Chương 1000: Bố cục của Thiên tộc
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Trong đại điện, có một cái ao, cái ao hình hồ lô, rộng khoảng năm mét, sâu một mét.
"Thành công?"
Đôi mắt mọi người đều sáng lên.
Diệp Phong lại lắc đầu liên tục.
Nói: "Chỉ là hoàn thành bước đầu tiên mà thôi, tiếp đó, chúng ta cần phải khắc những phù văn còn lại của trận đồ Lôi Đình Điện tại tường ngoài đại điện, cũng dung nhập vào trong nội bộ. Chuyện này, còn cần làm phiền các vị đạo hữu."
"Yên tâm, giao cho chúng ta."
"Chỉ là khắc họa trận văn, chúng ta sẽ làm tốt."
Đám người cùng gật đầu.
Mặc dù đã là trận đồ phiên bản đơn giản, thé nhưng, trận đồ của Lôi Đình Điện vẫn có một trăm hai mươi triệu trận văn.
Diệp Phong khắc họa chín mươi ngàn, chỉ là số trận văn này là trận văn chính cho mắt trận.
Còn lại, vẫn có hơn một trăm mười triệu đây!
Chỉ dựa vào một mình Diệp Phong khắc họa, không phải mệt chết chính là tiêu hao hết lực lượng mà chết!
Vù!
Theo gần ngàn vị cường giả đỉnh cấp cùng lúc ra tay, trên không Thiên đảo lại xuất hiện màn sáng óng ánh một lần nữa.
Trong vòng vạn dặm.
Các tu hành giả tại thành Bạch Phù, thành Phong Hỏa, thành Tam Nguyên cùng ngẩng đầu lên, đều có thể thấy được bên trên hòn đảo tại đỉnh đầu Ngưng Thần Tổ Thụ liên tục có khí tức huyền ảo tản ra, làm cho người hướng tới.
"Diệp chưởng môn đang nghiên cứu loại thần thông nào đó sao?"
"Có lẽ là vậy!"
"Ây, ta nghe nói Thiên kiếp bị ẩn đi, từ tháng trước tới nay tu vi của vô số tu hành giả Linh Hải Cảnh đỉnh phong đều bị kẹt lại, căn bản là không có cách đột phá."
"Ta cũng nghe nói vậy."
"Xong đời!"
"Cứ tiếp tục như vậy, đại lục Thần Châu chúng ta sẽ không còn có Thần Nguyên Cảnh mới, mà Thần Nguyên Cảnh trở lên, bởi vì không có Thiên kiếp cũng không thể tiếp tục đột phá cảnh giới."
"Thiên tộc, đều do Thiên tộc!"
"Tất cả chuyện này đều là âm mưu của bọn họ!"
Các tu hành giả đều tức giận bất bình.
Bọn họ nhìn về phướng hướng Phiêu Miểu tông, đều hi vọng Diệp Phong lại có thể tiếp tục xoay chuyển tình thế, giải quyết vấn đề của đại lục Thần Châu.
Huyền Không Sơn.
Bên trên tế đàn tại phía sau màn sáng Cánh cửa Xích Nguyệt.
Đã qua hơn một tháng.
Những cường giả Thiên tộc khi trước bị Diệp Phong dọa chạy lại đi trở về, từng người đều tụ tập bên trên tế đàn, thông qua màn sáng màu đỏ, lại thấy bên ngoài không có bất cứ ai cả.
"Kỳ quái, người đâu?"
"Hay là sợ quá chạy trốn rồi?"
"Không thể nào, cái tên Diệp Phong này rất cứng đầu, không có khả năng sợ hãi chúng ta, ta đoán là hắn lại định mưu đồ gì đó."
"Vậy thì phải làm sao bây giờ?"
"Thượng tầng của tộc ta đang chủ trì kế hoạch thẩm thấu, càng ngày càng nhiều người chuyển sinh đã thành công tiến vào đại lục Thần Châu, gia nhập các thế lực lớn."
"Hiện tại, cơ sở ngầm của chúng ta đã trải rộng toàn bộ đại lục Thần Châu, kiểm soát đại lục Thần Châu ở trong tầm tay."
"Tới lúc đó, Thánh Tôn là có thể oai phong trở về."
"Đúng rồi, có phải là Thánh Tôn lại ngủ say lần nữa hay không?"
"Có vẻ là vậy, Thánh Tôn đại nhân ra tay dung hợp Xích Nguyệt và Thái Dương, lại phong ấn đại điện Lôi Trì, tiêu hao quá nhiều tinh lực, cần ngủ say một khoảng thời gian."
"Không sao! Kế hoạch thẩm thấu của chúng ta rất thành công, cho dù Thánh Tôn không thức tỉnh, cũng có thể quét ngang Thần Châu một cách dễ dàng."
"Kiệt kiệt kiệt..."
Đám người này phát ra tiếng cười biến thái.
Xét thấy Diệp Phong có thể cách không nguyền rủa, những người này cũng không dám tiếp tục sử dụng tế đàn chế tạo Cuồng chiến sĩ, mà là ẩn thân phía sau màn sáng, thông qua Cánh cửa Xích Nguyệt mà quan sát tình huống bên trong cấm khu Thương Thanh.
Thế nhưng mà...
Xung quanh nơi này là một hố sụt, hoang tàn vắng vẻ, không thể nhìn ra cái gì cả.
...
Chỉ trong chớp mắt, đã qua nửa tháng.
Bên trong Phiêu Miểu tông.
Mặc Oanh bình tĩnh đi ra Tụ Linh Tháp.
Sau khi nàng hoàn thành một giai đoạn trong nhiệm vụ dẫn đầu thành viên Hắc La Sát săn giết yêu ma Xích Nguyệt, nàng vẫn khổ tu ở lại nơi này, chuẩn bị khi hoàn thành đột phá Thần Nguyên Cảnh, lại tiếp tục chém giết người chuyển sinh Thiên tộc.
"Mặc Oanh sư muội, ngươi cũng xuất quan?"
Hoắc Vân Kiệt đi ra hỏi.
"Thiên kiếp biến mất." Mặc Oanh nói: "Ta đã đột phá bình cảnh, thế nhưng là, Thiên kiếp vẫn không xuất hiện, xem ra, giống như lời đồn vậy, Thiên kiếp đã hoàn toàn biến mất."
Hoắc Vân Kiệt cũng thở dài: "Đúng vậy, Thiên kiếp biến mất, ta cũng không cảm ứng được khí tức của Thiên kiếp."
Hắn ta cũng đột phá bình cảnh Thần Nguyên Cảnh.
Thế nhưng là, làm sao cũng không thể dẫn tới Thiên kiếp.
Lúc đầu, Hoắc Vân Kiệt còn cảm thấy là bản thân có vấn đề, thế nhưng là ngay sau đó, hắn ta biết được Cung Thanh Thu, Lý Tử Long đều bị kẹt tại Linh Hải Cảnh đỉnh phong.
Kết hợp với tin đồn bên ngoài, bọn họ biết, Thiên kiếp thật sự biến mất, cho nên cũng rất lo lắng.
"Ta cũng bị kẹt tại bình cảnh."
Cơ Tử Linh cũng đi ra Tụ Linh Tháp.
Không chỉ là nàng, đám người Thạch Lỗi, Lý Kiều Kiều, Giả Vũ Lam, Lương Uyển Nhu, Hàn Vĩnh Huy, Nhan Như Ngọc cũng đều kẹt tại bình cảnh.
Bọn họ đều dựa vào nước thuốc tiềm lực tu luyện công pháp phụ trợ "Căn Cốt Tiềm Năng" lên tới tầng ba viên mãn, căn cốt bản thân tăng lên một thậm chí là hai phẩm chất.
Ví dụ như là Thạch Lỗi.
Khi trước căn cốt của hắn ta là hạ phẩm, từ khi tu luyện "Căn Cốt Tiềm Năng" lên tới tầng ba viên mãn, căn cốt nhảy vọt liên tục, cuối cùng lên tới thượng phẩm.
Mặc dù không bằng cực phẩm, thế nhưng kết hợp với công pháp bản thân hỗ trợ, cũng không thua gì cực phẩm.
Trong khoảng thời gian này, cơ bản bọn họ đều ở lại Tụ Linh Tháp, tu luyện trong Tu Hành Tháp, được trận pháp tăng gấp mười thời gian hỗ trợ, tương đương với khổ tu một năm.
Hơn nữa, là tu luyện một năm tại linh mạch loại cực lớn!
Thả ra bên ngoài, tương đương với thiên kiêu của thế lực ba sao bình thường khổ tu mười năm, thậm chí là mấy chục năm.
Cộng thêm tu vi gia thân do bảng tích phân đệ tử, tốc độ tiến cảnh của mỗi người đều tăng vọt.
Hiện tại, đệ tử Phiêu Miểu tông đã có hơn vạn.
Mà số lượng đệ tử từ Tụ Nguyên Cảnh trở lên đã được một nửa.
Mà trên Linh Hải Cảnh, tổng số cũng quá ngàn.
Những đệ tử hạch tâm như Mặc Oanh, Hoắc Vân Kiệt, Thạch Lỗi đã đột phá tới Linh Hải Cảnh đỉnh phong, cũng có hơn hai mươi người.
Chỉ tiếc.
Thiên kiếp bị che giấu, bọn họ không có cách đột phá, chỉ có thể xuất quan, chuẩn bị tiếp tục làm nhiệm vụ.
Thế nhưng, đúng lúc này, dị tượng xuất hiện.
Trên hòn đảo tại đỉnh đầu Ngưng Thần Tổ Thụ, lại có sấm sét khủng bố bùng nổ ra, có sấm sét hình cầu, có sấm sét hình dây, không ngừng lan khắp bốn phía.
Ầm ầm!
Bầu trời bị xé rách, vô số vết nứt không gian xuất hiện.
Sau khi sấm sét bùng nổ ra, tạo thành sóng xung kích đặc thù, phàm là tu hành giả đã mở Thiên Nhãn, đều có thể thấy được sự kiện thần dị đang diễn ra tại Phiêu Miểu tông.
Thiên đảo.
Nhìn tòa cung điện khí thế bàng bạc, lại phóng lớn dài rộng tới trăm mét, cao năm mươi mét, Diệp Phong và những người khác đều cảm thấy run sợ.
Đây là một vật phẩm đã vô hạn tiếp cận Thánh Binh!