Chung Cực Truyền Thừa

Chương 471

- Lấy thiên tư của sư tôn, hẳn là sẽ không sắp đặt nhiệm vụ gì nguy hiểm cho hắn. Mà lấy thực lực của hắn, khẳng định cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Lâm Dịch rất rõ ràng điểm này. Không nói đến bản thân Tiêu Dụ thực lực và công pháp, liền chính là thiên tư của hắn, trưởng bối sư môn cũng sẽ không nói hắn phái đến địa phương quá mức nguy hiểm. Dù sao, loại cường giả trực tiếp phá toái hư không mà đến như hắn, trong môn phái vẫn rất được coi trọng.

- Không biết bản thân hiện tại so sánh cùng sư tôn, ai lợi hại hơn đây?

Trong lòng Lâm Dịch đột nhiên rất là hiếu kỳ suy nghĩ. Lần này bế quan, hắn đã đạt được trình độ đệ tử Tinh Anh. Hơn nữa vẫn là trình độ trung hậu kỳ trong đám đệ tử Tinh Anh. Thời gian hơn mười năm, trừ phi Tiêu Dụ cũng được một vài Cực phẩm bảo vật đề thăng năng lượng, bằng không tuyệt đối đã bị Lâm Dịch vượt lên trước.

- Thực sự là chờ mong thấy biểu tình của sư tôn khi nhìn mình lúc này.

Tiến nhập cấp bậc Tinh Anh, tâm tình Lâm Dịch cũng trở nên tốt hơn rất nhiều. Trong lòng không khỏi nghĩ như vậy, nét mặt lộ ra dáng tươi cười.

Cùng Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn khai chiến, Lộng Kiếm Đường không cần tham dự, đây chính là việc mà Lâm Dịch chờ mong. Hắn là đang không hiểu, vì sao những người khác vừa nghe không thể tham chiến, tựa hồ tất cả đều lộ ra bộ dáng thất vọng. Lẽ nào an toàn ở trong nội môn mà tu hành còn không tốt sao?

Lâm Dịch nghi hoặc, mà đúng lúc này, trong đám người xuất hiện một trận hỗn loạn. Lâm Dịch không khỏi ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy ở giữa Lộng Kiếm Các, đi tới hơn mười gã Thanh niên áo tím cùng với hai gã Thanh niên áo xám.

Mà thấy người nọ bên cạnh Thanh niên áo xám, Lâm Dịch lộ ra thần sắc kinh ngạc...Không sai, người nọ chính là thanh niên tóc bạc lúc đầu trên đài dự lễ, cứu Lâm Dịch một mạng.

Ngay khi Lâm Dịch kinh ngạc, thanh niên tóc bạc kia đã tiến lên hai bước, sau đó khẽ mở miệng.

- Nói cho các ngươi biết, bản tông hôm nay đã cùng Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn khai chiến. Mà Lộng Kiếm Đường ta thì bị tông chủ lấy sứ mệnh lưu thủ tông phái.

Thanh niên tóc bạc thanh âm cũng không tính lớn, nhưng mà cũng rõ ràng nhắn nhủ đến trong tai của mỗi người.

- Năng lượng thật khổng lồ!

Nhưng mà lúc này Lâm Dịch cũng cảm ứng được. Hơn mười năm trước lần đầu tiên nhìn thấy thanh niên tóc bạc, hắn còn cảm giác khí tức của đối phương rất bình ổn. Nhưng không có nghĩ tới, hoàn toàn là bởi vì hắn cùng đối phương thực lực chênh lệch thực sự quá lớn! Lớn đến mức lấy tinh thần lực của hắn, căn bản là không thể cảm ứng được đối phương cường hãn tới mức nào.

So với bản thân ngày trước tại đại lục Bạch Đế trở thành cường giả Đại Tinh Vị, người thường nhìn thấy mình, không phải cũng không cảm ứng được chút cường đại nào sao? Đó là bởi vì chênh lệch giữa hai bên đã lớn đến mức không cách nào hình dung. Nhưng mà khi đồng cấp, hoặc giả mình thấp hơn đối phương một đẳng cấp, lại có thể cảm ứng được sự cường đại của đối phương.

Chính như hiện tại...ngày đó khi gặp thanh niên tóc bạc. Tuy rằng cũng biết hắn cường đại, nhưng mà lại không chút nào cảm ứng được khí tức bức nhân của hắn. Lúc này, Lâm Dịch lại cảm ứng được rõ ràng. Loại cảm giác này thật giống như Lâm Dịch vừa đến Thiên Giới, lần đầu tiên thấy tên đệ tử áo lam kia! Cường đại đến mức hắn căn bản không thể chống đỡ!

Lâm Dịch hít sâu một hơi, ánh mắt sáng quắc nhìn tên thanh niên tóc bạc kia. Vốn tưởng rằng thực lực hiện tại của hắn tại Thiên Giới mà nói hẳn là coi như không tệ. Nhưng mà chân chính đối diện với cường giả, hắn mới biết được chênh lệch của mình. Chênh lệch này thực sự là như giữa trời và đất.

- Bản thân còn phải nỗ lực mới được!

Trong lòng Lâm Dịch thầm nghĩ. Hắn biết, Thiên Giới là một địa phương mạnh hiếp yếu. Tất cả đều dùng thực lực nói chuyện. Nguyên bản hắn dự định nếu có khả năng, sẽ đem Thư Mộng và Thủy Linh Lung thậm chí toàn bộ người nhà của mình đều đón đến đây. Nhưng mà lúc này thấy được cường giả áo xám, Lâm Dịch lại không thể không thay đổi kế hoạch. Thiên Giới hỗn loạn như vậy, nếu như thực sự đem người nhà đón lên, hắn thật có thực lực bảo vệ tốt bọn họ sao? Ở chỗ này cường giả như mây, bản thân Lâm Dịch hắn cũng không coi là đỉnh tiêm cường giả. Đem người nhà đón lên, e là lúc nào cũng tâm kinh đảm chiến đi sao? Nhất là cường giả nữ giới ở Thiên Giới rất ít, chí ít hiện này mà xem, Lâm Dịch gặp qua cường giả nữ giới nào cả. Mà lấy dung mạo của Thư Mộng và Thủy Linh Lung, nếu như khi bản thân chưa có thực lực đem bọn họ đón tới, rất khó tưởng tượng sẽ phát sinh chuyện gì.

Như vậy xem ra, bọn họ ở lại đại lục Bạch Đế mới là địa phương an toàn nhất.

Về phần nói để Lâm Dịch trở lại đại lục Bạch Đế, ở lại cùng người nhà...suy nghĩ này từ khi Lâm Dịch biết được những diện vị này đều là được sáng tạo ra, quả thực tựa như được nuôi dưỡng, đã đoạn tuyệt loại suy nghĩ này. Tôn nghiêm của hắn không cho phép hắn làm như vậy.

- Thực lực, thực lực...Thực lực của ta còn phải càng cường đại hơn!

Lâm Dịch nắm chặt quyền đầu lại. Trong lòng hắn trong nháy mắt dâng lên khát vọng đối với thực lực.

Nếu như trước đề thăng thực lực là vì muốn trở lại thăm người nhà một lần. Như vậy hiện tại loại khát vọng đề thăng thực lực này chính là để người nhà có thể bình an đi tới Thiên Giới. Mà bản thân phải có thực lực để bảo hộ bọn họ.

Thanh niên tóc bạc cũng không có phát hiện bởi vì chính mình đã dẫn đến khát vọng chưa từng có đối với thực lực của Lâm Dịch. Sắc mặt vẫn nghiêm trọng tiếp tục nói:

- Ta biết. Rất nhiều đệ tử đứng ở đây đều khát vọng tham dự trận chiến đấu này. Ta có thể lý giải mọi người đều hi vọng vì Kiếm Tông cống hiến một phần sức lực. Thế nhưng mọi người nghìn vạn lần đừng tưởng rằng lưu thủ tông phái chính là một nhiệm vụ dễ dàng. Ở một góc độ nào đó mà nói, chúng ta gánh vác nhiệm vụ, so với đi đánh mấy đường khác của Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn còn quan trọng hơn.

Thanh niên tóc bạc nói khiến mọi người đều an tĩnh lại. Ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ nghe hắn tiếp tục nói:

- Bởi vì, tông phái là căn bản của chúng ta. Chúng ta phái mấy đường khác đi công kích Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn. Như vậy người của Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn sẽ phái người đến đánh tông phái của chúng ta chứ? Do đó, chúng ta nhất định phải thủ vững tông phái, không để cho bọn họ bước vào trong một bước!

- Ta tin tưởng, mọi người đều không hi vọng người của mình xảy ra chuyện gì đi? Đều khát vọng có một ngày có thể cùng người nhà còn đang ở trong các diện vị khác đoàn tụ đi? Do đó, chúng ta nhất định phải tận chức trách, thủ vững căn bản tông phái của chúng ta. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người đều hơi chút biến hóa.

Lại đứng dậy, hầu hết mọi người đều là từ các diện vị hoặc thông qua tầng tầng khảo nghiệm, đạt được thiên lệnh mà vào Thiên Giới. Trong những diện vị kia, ai không là tối đỉnh cường giả trong đó? Hậu thế thậm chí người nhà của bọn họ đều ở trong những diện vị kia.

Nếu như thực bị Chiến Đạo Minh hoặc Kỳ Tuyệt Môn chiếm Kiếm Tông...Như vậy bọn họ thực sự là không còn chút cơ hội nào gặp lại những người này.

Trong nháy mắt, cả tràng diện đều trở nên có chút áp lực, mọi người đều ý thức được tính gian khổ của nhiệm vụ lần này.

Thanh niên tóc bạc liếc mắt nhìn quét mọi người. Ánh mắt lộ ra một tia thần sắc hài lòng...Hắn nói như vậy, mục đích chính là muốn đề lên quyết tâm thủ vững môn phái của những người này. Rất hiển nhiên hiệu quả vô cùng không tệ.

Lâm Dịch chau mày, trong lòng cũng suy nghĩ như thanh niên tóc bạc...Xem ra đây thật đúng là không phải một nhiệm vụ dễ dàng.

Qua một khoảng thời gian, thấy hầu hết mọi người nét mặt đều đã lộ ra thần sắc kiên quyết, thanh niên tóc bạc kia mới lại nói thêm:

- Đương nhiên, ta cùng đệ tử mấy đường khác tấn công, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn muốn phân tâm qua đây đối phó tông phái của chúng ta, e là cũng không hề dễ dàng. Mọi người không cần lo lắng quá mức. Chỉ cần dựa theo ta và đường chủ phân phó đi làm, tận chức trách của mình. Đợi đến chiến đấu kết thúc, chúng ta tự nhiên sẽ luận công ban thưởng.

Đương nhiên, phen tâm kế này của hắn, hầu hết mọi người phía dưới đều rõ ràng...Chính như theo lời của hắn, ở đây không có ai là đồ ăn hại. Bằng không, bọn họ cũng không có khả năng đều từ diện vị, có hơn mười triệu thậm chí trăm triệu người bộc lộ tài năng, bất quá cũng không có ai vạch trần hắn.

- Như vậy tiếp theo, ta bắt đầu phân phối nhiệm vụ. Lưu thủ, ngoại trừ Lộng Kiếm Đường ta ra còn có Tâm Kiếm Đường. Vừa rồi ta cùng với đường chủ đã cùng Tâm Kiếm Đường đường chủ, phó đường chủ thương nghị qua, vị trí chúng ta phải đề phòng là chỗ trọng yếu của ba đường Giải Kiếm Đường, Vũ Kiếm Đường, Vãn Kiếm Đường. Bởi vì lần chiến đấu này chỉ có đệ tử trên cấp bậc lam sam đi những đường này trông coi những nơi hiểm yếu...

Kế tiếp thanh niên tóc bạc bắt đầu cẩn thận phân phối. Lâm Dịch khẽ nhăn mặt nhíu mày một chút, sau đó, liền cũng không lưu ý hắn phân phối nữa.

Kỳ thực những nơi hiểm yếu, hầu hết đều có đệ tử cấp bậc Tinh Anh canh giữ, chỉ là hôm nay Lộng Kiếm Đường và Tâm Kiếm Đường đệ tử cấp bậc Tinh Anh đều còn không có nhiều lắm, mà số lượng đệ tử cấp bậc Tử Sam thì lại quá ít, do đó hầu hết nhiệm vụ đều rơi vào người đệ tử cấp bậc áo xám. Mà đệ tử áo vàng ảnh hưởng trong chiến đấu lại không lớn. Trừ phi là số người quá nhiều, bằng không đệ tử áo vàng đối với chiến đấu cũng không có nhiều ảnh hưởng.

Đây là chiến tranh của Thiên Giới...đẳng cấp thực lực càng cao, ảnh hưởng đối với chiến đấu cũng lại càng lớn. Không chút khoa trương mà nói, một gã đệ tử áo lam đủ để đơn giản tru sát hàng trăm gã đệ tử áo vàng. Thế nhưng, sau khi tiến nhập Thiên Vị Cảnh, loại thực lực này so sánh cũng có điều kiện, hơn nữa còn do công pháp của bản thân có chút tương sinh, tương khắc...Cụ thể ra sao, còn phải xem thực lực bản thân. Người trong Thiên Giới thực lực rất là hỗn loạn, cũng không có một tiêu chuẩn đặc biệt tinh chuẩn.

Mượn Lâm Dịch mà nói, thực lực của hắn ở trong cấp bậc Tinh Anh coi như là trung thượng. Nhưng nếu như lại thêm công pháp ẩn dấu của hắn, lại có thể đạt được cấp bậc áo tím. Đương nhiên, gặp phải cấp bậc áo tím, trừ phi đối phương sơ ý bị hắn nhân cơ hội đánh lén, bằng không hắn chỉ có thể chạy trốn.

Do đó, tại Thiên Giới, nghìn vạn lần không thể bởi vì một người năng lượng mạnh yếu, mà phán đoán sức chiến đấu của đối phương. Năng lượng mạnh, vậy nhất định là mạnh. Nhưng năng lượng yếu, lại không nhất định là yếu.

Năng lượng ở chỗ này không phải là sức chiến đấu!

Bởi vì đột ngột xảy ra chiến đấu với nhiệm vụ, Lâm Dịch suy nghĩ một chút, vẫn quyết định tạm thời buông tha tấn cấp đệ tử Tinh Anh. Trong chiến đấu này, có thể ẩn dấu thực lực tự nhiên là điều kiện tốt nhất. Vạn nhất gặp phải phiền phức gì đó, lại cũng sẽ không bị đối phương liếc mắt nhìn thấy thực lực của mình.

Theo thanh niên tóc bạc phân phối, trên chủ đường đệ tử cấp bậc áo lam và áo đỏ đều tự chủ đứng dậy phân phối trong đội ngũ. Loại phân phối này là tự nguyện. Ngoài đệ tử cấp bậc áo đỏ là do thanh niên tóc bạc chỉ ra và xác nhận, còn lại đệ tử cấp bậc áo lam sam đều là tự nguyện.

Lâm Dịch được phân phối đến trong đội ngủ bảo vệ chỗ yếu hại của Vũ Kiếm Đường. Thanh niên tóc bạc cũng quay đầu nói vài tiếng với những tên Đệ tử áo tím kia. Những cường giả cấp bậc áo tím kia đều gật đầu, rồi phân biệt tiến nhập trong một đội ngũ nào đó. Sau đó, liền hướng phía truyện tống trận bước đi. Đương nhiên, đi tới chủ đường, là có thể coi như thiếu một số người của Lộng Kiếm Đường. Mà trên Phù Phong khác thì chuyên môn phái người đi thông báo. Những cái này cùng Lâm Dịch tựa hồ đã không còn quan hệ gì.

Một trận ngân mang chợt lóe, Lâm Dịch đã xuất hiện tại địa phương xa lạ.

- Mọi người đều tới đây tập hợp một chút.

Mới vừa đi ra khỏi truyện tống trận liền nghe được có người đang gọi.

Lâm Dịch hiếu kỳ đánh giá bốn phía. Xem ra đây là chủ đường của Vũ Kiếm Đường, hình thức cùng Lộng Kiếm Đường không có gì, diện tích cũng là tương đương. Nhưng mà lúc này tại phía trước cùng đất trông của truyện tống trận cũng đã trống rỗng một khoảng rất to. Rất nhiều đệ tử cấp bậc áo vàng đang ở đó nghị luận, hướng đệ tử áo lam bên trong nhìn vào.

Lúc này tại nơi đất trống đã tập hợp rất nhiều đệ tử áo lam. Ba gã cường giả áo tím đang đứng trước đội ngũ. Mà thanh âm vừa rồi chính là từ trong miệng một trong ba gã Đệ tử áo tím này truyền ra.

Lâm Dịch nhìn một hồi, liền đi thẳng vào trong đội ngũ. Bắt đầu chậm rãi chờ đợi. Ước chừng khoảng hơn mười phút, truyền tống trận mới khôi phục bình tĩnh. Lâm Dịch đưa mắt nhìn lại, chỉ sợ đệ tử áo lam ở đây đã có hơn một nghìn người.

Ba gã Cường giả áo tím, một gã vóc người lực lượng đứng giữa, tóc dựng lên, trên khuôn mặt hình chữ quốc uy nghiêm mang theo một cổ khí phách cuồng nhiên. Hai mắt chậm rãi liếc mắt nhìn quét đội ngũ, cũng khiến toàn bộ người bị hắn nhìn trúng trong lòng đột nhiên run rẩy.

Bên trái lại là một gã vóc người mập mạp, không quá cao. Trên khuôn mặt tròn, một đôi mắt híp lại tựa hồ lúc nào cũng đều đang mỉm cười, khiến người ta nhìn vào rất là hòa ái dễ gần. Bất quá trong hai mắt thỉnh thoảng hiện lên tinh mang cũng khiến người ta tâm thần không khỏi rùng mình. Biết người này cũng không phải biểu hiện ra vô hại như vậy.

Một người bên phải vóc dáng thon dài, khuôn mặt gầy gò, rất có một cổ khí tức sắc bén. Biểu tình của hắn lạnh lùng, ánh mắt thanh lãnh. Cả người nhìn như một thanh đao đang vận sức chờ phát động, khiến người ta có cảm giác cực kỳ đáng sợ.

Lâm Dịch liếc mắt quan sát ba gã Cường giả áo tím này, lập tức hít sâu một hơi. Khí thế của ba người này đều cực kỳ kinh người! Trong lòng Lâm Dịch tính toán một chút, cho dù bản thân nắm giữ kỹ năng ẩn dấu toàn bộ xuất, cũng không phải đối thủ của bất kỳ một ai trong ba người! Thực lực cường đại có thể thấy được.

Bình Luận (0)
Comment