói ra một tiếng. Tâm thần tất cả mọi người đều chấn động, không biết từ lúc nào, người Cổ Văn đã hoàn toàn tách ra, vừa vặn hiện ra phương vị hình ngũ giác.

- Ha ha! Đi chết đi!

Ngay một phen kích đấu vừa rồi, Thanh Long đánh chết hai gã cường giả Đại tinh vị Thượng giai, bất quá trên người ít nhiều cũng mang một ít tổn thương. Lúc này nghe xong lời Lâm Thiên Ngạo nói, lập tức hưng phấn lên. Trước kia vì Lâm Dịch mà phẫn nộ, nên hiện giờ phát tiết được gần hết sự tức tối trong lòng rồi.

Lập tức, chỉ thấy ngũ sắc quang mang đột nhiên thoáng hiện. Đúng là ngũ sắc màu vàng kim óng ánh, màu xanh, màu xanh da trời, màu đỏ, màu vàng đất. Trên người bọn người Lâm Thiên Ngạo, Thanh Long, Chu Tước lập tức lóe ra vô số quang mang chói mắt! Chỉ thấy hai tay họ bắn ra năng lượng đặc biệt, rõ ràng liền hợp cùng một chỗ, tạo thành một hình ngũ giác.

Lý Vân cũng sắc mặt đại biến, bật thốt lên hô lớn:

- Không thể để cho bọn hắn kết trận thành công! Nhanh, mau ngăn cản bọn hắn!

Nhưng vừa rồi khi đại chiến vừa bắt đầu, người trong Cổ Văn đã sớm chia năm đường, cứ mỗi hai người một tổ, tạo thành hình ngũ giác. Hôm nay xem ra, căn bản đã sớm có kế hoạch rồi. Mỗi người bên người đều có một gã người trong Cổ Văn ở bên cạnh giúp ngăn cản công kích. Nhưng lúc này người của bốn thế lực lớn sao lại không biết đây là một loại trận pháp rất lợi hại? Lập tức không còn bảo lưu nữa, năng lượng công kích điên cuồng, lập tức liên tiếp mà lên, mà những người Cổ Văn phụ trách phòng ngự kia, lại cắn chặt hàm ra, đơn giản chỉ cần dựa năng lượng cường đại hơn người khác mấy chục lần của mình, sinh sinh chống đỡ lấy!

Oanh!

Lực công kích cường đại khiến không gian cũng bắt đầu bị bóp méo. Công kích phô thiên cái địa, cơ hồ che lấp cả Thiên Địa, lập tức đánh lên trên vòng phòng ngự của mỗi một người Cổ Văn. Nhưng màn hào quang năng lượng kia chỉ giữ vững không được nháy mắt, liền ầm ầm nghiền nát, hóa thành tinh điểm đầy trời.

Mà những người trong Cổ Văn kia, bởi vì sử dụng màn hào quang năng lượng, năng lượng sớm đã không còn thừa nhiều lắm. Thấy lấy năng lượng đặc biệt bay tới như chấu chấu đầy trời, căn bản không làm được chút phản ứng nào, liền trong khoảnh khắc bị thôn phệ, hóa thành tro tàn!

Trong mắt Lâm Thiên Ngạo hiện lên một vòng bi thống, nhưng lập tức ánh mắt lại phát lạnh, sát ý lành lạnh lập tức dâng trào lên, quát to:

- Khế! *

(* Nghĩa ở đây là kết hợp với nhau)

Đi theo sau lưng Lâm Thiên Ngạo, bốn người Thanh Long cũng đồng dạng quát to một chữ "Khế.

thanh âm cực lớn, quanh quẩn không thôi.

Nương theo lấy một chữ khế này vang lên, chỉ thấy không gian bỗng nhiên sáng ngời! Lấy mọi người của Cổ Văn làm tâm, ngũ sắc quang mang lập tức ầm ầm bộc phát ra. Hóa thành mấy đạo năng lượng nhan sắc khác nhau, lập tức giao hội lẫn nhau. Mà nương theo sự giao hội của năng lượng, không gian chính giữa cũng lập tức đại lượng, một đạo năng lượng ngũ thải ban lan (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen), lập tức lăng không xuất hiện ở không trung!

Cái này nói thì rất chậm, nhưng trên thực tế chỉ diễn ra trong nháy mắt, màn hào quang năng lượng ngũ thải ban lan kia đã được thành hình. Mà lúc này, năng lượng của tất cả thế lực bay múa trên không trung, mới dày đặc như châu chấu đến trước người bọn người Lâm Thiên Ngạo...

Oanh!

Khi những năng lượng kia tiếp xúc đến vầng sáng ngũ thải ban lan, lập tức kích phát ra vô số đạo điện mang màu tím to như cánh tay. Trong tiếng điện mang rung động đùng đùng, những năng lượng kia lại như nhỏ vào trong nước, hoàn toàn không chút dấu vết.

Bọn người Lý Vân sắc mặt lập tức tái nhợt, hắn kinh hãi ngẩng đầu nhìn ngũ thải ban lan lớn chừng cánh tay kia, thỉnh thoảng hiện lên quấn quanh lấy màn hào quang màu tím, thì thào bật thốt lên nói:

- Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận...

Nếu hiện giờ Lâm Dịch ở bên, nhất định sẽ không lạ lẫm với trận pháp này. Không sai, đây chính là bản hoàn chỉnh của Ngũ Sát Trận hắn đã nhìn thấy trên người bọn truy sát mình năm đó, Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận.

Lúc trước chiến văn của Lâm Dịch vừa thức tỉnh, có thể tăng lực lượng bản thân lên bảy lần, nhưng đối mặt với Ngũ Sát Trận cơ bản nhất cũng bị thương tổn khá nặng. Mà lấy lực lượng bát cấp chiến sĩ, sử dụng Ngũ Sát Trận đơn giản nhất đã có thể phát huy ra lực lượng như vậy, thế thì với lực lượng của Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận này, lại do Đại tinh vị thượng giai toàn lực thi triển, lực sát thương của nó khủng khiếp như thế nào, dùng bờ mông cũng có thể đoán ra.

Bất quá vì đợi tới lúc sử dụng Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận này, Cổ Văn không thể nói là tổn thất không lớn. Cùng đi hơn mười người, cho tới bây giờ, chỉ còn lại bọn người Lâm Thiên Ngạo, Thanh Long đang bày trận pháp, những người còn lại, đã hoàn toàn ngã xuống.

Chỉ thấy toàn bộ đại trận hiện ra màu sắc của năm loại hào quang. Bọn người Lâm Thiên Ngạo đứng ở từng góc của ngũ giác, màn hào quang ngũ sắc hoàn toàn bao phủ đám người thi triển vào trong đó. Mà màn hào quang kia, lại kết nối lẫn nhau, tạo thành một mảnh, hình thành một quang tráo dài chừng mấy km, hoàn toàn giam cầm người của bốn thế lực lớn khác vào bên trong.

Thấy biểu tình kinh hãi gần chết cả Lý Vân, hai mắt Lâm Thiên Ngạo lại hiện ra sát ý lành lạnh, lạnh lùng thốt:

- Ta nguyên bản không có ý đánh chết các ngươi, mhưng các ngươi lại cứ muốn chết, không oán ta được.

Lâm Thiên Ngạo nói vừa xong, lập tức quát:

- Hợp!

Lương theo tiếng quát này vang lên, những người khác trong Cổ Văn lập tức hành động. Chỉ thấy hai tay bọn họ chúi xuống, năng lượng nguyên bản cao cao tại thượng, lại lập tức đè xuống mặt đất.

Thử nghĩ xem, một đạo năng lượng ngũ thải ban lan cao chừng hơn 1000m, mang điện mang màu tím to như cánh tay, từ đỉnh đầu chậm rãi đè xuống, đó là một loại uy thế như thế nào? Biểu hiện của tất cả mọi người cũng hoàn toàn biến sắc, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy từ phía dưới, cũng nổi lên đám năng lượng ngũ thải ban lan giống như trên đỉnh đầu. Bốn phương tám hướng, dĩ nhiên không có chút khe hở nào cả.

Sắc mặt của Tạp Bá Lý đã hoàn toàn tái nhợt rồi, hắn lớn tiếng hô:

- Hợp lực phá vỡ nó! Hợp lực phá vỡ nó!

Đến lúc này, đã không còn người nào dám lưu thủ nữa, bất quá trong nháy mắt, công kích ở chính giữa, lập tức trở nên dày đặc.

Trên tay Tạp Bá Lý cầm lấy vật màu vàng kia, từng đạo năng lượng điên cuồng ầm ầm vọt tới kết giới năng lượng ở bốn phía, nhưng kết quả lại như muối bỏ biển, không có chút tác dụng nào cả.

Đủ loại kim hệ dị năng, mộc hệ dị năng, thủy hệ dị năng, hỏa hệ dị năng, thổ hệ dị năng, thậm chí còn có cốt hệ dị năng cực kỳ hiếm thấy, ngay cả tinh thần hệ dị năng cũng toàn lực thi triển, toàn bộ trùng kích tới kết giới năng lượng, thực sự là dù chỉ một chút chuyển biến cũng không thấy.

Tất cả mọi người luống cuống, uy danh của Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận này, có người nào chưa từng nghe qua? Trừ phi dùng năng lượng công kích vượt qua năng lượng do năm người liên kết bày trận, nếu không tuyệt đối không có khả năng bài phá vỡ nó. Nhưng mà năm tên người trong Cổ Văn, yếu nhất thì so với những người này cũng mạnh hơn gấp 10 lần, năm người cộng lại, mặc dù đối mặt mười mấy tên cường giả Đại tinh vị thượng giai, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ!

- Làm sao bây giờ?

Mộc Nhu sắc mặt sợ hãi, vô cùng tái nhợt hỏi. Trong mắt của hắn, lần đầu lộ ra thần sắc sợ hãi.

Ở bên cạnh hắn, bọn người Tạp Bá Lý, Văn Loan, Mộc Thanh, Khải Lâm Na trên mặt cũng đã không còn chút máu, cắn răng một cái, chỉ thấy thân hình Văn Loan hỏa hệ nhoáng một cái, dĩ nhiên đã bắn ra ngoài. Bọn người Tạp Bá Lý kinh hãi nói:

- Văn Loan, ngươi làm gì thế? Nhanh trở về!

Nhưng Văn Loan căn bản nghe cũng không nghe, trong thân ảnh bay nhanh vang lên thanh âm ầm ầm, lại hóa thân thành hỏa diễm! Hắn là muốn dùng phương thức hóa thân để thoát ly Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận này.

Rốt cục đi tới biên giới, Văn Loan hét lớn một tiếng, lao thẳng vào trên đó...

- Ah!

Mới tiếp xúc, Văn Loan lập tức hô lớn lên. Chỉ thấy mấy chục dòng điện mang màu tím lớn như cánh tay bao vây hắn vào trong, thân thể sau khi biến hóa của hắn, ở trước mặt màn hào quang năng lượng này, căn bản không có chút tác dụng nào cả. Chỉ nghe sau khi hắn hét thảm một tiếng, đã hóa thành một đạo khói xanh, hoàn toàn biến mất không thấy.

- Hít!

Người Cổ Năng thấy một màn này, lập tức hít một hơi khí lạnh...

- Trận pháp thật lợi hại...

Mọi người cũng không biết, ở một nơi cách bọn họ không xa, đang có người nhìn bọn hắn.

- Khó trách người Cổ Văn lại không sợ hãi như thế, Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận, quả nhiên không hổ là đại lục đệ nhất sát trận ah.

Bạch Tiếu Thiên có chút cảm khái nói.

Ở bên cạnh hắn, mấy người Lâm Dịch, Bạch Linh, Bạch Liên Thanh, Bạch Tất cũng với nam tử họ Liễu đang đứng đấy. Bạch Linh sau khi nghe vậy cười hắc hắc nói:

- Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận cố nhiên lợi hại, nhưng có người của bốn thế lực lớn tiêu hao năng lượng của bọn hắn, đợi sau này, còn không phải mặc cho chúng ta bài bố sao? Lại nói tiếp, thật đúng là phải cám ơn không gian dị năng của Liễu tiên sinh, mới có thể dấu diếm được những lão gia hỏa kia.

Nói xong, ánh mắt nhìn hướng về phía một bên họ Liễu nam tử, cười hắc hắc nói.

Nam tử họ Liễu nghe vậy lại cười nói:

- Bạch Linh đại nhân nói quá lời. Hoàng tộc Bạch gia đối với Liễu mỗ ân như tái tạo, có thể trợ giúp Bạch đại nhân, coi như đã thỏa tâm nguyện, nói gì cảm tạ chứ.

Nam tử họ Liễu kia hình dáng tướng mạo bình thường, nhưng khí chất cũng rất ôn hòa, cộng thêm dáng cười ôn hòa trên mặt, rất là dễ khiến người khác sinh ra hảo cảm.

Lâm Dịch cũng vừa rồi mới biết được, nguyên lại nam tử họ Liễu này lại là không gian dị năng giả hiếm thấy! Tuy rằng không gian dị năng của hắn chỉ đạt tới trình độ Trung tinh vị trung giai, nhưng võ kỹ lại đạt đến Đại tinh vị thượng giai. Là người võ kỹ song tu, dị năng tương đối hiếm thấy.

Nam tử họ Liễu này tên Nghiêm, lúc trước đã chịu qua đại ân của Bạch gia, Bạch gia sau khi phát hiện thân phận không gian dị năng giả của hắn, càng cố ý tài bồi, rốt cục vào mấy trăm năm trước đã khiến hắn trở thành cường giả Đại tinh vị thượng giai. Sau đó một mực phiêu bạt ở bên ngoài, không có liên hệ gì với Bạch gia, Bạch Tiếu Thiên lại bảo hắn che dấu thân phận không gian dị năng giả của mình. Một gã võ giả Đại tinh vị thượng giai, ngoại trừ sử dụng không gian dị năng khi đi đường ra, hắn chưa từng biểu hiển ra trước mặt người khác, cho nên cũng không ai hiểu rõ cả.

Mà lần này truyền âm của cường giả Thiên Vị Cảnh, lại khiến Bạch Tiếu Thiên cảm thấy có chút không tầm thường, lập tức liền âm thầm liên hệ với hắn, yêu cầu hắn cũng tới. Bất quá lại dùng thân phận tán nhân...

Quả nhiên, lúc này dưới sự yểm hộ không gian dị năng của hắn, thành công giấu diếm được con mắt của tất cả thế lực lớn, vụng trộm đi đến nơi cách xa bọn họ mấy trăm km, sau đó mới lại vụng trộm quay trở lại nơi này, vừa kịp thấy được một màn trước mắt.

Không gian dị năng, quả nhiên không hổ là một trong các dị năng kỳ diệu nhất ah...Trong nội tâm Lâm Dịch cảm thấy hâm mộ không thôi.

Cảm khái một hồi, Lâm Dịch lúc này mới nhìn về phía Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận, lông mày vẫn không khỏi nhẹ nhíu một cái. Lập tức khẽ thở dài một tiếng quay đầu truyền âm với Bạch Tiếu Thiên nói:

- Bạch đại nhân, ông nội của ta...

Bạch Tiếu Thiên nghe vậy có chút nhíu mày, lập tức cười nói:

- Yên tâm đi. Chờ bọn hắn chiến đấu xong, năng lượng của người Cổ Văn cũng đều tiêu hao một lượng lớn, sau đó lại dùng phương pháp ta dạy ngươi, bắt bọn hắn tuyệt đối dễ dàng. Sẽ không đả thương đến bọn hắn đâu.

Lâm Dịch nghe vậy khẽ gật đầu, cảm thấy an tâm một chút mới tiếp tục quay đầu nhìn về phía Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận.

Chỉ thấy trong Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận, hiện giờ không ngừng lóe ra những mảnh hào quang, khiến người khác không thể nào nhìn rõ tình huống bên trong, chỉ có thể thấy sự cường thịnh của hào quang thần kỳ kia...Không ai nghe thấy được chút tiếng vang nào truyền đến, tựa hồ chỉ là một vật sáng thôi.

- Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận này, chỉ cần bị bao vây vào trong, trừ phi người bày trận tự động thu hồi đại trận, nếu không không cách nào đi ra được. Xem ra, cường giả đỉnh phong trên tiểu lục địa này, có đại bộ phận phải táng thân ở chỗ này rồi.

Bạch Tiếu Thiên ha ha cười nói.

Điểm ấy đối với Bạch gia hắn mà nói, là chuyện tố không thể nghi ngờ rồi. Những cường giả Đại tinh vị thượng giai này bình thường kiệt ngao bất tuân, căn bản không để tất cả pháp trị của Đế Quốc vào mắt. Mà lực lượng của cường giả đỉnh cao chính thức trong Đế Quốc lại có hạn, hôm nay mượn tay người trong Cổ Văn, có thể làm thịt nhiều cường giả Đại tinh vị thượng giai như vậy, đối với Bạch gia mà nói tự nhiên làm một chuyện tốt.

Lâm Dịch nghe vậy lại hơi nhíu mày một chút, liếc nhìn Bạch Tiếu Thiên, lập tức không nói gì nữa. Hắn tự nhiên cũng nhìn ra nguyên do trong đó.

Bên phía bọn người Lâm Dịch gió êm sóng lặng, nhưng ở bên trong Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận, lại là một mảnh hoảng sợ.

Mọi người không hề dấu diếm mà tận lực công kích lên đại trận, đặc biệt là những người thuộc về loại hình chiến sĩ, nhưng tất cả lại không có chút tác dụng nào. Kết giới năng lượng ngũ thải ban lan kia, giống như một nhà tù không thể nào phá vỡ vậy, vây khốn tất cả mọi người vào trong đó.

Bình Luận (0)
Comment