Chung Cực Truyền Thừa

Chương 461

Hôm nay, Lâm Dịch có ý định trùng kích tầng cuối cùng kia. Bởi vì chỉ cần tiến vào tầng thứ sáu, hắn mới chính thức tiến nhập Thiên Vị Cảnh.

Cho tới bây giờ, trình độ hắn vẫn y nguyên là Đại tinh vị thượng giai. Mà vì nguyên nhân công pháp, chênh lệch giữa Đại tinh vị thượng giai cũng đã là vô cùng lớn rồi. Lúc tại đại lục Bạch Đế, hắn căn bản không cách nào tưởng tượng cái này.

Sau khi chân chính tiến vào Thiên Vị Cảnh, thực lực mới xem như là nhất lưu tại Thiên Giới, suy nghĩ một chút, Chiến Đạo Minh công kích, đệ tử đã ngoài đẳng cấp áo đỏ nhất định đã biết rõ. Chênh lệch bên trong Thiên Vị Cảnh này cũng thật lớn. Lâm Dịch tiến vào tầng thứ sáu, cũng không quá đáng chỉ là thực lực chủ lưu mà thôi.

Mà hôm nay Chiến Đạo Minh công kích, sở dĩ đệ tử áo đỏ tham chiến, cũng vì hiện giờ cũng không triển khai chiến đấu Tinh anh toàn diện với Chiến Đạo Minh. Đợi đến lúc khai chiến toàn diện, những đệ tử đẳng cấp đã ngoài nhập môn cũng có thể tiếp nhận nhiệm vụ. Thời gian ban thưởng chiến tranh, cũng phong phú thần kỳ.

Lâm Dịch ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt dưỡng thần. Trùng kích quan khẩu, tự nhiên trước tiên phải điều chỉnh trạng thái của mình đến mức tốt nhất rồi. Vừa rồi sử dụng Liên Vụ Phân Thân đánh với mình một trận, tuy rằng không tiêu hao nhiều lắm, nhưng thực sự vẫn cần phải hảo hảo khôi phục một phen. Dù sao thì chu thiên thứ tám mươi đã là cực hạn ngày hôm qua của hắn. Muốn đột phá cực hạn này, trạng thái thân thể lẫn năng lượng là rất trọng yếu.

Thời gian dần qua, một tầng thanh mang trong suốt lưu chuyển, hiển hiện trên người hắn, hắn đã tiến nhập vào trạng thái nhập định.

Qua một lát sau, Lâm Dịch mới mở mắt, một đạo thanh mang chợt lóe lên trong mắt hắn, lập tức chỉ thấy ngân mang lóe lên trong tay hắn, hai quả trái cây màu tím xuất hiện. Tuy rằng đã ăn trái cây này hơn mười năm, nhưng đối với Lâm Dịch tựa hồ vẫn có chỗ tốt nhất định. Lúc này vượt ải, bất đắc dĩ dựa vào năng lượng của trái cây này rồi.

Nuốt một lúc hai quả trái cây vào miệng, nước bọt hơi dính, lập tức hóa thành hai đạo thanh lưu tiến vào trong cơ thể Lâm Dịch. Trước khi năng lượng trái cây bạo phát ra, Lâm Dịch khép hai mắt lại, tâm thần lập tức đắm chìm trong tâm quyết.

Đồng thời, cơ hồ một cỗ thanh sắc quang mang lập tức xuất hiện trên người hắn. Mà ở đỉnh đầu hắn, một vòng xoáy đột nhiên xuất hiện, như có năng lượng thực chất, giống như cự kình hút nước, điên cuồng trào vào trong thân thể Lâm Dịch, thanh sắc quang mang lại ầm ầm đại thịnh lần nữa.

Chu thiên thứ nhất...Chu thiên thứ hai...

Thời gian chậm chạp trôi qua, số chu thiên tầng thứ năm của Lâm Dịch cũng càng ngày nhiều lên, lúc đột phá đến chu thiên thứ tám mươi mốt, coi như là tiến nhập vào tầng thứ sáu rồi.

m thanh của thanh sắc quang mang phát ra càng bắt đầu kinh người. Bởi vì lúc này vượt ải, Lâm Dịch đã dồn hết sức lực hấp thu linh khí thiên địa chung quanh, linh khí mãnh liệt bành trướng. Điên cuồng va chạm với kinh mạch Lâm Dịch, cũng may Cửu Chuyển Tử Kim Thân của hắn đã tu đến tầng thứ tám. Sức chịu đựng của xương cốt, kinh mạch, cơ bắp, mạch máu đều tăng lên một trình độ mới. Loại trùng kích cường độ này, tuy rằng cũng khiến hắn cảm giác một loại kinh mạch bành trướng, cơ hồ muốn nổ tung. Nhưng thực sự vẫn còn trong phạm vi chịu đựng của hắn.

Chu thiên thứ ba mươi hai...Chu thiên thứ ba mươi ba...

Đã đến loại trình độ này, những năng lượng bị Lâm Dịch hấp thu vào trong cơ thể kia cũng bắt đầu điên cuồng áp súc. Tiến nhập vào đan điền Lâm Dịch. Năng lượng sau khi áp súc so với năng lượng không áp súc càng kinh người hơn. Đụng vào kinh mạch chung quanh, càng là rất khó qua. Khuôn mặt Lâm Dịch cứng lại như bàn thạch, căn bản không có chút chấn động nào. Hắn tin tưởng, lúc này hắn nhất định có thể thành công!

Chu thiên thứ bảy mươi...Chu thiên thứ bảy mươi mốt...

Cảm giác uể oải rốt cục đã xuất hiện, ngày hôm qua, lúc đạt đến chu thiên thứ bảy mươi tám, cảm giác uể oải đã xuất hiện, cuối cùng tại lúc đạt đến cực hạn chu thiên thứ tám mươi, rốt cuộc không có cách nào tiến lên chu thiên thứ tám mươi mốt. Hôm nay dưới sự trợ giúp năng lượng của trái cây màu tím kia, cảm giác mệt mỏi xuất hiện muộn hơn hai chu thiên, rất có cơ hội có thể đột phá rồi.

Bất quá Lâm Dịch thực sự không thể buông lỏng, nếu không vẫn có khả năng thất bại trong gang tấc.

Chu thiên thứ tám mươi mốt.

Cuối cùng đã tới, cực hạn giống như đã nhanh tới rồi. Nhưng hàm răng Lâm Dịch cắn chặt, cơ bắp toàn thân cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt. Tại đỉnh đầu Lâm Dịch, vòng xoáy năng lượng mới càng phát ra điên cuồng. Một đạo linh lực thiên địa cỡ chừng thùng nước, quả thực như có thực chất rót vào trong cơ thể Lâm Dịch. Kinh mạch chung quanh bắt đầu sinh ra tổn hại. Nếu không phải có Cửu Chuyển Tử Kim Thân tầng thứ tám chuyển động, tăng cường tính bền dẻo của kinh mạch không biết bao nhiêu lần thì chỉ sợ kinh mạch của hắn sớm dã bị đứt gãy.

Lâm Dịch cắn chặt hàm răng, mồ hôi từ trên trán hắn chảy ra.

Chu thiên thứ tám mươi mốt!

Oanh!

Một hồi tiếng vang giống như sấm sét, lúc Lâm Dịch rốt cục hoàn toàn đạt đến chu thiên thứ tám mươi mốt, loại run rẩy vốn khiến hắn cảm giác cơ hồ sắp sụp đổ, lập tức biến mất vô ảnh vô tung. Mà chuyển biến thành một cỗ linh lực thiên địa tinh thuần đến cực điểm, dùng tốc độ trước kia hoàn toàn không cảm tưởng đến, từ đỉnh đầu hắn thu hút đến.

Chỉ thấy đạo năng lượng này tiến nhập vào trong thân thể Lâm Dịch, dùng tốc độ không gì sánh kịp, nhanh chóng chữa trị kinh mạch, thân thể, xương cốt, cơ bắp Lâm Dịch. Lại có vô số năng lượng trực tiếp tiến nhập vào trong đan điền Lâm Dịch.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Lâm Dịch, thông qua năng lượng màu xanh kia áp súc, sau khi tiến nhập vào đan điền Lâm Dịch, lại bắt đầu tự chủ áp súc một vòng mới. Thời gian dần qua, một khỏa quang châu màu xanh thật nhỏ, bằng cỡ móng tay xuất hiện.

- Đây là...

Lâm Dịch lập tức kinh ngạc, hắn hoàn toàn không cách nào lý giải khỏa quang châu màu xanh này đến tột cùng là vật gì.

Nhưng mà, hắn có thể đơn giản cảm nhận được. Năng lượng ẩn chứa trong quang châu màu xanh rất nhỏ này vượt xa tưởng tượng của hắn. Năng lượng này bành trướng ra vẻ mênh mông.

Ngay tại lúc Lâm Dịch còn đang kỳ quái, tinh thần của hắn lại đột nhiên run rẩy kịch liệt, Lâm Dịch cả kinh, lập tức cảm ứng được trong ý thức hải của hắn đã xảy ra vấn đề rồi. Một ý niệm lập tức hiện lên trong đầu hắn, sau đó hắn lập tức xuất hiện trong ý thức hải.

Ý thức hải vốn màu xanh da trời, hôm nay đã biến thành một màu khác, màu đỏ như máu!

- Cái này...Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?

Lâm Dịch cảm thấy hơi có chút chấn kinh.

Nhưng mà cùng lúc đó, hắn chỉ cảm thấy một hồi choáng váng đột nhiên đánh úp tới. Trước mắt đột nhiên tối sầm, đợi sau khi hắn phục hồi lại tinh thần, hắn cũng đã xuất hiện tại một chỗ khác rồi.

Lâm Dịch kinh hãi ngẩng đầu nhìn bốn phía, đây là một thế giới rộng lớn vô biên. Lâm Dịch giống như là đặt mình vào trong một quần thể tinh thần, khắp nơi đều là sao sáng đang lập lòe bất định.

Ngay tại lúc Lâm Dịch hoàn toàn không biết đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, không gian chung quanh đột nhiên bị bóp méo.

Ánh mắt Lâm Dịch rất tự nhiên nhìn về vị trí vặn vẹo của không gian.

- Kháp!

Cùng lúc đó, một tiếng chim hót to rõ đến cực điểm, từ không gian vặn vẹo kia truyền ra. Lâm Dịch lập tức ngưng thần nhìn lại, một quái vật khổng lồ từ bên trong ầm ầm bay ra!

- Cái này là...

Lâm Dịch lập tức mở to hai mắt ra nhìn.

Đây mà một loài chim vô cùng lớn. Trên lông vũ hỏa hồng là một tầng tinh quang giống như ánh lửa, hai cánh cực kỳ xinh đẹp ưu mỹ triển khai ra, tán ra từng đạo quang mang giống như mộng ảo. Sau lưng đầu điểu cực kỳ xinh đẹp này, lại kéo ba đạo lông đuôi lớn khoảng chừng như thân thể nó. Những nơi nó di qua, khắp nơi đều lóe ra quang mang như mộng ảo!

Con chim này thật lớn! Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn lại, chiều dài ít nhất cũng gần vạn mét, thân thể nó ưu mỹ, quanh quẩn trên không trung, quang điểm mộng ảo rơi đầy đất.

- Chu Tước!

Lâm Dịch ngạc nhiên mở to hai mắt ra nhìn.

- Ngang!

Không đợi Lâm Dịch phục hồi lại tinh thần từ trong kinh hãi khi Chu Tước xuất hiện, một tiếng long ngâm trầm thấp lại đột nhiên vang lên. Lâm Dịch lập tức quay đầu lại nhìn. Lại một đầu quái vật khổng lồ từ đó bay ra.

Đây là một đầu Cự Long màu xanh, thân hình Cự long này uốn lượn, đoán chứng chiều dài cũng đạt tới mấy vạn mét. Toàn thân nó đều bao trùm bởi một tầng lân phấn màu xanh chằng chịt, trên thượng diện phản xạ ra quang mang lành lạnh.

Nó bay lên, lơ lửng tại không trung, trong miệng vẫn y nguyên phát ra từng hồi long ngâm trầm thấp. Mà Chu Tước kia lại vây quanh ó, không ngừng bay lên, trong lúc nhất thời, tiếng chim hót to rõ vô cùng và thanh âm long ngâm trầm thấp hỗn hợp lại với nhau.

- Thanh Long!

Lâm Dịch ngốc trệ.

- Ken két...

Một hồi thanh âm như đốn củi, lại từ trong không gian vặn vẹo kia truyền ra, Lâm Dịch không khỏi nghĩ đến:

- Thanh âm quái dị này là của vị nào?

Quay đầu lại nhìn, một đầu quái vật khổng lồ, từ không gian vặn vẹo kia rì rì bò ra.

Đây là một con rùa lớn chừng hơn vạn mét. Vây giáp trên thân nó bén nhọn như dao găm, miệng như mỏ chim, thanh âm chối tai khó nghe như đốn củi. Nó rì rì bò lên không trung, cùng với Thanh Long và Chu Tước kia vừa vặn hợp thành một hình tam giác.

- Huyền Vũ...

Lâm Dịch đã chết lặng.

- Ngang...

Lại một tiếng long ngâm trầm thấp truyền ra, Lâm Dịch lại quay đầu nhìn lại lần nữa. Lại thấy một đầu quái vật khổng lồ từ trong bay ra.

Đây là một đầu rồng màu vàng dài, hình thể của nó, so với Thanh Long thì tráng kiện hơn nhiều, toàn thân bao trùm một tầng lân phiến màu vàng dày đặc, chung quanh điểm một chút tinh mang, lóe ra quang mang kim loại. Tuy rằng hình thể Hoàng Long này so với Thanh Long thì tráng kiện hơn, nhưng so với Thanh Long thì ngắn hơn không ít.

- Hoàng Long...Ngũ thần, đã có bốn thần đến rồi!

Lâm Dịch hoàn toàn có lý do tin tưởng bốn đầu quái vật xuất hiện trong không gian này hôm nay, thật sự là chân thân ngũ thần. Bởi vì, cảm giác áp bách vì vẻ cường lực đến cực điểm này, giống như chân núi vô cùng lớn, hô hấp của Lâm Dịch cũng bắt đầu run rẩy. Nếu như không phải nhờ đạo năng lượng không hiểu kia. Chỉ sợ uy áp của bốn thần thú này đứng chung một cỗ đủ khiến tinh thần của Lâm Dịch sụp đổ mà tử vong.

- Cái này, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?

Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn tứ thần cao minh đang bay múa không ngừng trên không trung. Hắn như thế nào đều không thể tưởng tượng được, chính mình đã đột phá Thiên Vị Cảnh, rõ ràng liền chọc tới ngũ thần này.

Nhưng mà, tứ thần phối hợp kêu to, khua khắng lên, lại tựa hồ như không phát hiện Lâm Dịch trong không gian này.

- Rống!

Một tiếng rít gào vô cùng cuồng bá vang lên. Lâm Dịch nghe xong, liền biết rõ, thần thú duy nhất còn thiếu trong ngũ thần, chính là Bạch Hổ thần rốt cuộc cũng đã tới. Ánh mắt của hắn không khỏi nhìn về phía không gian vặn vẹo kia.

Quả nhiên, một thân ảnh vô cùng khổng lồ bay ra.

Từng vằn lông hắc bạch giao nhau, trên trán hiện ra một ấn ký chữ vương màu đen, một đôi huyết hồng đồng tử mang theo vẻ lạnh lùng. Một tiếng hổ khiếu, cơ hồ khiến cả không gian run rẩy. Một cỗ khí phách vô cùng cuồng bạo, từ trên người nó tràn ngập ra.

- Quả nhiên không hổ là Bạch Hổ thần có lực lượng mạnh nhất trong truyền thuyết!

Hai mắt Lâm Dịch tỏa sáng, dù sao thì hiện tại ở đang ở địa phương không hiểu thấu này, cũng không biết là xảy ra chuyện gì. Bất quá nghĩ đến, có lẽ không uy hiếp đến tính mạng hắn. Mặc dù có thể uy hiếp, trước mặt ngũ thần này, tùy tiện một thần phun một miếng nước bọt, cũng đủ để Lâm Dịch chết không toàn thân. Như vậy thì lo lắng làm cái gì? Cho nên Lâm Dịch cảm thán từ đáy lòng. Vẻ hoảng sợ trong nội tâm hoàn toàn biến mất.

Lâm Dịch ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về ngũ thần đang bay múa trên không trung, nhưng lại không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Hắn có cảm giác, không gian không hiểu thấu này, tựa hồ là Ý thức hải của hắn. Mà sở dĩ tràng cảnh này xuất hiện, hẳn là có nguyên nhân.

Lập tức, Lâm Dịch an tâm chờ đợi. Nhìn ngũ thần này còn có thể làm những chuyện gì.

Nhưng mà, khiến Lâm Dịch kinh ngạc chính là. Thân thể hắn đột nhiêu "xíu" một tiếng, rơi xuống dưới. Hắn lập tức phản ứng, muốn vận khởi năng lượng lơ lửng lên. Nhưng mà lại phát hiện, năng lượng vốn nghe lời hắn. Vào lúc này lại hoàn toàn thoát ly khỏi sự khống chế của hắn, căn bản không có chút tác dụng nào. Nguồn: http://truyenfull.vn

Lâm Dịch cứ như vậy mở to hai mắt ra nhìn ngũ thần vẫn y nguyên kêu gào điên cuồng trên không trung đã càng ngày càng xa. Trước mắt hắn tối sầm.

- A!

Lâm Dịch mở mạnh mắt ra, trong đôi mắt mang theo một tia kinh thuật, lại đột nhiên phát hiện, mình đã trở lại căn nhà gỗ.

Lâm Dịch cúi đầu xem xét, toàn thân mình đã ướt đẫm mồ hôi. Cả gian phòng cũng tựa hồ bị lực lượng cường đại nào đó làm mất trật tự không chịu nổi.

- Là ảo giác?

Lâm Dịch nghi hoặc nghĩ đến, nhưng lập tức phủ nhận ý nghĩ này. Bởi vì uy áp của ngũ thần kia, cho tới bây giờ còn khiến tâm linh hắn sinh ra một tia kinh thuật. Nếu là ảo giác mà nói, làm sao có thể chân thật như thế?

Huống hồ, đang êm đẹp như vậy, tại sao lại xuất hiện ảo giác?

Lâm Dịch ngơ ngác ngồi trên giường, vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Thật lâu sau mới thở ra một hơi.

Nghĩ mãi mà không rõ, liền cũng không hề suy nghĩ nhiều nữa.

Hắn kiểm tra thân thể của mình, liền lập tức hưng phấn lên. Hôm nay, hắn đã hoàn toàn tiến nhập Thiên Vị Cảnh rồi! Một cỗ cảm giác chưa từng có tràn ngập toàn thân hắn.

Một cỗ năng lượng tinh khiết, mặc dù hắn không tận lực hấp thu, nhưng đang không ngừng chui vào trong thân thể hắn.

Lâm Dịch nhắm hai mắt lại, tâm thần chìm vào trong đan điền của mình. Đúng là hạt châu nhỏ bằng móng tay kia, đang không ngừng xoay tròn, dẫn động năng lượng thiên địa chung quanh không ngừng tiến vào thân thể hắn.

- Rốt cục đã đạt đến tầng thứ sáu rồi.

Bình Luận (0)
Comment