Chung Cực Truyền Thừa

Chương 517

Giống như là một đạo vòi rồng, điên cuồng không ngừng xoay tròn quanh người Lâm Dịch, giống như cá lớn hút nước! Điên cuồng rót vào thân thể đã đỏ bừng của Lâm Dịch! Mà phong bạo kia vẫn tiếp tục chuyển động...

Rốt cục, khi thời gian trôi qua được hai mươi bảy năm, phong bạo mới ngừng lại. Trong khoảnh khắc tiêu tán vô hình ấy, cấm chế cường đại bảo hộ chung quanh Hổ thần cư cùng tiêu tán với phong bạo, không để lại chút dấu vết nào.

Mà lúc này, huyết sắc quang mang trên người Lâm Dịch tựa hồ càng thêm nồng đậm. Thật lâu sau, huyết sắc quang mang kia mới thu vào trong cơ thể Lâm Dịch.

Thân thể hắn từ không trung hạ xuống mặt đất, sau đó hắn mở mắt ra.

Vô luận là ngoại giới đã trải qua bao nhiêu năm, đối với Lâm Dịch tiến vào cảnh giới Vật Ngã lưỡng vong mà nói, cũng không quá đáng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

Lâm Dịch quan sát trong cơ thể mình một phen, sau đó mở mắt ra. Trong mắt hắn lập tức lộ ra một vòng mừng rỡ. Hiện giờ hắn đã chính thức tiến nhập vào trình độ Chiến sĩ Lục giai. Mặc dù chỉ là sơ kỳ, nhưng đã thực sự khiến Lâm Dịch mừng rỡ rồi.

- Rốt cục đã đạt tới loại trình độ này, khoảng cách trở lại đại lục Bạch Đế đã gần hơn rồi.

Lâm Dịch mừng rỡ nghĩ đến. Nhưng hắn lại lập tức nhắm mắt lại.

Bởi vì hiện giờ, đơn giản là cảnh giới của hắn còn chưa ổn định. Đã có giáo huấn từ lần trước, lúc này tự nhiên hắn phải củng cố một phen rồi.

Hắn liền bắt đầu vận chuyển Hổ Thần Quyết tầng thứ nhất.

Một tháng sau, Lâm Dịch lại mở mắt. Trong đôi mắt hắn lóe lên một vòng huyết sắc, quả nhiên so với lần thứ nhất trước đó thì mạnh mẽ hơn nhiều.

Khóe miệng Lâm Dịch lộ ra một vòng tươi cười.

Hiện giờ hắn đã thật sự là Chiến sĩ Lục giai rồi!

- Bằng vào thực lực ta hiện giờ, gia trì chiến văn lên, sử dụng Hắc Viêm và lĩnh vực mà nói. Tại cấp độ Chiến sĩ lục giai, có lẽ cũng tính là cường giả rồi.

Lâm Dịch nghĩ đến, hắn cũng không dám nói mình là đệ nhất nhân dưới Hư Thần Cảnh. Dù sao thì Thiên Giới này rộng lớn như thế, ai mà biết có thể có những cường giả sở hữu những công pháp cổ quái hay không. Gặp may mắn, có lẽ không chỉ có một mình hắn.

- Cuối cùng cũng chính thức tiến vào trong hàng ngũ cường giả đỉnh tiêm tại Thiên Giới rồi. Dùng thực lực hiện tại, cũng có khả năng nói chuyện với cường giả Hư Thần Cảnh rồi.

Lâm Dịch nghĩ đến, lập tức đứng lên. Sau khi nhìn quanh bốn phía, ánh mắt của hắn lại nhìn về nội điện Hổ Thần cư sau lưng.

- Cũng không biết dùng năng lực hiện giờ của ta có thể phá vỡ tầng cấm chế thứ nhất hay không.

Lâm Dịch rất chờ mong trong nội tâm, nếu đã có thể phá vỡ, vậy thì hắn có thể trở thành phú hào tại Thiên Giới trong nháy mắt! Bốn mươi tỷ linh thạch sẽ không còn xa nữa.

Nghĩ đến đây, Lâm Dịch bước về phía trong điện. Lâm Dịch đi tới cửa lớn nội điện, cửa liền tự động mở ra.

Lâm Dịch đang khống chế Tinh linh trụ cột trung tâm Hổ Thần cư.

- Đáng tiếc là Tinh linh này không cách nào khống chế được cấm chế này. Nếu không thì mình trở về càng nhanh hơn.

Lâm Dịch lắc đầu, đi vào.

Tầng thứ nhất y nguyên vẫn rộng lớn, không có gì thay đổi. Cái này giống như là tầng thứ nhất trong cung điện, có hằng hà sa số cột đèn. Phía trên mỗi một cột đèn là một khỏa nội đan yêu thú Thất giai!

Ngăn chặn hưng phấn trong lòng, Lâm Dịch đi tới trước một cột đèn.

- Nội đan này, hẳn là thuộc thuộc tính Hỏa.

Lâm Dịch nhìn thoáng qua cột đèn đang tản ra hồng sắc quang mang kia, âm thầm nghĩ đến trong nội tâm.

Hít sâu một hơi, thân thể hắn lập tức gia trì chiến văn. Trong mắt mang theo một tia hưng phấn và chờ mong.

- Thành bại, chính là ngay tại lần hành động này!

Lâm Dịch nghĩ đến.

Nếu là có thể phá vỡ, cái kia tự nhiên không có gì để nói. Thực lực tăng lên, hết thảy đều không phải lo lắng về lộ phí tiến tới Đông Nam Thiên nữa rồi.

Nếu không thể phá vỡ. Rất hiển nhiên, Lâm Dịch còn phải săn giết yêu thú tại Luyện yêu sơn này một thời gian rất lâu, săn giết đủ yêu thú, cũng không ngừng tăng thực lực của mình lên.

- Hi vọng có thể thành công a.

Lâm Dịch hít sâu một hơi, tay phải chậm rãi vươn về phía nội đan trên cột đèn.

Bất quá, lúc tay Lâm Dịch cách đỉnh khỏa nội đan này một cự ly khoảng mười kilomet, một đạo huyết sắc năng lượng ầm ầm xuất hiện.

Sắc mặt Lâm Dịch nghiêm lại. Thần sắc bắt đầu nghiêm trọng lên, lực lượng trong tay càng bắt đầu tăng lên.

Theo lực lượng Lâm Dịch tăng lên, cái kia càng sáng ngời. Thời gian dần trôi qua, rõ ràng tạo thành một nguồn sáng. Huyết sắc quang mang bắt đầu lập lòe trong toàn bộ nội điện!

- Cấm chế quả nhiên kinh người!

Lâm Dịch âm thầm khiếp sợ trong nội tâm!

Dùng lực lượng hắn hiện giờ, khó khăn lắm cũng có thể so với cường giả Hư Thần Cảnh rồi! Tuy rằng chất còn chưa cường đại lắm, nhưng cũng đã cực kỳ kinh người rồi!

Nhưng khi hắn toàn lực vận công, tầng cấm chế này vẫn có thể ngăn cản được. Như thế nào không khiến Lâm Dịch khiếp sợ?

- Có thể ngăn cản trong lúc nhất thời thì cũng không có gì kỳ quái. Ta ngược lại muốn nhìn là ngươi bền bỉ hay là ta mạnh mẽ!

Hai mắt Lâm Dịch bắn ra hào quang sảng giọng. Quyết định liều mạng với cấm chế này.

Tay Lâm Dịch hạ thấp từng chút từng chút, huyết sắc năng lượng rung động keng keng trên tay hắn, mà cấm chế bảo hộ này cũng rung động keng keng. Dưới sự kích đấu của hai cỗ huyết sắc năng lượng đồng dạng này, toàn bộ không gian cũng lóe ra huyết sắc năng lượng!

Hai cỗ lực lượng cứ như vậy giằng co.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây...

Một giờ trôi qua, cự ly giữa tay Lâm Dịch và nội đan chỉ còn lại có năm centimet. Mà nguồn sáng lập lòe kia, cơ hồ giống như một mặt trời nhỏ. Lâm Dịch cắn chặt hàm răng, cái trán toát ra mồ hôi.

Hai giờ sau, tay Lâm Dịch chỉ còn cách khỏa nội đan này hai centiemt. Nhìn bên ngoài, cơ hồ như là hoàn toàn bao trùm nội đan kia. Bị năng lượng kia bạo khiêu, ánh sáng màu đỏ cũng tăng lên. Toàn thân Lâm Dịch cũng đã có chút run rẩy.

Năm giờ đồng hồ sau...

Lúc tay Lâm Dịch chỉ còn cách khỏa nội đan kia một centimet, một cỗ năng lượng cự đại vô cùng cường hãn bạo phát ra ầm ầm! Thân thể Lâm Dịch vốn là nỏ mạnh hết đà, lập tức bị cỗ năng lượng này bắn ra ầm ầm, hung hăng va vào cửa lớn!

Ánh sáng màu đỏ lại sáng lên mãnh liệt một hồi. Lâm Dịch lại bị bắn ra lần nữa, ngã trên mặt đất, chật vật không chịu nổi.

Lâm Dịch ngẩng đầu không kịp thở, không dám tin nhìn khỏa nội đan đã khôi phục lại bộ dáng vốn có kia. Thật lâu sau mới lắc đầu bất đắc dĩ.

- Xem ra, mình còn phải đề thăng lực lượng nhiều hơn. Lực lượng tầng cấm chế này quá mạnh mẽ.

Lâm Dịch cười khổ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hiện giờ toàn thân hắn đã bủn rủn không chịu nổi. Dùng Hổ thần cư để rèn luyện thân thể mà còn có cảm giác mệt mỏi, bủn rủn không chịu nổi như thế. Có thể nghĩ qua năm giờ đồng hồ này, Lâm Dịch tiêu hao kịch liệt như thế nào rồi.

Nhưng dù là như thế, hắn vẫn thất bại.

Thở dài một tiếng, Lâm Dịch nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng xuống. Hiện giờ hắn cần phải khôi phục lại thoáng một phát.

Bình Luận (0)
Comment