Ánh mắt Lâm Dịch nhìn về phía Hắc Viêm Long mơ hồ có chút không nghe kêu gọi.
Thân thể khổng lồ của Hắc Viêm Long đang ở không trung không ngừng bay lượn. Tiếng long ngâm to rõ không ngừng từ trong miệng nó phát ra. Mà đám ma thú đã có thể gặp họa. Nơi Hắc Viêm Long đi qua, phạm vi một dặm bên người nó, ma thú căn bản ngay cả giãy dụa cũng không kịp, đã bị trực tiếp hóa khí.
Hắc Viêm của Hắc Viêm Long quả nhiên là vô cùng cường hãn.
Lâm Dịch hít sâu một hơi. Sau đó mạnh mẽ hướng Hắc Viêm Long mở ra năm ngón tay trái. Một hắc động thật lớn nhất thời xuất hiện trước người hắn.
- Ngang!
Một tiếng long ngâm to rõ. Hắc Viêm Long kia co lại, sau đó, không cam lòng hướng phía hắc động kia chui vào. Thân thể vặn vẹo kịch liệt.
Lâm Dịch cắn chặt hàm răng - theo thực lực của bản thân hắn càng ngày càng cường đại. Năng lực của Hắc Viêm Long cũng càng ngày càng mạnh, mơ hồ đã có chút vị đạo không thể khống chế. Nếu không phải lúc này thực sự không có biện pháp khác, Lâm Dịch cũng sẽ không đem Hắc Viêm Long này phóng xuất.
Chỉ thấy cơ nhục toàn thân nó đều nổi lên. Một trận gân xanh xuất hiện trên thân thể và trên trán hắn. Hắc Viêm Long đang điên cuồng giãy dụa kia cũng dần dần chui vào trong hắc động.
Dùng hơn mười phút, mới coi như hoàn toàn tiến vào.
Vừa tiến vào hắc động, Lâm Dịch mạnh mẽ nắm chặt tay trái, huyết sắc năng lượng trên người điên cuồng nhảy lên.
Mồ hôi nhất thời toát ra. Trên trán Lâm Dịch sớm đã xuất hiện gân xanh, hiển nhiên đã dùng hết toàn lực!
Quá trình này duy trì liên tục gần nửa tiếng đồng hồ mới hoàn toàn dừng lại. Lâm Dịch thở một hơi thật dài, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên đã có chút hư thoát.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Xem ra. Lần sau không thể tùy tiện dùng đến Hắc Viêm Long...
Lâm Dịch trong lòng suy nghĩ. Cánh tay trái đã hoàn toàn không có một tia lực lượng. Sau khi khôi phục trạng thái bình thường trên đó rõ ràng hình xăm Hắc Viêm Long đã lộ ra. Trong đôi đồng mâu huyết sắc yêu dị tựa hồ lộ ra một tầng sát khí. Trong lòng Lâm Dịch kinh hoàng nhìn vào.
Không biết có phải là ảo giác, Hắc Viêm Long này tựa hồ đã có ý thức của nó.
Ma thú xung quanh ầm ầm bao vây. Điều này làm cho Lâm Dịch lại nhíu mày. Nhưng mà lập tức lại bất đắc dĩ liếc mắt nhìn xung quanh. Vừa rồi Hắc Viêm Long tranh đấu để lực lượng toàn thân của hắn đã tiêu hao bảy tám phần. Tuy rằng đối phó một số ma thú còn không có vấn đề gì. Nhưng Lâm Dịch hiển nhiên đã không muốn.
Hiện tại hắn thầm nghĩ nghỉ ngơi cho tốt một chút.
- Vả lại người nọ đã chết. Phải nghỉ ngơi một chút. Lần sau đi ra lại tiếp tục hành trình vậy.
Lâm Dịch nghĩ ngân mang lóe ra dựng lên, biến mất trong bóng tối.
Lần thứ hai mở mắt, hắn đã đến trong Hổ Thần Cư.
Bất quá là ở trong Hổ Thần Điện - lúc này toàn thân hắn đều là mồ hôi. Sắc mặt tái nhợt không chút huyết sắc. Tuy rằng không có gì trở ngại trở ngại. Nhưng Lâm Dịch cũng sợ Lâm Phỉ nhìn thấy tình trạng của hắn lúc này mà lo lắng. Nỗ lực gia trì chiến văn, mở một cấm chế, lấy ra một viên nội đan Thất Giai Thủy Thuộc Tính. Lâm Dịch liền một ngụm nuốt vào, bắt đầu khôi phục.
Thời gian ba ngày, thoáng cái trôi qua.
Lâm Dịch từ trong nhập định mở mắt ra. Trong mắt tia huyết sắc chợt lóe mà qua. Khóe miệng nhếch lên một tia tiếu ý. Lần chiến đấu này khiến thực lực của hắn lại đề thăng nhất định. Tuy rằng không phải rất lớn, nhưng thật là một chuyện hài lòng.
Cảm thụ một hồi sau đó, Lâm Dịch đứng lên. Trên người ngân mang chợt lóe dựng lên. Đi tới bên ngoài Hổ Thần Cư.
Ngoài dự liệu là Lâm Phỉ cư nhiên còn đang trong tu hành - nàng hiện tại vẫn là chiến sĩ. Mà Lục Giai yêu thú nội đan trên người Lâm Dịch là phi thường nhiều. Cho nên tốc độ tiến bộ của nàng phi thường nhanh.
Kỳ thực hiện tại Lâm Dịch cũng hoàn toàn có thể bế quan điên cuồng hấp thu nội đan Thất Giai yêu thú. Bất quá tu vi tinh thần của hắn hiện tại cũng chỉ là trình độ Hư Thần Cảnh sơ kỳ mà thôi. Có hấp thu nhiều năng lượng, với hắn mà nói cũng không có nhiều tác dụng.
Toàn thân Lâm Phỉ bị vây trong hắc sắc vụ khí. Hai tròng mắt khép hờ, cực kỳ yên tĩnh.
Nhìn Lâm Phỉ huyền phù tại không trung, khóe miệng Lâm Dịch lộ ra tia mỉm cười. Sau đó cũng không dự định quấy rối nàng. Trên người ngân mang chợt lóe, nhất thời biến mất trong Hổ Thần Cư.
Lần thứ hai xuất hiện vẫn ở trong không gian hắc ám kia.
Cảnh tượng giết chóc xung quanh không có vì Hắc y nhân tử vong mà đình chỉ. Lâm Dịch nhíu mày, nhìn về phía hai con ma thú không ngừng giết chóc. Trong lúc nhất thời lại cảm thấy có chút khó làm.
Những ma thú này chịu ảnh hưởng của
"Đấu Hồn.
đều là điên cuồng giết chóc, không chết không ngừng. Dựa theo loại tình huống này tiếp tục phát triển. Một ngày nào đó vẫn là sẽ hình thành một đời "thú vương" mới.
Thú vương lợi hại, Lâm Dịch đã lĩnh giáo qua. Cũng không biết lần này sẽ gặp phải Thú vương nào? Nếu lại xuất hiện một Thú vương như Trùng Đầu kia, e là khối không vực này sẽ không may.
Đừng xem Trùng Đầu rất nhẹ nhàng đã bị Hắc Viêm Long giết chết, liền nghĩ nó không hề lợi hại?
Ngay cả huyết sắc năng lượng của Lâm Dịch tại trước mặt dịch thể của nó cũng bị áp chế.
Càng không nói tới năng lượng khác. Hơn nữa đôi kìm cường hãn kia, Hư Thần Cảnh bình thường gặp phải, thật đúng là rất khó có cơ hội giữ mạng. Nếu không phải Hắc Viêm thực sự quá mức bá đạo, Lâm Dịch cũng rất khó đem nó giết chết!
Tuy rằng Lâm Dịch không phải người tốt gì cả. Nhưng nếu đã gặp được, Lâm Dịch cũng muốn bản thân nỗ lực. Không để cho loại Hư Thần Cảnh ma thú chỉ biết giết chóc này xuất hiện.
Bất quá nhìn qua tựa hồ cũng không đơn giản. Bởi vì Lâm Dịch căn bản không biết "Đấu Hồn Thảo" bị an trí ở đâu. Huống hồ tâm huyết hơn bảy mươi vạn năm của Hắc y nhân kia, có thể tưởng tượng khối không gian này là khổng lồ cỡ nào. Nếu như Lâm Dịch muốn trừ bỏ Đấu Hồn Thảo trong phạm vi này, e là cần thời gian rất lâu.
Lâm Dịch cũng không có nhiều thời gian như để đi làm những cái này.
Lâm Dịch nghĩ một hồi. Sau đó, đột nhiên than nhẹ một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Nói không chừng chỉ có thể đem hầu hết chúng đều giết đi. Số lượng giảm bớt, sau đó, e là xác suất thú vương kia xuất hiện cũng sẽ giảm lớn đi?
Nghĩ tới đây Lâm Dịch hít sâu một hơi.
Không phải tộc loài của ta, tất có lòng khác. Tuy rằng Lâm Dịch cũng chỉ là một khách qua đường. Nhưng nói như thế nào cũng là nhân loại. Để hắn trợn trừng mắt nhìn ma vật tàn sát nhân loại này xuất hiện mà chẳng quan tâm, Lâm Dịch tự vấn cũng không làm được.
Nghĩ tới đây, Lâm Dịch hít sâu một hơi. Cơ nhục trên người nhất thời phát động. Sau một lát bộ lông hắc bạch giao nhau xuất hiện. Một đôi mắt mang theo hồng sắc nhàn nhạt. Trong nháy mắt biến thành tinh lam sắc! Nguyên bản khí tức yêu dị nhất thời biến thành một loại đạm mạc và lãnh lệ.
Linh văn. Hiện!
Sau khi gia trì linh văn, Lâm Dịch tiến nhập trạng thái tuyệt đối lý trí.
Hai mắt khép hờ, lĩnh vực nhất thời khuếch tán ra!