Chung Cực Truyền Thừa

Chương 503

Mười lăm vạn linh thạch...Đây cũng không phải con số nhỏ!

- Đan dược Địa Phẩm thượng giai vô thuộc tính! Mọi người cần phải suy nghĩ kỹ càng a, bỏ qua, sẽ không còn cơ hội!

Thanh niên áo trắng hô lên đầy hào hứng, nhưng mà, ba trăm vạn rất nhiều người không lấy ra được, cho dù có tâm, cũng không có lực!

- Ba trăm vạn một lần!...Ba trăm vạn đấy! Chẳng lẽ không có người tăng giá nữa sao? Ba trăm vạn lần...

Thanh niên áo trắng định đập giá, nhưng thời điểm đánh nhịp, một âm thanh lạnh nhạt, từ từ vang lên.

- Bốn trăm vạn!

m thanh lạnh nhạt mà chầm chậm, quanh quẩn ở trong đấu giá hội, trên con mắt đỏ hồng của thanh niên áo trắng, con mắt tỏa sáng! Hắn lớn tiếng hô hào:

- Bốn trăm vạn! Trời ạ, bốn trăm vạn linh thạch! Lại có vị đại nhân tăng giá đến bốn trăm vạn!

- Bốn trăm vạn?

Tất cả mọi người lập tức nổ tung. bốn trăm vạn linh thạch? Đối với đại bộ phận người ở đây, đây là con số không cách nào tưởng tượng nổi!

- Đây là người nào? Ba trăm vạn đã đủ giật mình rồi! Không nghĩ tới người này còn hô tới bốn trăm vạn? Xem ra, hắn bắt buộc phải có.

- Bốn trăm vạn...Đem bán ta đi, cũng không cầm ra được nhiều linh thạch như thế... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Hai vị đại nhân này, nhất định đều là cường giả không tầm thường!

Nói đùa, tùy tùy tiện tiện có thể vung ba bốn trăm vạn, có kẻ nào là người bình thường sao?

Tiếng nghị luận nhao nhao, bởi vì bốn trăm vạn quá cao, tất cả mọi người tạm thời quên che giấu tung tích của mình, bắt đầu nghị luận với nhau, âm thanh sợ hãi thán phục vang lên liên tiếp...

Lâm Dịch ngồi ở trên ghế, trên môi xuất hiện nụ cười lạnh.

Giá tiền này, đương nhiên là hắn báo ra.

- Cho dù như thế nào viên đan dược này, ta phải có được!

Lâm Dịch thầm nghĩ.

Ở một căn phòng cách căn phòng của Lâm Dịch chừng trăm mét.

Căn phòng này giống như đúc căn phòng mà Lâm Dịch đã thuê, chỉ có điều trong đây có hai người, một người trong đó ngồi ngay ngắn trên ghế, mà người còn lại đang đứng bên cạnh của hắn, hai người đều mặt áo choàng đen, mang theo mặt nạ, không rõ biểu lộ.

Nhưng trong mắt của người ngồi ngay ngắn trên ghế, lại có thể nhìn thấy một tia tức giận.

- Đáng chết! Thằng này đúng là quá hào phòng! Một khỏa đan dược lục giai, lại có thể hét giá bốn trăm vạn linh thạch!

Nghe được âm thanh tức giận của người đang ngồi, nghe âm thanh là nam tử, trong đôi mắt của hắn, lóe ra hào quang do dự...Hắn lần này đến đây, cũng chỉ có bốn trăm vạn mà thôi. Tuy trong tay có chút đồ vật có thể mang ra trao đổi, bốn trăm vạn không tính là gì, nhưng đáng tiếc những thứ đó vô cùng trọng yếu. Tùy tiện lấy ra cái gì, hắn cũng không muốn.

- Quỷ Linh, trên người của ngươi còn bao nhiêu linh thạch?

Người nọ nhìn cái bình trên đài cao, trong mắt hiện ra hào quang nóng bỏng, lập tức hít sâu một hơi, lên tiếng.

- Một trăm vạn!

m thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên.

- Rất tốt!

Nam tử kia hừ lạnh một tiếng, tay phải ấn lên cái nút bên tay phải, trong mắt lóe ra nộ khí, mở miệng nói:

- Năm trăm vạn!

m thanh này vang vọng trong đấu giá hội, thanh niên áo trắng vốn định gõ búa thành giao, nhưng lại lộ ra thần sắc kinh hỉ, trên mặt của hắn hồng lên, lớn tiếng kích động hô:

- Năm trăm vạn...Trời ạ, đây chính là cái giá trên trời! Vị đại nhân này, đã hét năm trăm vạn! Còn có người nào tăng giá không?

- Năm trăm vạn? Khỏa đan dược lục giai này, không ngờ cao tới trình độ này?

Tiếng cảm thán và thán phục vang lên khắp hội trường, trong mắt mọi người lóe thần sắc kinh hãi.

Năm trăm vạn tinh thạch, đối với đại bộ phận người ở Thiên Giới mà nói, đây là món tiến khổng lồ nghĩ cũng không dám nghĩ! Nhưng vào lúc này, lại tới năm trăm vạn, nhưng chỉ để mua một khỏa đan dược lục giai mà thôi!

Trong mắt của Lâm Dịch lộ ra hào quang kinh ngạc.

Nói thực ra, ở thị trường Thiên Giới mà nói, một khỏa đan dược lục giai hoặc loại khác, có thể bán giá bốn trăm vạn đã không tồi rồi, mình cho rằng bốn trăm vạn đối phương đã ngừng tranh đoạt, không nghĩ tới hắn không có dừng lại, trực tiếp tăng lên một trăm vạn?

Nhíu mày ngẫm lại, Lâm Dịch ấn lên cái nút ở thành ghế, chậm rãi nói:

- Một khỏa nội dan yêu thú Hỏa thuộc tính lục giai, cộng thêm hai trăm vạn linh thạch.

Lời vừa nói ra, cả hội trường nổ tung!

- Nội đan yêu thú Hỏa thuộc tính lục giai? Vị đại nhân này quả nhiên là cường giả! Nội đan yêu thú lục giai, đây chính là thứ khó chơi đấy!

- Hắc hắc, lúc này tới đây quả nhiên là không uổng phí, mặc dù không mua cái gì, bỏ một ngàn linh thạch vào đây, ta lại nhìn thấy một trò hay, cũng đáng giá.

- Đúng thế, đây mới là kẻ có tiền thật sự...Một trăm vạn lại một trăm vạn, con mắt của người ta không nháy một cái...

- Đúng vậy a, không biết hai vị đại nhân này là ai?

Đến lúc này, tất cả mọi người bắt đầu sinh ra hứng thú với Lâm Dịch và người kia. Phải biết rằng, tài sản mấy trăm vạn, đối với cường giả Hư Thần không xem vào đâu, nhưng đối với những cường giả cấp thấp ở Thiên Giới mà nói, đây chính là món tiền khổng lồ.

Trong mắt của nam tử trong phòng bắn ra sát ý lẫm liệt! Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có người nào cam đảm tranh giành thứ gì với hắn!

- Đáng chết!

Nam tử kia nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể tránh được...Hắn tổng cộng chỉ có năm trăm vạn linh thạch mà thôi, cái giá đắt như thế, đã vượt qua phạm vi thừa nhận của hắn.

Về phần báo giá giả, hắn không dám làm, hắn biết rõ chủ nhân của phường thị này là ai, nếu mình báo giá giả, chỉ sợ đối phương sẽ không cho phụ thân của mình mặt mũi.

Nghĩ đến đây, trong đôi mắt lạnh lùng âm trầm của hắn bắn ra sát khí, nói:

- Quỷ Linh, đi thăm dò một chút, người kêu giá rốt cuộc là ai, hừ, ngươi đã muốn mua, vậy ngươi phải cầm lấy được mới tốt.

Nói ra nơi này, sát ý lành lạnh, càng phát ra đầm đặc.

- Vâng.

Tên nam tử gọi là Quả Linh kia cúi người, lập tức quay người đi ra ngoài, trong phòng âm u, cũng chỉ còn lại sắc mặt âm trầm lạnh lùng của nam tử kia.

Bởi vì không nâng giá tiếp, cho nên đấu giá hội tạm thời đình chỉ, nhân viên công tác muốn xác định một chút.

Nhưng sau đó, nam tử mang mặt nạ trước đó mang Lâm Dịch tới đây, lại đi vào phòng của hắn, Lâm Dịch nhận ra ánh mắt tôn sùng và kính sợ của hắn...Một người có thể động một cái ném ra mấy trăm vạn, cũng không phải là người hắn có thể đắc tội.

Mà sau lưng của người nọ, là một nam tử không có mang mặc nạ, Lâm Dịch liếc nhìn, nhận ra thực lực của đối phương, không kém mình chút nào, mà tu vi tinh thần lực, cũng không khác nhau gì lắm.

- Vị đại nhân này, ta là nhân viên công tác của Tụ Bảo Các, nội đan yêu thú Hỏa thuộc tính lục giai mà ngài nói tới, xin đem ra cho ta xem xét một chút, nếu có gì không tiện, xin thứ lỗi!

Người nọ cảm ứng được thực lực của đối phương không kém mình, cho nên nói chuyện cực kỳ khách khí.

Lâm Dịch rất có lý do tin tưởng...Cấm chế trong áo choàng và mặt nạ, chỉ sợ không có bao nhiêu tác dụng với nhân viên công tác của Tụ Bảo Các.

Bình Luận (0)
Comment